Vợ yêu xinh đẹp của tổng tài bá đạo - Chương 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
258


Vợ yêu xinh đẹp của tổng tài bá đạo


Chương 25


Ngọc Nhi đang đứng cùng Thiên Hạo, dù gì cũng là lần đầu tiên đi về nhà người ta gia mắt tuy chỉ là giả nhưng cô vẫn thấy hồi hộp. Trong xe Thiên Hạo nói với cô rằng,xuống xe phải diễn cho thật giống như 2người yêu nhau. Vừa xuống xe đang định vòng tay mình vào khửu tay anh thì đã có người nhanh tay hơn kéo cô vào nhà. Định thần lại cô đã đứng ở trong nhà Thiên Hạo.

Bà Mộc Từ Dung thấy con dâu mình xinh đẹp động lòng người như vậy bà như uống phải mật, bà có thể đi khoe với người khác bà cũng có con dâu xinh xắn như vậy. Càng nghĩ bà càng thấy hưng phấn.

Ngọc Nhi thấy mẹ Thiên Hạo dễ tính cũng bớt căng thẳng hơn cô mỉm cười nói:

_” con chào 2bác, con tên là Hàn Ngọc Nhi năm nay con 19tuổi ạ. Con rất vui vì được gặp 2bác ạ”

Ông Sở Thiên Phúc ưng ý với cách nói chuyện của cô, gật đầu coi như đồng ý. Bà Dung thì càng sướng hơn khi thấy con dâu lễ phép. Thiên Hạo ngồi bên ko nói gì chỉ lắng nghe mẹ mình và cô nói chuyện với nhau. Đang nói chuyện người hầu mời mọi người vào dùng bữa, bà Dung bắt cô ngồi cạnh mình để gắp thức ăn cho cô, bà hỏi:

_”con vẫn đang đi học sao”

_”vâng,cháu vẫn đi học ạ”

_”cha mẹ cháu làm gì thế?”

Câu hỏi của bà làm cô dừng lại đôi chút,sau 1lúc cô nhẹ nhàng nói:

_”cháu ko có cha, mẹ cháu mới mất ạ”

Thấy mình hỏi thế sợ làm cô buồn, bà cười nói:

_”bác xin lỗi, bác ko biết mẹ con đã mất”

_”ko sao đâu ạ”

_”thế giờ con ở đâu?” nghe nói cô ko cha ko mẹ, bà lại thương cô nhiều hơn.

_” hiện tại cháu ở cùng Thiên Hạo ạ”
Nghe cô nói ở cùng con trai mình, bà Dung cười tươi như hoa, bà nghĩ bà sắp có cháu bế bà nói với cô

_”con đừng buồn nữa, mẹ con mất rồi. Thì từ nay trở đi con gọi bác là mẹ con, bác sẽ xem con như con gái của mình được ko?”

Thấy mẹ anh tốt với mình như vậy, cô cảm động đến rơi nước mắt cô quay sang nhìn bà Dung nói:

_”cháu cảm ơn bác nhiều lắm, khi mẹ cháu còn sống, mẹ cháu cũng giống như bác vậy. Mẹ cháu luôn tình cảm như bác. Cháu gọi bác 1tiếng mẹ được ko ạ”

Nghe cô muốn gọi mình là mẹ, bà cảm động cười tươi nói:

_”được chứ, bác rất thích”

2người mải nói chuyện mà ko để ý 1người có khuôn mặt đen thui ngồi đối diện. Thấy ko ai để ý mình anh hắng giọng nói :

_”mẹ để cô ấy ăn đi, từ lúc vào cửa đến giờ cô ấy nói chuyện với mẹ chắc cũng đói lả ra rồi” thấy mẹ mình với cô nói chuyện quên mất anh ngồi đây, đành nói với mẹ mình.

Ngọc Nhi thấy anh nói vậy mới nhớ từ lúc vào nhà anh đến giờ mình mải nói chuyện với mẹ anh mà ko để ý đến anh. Nghĩ gọi mẹ anh là mẹ cô lại đỏ mặt vội cúi đầu xuống.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN