Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo - Chương 88
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
213


Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo


Chương 88


Bình minh lại đến, ánh nắng li ti rọi vào cửa sổ làm Ngọc Nhi tỉnh giấc. Kéo rèm cửa phòng ra, gió thổi vào mặt làm cô thấy sảng khoái. Đánh răng rửa mặt xong cô lấy túi sách đi ra khỏi nhà. Đi bộ 1đoạn đường là đến chợ, Ngọc Nhi mua ít bột lọc, bột mì,bột gạo, thịt lợn, tôm, cá, rau xanh, cô mua thêm bánh bao nhân thịt rồi ít sữa đậu nành. Về đến nhà cũng chưa thấy Allen dậy cô nghĩ anh lạ chỗ lên đêm qua khó ngủ. Để đồ ăn vào bếp, cô đeo tạp dề vào bắt đầu làm bữa sáng. Làm xong bữa sáng cô gõ cửa phòng Allen.

Allen vừa tỉnh thì nghe tiếng gõ cửa, anh đứng dậy ra mở cửa lại nhìn thấy người đang tươi cười nhìn anh, anh hỏi:

_”sao em nhìn anh cười vậy?”

Ngọc Nhi cười nói:

_”có phải ko quen giờ giấc lên anh ko ngủ được lại làm việc thâu đêm phải ko? Nhìn mắt anh thành gấu trúc rồi kìa?’

Allen gãi đầu nói:

_”đúng vậy, do ko quen lên hơi khó ngủ.”

_”thôi được rồi anh vào đánh răng rửa mặt đi rồi ra ăn sáng,em làm xong rồi”

Allen đánh răng rửa mặt thay quần áo xong anh đi vào phòng bếp, nhìn trên bàn ăn nào là bánh bao, dim sum, vằn thắn, cháo và sữa đậu lành, anh ngạc nhiên nhìn cô nói:

_”tất cả chỗ này là em làm sao”

Ngọc Nhi nhìn anh ngạc nhiên cô cười nói:

_”chẳng em làm thì ai làm vào đây, sao anh lại có khuôn mặt ngạc nhiên như vậy chứ”

_”ôi! Em thật làm anh bất ngờ nha, anh ko biết em lại còn biết cả nấu ăn nữa”

_”thôi ít khen em đi, em nổ mũi đến nơi rồi, ăn nhanh đi kẻo nguội”

Allen ngồi xuống anh ăn ít dim sum anh ngẩng mặt lên nhìn cô nói:

_”em đi làm đầu bếp được đấy, còn ngon hơn cả nhà hàng nữa, anh thật có lộc ăn mà”

_”làm gì mà anh lại phô trương như thế, em chỉ học mẹ em thôi. Mẹ em nấu ăn ngon lắm, chỉ tiếc là em ko còn được ăn cơm bà nấu nữa”

_”chuyện gì qua hãy để nó qua đi, hãy sống với hiện tại mới là điều em lên làm. Nếu có cơ hội anh sẽ trổ tài nấu cơm cho em ăn”

Ngọc Nhi hưng phấn nói:

_”anh còn biết nấu ăn sao. Tốt, nếu có thời gian em phải nếm qua tay nghề của anh thế nào?”

_”được, 1lời đã định”

Giải quyết bữa sáng xong Allen ngồi nhìn cô nói:

_”nếu ngày nào cũng được em làm đồ ăn sáng đảm bảo anh sẽ tăng kí, lâu lắm rồi anh ko ăn bữa sáng nào ngon đến vậy”

_”anh đang tâng bốc em sao, thỉnh thoảng rảnh em sẽ làm cho anh ăn. Tiếc là em sang bên ấy chưa từng đi chợ lần nào nên ko biết các đồ dùng mua ở đâu”

_”đợi em sinh em bé ra đã rồi tính, anh ko muốn mình bị người ta nói là ngược đãi bà bầu đâu”

Ngọc nhi xì 1tiếng bật cười. Allen ko cho Ngọc Nhi dọn dẹp lên cô đành ra ghế ngồi, vừa ngồi xuống thì chuông cửa vang cô đứng lên đi ra mở cửa thì thấy ba mình, cô hỏi:

_”ba ăn sáng chưa mà đếm sớm thế”

Khang Gia Vĩ vào nhà lại thấy Allen trong bếp dọn dẹp ông cảm thấy ưng ý chàng trai này, ông nhìn con gái nói:

_”ba ăn rồi mới đến. Ngọc Nhi này, nếu con quên được chuyện đó thì hãy mở lòng cho người ta, ba thấy cậu ấy thật sự rất có lòng với con”

Ngọc Nhi nhìn Allen tất bật trong bếp cô quay sang nói với ba mình:

_”ko phải con chưa từng nghĩ đến chuyện đó mà nhìn anh ấy tốt như vậy, con cảm thấy mình ko đủ tư cách, anh ấy xứng đáng có được 1tình yêu trọn vẹn”

_”con ko lên suy nghĩ như vậy, nếu cậu ấy yêu con thì cậu ấy sẽ chấp nhận tất cả. Con đừng nghĩ bản thân mình ko xứng, con đường phía trước của con còn dài vì vậy con phải biết con đường nào là hạnh phúc, chỉ cần con hạnh phúc người làm ba như ta đây mới được an lòng”

Ngọc Nhi đang định nói thì Allen xuất hiện. Allen nhìn ba Ngọc Nhi chào hỏi:

_”chào bác, bác có khỏe ko, bác ăn sáng chưa ạ”

Khang Gia Vĩ nhìn chàng trai trẻ trước mặt mình,ông mỉm cười nói:

_”tôi ăn sáng rồi, sức khỏe đều tốt. Mới đầu biết tin con bé đi mất mà ko có tin tức gì tôi đã phát ốm vì lo lắng cho nó, đến khi nó gọi điện nói mình sống tốt lúc đó trong lòng tôi lo toan mới được hóa giải”

Allen mỉm cười nói:

_”bác yên tâm, từ nay trở đi cháu sẽ chăm sóc tốt cho 2mẹ con cô ấy”

Khang Gia Vĩ cảm động nói:

_”cảm ơn cậu nhiều lắm”

_”bác đừng cảm ơn cháu, cháu còn muốn được làm con rể của bác nữa đấy”

Ngọc Nhi đỏ mặt nói:

_”anh lại trêu chọc em”

_”anh đâu có trêu em đâu lời anh nói đều xuất phát từ trái tim”

Ngọc Nhi đổi chủ đề nói:

_”ba, 2ba con ta đi thôi. Allen anh ở nhà hay đi cùng luôn”

_”đi, em đi đâu, anh sẽ ở đó”

3người cùng nhau lên xe đến nghĩa trang. Ngọc Nhi đứng trước mộ mẹ cô đặt bó hoa xuống, vì ko quỳ được cô đành ngồi hẳn xuống đất cô sờ ảnh mẹ nói;

_”mẹ ở dưới đó có lạnh ko? Con xin lỗi vì thời gian qua đã ko đến đây thường xuyên được. Mẹ biết ko, mẹ sắp trở thành bà ngoại rồi đấy, chỉ hơn tháng nữa thôi là đứa nhỏ chào đời rồi. Mẹ ở trên trời hãy phù hộ cho ba và con mẹ nhé, con yêu mẹ nhiều lắm”

Khang Gia Vĩ nhìn ảnh người con gái mình từng yêu sâu đậm, ông nói:

_”bà hãy yên tâm mà yên nghỉ nhé, Ngọc Nhi tôi sẽ chăm sóc cho con bé. Sẽ cố gắng bù đắp những ngày tháng con phải chịu khổ, làm người ba xứng đáng với nó.Tôi xin lỗi vì ko tìm được bà sớm hơn, bà hãy phù hộ cho con gái chúng ta được bình an”

Allen cũng quỳ xuống bên mộ bà Linh, anh nói:

_”con chào bác, con là Allen là bạn của Ngọc Nhi. Con hứa sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, sẽ ko để cô ấy phải chịu khổ dù chỉ là 1chút đâu ạ. Con mong bác ở trên trời được an nghỉ”

3người cùng ở lại 1lúc mới ra về.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN