Vô Thường - Chương 1224: Người truyền tin
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


Vô Thường


Chương 1224: Người truyền tin


Một khi nhân mã của Cổ gia và Trảm Hồn Tông tới thì sẽ là một hồi đại chiến, hiện giờ tốt nhất nên bảo trì tinh lực vào thực lực của chính mình tràn đầy.

Một đêm này, Đường Phong đang tìm hiểu Tịch Diệt Chỉ thì bỗng nhiên có một cỗ khí thế rất mạnh tiếp cận từ phía xa tới.

Cỗ khí thế thuộc về Linh Giai thượng phẩm, căn bản không có ý dấu giếm, lộ liễu trắng trợn bay qua đây, còn là từ phía tổng bộ của Chiến gia tới, kiêu ngạo tới cực điểm.

Đường Phong đứng dậy phóng như điện ra ngoài cửa. Mấy gian phòng xung quanh cũng bị mở ra nhanh chóng, đám người Lại tỷ xuất hiện bên cạnh Đường Phong.

– Đi.

Đường Phong nói một tiếng liền vội vã dẫn người đi tới mục tiêu phía trước.

Tần Thả Ca, Hỏa Phượng và Huyết Thiên Hà tự nhiên đã cảm thụ được cỗ hơi thở kia, vừa mới cảm nhận được đều vội vã bay ra khỏi nơi ẩn nấp.

Bên ngoài thành Vô Song, đối mặt với người tới từ phủ đệ Chiến gia. Đường Phong dẫn dầu, mười mấy cao thủ Linh Giai sẵn sáng đón địch, tất cả đều chăm chú nhìn vào hư không xa xa.

Chỉ có một người, hơn nữa khí tức còn có chút quen thuộc, Đường Phong phỏng đoán chính mình biết được đối phương.

Không bao lâu sau, một đạo nhân ảnh hạ xuống từ trên không trung, cách xa hơn mười trượng, Đường Phong thấy rõ dung mạo của người này.

Đường Phong mỉm cười nói:

– Tư Đồ đại trưởng lão, đã lâu không gặp.

Người này chính là Tư Đồ thế gia Tư Đồ Cừu, bên trong Hư Thiên Điện Đường Phong đã giao thủ qua vài lần với hắn, không nói là quen thuộc nhưng cũng không hề xa lạ.

Tư Đồ Cừu có chút chột dạ, dù sao hắn chỉ là một người, tuy rằng thực lực Linh Giai thượng phẩm cao nhưng đối mắt với binh mã cường đại như vậy, Linh Giai thượng phẩm cũng có hơn bốn người, nếu muốn lưu hắn tại đây chỉ sợ hắn cũng không thể chạy thoát.

Trong lòng không khỏi cồn cào, chửi bới lão thất phu Chiến Cuồng tơi bời.

Hiện giờ hắn qua đây hoàn toàn do Chiến Cuồng phân phó, cũng không phải muốn đánh lén gì cả mà chỉ là nói cho Đường Phong mấy câu mà thôi.

Loại chuyện tình thâm nhập vào hang hổ nguy hiểm như vậy, sao Tư Đồ Cừu có dũng khí để đi làm? Nhưng dưới dâm uy của Chiến Cuồng thì hắn vẫn phải đi.

Ai, quả nhiên là có mới nới cũ a, Tư Đồ thế gia gặp phải lửa giận của Đoạn Vô Ưu hiện giờ chỉ còn hai người. Xem ra trong mắt của Chiến Cuồng, mặc dù hai người là Linh Giai thượng phẩm nhưng sợ rằng đã không còn giá trị nhiều lắm, chuyện tình gặp nhiều nguy hiểm tự hiên rơi xuống đầu bọn họ.

Không phải một người một nhà, không suy nghĩ cho nhau.

Nghĩ tới đây, Tư Đồ Cừu hối hận muốn chết, sớm biết không nên ôm chân cây đại thụ Chiến gia rồi, hiện giờ thì đẹp, không chỉ đắc tội với những người khác mà Chiến gia cũng không quan tâm tới hắn nữa, ngày hôm đó chết quá nhiều khiến meienx bàn hắn có bao nhiêu nghẹn khuất.

Nhìn thoáng qua Đường Phong, Tư Đồ Cừu ôm quyền từ phía xa:

– Đường công tử, lại gặp!

Đường Phong quan sát hắn, khẽ cười một tiếng nói:

– Tư Đồ đại trưởng lão có vẻ vội vàng, hình như có chút không hài lòng?

– Lão phu hài lòng, hài lòng muốn chết!

Tư Đồ Cừu bị Đường Phong chế nhạo liền trợn mắt mắng.

– Phong thiếu gia, cẩn thận hắn có âm mưu quỷ kế.

Thang Phi Tiếu ở bên cạnh thấp giọng nhắc nhở.

– Không sao, hắn đi tới một mình, hẳn là thay Chiến Cuồng nói ra suy nghĩ của mình, hơn nữa chọn thời điểm hiện tại tới để nói chuyện hẳn là không muốn cho Cổ gia và Trảm Hồn Tông biết.

Trong lòng Đường Phong cũng hiếu kỳ, rốt cuộc Chiến Cuồng đang định làm cái gì đây.

Trong mơ hồ, hắn cảm giác việc này có quan hệ lớn tới việc Chiến gia ẩn nấp.

Hơn nữa xem ra đám người của mình tiến nhập vào trong thành Vô Song cũng không thể giấu được tai mắt của Chiến gia.

– Chiến Cuồng có chuyện gì muốn ngươi nhắn nhủ?

Đường Phong cao giọng hỏi.

– Ngươi biết?

Tư Đồ Cừu lấy làm kinh hãi, chính mình chưa từng nói ra câu nào, vì sao hắn biết được?

– Đoán được một chút, chỉ là không biết Chiến Cuồng muốn nói cái gì.

Đường Phong mỉm cười.

Tư Đồ Cừu nhìn hắn ở phía xa, thần sắc cổ quái, chần chừ một lát rồi mới nói:

– Chiến lão gia chủ nói, nếu Đường công tử không muốn những người bên mình bị thương tổn thì tốt nhất hãy tránh xa chỗ thị phi này, nếu không thì Đường công tử sẽ hối hận cả đời!

Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người biến đổi, thần sắc Đường Phong chợt lạnh xuống, một cỗ sát khí như có như không tập trung trên người Tư Đồ Cừu.

Trong lòng Tư Đồ Cừu cả kinh, hắn phát hiện mặc dù Đường Phong chỉ có Linh Giai trung phẩm đang tập trung vào hắn thì hắn cũng không nắm chắc có thể bình yên chạy thoát.

– Ngươi đang uy hiếp ta?

Thanh âm Đường Phong lạnh lẽo, trong lúc hỏi liền khẩn trương đếm số người bên mình.

Lại tỷ, Tiểu Nhã, Tiểu Điệp, Chung Lộ, Tiểu Thiên, hai đại sát thần, Âu Dương Vũ, Lôi Tẩu, Tần Tứ Nương, tất cả đều đầy đủ, một người cũng không thiếu.

– Đường công tử bớt giận, lão phu chỉ là người truyền lời mà thôi. Đây là lời nói của Chiến lão gia chủ.

Tư Đồ Cừu nhanh chóng phủi sạch quan hệ, thật muốn để cho Đường Phong tức giận hay sao, hiện giờ tính mệnh của hắn ở chỗ này. Phỏng chừng Chiến gia bên kia biết được hắn chết thì cũng không có gì đáng tiếc.

Đường Phong lạnh lùng nhìn hắn, khí thế toàn thân nhanh chóng kéo lên, hiểu ra được lời nói của Chiến Cuồng.

Không thể nghi ngờ, Chiến Cuồng đã nhìn thấy được chỗ then chốt của trận chiến, đó chính là chính mình. Tuy rằng chính mình chỉ là người ngoài nhưng thủ hạ trợ lực dưới tay tuyệt đối không ít. Nếu một khi chính mình đi thì Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung cũng sẽ không lưu lại, đến lúc đó, Chiến gia chỉ phải đối mặt với Cổ gia và Trảm Hồn Tông.

Đến lúc đó mặc dù không đánh thắng nhưng nếu muốn tự bảo vệ mình thì không thành vấn đề.

Thế nhưng Chiến Cuồng nói người bên mình mà người bên mình cũng không có chuyện gì!

Nghĩ một hồi, Đường Phong liền biến sắc, chết tiệt! Bên người chính mình không chỉ có những người này. Các nàng Mạc sư tỷ, Thi Thi, Linh Khiếp Nhan và Tiểu Manh Manh còn đang ở Cổ gia.

Lẽ nào Chiến gia đã bắt được các nàng rồi sao? Không phải không có khả năng, tinh anh của Cổ gia xuất động, phòng thủ bên kia tất nhiên rất yếu, một khi có cường gia đi tới thì chắc chắn sẽ không đỡ được.

Thế nhưng trước khi đi Cổ U Nguyệt đã tự mình bảo chứng sẽ an bài các nàng thỏa đáng, tuyệt đối sẽ không để các nàng có chút sơ xuất.

Sắc mặt Đường Phong càng phát ra âm trầm, khí tức toàn thân không bị khống chế tự toát ra, áp chế phẫn nộ trong lòng, mở miệng hỏi:

– Không biết người Chiến Cuồng nói rốt cuộc có ai?

Tư Đồ Cừu không tự chủ được lùi về sau mấy bước, trong lòng thầm nghĩ không ổn, hai câu nói vừa rồi hẳn đã xúc động tới nghịch lân của người thanh niên trước mắt, hắn đã bị động tới lửa giận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN