Vợ Yêu Được Cưng Chiều Đến Tận Trời Của Chủ Tịch Mộ
Chương 28: Quan hệ ruột thịt xa cách
Đôi mắt Nhạc Linh Tư sáng lên nhưng nét mặt bà tối sầm lại. Bà hít một hơi thật sâu và nói: ” Công ty phương tiện truyền thông Nguyệt Ảnh đã ký hợp đồng một số dự án lớn dạo gần đây. Công ty vẫn đang tập trung vào các dự án thì nhà đầu tư đột ngột rút vốn. Phó chủ tịch liền bỏ trốn sau khi biển thủ một khoản tiền khổng lồ từ công ty, và bây giờ Nguyệt Ảnh đang đối mặt với một cuộc đại khủng hoảng. Bà ngoại của con…”
Rút vốn sao?
Tại sao nó lại xảy ra đột ngột như vậy?
Tịch Hạ Dạ nhìn Nhạc Linh Tư trong sự nghi ngờ, nỗi buồn xâm chiếm ánh mắt cô.
“Tất cả đều bắt nguồn từ Tâm Ý. Chủ tịch tập đoàn Kỳ Khải đã để ý Tâm Ý từ lâu và mong muốn kết hôn với con bé nhưng con cũng biết vốn dĩ Tâm Ý và Nhất Phong không thể nào rời bỏ nhau được. Vì vậy, tất nhiên con bé sẽ không đồng ý kết hôn với anh ta. Rồi thì, Kỳ Khải rút vốn trong lúc giận dữ và dưới tình cảnh đó, phó chủ tịch đã tham ô nguồn vốn công ty và bỏ trốn. Bà nội của con bị kích động dữ dội đến mức bất tỉnh.”
Đột nhiên Nhạc Linh Tư quay lại và nhìn Tịch Hạ Dạ. Sau một lúc đấu tranh tư tưởng, cô mới lấy hết can đảm và nói, “Hạ Dạ, ta biết mọi chuyện về Hàn Nhất Phong là lỗi của Tâm Ý. Tất cả mọi người đều đã không thể vượt qua chuyện đó trong vài năm qua, đặc biệt là ông bà con. Họ thực sự lo lắng cho con đấy”
“Tuy nhiên, Hàn Nhất Phong và con là chuyện quá khứ rồi. Thằng bé yêu say đắm Tâm Ý và ta hi vọng con hãy rời đi để chúng nó yên ấm. Bà con thực sự lo lắng cho con đấy. Bà ấy sợ con có thể bỏ mặc hạnh phúc bản thân cô đơn một mình. Thế nên, bà ấy cố gắng tìm cho con một người bạn đời tốt đẹp.”
Ngay lúc này, Nhạc Linh Tư dừng lại và đôi mắt bà ta có một chút dối trá nhàn nhạt. Bà ta cắn môi và nói, “Thực sự, ông chủ của tập đoàn Kỳ Khải không tệ đến vậy. Anh ta cao ráo, điển trai và xuất thân từ gia đình danh giá và giàu có. Tất cả những người phụ nữ trong thành phố Z đều khao khát bước chân vào gia tộc họ Kỳ khá danh giá. Ta biết người phụ nữ của Kỳ gia. Họ đều là những con người dễ gần”
Đôi mắt của Tịch Hạ Dạ trở nên băng giá khi nghe bà ta nói. Thả lỏng mình, cô nở một nụ cười gằn lạnh lùng và hỏi, “Vậy thì sao?”
“Thì…thì là…”
Nhạc Linh Tư nhìn xuống đất.
“Thôi, hãy để ta nói điều đó”. Một giọng già nua và mệt mỏi xen ngang câu chuyện của họ.
“Mẹ thức dậy rồi ạ?” Mẹ cảm thấy sao rồi? Bác sỹ bảo mẹ đã mệt mỏi quá độ. Mẹ không thể nào làm việc được nữa!.”
Nhạc Linh Tứ có vẻ ngạc nhiên và bước dần về phía cô. Tịch Hạ Dạ nhận ra Đặng Văn Ôn đang mở mắt mà không ai nhận ra cả. Đôi mắt già nua của bà vẫn mang nét sắc sảo.
“Giúp tôi ngồi dậy!”
Dù giọng nói của bà có vẻ mệt nhọc thì khí thế của bà vẫn mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nhạc Linh Tư đỡ bà ấy dậy và đặt thêm hai cái gối nữa vào sau lưng bà trong khi Tịch Hạ Dạ chỉ đứng đó nhìn Đặng Văn Ôn trong im lặng và bình thản.
“Ngồi xuống đi!”
Giọng nói của Đặng Văn Ôn có chút lạnh giá bao quanh. Rõ ràng, bà ấy không thích Tịch Hạ Dạ.
“Mày còn biết mày là thành viên của dòng họ Tịch hả? Mày thậm chí còn không quay về khi ông bị ốm hoặc cả khi em gái bị bệnh? Có chuyện gì với mày vậy hả?”
Tịch Hạ Dạ vẫn duy trì nụ cười băng giá khi chịu đựng những lời trách mắng. “Tại sao tôi phải quay lại? Tôi sẽ đến bác sỹ nếu tôi bị bệnh, tôi sẽ quay về nhà để ăn uống. Tôi có thể làm điều gì nếu quay lại đấy cơ chứ?”
Đặng Văn Ôn không lường trước Tịch Hạ Dạ đáp trả lại bà như vậy. Trước đó, cho dù bị bà mắng chửi thế nào thì cô vẫn luôn giữ im lặng. Còn bây giờ Đặng Văn Ôn cau mày và vẻ mặt bà tối sầm lại. Nhanh chóng Nhạc Linh Tứ kêu lên, “Hạ Dạ, sao con có thể nói chuyện với bà mình như thế được hả? Bà con không thể chịu thêm bất cứ áp lực nào nữa đâu! Vừa nãy bác sỹ nói, con không nghe thấy ư?”
Đặng Văn Ôn không tham dự vào. Nụ cười Tịch Hạ Dạ ngày càng lan rộng khi mà cô đứng thẳng người rồi quay mặt về phía cửa sổ. Như thể cô bỏ lơ lời nói của Nhạc Linh Tư.
“Linh Tư là cốt thịt của dòng họ Tịch, vì vậy cũng là một phần của gia tộc. Tao không bao giờ mong muốn đối mặt với chuyện này và đó là lỗi của bà lão này. Tao biết mày đã buồn rất nhiều về Tâm Ý và Nhất Phong, nhưng mày đừng quên một điều. Mày cũng là một phần của gia tộc. Làm sao những thành viên trong gia đình có thể giữ mối hận thù với nhau hả? Hơn thế nữa, mọi người đều nhìn thấy Tâm Ý đã thực sự lo lắng cho mày trong những năm qua.”
Đặng Văn Ôn dịu lại sau một lúc nhìn Tịch Hạ Dạ. “Đây không phải là thời điểm nguy nan của Tịch gia. Nhưng tao chỉ hi vọng chúng ta có thể đoàn kết và cùng vượt qua khó khăn này. Chúng ta phải có hợp đồng béo bở từ Tập đoàn Kỳ Khải. Hiện tại trong ngành công nghiệp, Nguyệt Ảnh đang phải đối mặt với thảm cảnh như vậy đấy”
“Đúng vậy đấy, Hạ Dạ. Nguyệt Ảnh là trụ cột chính của dòng họ Tịch. Mọi tâm huyết của bà con đều nằm trong đó. Con phải cứu Nguyệt Ảnh!” Nhạc Linh Tư khẩn khoản cầu xin
“Tôi cứu Nguyệt Ảnh? Làm thế nào? Các người có bổ nhiệm tôi vị trí cao trong Nguyệt Ảnh sao? Hay mấy người nghĩ tôi là một trong những người cầm quyền của tập đoàn Kỳ Khải Group?”
Tịch Hạ Dạ nghĩ đây là một trò đùa cơ đấy.
“Mày có thể cứu được Nguyệt Ảnh mà miễn là mày đồng ý cưới ông chủ tập đoàn Kỳ Khải. Nếu mày đồng ý cưới anh ta thay thế Tâm Ý thì mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết. Dù sao thì, mày cũng hao hao giống Tâm Ý, nên ông chủ tập đoàn Kỳ Khải sẽ rất vui mừng nếu nhìn thấy diện mạo của mày. Gia tộc họ Kỳ muốn một đứa con dâu trên danh nghĩa pháp luật từ một gia tộc danh giá và con chính là con gái của thị trưởng. Do vậy, với điều đó và ngoại hình của mày, chắc chắn đã hoàn toàn đủ rồi” Đặng Văn Ôn tràn đầy tự tin nói.
Tịch Hạ Dạ thừa hưởng nét đẹp của Thẩm Văn Na. Ngoại hình và khí chất của cô mạnh mẽ hơn so với TịchTâm Ý. Nếu không phải vì tính cách của cô, nếu không phải vì… Đặng Văn Ôn vẫn sẵn sàng yêu quý cô, nếu cô chịu kết hôn với con trai của gia tộc danh giá kia, nhưng tiếc thay…
Tịch Hạ Dạ sững sờ. Những suy nghĩ đen tối làm cô rối loạn khi nhìn chằm chằm vào Đặng Văn Ôn, nghĩ rằng mình đang nghe nhầm gì đấy. “Bà vừa nói cái gì cơ? Kết hôn với chủ nhân của tập đoàn Kỳ Khải thay thế cho Tịch Tâm Ý sao?”
“Hạ Dạ, chủ nhân của tập đoàn Kỳ Khải rất tuyệt vời đấy. Kỳ Lực là con trai duy nhất của gia tộc họ Kỳ. Với nền tảng kinh doanh khổng lồ như thế, nó thậm chí còn lớn hơn cả Tập đoàn Han. Với những điều đó, con có thể sớm quên đi Hàn Nhất Phong và thậm chí còn có thể kết hôn cùng ngày với bọn nó!”. Nhạc Linh Tư hào hứng giải thích.
“Vậy nên, các người không thể chờ thêm được nữa để có thể đẩy tôi ra và thế tôi vào chỗ của Tịch Tâm Ý như một vật đổi chác nhằm giải quyết cuộc khủng hoảng cho Nguyệt Ảnh hả?” Tịch Hạ Dạ quay lại nhìn Đặng Văn Ôn với nụ cười gượng gạo và ơ thờ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!