Vợ Tôi Mỗi Ngày Đều Giả Nghèo - Chương 37: 37: Kỷ Lục
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
55


Vợ Tôi Mỗi Ngày Đều Giả Nghèo


Chương 37: 37: Kỷ Lục


Quần chứng ăn dưa đều cùng ồ ạt vào tiền vào kênh livestream, chỉ thấy vị đứng đầu bảng tên là một vị đại lão(*) tên “8577”, ngay cả ID cũng là do hệ thống tự cập nhật, thật sự đoán không ra thân phận.
(*)大佬 – Đại lão: là từ để chỉ người đứng đầu một nhóm hay tập đoàn, nói chung là người có một quyền lực nhất định nào đó, “ông trùm” một lĩnh vực nào đó (ví dụ như, một nhà kinh doanh giàu có và quyền lực), hay thủ lĩnh một nhóm băng cướp,…
Mà đứng ở vị trí thứ nhì rất quen thuốc, là ông chủ tương lai của ứng dụng”Quan khách đại Phỉ Phỉ”, có rất nhiều át chủ bài! Lý Phỉ Phỉ này tuy rằng gia nghiệp là tạo kênh livestream, lại thường xuyên thưởng cho nhóm võng hồng giống như khen thưởng trong công việc, nhưng từ trước đến nay chưa từng có chưa hợp người mới thành lập kênh livestream lại được thưởng nhiều đến như vậy a!
Cho nên lai lịch của vị tân bá chủ này rốt cuộc là thế nào?!
Vu Tư Linh và Sở Vũ Huân nhìn số lượt người xem ồ ạt tiến vào không ngừng, kích động đến tột đỉnh, một đêm phất nhanh sắp thành hiện thực rồi!
Vu Tư Linh nhìn chằm chằm vào khu mưa đạn(*) đang tương tác qua lại lẫn nhau, phát hiện mọi người đều đang thảo luận thân phận của Lê Nguyệt Uẩn ——
(*)弹幕区 – Khu mưa đạn: Chỉ những bình luận phủ kín cả màn hình.

0903: [Người này cũng che kín quá đi? Rốt cuộc là nam hay nữ a?]
1205: [Là nữ, tay chân mảnh khảnh lại mềm mại, làn da còn trắng như thế, không phải là nữ, tôi chặt đầu bỏ]
0922: [Nhưng cho dù là nữ đi, mặt cũng nhìn không rõ, làm sao lại khiến cho hai vị đại lão điên cuồng quăng tiền như vậy]
0801: [Bởi vì kỹ thật đúng chỗ! Mấy người mau nhìn tư thế khuân gạch của cô ấy đi, soái khí tiêu sái cỡ nào chứ, người con gái này quá mạnh mẽ rồi]
0530: [Lần đầu tiên tôi thấy có người livestream không một tiếng động còn không thèm nhìn người khác, thật sự không dự định nói câu nào với mọi người sao?]
0515: [Không nói lời nào ngược lại không phải càng chân thật hơn sao? Đây mới là cuộc sống của người khuân gạch a, tuy rằng là livestream, nhưng người ta chỉ một lòng muốn khuân gạch mà thôi.]
0628: [Tôi xem một hồi, thế mà lại bị nữ công nhân cần mẫn này mê hoặc mất rồi, đây là mị lực của người nghiêm túc làm việc sao?]
0210: [Xã súc(*) không nói thôi, chứ họ thậm chí còn muốn làm biếng đấy.]
(*)Xã súc (社畜/ Shachiku): Là một thuật ngữ được dùng cho các nhân viên văn phòng tại Nhật Bản.

社 trong 會社 (Câu lạc bộ/ tập thể), 畜 trong 家畜 (Gia súc) có nghĩa là “Súc vật của công ty”.

Từ ngữ này xuất hiện từ những năm 1990 và dần trở nên phổ biến tại Nhật Bản, sau đó lan rộng ra các nước trong khu vực Đông Á.

Xã súc dùng để chế giễu những người vì lợi ích của công ty mà gạt bỏ tôn nghiêm của bản thân họ.

Từ việc ăn uống đến ngủ nghỉ đều rất qua loa, luôn sẵn sàng bán mạng vì công việc.

(Theo Baidu).

Cre: Google
1311: [Livestream này có chút thú vị đấy, bên cạnh cô ấy còn có một cô gái nhỏ đi theo kìa, động tác cũng vô cùng thuần thục đấy, cần chú ý kỹ mới nói được]
Vu Tư Linh tạm thời ẩn bình luận đi, sau đó dời tầm mắt dính chặt lên trên người của Lê Nguyệt Uẩn, thấy cô bận tới bận lui, lại có chút đau lòng.

Nàng đội mũ lưỡi trai lên, sau đó từ trong túi lấy ra khẩu trang và kính râm, sau khi mang lên hết, cầm lấy một bình nước đi vào trong công trường, đưa cho Lê Nguyệt Uẩn và Tư Vũ Đồng: “Mọi người nghỉ uống nước một chút đi.”
Lê Nguyệt Uẩn cười nhận lấy, mở khẩu trang ra, ngửa đầu uống ngụm nước.

1989: [*Má nó*! Cái sườn mặt giết tôi chết mất!]

1990: [Chiếc cằm này quá đẹp rồi, tôi dường như biết tại sao cô ấy lại muốn che kín mít như vậy rồi, sợ gây thương nhớ cho người khác đây mà!]
1991: [Thời buổi này gặp được người không dựa vào sắc đẹp mà một hai chỉ dựa vào đôi tay của bản thân kiếm cơm, thật là quá khó rồi, vẫn là nhiệt liệt yêu thương mỹ nữ khuân gạch thôi, yêu yêu]
0628: [Nhà tôi có sổ hộ nghèo, mẹ già tám mươi, xin nhường cho tôi]
0530: [Có phải top Fans có thể hẹn mỹ nữ ăn một bữa cơm hay không vậy, có thể trông thấy gương mặt thật sự của cô ấy à?]
1311: [Ồ quao, một lời bừng tỉnh người trong mộng, tôi đi bắn hỏa tiễn đây]
0801: [Cô gái nhỏ ở bên cạnh khuân gạch kia cũng đẹp quá trời, các cô ấy rốt cuộc muốn thế nào mới có thể để lộ mặt đây! Một người dùng huyết thư (thư máu) để xin thấy toàn gương mặt!]
[Hai người huyết thư]
[Ba người huyết thư]
————-
[Vạn người huyết thư ]
“Có mệt không?” Vu Tư Linh hỏi.

“Vẫn ổn.” Lê Nguyệt Uẩn cười nhẹ.

Nhưng nội tâm cũng không phải nghĩ như thế, Mệt! Chết! Rồi! Được! Chưa!
Đây chính là đôi tay nghệ thuật gia của cô! Là đôi tay sống trong nhung lụa! Là đôi tay tuyệt vời làm bạn gái phải ngâm nga!
Nhưng hiện tại, nó chỉ dùng để khuân gạch, bám mùi hôi, bàn tay thon dài chưa bao giờ phải dính phải hạt bụi nhỏ nào cả.

Nói không chừng qua ngày hôm nay, tay của cô sẽ có vết chai, lòng bàn tay trở nên thô ráp không chừng, do đó dẫn đến nguy cơ ảnh hưởng tình cảm, Vu Tư Linh khóc la mà muốn chia tay cô.

“Chị làm sao vậy?” Vu Tư Linh thấy sắc mặt của cô ngày càng trắng bệch, hoảng sợ, dùng đôi tay ôm lấy mặt cô.
1996: [Ôi chao, đây là tay của ai vậy? Sao có thể ôm lấy mặt của mỹ nữ?!]
1999: [Tôi cũng muốn ôm a a a a]
0211: [Tay này về nhỏ lại vừa dày, hơn phân nửa là con gái, đều tản ra đi, không có dưa ăn đâu]
1997: [Không sai, là nữ, tuy rằng không có xuất hình trên ống kính, nhưng nghe giọng cũng nghe ra được, ngọt ngào quá đi!]
1966: Thanh khống(*) đã tử trận.

(*)声控 – Thanh khống: Chỉ những người mê giọng nói.
Vu Tư Linh lo lắng nói: “Có phải là mệt lắm không? Không lẽ bị cảm nắng rồi? Nghỉ ngơi trước đi.”
“Chị không sao.” Lê Nguyệt Uẩn nắm lấy cổ tay của nàng, tiến đến bên tai của nàng hỏi, “Chỉ là chị lo lắng, chị làm công việc này, em có còn thích chị không?”
“Tại sao lại hỏi vấn đề ngốc ngếch này?” Vu Tư Linh nghi hoặc không ngừng, “Vậy chẳng lẽ nếu như em tham gia cuộc thi người mẫu này không đoạt giải, thì chị sẽ không yêu em sao?”
“Sao lại thế.” Lê Nguyệt Uẩn yên tâm, cong cong môi: “Em đi cùng chị tới đây một lát.”
“Đi đâu a?” Vu Tư Linh mới vừa hỏi xong, cô liền nắm tay nàng đi về phía sau.

Ống kính chỉ có thể thấy bóng dáng của hai người, sau đó lại biến mất ở phía sau tòa nhà đang xây dựng dang dở.

1102: [Này này, cái người đột nhiên xuất hiện rồi ôm mặt người kia là ai thế kia?]
9901:[Mỹ nữ cùng mỹ nữ đều luôn sánh vai nhau, tôi đoán vị này cũng là một đại mỹ nữa!]
3021:[Hai người họ muốn làm gì đó?]
1187: [Lúc trước có xem một bộ phin, trên công trường có chỗ được bố trí đi tiểu, các cô ấy có phải là đi giải quyết hay không]
8686: [Mé, hết nói nổi]
7979: [Trong nháy mắt đánh mất hết cả lòng hiếu kỳ]
Vu Tư Linh tựa lưng vào vách tường ở chỗ cua rẽ, sau khi bị hung hăn hôn một trận, mới dùng đôi tây tự ôm lấy mặt của mình, hai má đều ửng đỏ đến choáng váng.
Lê Nguyệt Uẩn giơ tay lên xoa gương mặt của nàng, nhưng nháy mắt lại để lại mấy dấu tay dơ bẩn.

Lê Nguyệt Uẩn: “…”
Cô lại lau lau mấy lần, cứ lau, kết quả càng lau càng dơ: “…”
“Ha ha, không sao cả.” Vu Tư Linh cười nói, nắm lấy tay cô, nhìn kỹ từng ngón một, từ từ mở trừng lớn mắt: “Chỗ này bị xây xát rồi!”
“Chắc là không cẩn thận bị cọ trúng thôi, không có cảm giác gì cả.” Lê Nguyệt Uẩn thấy không sao mà nói, chỉ cần bạn gái không chê cô, cho dù cô bị gãy tay thì có sao chứ, nhưng tốt nhất vẫn là không nên gãy tay.

Vu Tư Linh rất cẩn thận mà vuốt ve vết thương, cúi đầu hôn lên mu bàn tay của cô, nói: “Hiệu quả livestream hôm nay lại rất tốt, nếu thêm mấy ngày nữa, thì chị sẽ trở nên có rất nhiều tiền.”
“Hử, sao?” Lê Nguyệt Uẩn đột nhiên phản ứng lại: “Hiệu quả rất tốt là có ý gì?”
“Hiện tại số lượng người xem đã vượt qua trăm vạn.” Vu Tư Linh giải thích nói.

Lê Nguyệt Uẩn: “!!!”
Cứu! Mạng!
“Tại sao lại như vậy?” Cô khó có thể tin được mà hỏi.

Vu Tư Linh trả lời: “Bởi vì có hai thổ hào cho chị rất rất nhiều tiền, mọi người đều đến xem náo nhiệt.”
“…”Lê Nguyệt Uẩn thiếu chút nữa là ngất xỉu rồi.

Ngày phòng đêm phòng, trăm triệu lần cũng không ngờ được còn có chiêu này!
“Chị không vui sao?” Vu Tư Linh nghiêng đầu hỏi.

“Vui chứ, sao lại không vui.” Lê Nguyệt Uẩn ngoài cười nhưng trong cười không nổi, “Là hai thổ hào nào vậy?”
“Một là người xem Lý Phỉ Phỉ.”
“À, là cô ấy à.” Lê Nguyệt Uẩn cắn răng nói, hít sâu một hơi, “Vậy còn người kia thì sao?”
Vu Tư Linh ngập ngừng, nhỏ giọng nói: “Em cũng không biết nữa, ID của người đó dùng là 8577.”
“Người này là ai nhỉ?” Lê Nguyệt Uẩn nhíu mày, thật sự nhớ không nổi còn có ai để lộ ra tin này, nhin không được mà thấp giọng mắng một câu: “Ở đâu ra một Trình Giảo Kim không biết nữa.”
“?” Vu Tư Linh không thể tin được nói, “Chị không thích người đó sao? Người đó cũng là vì chị mà tiêu chút tiền mà.”

Lê Nguyệt Uẩn khóe miệng cố cong lên, lập tức giải thích nói: “Đúng vậy, chị không thích người đó, cả chị là ai cũng không biết, thì bắt đầu quăng tiền rồi, cũng không biết là xem trọng cái gì nữa.

Cầm tiền của những người này, chị hổ thẹn lắm.”
Vu Tư Linh: @^@
“Chị đừng hổ thẹn, nói không chừng người ta là thích chị thì sao.” Vu Tư Linh sốt ruột nói.

“Vậy chị càng hận hơn, người đó thích gì ở chị chứ? Chẳng lẽ là thích gạch trên tay của chị à?” Lê Nguyệt Uẩn vẫn có chưa chửi thẳng mặt người đó là thấy sắc mà nảy lòng tham đâu.

Vu Tư Linh thầm nghĩ: Đương nhiên không phải thích gạch rồi, người ta chỉ thích chị mà thôi.

o▽q
“Chị ghét nhất chính là loại người có tiền thế này!” Lê Nguyệt Uẩn cứ mãi nhấn mạnh mà nói.

Chuyện mà cô lo lắng nhất chính là như bây giờ đây, nếu xuất hiện thổ hào quăng tiền, sẽ làm cho Vu Tư Linh sẽ tự ti, cô không muốn trông thấy Vu Tư Linh thương tâm, nhưng Vu Tư Linh trước mắt giống như thật sự rất thương tâm, giống sương tá gia tử thị đích.(*)
(*)跟霜打的茄子似的 – Sương tá gia tử thị đích: Chỉ những người không có tinh thần, sức sống.

“Thật vậy sao?” Vu Tư Linh chán nản hỏi.

“Ừ, ghét bọn họ.” Đôi tay của Lê Nguyệt Uẩn ôm lấy cánh tay của nàng, “Chị chỉ thích em, cho dù là em nghèo khó, người chị yêu nhất cũng vẫn là em.”
Vu Tư Linh bừng tỉnh, Lê Nguyệt Uẩn chỉ là ghét kẻ có tiền mà thôi, không hổ là A Lê của nàng, yêu hận rõ ràng như thế, nàng chợt vui vẻ mà ôm chầm lấy cô, lại nhịn không được mà rơi lệ đầy mặt.

Nhưng mà nàng chính là kẻ có tiền như thế trong miệng A Lê, phải làm sao bây giờ đây!
Hai người cùng nói tâm sự của nhau xong, lúc này mới nắm tay nhau đi về phía ống kính.

Lê Nguyệt Uẩn quạt quạt tay để nàng đi một bên mát mẻ một chút, sau đó lại bắt đầu khuân gạch.

Những nghĩ đi nghĩ lại, cô không thể làm cho kênh livestream này tiếp tục bùng cháy nữa, vì thế quăng gạch ở trong tay đi, không làm nữa.

Những người ở đây: ?
Người xem: ???
Lê Nguyệt Uẩn ở góc tường phía cạnh mà ngồi xuống, cầm cây gậy mà vẽ lung tung ở trên mặt đất, tựa như một đứa trẻ thiểu năng trí tuệ.

1211: [??????]
2344: [Mỹ nữ đang là gì thế?]
7896: [Vẽ vòng tròn để nguyền rủa chúng ta sao?]
6473: [Ống kính có thể tiến lại gần chút hay không để nhìn xem cô ấy đang vẽ cái gì vậy?]
3456: [Trời chêu ngươi à, vừa nãy còn cảm thấy dốc lòng dốc sức đâu rồi, nháy mắt liền trở nên quen thuộc như vậy]
9976:[Cực kỳ giống tôi lười biếng khi đi làm]
4545:[Ha ha ha ha má, tại sao hình ảnh này lại mắc cười như vậy]
7777: [Tôi hình như biết tại sao vị mỹ nữ này muốn đi dọn gạch rồi, đầu óc của cô ấy hình như có chút vấn đề ]
7878: [Bỗng nhiên dốc lòng, hỏa tiễn x1]
8989:[Hỏa tiễn x1]

3432: [Mỹ nữ đừng dọn gạch nữa, anh nuôi em a]
“Hứ, anh tưởng anh là ai.” Vu Tư Linh nhìn chằm chằm vào màn hình, trực tiếp quăng thêm một khối tiền nữa.

Nàng thầm nghĩ: Đây là do ID 8577 làm, không liên quan đến Vu Tư Linh nghèo khổ này.

Tư Vũ Đồng thấy sư phụ lười biếng một cách danh chính ngôn thuận mà cười, cũng ngồi xuống bên cạnh, kết quả thấy trên mặt đất vẽ một hình dáng đã đầy đủ ngũ quan, nhìn kỹ thêm nữa là hình một người đang chơi điện thoại, mới tấm tắc khen ngợi.

Thẳng đến khi đến lúc hoàng hôn, Sở Vũ Huân mới tắt kênh livestream đi, tính toán lại tiền lời hôm nay của các cô, lại đi tìm bên quản lý ứng dụng để tìm hiểu một chút, các cô đã sáng lập ra kỷ lục người livestream mới!
“Trời ạ, chúng ta sắp phát tài rồi!” Sở Vũ Huân vui mừng mà muốn ôm lấy các cô mà xoay vòng vòng, không dám ôm Vu Tư Linh và Lê Nguyệt Uẩn vì hai người này đã có chủ rồi, vì thế ôm Tư Vũ Đồng lên xoay vòng: “A A A A !”
Tư Vũ Đồng: “A A A A A! Chóng mặt A A A A A!”
“Hôm nay còn chưa phải cuối tuần, chúng ta kiên trì đến cuối tuần thì kết thúc, có thể kiếm cả đống tiền!” Sở Vũ Huân gõ gõ máy tính nhỏ, làm giàu đang gần ngay trước mắt!
Lúc này, điện thoại của Lê Nguyệt Uẩn đang vang lên, cô đi sang một bên để nhận: “Ba, chuyện gì?”
“Con có phải đang livestream gì đó không?” Lê Nguyệt Uẩn hỏi.

“Ba thấy trên mạng có người chụp hình đăng lên, rất giống con a.”
“Không thể nào.” Lê Nguyệt Uẩn nói, “Ba cảm thấy con sẽ đi khuân gạch sao?”
“Sẽ không.”
Sẽ không là được rồi, Lê Nguyệt Uẩn cười nói: “Còn có chuyện gì sao?”
“Cái buổi xem mắt kia…”
Tút tút ——
Lê Nguyệt Uẩn: “…”
Điện thoại của Vu Tư Linh ở bên này cũng vang lên, nàng đi đến một chỗ rất xa, mới bắt máy: “Alo, Ba.”
“Con có phải đang livestream gì đó không?” Vu Thiên Túng hỏi, “Má Vương mới nãy đang xem một kênh livestream, ba nhìn thoáng qua đột nhiên nhìn thấy người kia rất giống con.”
“Sao có thể, con sao lại đến công trường để tham gia livestream chứ.” Vu Tư Linh trả đũa: “Con cũng cảm thấy cô gái kia rất giống con đấy, ba có phải ở sau lưng con mà đẻ thêm con gái hoang nào không?”
Vu Thiên Túng: “Nói bậy bạ! Ba chỉ có một đứa con gái là con!”
Vu Tư Linh cười cười: “Được rồi, con biết ba yêu con nhất mà, vậy cái buổi xem mắt kia, ba có thể giúp con hủy bỏ đi được không?”
Tút tút ——
“Alo? Ba? Ba dám cúp cuộc gọi của con?” Vu Tư Linh nhìn màn hình di động đã tối, tức đến thở hổn thể rồi hừ lạnh một tiếng, mới chạy đi tìm người.

Sở Vũ Huân còn đang thảo luận với Tư Vũ Đồng về con đường làm giàu, khát khao hướng tới tương lai tốt đẹp, đột nhiên nghe thấy Lê Nguyệt Uẩn nói: “Tôi sẽ không livestream nữa.”
Sở Vũ Huân trợn mắt há hốc mồm: “Tại sao???”
“Không muốn tham gia.” Lê Nguyệt Uẩn tất nhiên không thể nói ra nguyên nhân thật sự, lúc này chỉ mới là ngày đầu tiên, đã bị Lê Nguyên Dã nghi ngờ rồi, vậy chuyện bị phát hiện chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

“Em ủng hộ chị!” Vu Tư Linh đột nhiên từ ở phía bên kia đi đến, cuộc gọi vừa nãy đã nhắc nở nàng, khó tránh khỏi cái ngày bị bắt được, dứt khoát chặt đứt con đường này, “Livestream không thích hợp với chị, chúng ta vẫn là nên chăm chỉ đi làm thôi.”
“Ừ được.” Lê Nguyệt Uẩn cười tươi, nắm lấy tay nàng, hai người kề sát vào nhau chuẩn bị trở về nhà.

Sở Vũ Huân: “???”
Kênh livestream của mỹ nữ khuân gạch vào ngày đầu tiên đã thiết lập kỷ lục livestream mới, đồng thời cũng thiết lập kỷ lục đóng cửa kênh livestream nhanh nhất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN