Vợ Tôi Đến Từ Ngàn Năm Trước - Chương 31: Bạn gái là gì
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
49


Vợ Tôi Đến Từ Ngàn Năm Trước


Chương 31: Bạn gái là gì


Phòng bao không gian rất rộng, Vương Tử Tuấn là siêu cấp vip ở đây, không chỉ có tiền mà còn có quan hệ.

Mấy người đi vào nhìn nhìn hai bên, cùng Vương Tử Tuấn chào hỏi, tìm người quen biết để ngồi cùng một chỗ, mở rượu, chọn bài hát.

Hứa Thanh nhìn về hướng người đó, sau đó liền không để ý tới. Lần này chủ yếu đem cô thôn nữ Khương Hòa đi nhìn thế giới, không muốn gây chuyện.

“Ăn những thứ này sao? Tay nhỏ của Khương Hòa động tác rất nhanh, các loại quả hạch đều bị cô ấy thuận tay bóp chỉ một lát sau trên bàn đã có một đống vỏ.

” Đói rồi? “

” Có chút “

” Đợi thêm một lát, một lát nữa hẳn là sẽ có một cái bánh ngọt siêu cấp lớn. “

Có thể được Hứa Thanh gọi là siêu cấp lớn, vậy tự nhiên là vô cùng lớn. Khương Hòa nhấp miệng, bắt đầu tưởng tượng bánh ngọt là thứ gì.

Đến bây giờ, cô ấy vẫn chưa ăn qua thứ đồ ăn gì đặc biệt khó ăn ở đây. Không tốt nhất chính là lúc mới tới, ẩn núp ăn bánh bao không được no và hán bảo, để qua hai ngày có chút cứng, hương vị cũng bị biến đổi. Tuy không so được với đồ ngon nóng hôi hổi, nhưng cho dù như vậy thì so với bánh hồ và nước trong ngon hơn rất nhiều.

” Nồi gang thép, khóc sửa cái nồi chảy nước mắt, thay cái nồi mới bị thiếu góc, đuổi theo cái nồi trong mưa gió.. “

Vương Tử Tuấn vừa hát vừa đưa cho Hứa Thanh một cái micro khác, hướng anh ta chớp mắt” Con chuột không có ở đây, hai chúng ta hát. “

“… “

Hứa Thanh bất đắc dĩ nhận lấy, đây là bài hát mà Tần Hạo và Vương Tử Tuấn thích nhất. Cố tình hai người này hát nát bét, anh ta muốn mang cũng không mang được.

Khương Hòa hiếu kì nhìn loa to ở bốn xung quanh. Lại nhìn Hứa Thanh cầm micro nhếch miệng đi qua.

” Ô! “

Nghe thấy bên trong loa to phát ra rất nhiều tiếng ô ô, cô ấy trừng lớn mắt, ngạc nhiên nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh cho cô ấy một ánh mắt cảnh cáo, cầm micro quay lưng đứng xa một chút.

Người nhà quê, ngạc nhiên.

Đây chính là một trong những nguyên nhân đưa Khương Hòa tới đây, trong cuộc sống có rất nhiều thứ đều là cộng đồng. Những thứ đó anh ta không thể tỉ mỉ giải thích từng thứ cho Khương Hòa nghe, nhưng cô ấy có thể tự mình phát hiện ra, sau đó kết hợp cùng với cuộc sống.

Ít nhất sau này khi đi dạo phố, nghe thấy loa phát thanh cô ấy sẽ không sợ hãi than” Người này công lực thật thâm hậu “

Hứa Thanh vừa hát vừa quay đầu trộm nhìn Khương Hòa, có lúc biểu hiện của cô ấy rất chọc người.

” Nghe có hay không? “

Rảnh rỗi chờ điệp khúc, anh ta hướng Khương Hòa hỏi.

Khương Hòa lắc đầu” Nghe không hiểu “

” Sau này sẽ hiểu “

Hứa Thanh bị hoàn cảnh trong KTV kéo lên cảm xúc, không biết gan chó ở đâu đến muốn xoa bóp mặt của Khương Hòa. Tay vừa đưa lên liền bị Khương Hòa thấy được, một ánh mắt đảo qua nhất thời thanh tỉnh.

Sớm muộn gì cũng sẽ nhéo vài cái xem xem..

Thời gian một bài hát, bên ngoài lại đi vào thêm vài người, ngồi xuống. Trời cao biển rộng kết thúc, Vương Tử Tuấn hướng Hứa Thanh dựng lên một ngón cái” so với chuột hát hay hơn mười lần! “

” Hai người kẻ tám lạng, người nửa cân, ai cũng đừng chê ai. “

HứaThanh bĩu môi, đưa micro ra, nhìn mọi người xung quanh, hỏi:” Đủ hết chưa? “

” Không sai biệt lắm, không đợi bọn họ nữa. “Vương Tử Tuấn nhìn xung quanh, đưa tay hướng một người con gái trong đó vẫy vẫy, sau khi nói hai câu thì người con gái đi ra ngoài.

Qua một lát, bàn lớn ở giữa phòng được phục vụ thu dọn, sau đó bật đèn đem thức ăn lên.

Âm nhạc, phòng ăn, không cần phải chạy hai nơi, hát đói rồi thì ăn, ăn no rồi lại hát. Đây cũng là nguyên nhân mà họ thường xuyên chọn quán này.

” Hôm nay là sinh nhật bạn gái của tôi.. Hey bạn gái của tôi đâu? “

Vương Tử Tuấn mở miệng nói, vừa khởi đầu liền phát hiện không đúng, nhìn trái nhìn phải nhưng không nhìn thấy bạn gái của mình.

” Vừa nãy còn ngồi ở đây, một bạn gái lớn như vậy bây giờ đâu? “

“… “

“… “

” Hình như vừa ra ngoài rồi “Một người con gái đồng hành nhắc nhở.

” Đi đâu? “

” Không biết “

“… “

Vương Tử Tuấn gãi đầu.

Đi tới cửa nhìn nhìn, đi ra hành lang cũng không thấy thân ảnh, dứt khoát quay vào” Ăn trước đã, mặc kệ cô ta, một lát nữa cắt bánh ngọt quay lại là được. “

” Chúc mừng sinh nhật bạn gái cậu, kết quả bạn gái không thấy nữa? “

Hứa Thanh vô lực phun trào, vừa rồi anh ta cũng không chú ý ai là bạn gái của Vương Tử Tuấn, gia hỏa này thường xuyên đổi bạn gái. Một người còn chưa hỗn quen mặt lại đổi sang người mới.

” Bánh ngọt mới là chúc mừng, bây giờ chỉ là ăn cơm. “Vương Tử Tuấn tay to vung lên” chúng ta uống “!”

Hai két bia vừa được phục vụ mở ra, xách lên chia thành một vòng. Hứa Thanh lấy nước dừa trên bàn đưa cho Khương Hòa, còn mình dùng chai bia.

“Vừa kết giao?”

“Hơn một tháng rồi.”

“Lâu như vậy? Nhìn thế này có vẻ sắp chia tay rồi.” Hứa Thanh nói.

“Cút” Vương Tử Tuấn ghét bỏ “Hai người chúng tôi là yêu thật lòng.”

Khương Hòa ở một bên mở đũa ra, nghe hai người nói chuyện, sau đó có chút đăm chiêu.

Thật lòng yêu nhau.. Bạn gái..

“Bạn gái chính là thê tử” Cô ấy nhíu mày nhỏ giọng hỏi Hứa Thanh.

Thường xuyên bị bảo vệ của tiểu khu cho rằng là bạn gái của anh ta, nếu thật sự như vậy thì hiểu lầm nghiêm trọng rồi.

“Ách.. Không phải” Hứa Thanh thấy Vương Tử Tuấn nhìn tới, lời ra khỏi miệng liền biến: “Bạn gái chỉ là một cách xưng hô, mỗi người đều không giống nhau. Ví dụ bạn gái của anh ta, tương lại là vợ của người khác.”

“.. Ta làm.” Vương Tử Tuấn đau trứng.

Nghĩ nghĩ cũng không sai.

Khương Hòa hoài nghi nhìn Vương Tử Tuấn, không thể hiểu được là có ý gì, vùi đầu ăn hai miếng thức ăn, nghĩ nghĩ lại hỏi: “Vậy của anh thì sao?”

“Tôi là trạch nam, đối với trạch nam mà nói, bạn gái chỉ đại diện cho một vật thể. Ví dụ một tờ giấy vân vân, thậm chí chỉ là một khái niệm.”

Hứa Thanh nói chêm chọc cười, sớm biết như vậy lúc trước đã không lừa gạt rồi. Bây giờ anh ta nghiêm túc giải thích cho Khương Hòa, khẳng định bị Vương Tử Tuấn cho rằng nhược trí.

“Ha ha ha tự mình hiểu lấy!”

Vương Tử Tuấn nghe thấy từ khái niệm thì vui vẻ. Ánh mắt trên mặt hai người đảo một vòng: “Thực sự chỉ là bạn?”

“Bằng không thì sao?”

“Cố lên, nào! Cùng nhau cạn!” Vương Tử Tuấn không nói thêm nữa, cầm bình rượu đứng lên.

Bây giờ anh ta đã tin cô gái này là người trong thôn, khắp nơi đều có điểm kì quái, nhưng lại không nói rõ được là kì quái ở chỗ nào.

Chỉ xác định, quá đẹp.

“Nào, khởi.” Hứa Thanh nhắc nhở Khương Hòa một tiếng, để cô ấy cầm nước dừa lên, cùng mọi người cụng ly.

Đợi đến khi cơm đã ăn gần xong, bạn gái của Vương Tử Tuấn vẫn chưa quay lại. Bên này Hứa Thanh buông đũa xuống, thúc giục anh ta gọi một cuộc điện thoại hỏi xem là tình huống gì. Khương Hòa vẫn đang cúi đầu ăn cơm, vì không để người khác phải ngạc nhiên, món chính cũng không ăn nhiều, đồ ăn thì vẫn ăn không ngừng.

“Vương Tử Tuấn ra ngoài gọi điện thoại, mọi người nguồi hút thuốc, nói chuyện phiếm. Qua một lúc, một người cầm cốc rượu qua, ngồi bên cạnh Hứa Thanh.

” Ai ui, Thanh ca, lại đổi bạn gái rồi? “

Hứa Thanh nâng mí mắt” Liên quan cậu cái rắm “

” Chỉ là thỉnh giáo một chút, bạn gái này của anh thật là xinh đẹp, như thế nào tìm được? Dạy em, tại sao em không tìm được. “

” Cậu quá xấu rồi “

“… “

Lượng Tử bị nghẹn một chút, đẩy đẩy mắt kính, lại cười lên” Nào Thanh ca, em kính anh một ly. “

” Không uống. “

Hứa Thanh lười phản ứng với tên này” Lượng Tử, hôm nay tôi không muốn để ý tới cậu, thành thật đợi, được không? “

” Ôi, xem lời này, Thanh ca anh.. “

” Cậu lại âm dương quái khí thử xem? “Hứa Thanh nhướn mi.

” Lượng Tử, cậu đừng trêu chọc anh ta, quay về chỗ của mình ngồi đi, gây sự gì? “Vương Tử Tuấn cầm điện thoại quay lại, nghe thấy mùi thuốc súng trong lời nói của hai người, bỗng nhiên cảm thấy đau đầu.

Vốn dĩ gọi Lượng Tử đến là vì muốn để hai người họ có cơ hội bắt tay nói chuyện. Bạn học mấy năm, lại còn ngủ chung một phòng, bất hòa như vậy là không nên.

Nhìn tình huống bây giờ, hỏng rồi.

” Làm gì có, chỉ uống một cốc rượu, rất lâu rồi không gặp, tại sao có thể nói là kiếm chuyện? “Lượng Tử cầm cốc rượu tự mình uống một ngụm, cười hi hi nói.

Hứa Thanh lười nhìn hắn ta, quay sang Vương Tử Tuấn nói:” Cậu kêu hắn ta tới? “

” Đây không phải là.. khụ. “Vương Tử Tuấn thở dài, nhìn người này lại nhìn người kia” Không qua được có phải không?”

Khương Hòa dừng động tác ăn cơm, lấy một tờ giấy lau lau miệng, hiếu kì nhìn mấy người đang nói chuyện.

Đây là.. Muốn đánh nhau?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN