Vợ yêu xinh đẹp của tổng tài bá đạo - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
276


Vợ yêu xinh đẹp của tổng tài bá đạo


Chương 27


Chào tạm biệt xong, lên xe cô quay ra hỏi anh:

_”cha mẹ anh dễ tính như vậy sao anh ko chuyển về ở cùng với 2người họ, nếu anh dọn về 2bác nhất định sẽ rất vui. Dù gì nhà anh có mỗi người con là anh chứ, ko bù cho tôi đến 1người thân cũng ko có. Trước còn có mẹ giờ mẹ cũng bỏ tôi 1mình, tôi mơ ước có 1gia đình ấm áp như gia đình anh vậy nhưng tôi biết giấc mơ ấy ko bao giờ đến được với tôi” cô mỉm cười chua xót. Đúng vậy cô giờ có tìm được cha mình thì mẹ cũng đã ko còn, mẹ ko còn thì làm sao có được gia đình trọn vẹn như bao gia đình khác chứ, nghĩ vậy nước mắt liền rơi xuống.

Anh thấy cô khóc đau lòng nói:

_”bây giờ cha mẹ tôi cũng là cha mẹ của cô còn gì, cô coi họ như cha mẹ mình, cha mẹ tôi cũng rất quý cô đấy thôi”

_”cha mẹ anh thì vẫn mãi là cha mẹ anh, dù họ có quý tôi nhưng cũng ko phải là cha mẹ ruột anh hiểu ko? Anh nữa, hãy biết quý trọng gia đình mình vì ko phải ai cũng có gia đình hạnh phúc như anh đâu”

Thấy cô buồn như vậy,anh đổi chủ đề nói:

_”cô thấy tính tình mẹ tôi thế nào,tôi thấy hình như tính bà hợp với cô đó”

Nhắc đến mẹ anh cô đang khóc bỗng nhiên phì cười nhìn anh nói:

_”mẹ anh tính rất hài hước nha, tôi ước gì có thể nói chuyện phiếm với bà. Phụ nữ mà, ai cũng cần người để chia sẻ mọi chuyện, anh làm gì thì làm đôi khi bớt thời gian để ý bà 1tí. Người lớn rất dễ chiều, chỉ cần anh quan tâm họ 1chút, để ý đến suy nghĩ của họ là họ đã thỏa mãn rồi “

Thấy cô cười anh thở nhẹ 1hơi, nhìn cô nói:

_”cô có vẻ hiểu rõ người lớn nhỉ?” thấy cô nói vậy anh cũng biết mình quan tâm mẹ chưa được nhiều. Tập đoàn nhiều việc anh đâu có thời gian quan tâm đến việc gì khác, đôi khi có việc, trong nhà gọi điện anh mới về qua thôi. Còn lại anh đều ở văn phòng với đống sổ sách.

_”đó là suy nghĩ của tôi thôi, từ nhỏ tôi với mẹ thường tâm sự với nhau. Lúc vui lúc buồn 2mẹ con tôi sẽ nói cho nhau nghe, đó mới là hạnh phúc” nghĩ đến mẹ mình cô lại mỉm cười thật tươi,cô nghĩ chắc mẹ cô vẫn mỉm cười nhìn cô từ đằng xa.

Rất nhanh xe về đến biệt thự, xuống xe cô nói với anh:

_”chúc anh ngủ ngon, tôi đi ngủ đây. Ngày mai tôi sẽ bắt xe buýt đến trường anh ko cần cho người đưa tôi đi đâu. Dù gì từ trước đến giờ tôi vẫn đi xe buýt, giờ có xe đưa đón tôi ko quen” nói rồi cô đi lên phòng luôn

Anh nhìn cô ko hiểu, nghĩ cô thật kì lạ. Người ta được xe đưa đón thì thích, cô lại ko đồng ý lại đi xe buýt chen lấn nhau. Nghĩ vậy anh lắc đầu rồi đi lên phòng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN