Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu - Chương 12-2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu


Chương 12-2


Tạo hình của phó bản “Ảo mộng” thiên về phong cách hắc ám bí ẩn, người chơi sau khi đi vào sẽ nói chuyện với NPC để tiếp nhận nhiệm vụ. Nhiệm vụ của phó bản này cũng không phải quá khó khăn, mỗi người sẽ thu thập 50 trái táo để giao cho Ông già Noel, sau đó là đánh bại đại Boss cuối cùng – Lộc Giác đại vương. Đương nhiên lập trình viên trò chơi đều là những người rất giỏi phá hủy tuổi thơ của người chơi!

Nhiệm vụ thu thập táo cũng không tính là khó khăn, chỉ là phải mất chút thời gian, đồng thời lúc đi tìm sẽ gặp phải tiểu quái đánh bất ngờ. Chỉ là, với người chơi mới trên cấp 80 bất ngờ bị tiểu quái tấn công, hay người chơi có kỹ năng kém đều sẽ tránh không được việc liên tục bị đánh ngã.

[Tổ đội] Chiến Hồn: Tố Nhan, em chú ý đi theo anh, đừng tùy tiện chạy loạn.

[Tổ đội] Tố Nhan: Nhưng mà mọi người hái nhanh quá, ở đây hết táo rồi, em phải chạy đi xa mới hái được….

[Tổ đội] Chiến Hồn: Vậy đợi anh hái xong sẽ đi hái giúp em, bây giờ em cứ chạy tới chạy lui sẽ khiến quái dễ để ý đến chúng ta.

[Tổ đội] Tố Nhan: Vậy bao giờ em mới hái xong a… Phó bản này cũng hạn chế thời gian mà.

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Cô bây giờ chịu khó đứng yên một chỗ cũng là giúp bọn tôi tiết kiệm thời gian rồi.

Nữ thần vừa nói ra lời này, bầu không khí liền trở nên quái dị.

[Tổ đội] Tố Nhan: Tôi đứng yên thì quái sẽ không đến sao? Cô có biết quái ở đây đều là đến đúng giờ sẽ tự sinh ra con mới hay không!

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Vậy thì trước hết cô giúp bọn tôi đuổi quái đi!

[Tổ đội] Tố Nhan: Tôi đuổi quái? Cô cũng thấy đấy tôi đã bị quái đuổi theo đánh chết mấy lần, cô nghĩ là tôi có khả năng giúp mấy người đuổi quái sao?

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Đuổi được con nào thì đuổi, không đuổi được thì chấp nhận làm xác chết.

Ôi chao ôi chao ôi chao! Tại sao trong không khí lại nồng mùi thuốc súng như vậy a?!!

Tại Trung nheo mắt, đột nhiên cảm thấy ngay từ đầu đã là một sai lầm! Vô luận là người mới bình tĩnh mạnh mẽ hay người cũ dịu dàng ân cần, chỉ cần là hai người phụ nữ, gặp nhau sẽ không thể không tránh khỏi va chạm.

Nhưng mà đồng chí Kim Tại Trung, cậu có biết nữ thần nhà mình cũng không thực sự là “nữ thần” a.

[Hảo hữu] Chiến Hồn: Này anh đẹp trai, hai người bọn họ là đang chuẩn bị diễn màn cãi nhau đúng không!

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: … Ta suất! Tên bỉ ổi nhà mi nhìn thấy người gặp họa thì hả hê lắm à?!! Còn không nhanh ngăn không cho hai người họ cãi nhau.

[Hảo hữu] Chiến Hồn: Tôi muốn bày tỏ là tôi không ngăn được.

[Tổ đội] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: *khinh bỉ* tôi thấy cậu căn bản là không muốn ngăn cản!

[Tổ đội] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Chuyện này, Tố Nhan cô đừng vội, nếu không thì đi theo tôi? Chỗ tôi cũng không có nhiều quái lắm.

Tại Trung vừa nói xong, bầu không khí lại càng thêm quỷ dị.

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Để cho cô ta theo chồng của mình đi, cậu chen vào làm gì?

…..

Quả nhiên, kết quả của việc can ngăn luôn là người đứng ra can ngăn trúng đạn!

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nữ thần, cô không thích cùng hai người bọn họ đi phó bản sao?

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Ừ

…… Thật sao, vậy sao không chịu nói sớm cho tôi biết a, nếu biết tôi đã trực tiếp đá văng bọn họ ra ngoài thì tất cả đều vui vẻ rồi!

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Tuy rằng không thích, nhưng vẫn phải giữ hai người bọn họ lại để đánh quái, vì vậy chỉ có tranh thủ ở trên đường đi ức hiếp một chút.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ức hiếp?

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Đúng vậy, tiểu quái vừa xuất hiện tôi liền đem hết cừu hận chuyển sang cho cô ta, nếu không cậu nghĩ vì sao cô ta cứ bị quái đánh hoài như vậy?

….

Tại Trung cảm thấy mình đã không còn lời nào để nói nữa rồi. Cho nên có thể, nữ thần một khi đã ra tay, hacker cũng không bẵng!

Hạo Thủy nữ thần, cô… thật không hổ danh tí nào!

Bầu không khí quỷ dị cuối cùng vẫn là nhờ Chiến Hồn hoa ngôn xảo ngữ cùng Trung Nguyên Nhất Điểm Kim cố gắng xoay chuyển tình thế mà lắng xuống.

Bốn người thu thập đủ toàn bộ táo rồi giao cho ông già Noel, khởi đầu cho nội dung nhiệm vụ tiếp theo rất hài hước, Tuần Lộc đại vương từ trên trời lướt xuống, lập trình viên của trò chơi này đúng là có sức tưởng tượng vô cùng phong phú, có thể khiến cho hình tượng con vật cưỡi của ông già Noel trở nên vượt quá sức tưởng tượng!

Trong tổ đội chỉ có Trung Nguyên Nhất Điểm Kim và Chiến Hồn là chức nghiệp cận chiến, vì vậy nhiệm vụ đánh quái cực khổ cũng chỉ có thể giao cho hai người bọn họ.

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Đánh được thì đánh, đánh không được cũng đừng ngại tốn tiền hồi sinh.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Tuyệt đối phục tùng!

Trịnh Duẫn Hạo dựa theo kinh nghiệm lần trước hướng dẫn mọi người, đầu tiên phát động tấn công Tuần Lộc đại vương, sau vài lần công kích thì rút ra phía sau Boss, liền phát hiện điểm BUG. Mà bên kia, đồng chức nghiệp viễn chiến (đánh xa)Tố Nhan thì lại không được may mắn như vậy.

[Tổ đội] Tố Nhan: Tạo sao quái cách xa tôi như vậy mà vẫn công kích tôi a!

[Tổ đội] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nó là quần công a! (quần công: là những chiêu tấn công có tác dụng trên một phạm vi lớn)

Tố Nhan:….

[Tổ đội] Tố Nhan: Tôi chết mấy lần rồi!

[Tổ đội] Chiến Hồn: Không sợ, nhiều tiền lo gì không mua nổi thuốc!

Tố Nhan: …..

Nhưng thực ra lúc này Duẫn Hạo lại cảm thấy như thế không ổn, liền chủ động nhường cho cô ta đứng ở vị trí của mình.

Kỳ thực chán ghét cô ta cũng chỉ là chuyện nhỏ, chủ yếu vẫn là cô gái này có vị trí rất đặc biệt, mỗi lần kéo quái đều đứng ở ngoài phạm vi đánh của hắn, dù cho quái chỉ còn dưới 10% máu trong vòng một chiêu cũng không thể đánh rớt máu của chúng, cũng sẽ làm ảnh hưởng đến xác suất rớt ra hai bộ trang phục.

[Tổ đội] Tố Nhan: A, quái thực sự không đánh tôi nữa!

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Đúng vậy, có thấy tảng đá phía trước cô không?

[Tổ đội] Tố Nhan: có.

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Then chốt chính là ở đó, bởi vì nó nên quái mới không nhìn thấy cô.

…… Nữ thần sao có thể nói mấy chuyện linh tinh như vậy?! Tố Nhan dù có ngốc đến mấy cũng sẽ không tin!

[Tổ đội] Tố Nhan: Oh thì ra là thế! Không ngờ tảng đá kia còn có tác dụng như vậy!

….

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim và Chiến Hồn đồng thời run tay, đồng loạt ngã nhào.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Tôi cảm thấy thật may mắn khi cô ấy chỉ là người cũ của tôi!

[Hảo hữu] Chiến Hồn: Cậu cho rằng người mới của cậu thực sự là loại tốt sao…

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: cậu đang cố ép tôi ở chỗ này thông cậu sao?

[Hảo hữu] Chiến Hồn: Cậu làm vậy người mới của cậu nhất định sẽ hiểu lầm đó!

Tại Trung nghĩ hôm nay là cái ngày gì không biết, luôn luôn có một đống người tới khiêu chiến ranh giới cuối cùng và chỉ số thông minh của cậu.

Quanh đi quẩn lại sau 6 lần bị đánh ngã, Tuần Lộc đại vương rốt cục cũng ngã xuống. Ngay sau khi Boss đổ xuống trên màn hình cũng đồng thời xuất hiện một dòng chữ đỏ lớn chạy qua.

“Chúc mừng người chơi Tố Nhan ở phó bản Ảo Mộng nhận được “Y Phục của Chúa!”

“Chúc mừng người chơi Hạo Thủy Chi Thương ở phó bản Ảo Mộng nhận được Y Phục Thánh Mẫu!”

[Quốc gia] Hoa La Đơn: A a a a!!! Tình huống gì đây!!! Cùng lúc rớt ra cả hai bộ!!!

[Quốc gia] Giữa Chân Mày Có Nốt Chu Sa: Ta phi! Người nào lại có RP tốt như vậy?!!

[Thế giới] {Từ Châu} Tiểu Yêu: Sợ thật! Giang Châu rốt cuộc có bao nhiêu nhân tài vậy!

[Thế giới] {Dương Châu} Lạc Dương Phong: Quốc gia của tôi mới thấy xuất hiện được một bộ…. Cầu chỉ giáo a ~~~

….

[Tổ đội] Tố Nhan: Em… Em lấy được?

[Tổ đội] Chiến Hồn: Ông trời của tôi ơi! Lão bà em quá tuyệt vời, lại có thể lấy được a!!!

[Tổ đội] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nữ thần nữ thần cô cũng lấy được a, yeah!!!

Duẫn Hạo có chút khó chịu nhìn bộ “Y phục Thánh Mẫu” đang nằm yên vị trong túi đeo của mình, trong lòng rối rắm.

[Tổ đội] Tố Nhan: A, thật tiếc bộ Thánh Mẫu lại là Hạo Thủy Chi Thương lấy được…. Em lấy được là bộ của nam a, Chiến Hồn, em đưa cho anh nha, lần sau trở lại kiếm Thánh Mẫu vậy!

[Tổ đội] Chiến Hồn: Ừ… lão bà ~~~

[Tổ đội] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: ….buồn nôn…

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Chờ chút, tôi muốn dùng Thánh Mẫu đổi lấy bộ của cô.

[Tổ đội] Tố Nhan: Hả? Cô muốn đổi lấy bộ của Chúa sao?

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Đúng.

[Tổ đội] Tố Nhan: Thế nhưng tôi định đưa cho Chiến Hồn a.

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Hai người có thể để lần sau lấy cũng được mà.

[Tổ đội] Tố Nhan: Vậy hai người cũng có thể để lần sau lấy cũng được.

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Nhưng quan trọng là tôi ở đây có hai bộ Thánh Mẫu.

…..

[Tổ đội] Chiến Hồn: Cái gì! Hai bộ Thánh Mẫu???

[Tổ đội] Tố Nhan: Ý cô là cô đã có một bộ từ trước rồi?

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Ừ

[Tổ đội] Tố Nhan: Tại sao lại có thể như vậy a! Cô nếu đã có rồi còn đi phó bản làm gì! Nói không chừng cơ hội có được Thánh Mẫu đã thuộc về tôi.

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Tôi muốn lấy bộ của Chúa.

[Tổ đội] Tố Nhan: A… thật là phiền!

[Tổ đội] Hạo Thủy Chi Thương: Cô cứ suy nghĩ một chút đi, buông tha bộ của Chúa này cô còn thể có cơ hội khác, nhưng nếu cô từ bỏ bộ Thánh Mẫu này…. Chờ cho tin tức này truyền ra ngoài sẽ có bao nhiêu người đổ xô tới trả giá để mua nó, lúc đó giá sẽ bị đội lên rất cao.

…..

[Tổ đội] Chiến Hồn: Miệng lưỡi của nữ thần đúng là không tầm thường.

Tại Trung lúc này không còn lòng dạ nào đi trêu chọc hắn nữa, nữ thần vì muốn lấy cho cậu “Y phục của Chúa” mà sẵn sang dùng Thánh Mẫu để trao đổi, thật sự là…. rất cảm động >_<

Trong nội tâm của cậu lúc này như có một cánh tay nhỏ bé đang nhẹ nhàng xoa lên khóe mắt ướt nhẹp, hảo cảm với nữ thần cũng theo đó tăng lên vùn vụt.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Bảo lão bà của mi đồng ý đi, ta sợ lão bà mi mà không đáp ứng nữ thần của ta sẽ khai đao đó….

[Hảo hữu] Chiến Hồn: ….

Cuối cùng, Tố Nhan vẫn là chấp nhận đề nghị của Hạo Thủy Chi Thương.

[Tổ đội] Tố Nhan: Lão công tốt, lần sau sẽ giúp anh lấy ~!

[Tổ đội] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nữ thần, cô đối với tôi thật sự là quá tốt *khóc lớn**khóc lớn* *khóc lớn*

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Muốn cám ơn cũng không cần ở trong kênh đội ngũ nói. Thuận tiện thì đá hai người bọn họ ra đi.

Kim Tại Trung: A!

Nữ thần nói như vậy là sao? Có phải là đang muốn ám chỉ gì gì đó?? Phải không?

Tại Trung nhanh tay nhanh mắt đá hai cái bóng đèn ra ngoài, hết sức chuyên chú cùng nữ thần giao lưu tình cảm.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nữ thần, cô… thấy tôi thế nào?

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Không tồi.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Cô đã bao giờ nghĩ đến chuyện ở trong game tìm một người để chiếu cố mình chưa?

….

Bàn tay của Trịnh Duẫn Hạo dừng lại, trước mắt mơ hồ như hiện ra dáng vẻ lúc này của Tại Trung.

Hình ảnh một chàng trai cường tráng ngồi cuộn mình trên ghế, mở to đôi mắt thỏ với ánh mắt mong chờ, đôi môi như mứt quả khẽ vểnh lên, dáng vẻ vừa có chút khẩn trương lại có chút cứng nhắc.

Cũng không biết từ bao giờ thân ảnh cùng khuôn mặt của cậu ấy lại khắc sâu vào trong tâm trí của mình? Chỉ cần nhớ tới sẽ thấy đối phương như đang hiện hữu trước mặt, làm cho bản thân không nhịn được muốn tới gần, muốn chạm vào, muốn… hôn môi.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Hạo Thủy, chúng ta kết hôn nhé.

Đây là lần đầu tiên Tại Trung gọi tên của Hạo Thủy Chi Thương, mà không phải là hai chữ “nữ thần” vừa có vẻ sùng bái lại có vẻ xa cách.

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Kết hôn?

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ừ, có lẽ… có lẽ là hơi vội vàng, thế nhưng nghĩ lại tôi và cô ở cùng nhau lâu như vậy, cùng nhau làm nhiệm vụ và vân vân đều rất vui vẻ…. Hơn nữa nếu kết hôn, sẽ có thể sử dụng những kỹ năng phu thê, trong tương lai đối với việc đi làm nhiệm vụ sẽ rất tiện….

Trịnh Duẫn Hạo nhíu mày, cậu muốn kết hôn với tôi là vì muốn mở thêm kỹ năng?

Tại Trung thấy Hạo Thủy Chi Thương không có phản ứng, không khỏi có chút nóng lòng.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nếu nữ thần còn chưa nghĩ tới chuyện này thì cứ từ từ suy nghĩ… Nếu, nếu như cô không muốn cùng tôi kết hôn cứ trực tiếp nói với tôi, đừng ngại…..

Đánh xong những lời này trái tim của Kim Tại Trung không khỏi đập loạn, lần này cầu hôn so với lần trước còn khẩn trương hơn, có lẽ là do đối mặt với người khác, cũng có thể…là do tâm động với tốc độ bất thường.

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Tôi chưa từng nghĩ trong game sẽ chơi trò chơi kết hôn ấu trĩ này.

Những lời này vừa xuất hiện trên màn hình, tâm trạng của Tại Trung đang từ trên cao lập tức rơi xuống đáy, đầu cũng giống như bị người ta đánh cho một cái thật đau. Mặc dù cũng đã nghĩ tới có thể sẽ bị nữ thần cự tuyệt, thế nhưng bị người ta dùng phương thức cự tuyệt trực tiếp như vậy, trái tim không ngờ lại cảm thấy đau đớn đến vậy.

Bàn tay Tại Trung có chút vô lực đặt lên bàn phím, muốn viết ra cái gì đó, thế nhưng hai bàn tay giống như bị ai đó giữ lại, không thể động đậy.

Cứ như vậy qua vài giây, trên màn hình bỗng nhiên xuất hiện một yêu cầu giao dịch.

Tại Trung lấy lại tinh thần, không chút suy nghĩ ấn tiếp nhận, lại bất ngờ nhìn thấy trên khung giao dịch là một chiếc nhẫn kim cương gắn rubi đang tỏa ra hồng quang chói lóa.

[Hảo hữu] Hạo Thủy Chi Thương: Nhưng nếu là kết hôn với cậu, tôi chấp nhận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN