Với em, anh mãi là bé con-[BTS-Fanfic]
55. Phơi bày tất cả.
“Ansa, nói anh nghe, em đã biết chuyện này từ trước rồi phải không?
Không có tên em, em cũng biết sẽ như thế, phải không?”
“…”
Ansa hoàn toàn im lặng, cái cúi đầu của nó như ngầm đồng tình với những điều cậu nói vừa rồi, cũng chẳng khác nào thay mặt ai đó trả cậu một cái tát đầy thất vọng.
“Không, em ấy không biết trước!” – Rei đi đến, chị thật nhanh kéo Ansa về phía mình như ngầm che chở cho nó – “Là chị vừa nãy bảo Lin nói với Ansa, nên con bé mới không ngạc nhiên!”
“Phải phải!” – Lin ái ngại gật đầu.
“Vậy thì đơn giản thôi, bây giờ chúng ta đều đến gặp bố Bang, bảo bố thêm tên Ansa vào danh sách staff! Em không tin ông ấy không đồng ý!” – lời RM nói vô cùng chắc nịt khiến những người khác trong phòng đã có thể thở phào an tâm.
Nhưng mà…
“Không được, thông báo đã đưa ra, không thể rút lại nữa, việc Ansa đi hay ở cũng không liên quan tới các em!” – Rei nói, dù chẳng mấy tích cực nhưng lời ấy càng đáng tin hơn.
Vì Rei và Bangtan ở cạnh nhau càng lâu, những điều chị cho rằng tốt cho họ thì nhất định sẽ tốt cho họ, những điều bản thân chị nhìn thấy chưa chắc họ cũng nhìn thấy, vì lẽ đó, trong thời khắc cần sự quyết định, điều chị ấy nói sẽ càng tàn nhẫn…
“Tại sao lại không chứ?” – Kook có chút mất bình tĩnh, cậu đi đến chỗ Rei, mặc kệ Ansa có kéo tay ngăn cậu lại, cậu vẫn lớn tiếng hỏi – “Chị rõ ràng hiểu lầm Ansa, mấy hôm nay rồi chị đều lạnh lùng với em ấy! Nói đi, chị như thế là có ý gì?”
“JEON JUNGKOOK, em đừng có quá đáng!” – Rei gằn giọng, hàng mày thậm chí còn nhíu chặt hơn – “Em điên tiết cái gì, một staff nhỏ bé như Ansa có tham gia cùng nhóm hay không em không có phận sự quản vào, còn ở đây lớn tiếng với chị??
Em vì nó mà hùng hổ như thế, rốt cuộc không còn coi người lớn ra gì nữa phải không??”
“Chị.. chị bảo ai là nó??” – Jungkook trừng mắt.
“JEON JUNGKOOK!!”
“Mọi người thôi đi có được không??”
Cúi đầu, Ansa khó khăn nói. Vừa nãy nhìn thấy Kook mất bình tĩnh, hai bàn tay cậu siết lại như sắp lao vào đánh Rei, nó rất sợ.
Là vì nó, vì nghĩ cho nó mà cậu thành ra như thế.. thật không đáng!
“Em không đi nữa, là em tự thấy mình năng lực không đủ, là tự em đồng ý, không liên quan ai hết!
Chị Rei vì muốn tốt cho nhóm mới nói thế, Jeon Jungkook, anh mau xin lỗi chị ấy đi?” – nói rồi nó nhìn sang Jungkook, vẫn thấy cậu cố chấp như vậy thì cười buồn, lẩm bẩm nói với bản thân, được, cậu không xin lỗi thì để nó, sau đó cúi gập 90 độ, thật đúng lễ nghi xin lỗi Rei rồi nhanh chóng bỏ ra ngoài. Đó là tất cả kế hoạch tuyệt vời của nó, nhưng nó đến không ngờ ngay sau đó sẽ bị Rei giữ tay lại.
“Jungkook đã muốn biết lí do tại sao thái độ của chị với Ansa lại thay đổi, được, thế thì chị nói luôn cho mọi người ở đây cùng nghe!
Là vì Jeon Jungkook, vì Ansa hẹn hò với em nên con bé mới không thể đi đó, có biết chưa?”
…
Đây mới thực sự là tin dữ.
Đây mới thực sự là điều đáng khiến tất cả phải ngỡ ngàng. Nhưng kì lạ là tại sao họ lại chẳng có biểu tình nào là đáng ngạc nhiên cả? Jungkook thẫn thờ ngồi phịch xuống ghế, xung quanh đó, RM, Hoseok, Taehyung, Jimin đều thở dài nhìn nhau, cả Yoongi và Jin, hai người này dường như từ đầu đều đã nắm bắt được cớ sự vẫn không khỏi lắc đầu.
“Đâu có gì ngạc nhiên đúng chứ? Vì từ đầu mọi người đều biết, thế mà lại dung túng cho hai đứa nhóc này, cũng chẳng nói cho tôi hay?
Mọi người luôn ca ngợi cái gọi là gia đình, nhưng tôi trước giờ chưa từng là ai đó để mọi người có thể trải lòng tâm sự, đúng chứ?”
“Chị Rei…” – Jimin nhìn Rei đầy khó xử.
“Đến đây thôi nhé, tôi mệt rồi, về nghỉ đây!”
Đúng là người phụ nữ lỗi lạc, nói đi có thể đi không cần quan tâm thái độ kẻ khác. Ansa nhanh chóng đuổi theo chị, vốn còn rất nhiều điều cần hỏi…
Trong phòng chỉ còn lại đấng mày râu…
Jungkook vò đầu vẻ mặt đầy khốn khó, cậu hiện tại chẳng có tâm trạng trò chuyện, nhưng xung quanh đều là anh em tốt, bọn họ thay phiên nhau an ủi cậu hết lời, còn bảo cậu đừng giận Rei, lời chị ấy nói khó nghe như thế đến cùng chỉ vì tốt cho cậu mà thôi.
Nhưng chị ấy nói đúng, là cậu ích kỷ nhìn sai vấn đề cả rồi…
“Mọi người đều đã biết cả sao?” – Kook hỏi, ánh mắt ngập tràn áy náy.
“Biết!” – cả đám đồng thanh.
“Rõ thế sao?”
“Rõ!”
“Cách mi nhìn Ansa u mê như thế không nhìn ra mới là lạ!” – Yoongi cười khinh khỉnh.
“…”
“Cả cái cách mi nhìn Jaemin lúc chưa biết ông ấy là anh rể Ansa.. uầy, thề luôn…” – RM rùng mình nhớ lại.
“…”
Jeon Jungkook chính thức tắt đài.
Việc cậu và Ansa trước đây bí mật hẹn hò, cứ ngỡ sẽ chẳng ai có thể biết, thế mà rồi cũng đâu lại vào đó. Ansa có thể không nôn nóng, nhưng còn cậu, bất kì lúc nào cậu cũng đều muốn công khai mối quan hệ này.
Vì cậu muốn quan minh chính đại ở bên nó, có thể mỗi ngày đều ở gần nó, cùng làm việc, cùng ăn cơm, lúc rỗi còn có thể vui vẻ hẹn hò. Vì trước đây thời thực tập sinh cậu cũng từng bên cạnh một bạn nữ… , nhưng sau đó lại chẳng tới đâu. Vì cô ấy có định hướng tiến xa hơn, nói đi du học liền có thể đi du học, cậu lúc ấy lại chỉ có ca hát nhảy múa, nhà còn chẳng giàu có gì…
Cô ấy hỏi cậu liệu có thể nhìn thấy tương lai không nếu cứ tiếp tục làm thực tập sinh của một cty giải trí nhỏ bé như vậy? Lúc ấy cậu chỉ biết cười, càng không cách nào nói cô ấy biết.. cậu không thể…
Ngày cô ấy bay đã nhận định chẳng quay lại nữa, nhưng cô ấy nói, chúc cậu thành công.
Jungkook sau đó trở thành thành viên của BTS, cty theo thời gian cũng dần lớn mạnh hơn. Vì quá bận rộn cho hoạt động nhóm, cậu đến một chút suy nghĩ yêu đương cũng chẳng có, chỉ toàn tâm toàn ý cho công việc, cho fan, phần còn lại là cho gia đình.
Vì chỉ cần nhớ về lúc trước, ánh mắt cô bạn đó thương hại cậu thế nào, cậu lại càng sợ sẽ trao lầm tin tưởng.
Cậu có lẽ chỉ nên tin fan, tin những người cùng cậu lớn lên, cùng cậu cười khóc…
Đó là cách Jeon Jungkook của khi ấy nghĩ. Vẫn là cho tới khi gặp Min Ansa…
Nó trong ấn tượng ban đầu của cậu là một cô bé rất cứng cỏi, còn có chút kì lạ khó gần, nhưng sau đó nhiều chuyện xảy đến khiến cậu nhận ra, hóa ra nó cũng chỉ là một đứa bé, giống cậu, đều cố tỏ ra cho thế giới thấy bản thân không hề yếu đuối, đặc biệt là rất kiên cường, không dễ dàng bị thế giới khuất phục.
Cứ thế, cậu bắt đầu để ý tới nó, quan tâm nó nhiều hơn, còn đem nó thêm vào cái định nghĩa gia đình với Bangtan từ khi nào không biết.
Vì với cậu, Ansa giống như người nhà rồi, là những người mà dù có đi xa trở về vẫn muốn nhìn thấy, vẫn muốn bản thân được trông ngóng.
Và cậu thương Ansa…
Jin trước đây có bảo đồ con nít như cậu thì biết cái gì là yêu đương kia chứ? Đúng, cậu không biết, nhưng cậu sẽ từng ngày tìm mọi cách để có thể yên bình ở bên cạnh nó, để bắt nó dạy cho cậu, có được không?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!