Vợ Yêu Của Thiếu Tá
Chương 62: Anh rất nhớ em
Bác còn nhớ mười mấy năm về trước, sau khi Mạnh Khang bị bác giết chết Dương Mẫn cũng biến mất không tung tích.
Một thời gian sau, bác nghe tin cô ta đã sang Nhật bản.
Lôi Lạc Thần không hề kinh ngạc với lời nói của Mạnh Hùng, vì anh cũng đã phát hiện ra điều này, chỉ có điều dù sao Mạnh Khang cũng là anh trai cùng cha khác mẹ với Mạnh Hùng.
Còn về phần Dương Minh Huy, hắn chính là anh họ của An Nhi.
Sau khi biết chuyện này, trong lòng Lôi Lạc Thần không tránh khỏi sự hoang mang.
Nhưng mặc kệ họ là ai, vì nguyên nhân gì mà quay trở lại Thành Phố S, chỉ cần họ gây bất lợi đến An Nhi, anh sẽ không tha cho bọn họ.
– Dạ con sẽ cho người điều tra ngay.
Sau khi bàn chuyện quan trọng xong, Lôi Lạc Thần nhìn vào cái đồng Hồ đeo trên cổ tay.
– Bác Mạnh, con còn có chuyện nên về trước.
Mạnh Hùng nhìn Lôi Lạc Thần gật đầu một cái.
– Được, liên lạc sau.
Lôi Lạc Thần lịch sự đứng lên, anh nhìn Mạnh Hùng và Trần Siêu cúi nhẹ đầu chào một cái rồi rời khỏi bar Night Angel.
Bước ra khỏi cửa quán bar, một cơn gió mát lạnh bất ngờ thổi ngang qua người anh, khiến mái tóc màu nâu ngắn gọn vô tình lay chuyển nhẹ.
Lôi Lạc Thần ngẩn đầu nhìn lên bầu trời bao la, nơi những vì sao lấp lánh tỏa ra tia sáng đẹp một cách động lòng người.
Nhìn thấy những ngôi sao sáng, trong lòng anh lại nghĩ đến An Nhi.
Gương mặt kiều diễm của An Nhi hiện ra trước mắt anh, môi anh vô thức công lên tạo thành một nụ cảnh tượng mê người.
Lôi Lạc Thần uy nghiêm bước đến chiếc xe thể thao Lamborghini đầu cách đó không xa, anh thản nhiên
ngồi vào trong xe, cài dây an toàn, chân lập tức nhấn vào cần ga.
Chiếc xe thể thao màu đen như con báo lao nhanh về phía trước với tốc độ kinh hoàng.
Dường như đèn giao thông trên cả đoạn đường anh chạy ngang qua, đều vì anh mà bật lên màu xanh.
Lôi Lạc Thần một tay cầm chặt tay lái, tay còn lại ấn vào màn hình cảm ứng trên xe gọi cho An Nhi.
“Reng….reng….”
Tiếng chuông vừa đỗ không bao lâu, đã có người nghe máy.
– Lạc Thần, anh tìm em có chuyện gì?
Giọng nói dịu dàng quen thuộc của An Nhi, khiến những bất an trong lòng anh tiêu tan.
Khoé môi Lôi Lạc Thần hơi nhếch lên, anh liếc ngang qua kính chiếu hậu nói.
– Anh rất nhớ em.
Muốn gặp em ngay bây giờ.
Storm mỉm cười ngọt ngào, cô ngước mắt nhìn lên cái đồng hồ treo trên bức tường trước mặt.
Đã mười một giờ tối.
Suy nghĩ một chút cô trả lời.
– Được, anh ở đâu em đến tìm anh.
Lôi Lạc Thần phản đối.
– Không cần, anh sẽ đến đoán em.
Storm không phải là loại phụ nữ chân yếu tay mềm, lúc nào cũng cần đàn ông bao bộc.
– Anh đang ở đâu, em sẽ đến tìm anh.
Lôi Lạc Thần hiểu rõ tính tình của An Nhi, nên cũng không muốn ép buộc cô.
– Anh đang đến biệt thự ở trên núi.
– Gặp lại sau.
Nói xong Mạnh An Nhi cúp máy, đi thay đồ chuẩn bị đến biệt thự của anh.
Chỉ cần nghĩ đến việc mình sắp được gặp mặt cô, là trong lòng anh đã cảm thấy vui vẻ hẳn lên, ngón tay thon dài vô thức gõ gõ theo nhịp vào vô lăng.
Trong màn đêm tối đen như mực, tĩnh mịch một cách đáng sợ, chiếc xe Lamborghini lướt nhanh qua những con đường vắng vẻ tạo ra tiếng xé gió.
“Két………”
Tiếng phanh xe chối tai vang lên, chiếc xe dừng gấp trước cửa lớn của ngôi biệt thự.
Ngôi biệt thự này là nơi nghỉ riêng của anh, không một ai biết ngoài An Nhi ra.
Nó nằm ở một nơi hoang vu, tuy không rộng lớn như biệt thự Lôi Viên nhưng lại mang theo phong cách riêng của anh.
Mỗi khi có chuyện phiền não anh sẽ một mình lái xe đến nơi này, để bình tĩnh suy nghĩ.
Bước xuống xe, Lôi Lạc Thần đứng trước cửa ngôi biệt thự.
Đã lâu anh không đến nơi này, nếu anh nhớ không lầm thì lần cuối cùng anh đến ngôi biệt thự này là lúc An Nhi rời khỏi anh.
Anh bước tới ấn bốn con số mật mã vào ổ khoá cửa chính, tay thản nhiên đẩy cánh cửa lớn ra.
Anh ung dung bước vào trong, đèn trong ngôi biệt thự đột nhiên bật sáng, hiện ra trước mắt anh chính là một ngôi biệt thự thiết kế theo phong cách Âu châu, mang theo phong cách tân cổ điển nhìn thật sang trọng.
Hai màu trắng và bạc càng tôn lên vẻ đẹp của ngôi biệt thự, trần nhà cao ba mét được khắc lên những hoa văn cổ đại, phối hớp cùng với cây đèn chùm pha lê rũ xuống ngay chính giữa phòng, giấy dáng tường màu bạc kim làm hình nên cho bộ sofa màu trắng và bàn cafe thuỷ tinh màu đen thật sự khiến người bước vào cảm thấy thoải mái trong lòng.
Lôi Lạc Thần ung dung bước vào trong, anh thản nhiên đi lên phòng ngủ chính.
Lôi Lạc Thần đi đến đâu thì đèn ở nơi đó sẽ bật sáng, vừa bước vào căn phòng quen thuộc, anh đi thẳng vào trong phòng tắm, thuận tay cởi bởi quần áo trên người quăng vào rỗ giặt.
Tắm xong anh bước ra ngoài, trên vòng eo cường tráng chỉ tuỳ tiện quắn lấy một cái khăn tắm màu trắng.
Vừa bước ra khỏi phòng tắm một tay anh cầm cái khăn lông mỏng lau mái tóc ngắn gọn của mình, cất giọng trầm trầm.
– Bật nhạc……
Đột nhiên tiếng nhạc êm dịu vang lên, ngôi biệt thự được thiết kế với công nghệ tối tân nhất, anh có thể điều khiển mọi thứ trong ngôi biệt thự này bằng giọng nói của anh.
Anh bước tới quầy bar trong phòng, cầm lấy chai rượu mạnh năm 1982 lên mở nắp chai ra, đưa đến mũi, cặp mắt sắc bén từ từ nhắm mắt lại ngửi lấy huơng vị nồng nàn của nó.
Mùi thơm nồng nặc của loại rượu lâu năm càng khiến tâm trí của anh tĩnh táo hơn bao giờ hết, đã lâu anh không uống rượu, vì quy luật quân nhân khi trên ngươi mặc quân phục tuyệt đối không được uống một giọt rượu.
Lôi Lạc Thần rót cho mình một ly rượu mạnh, chất lỏng màu hổ phách thuận theo hành động của anh nằm gọn trong chiếc ly thủy tinh.
Lôi Lạc Thần cầm ly rượu lên, làm động tác lắc lắc cho những bọt khí trong rượu từ từ biến mất, chất lỏng xoay tròn y như cô gái trên người mặc cái đầm dài khiêu vũ trong ly.
Lôi Lạc Thần nâng ly rượu mạnh trong tay lên hớp một ngụm, chất lỏng nóng rang từ từ chảy xuống cổ anh.
Lôi Lạc Thần nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác khoan khoái được tạo ra bởi rượu mạnh.
Storm tự lái xe đến biệt thự, đứng trước cửa lớn cô vươn tay định ấn vào chuông cửa.
Thế nhưng khi nhìn thấy ổ khoá mật mã, cô lại có suy nghĩ khác.
Không biết anh sẽ dùng tổng hợp gì.
Ngẫm nghĩ một chút cô ấn vào bốn con số.
– Cạch……..
Thật không ngờ cánh cửa được mở ra, Storm sững người trong giây lát thì ra anh dùng năm sinh của cô làm mật mã.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!