Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu - Chương 9-1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu


Chương 9-1


Tại diễn đàn QQ của bang Nhạn Bình

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Cầu! Ngón tay! Giáo! Làm sao để có thể nhìn thấu được tâm tư của tổng tài để tránh phản nghịch với hắn a~~?!!

Mềm Mị Mị: -_-||| Tộc trưởng, ông chủ của anh biếm anh vào lãnh cung rồi hả?

Đông Trùng Hạ Thảo:-_-||| trong lãnh cũng có thể có thỏ ngọc?

Cá Hấp: -_-||| Có thể có cây ngô đồng?

Sư Thái Sao Xằng Bậy:-_-|||-_-|||-_-|||

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: TT^TT anh biết ngay đám mấy đứa không có ai là tri kỷ của anh hết!

Nòng Nọc Đáng Yêu: Trung Nguyên ca, anh lại chọc giận tổng tài?

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ai, đoán chừng là đã chọc giận…

Bị Đánh Mẻ Trán: Đoán chừng?

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Anh cũng không biết rốt cục đã làm gì khiến hắn tức giận!!!!

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Nai Con Thích Ăn Bánh: Không cần phán đoán tâm tư của tổng tài làm gì, có thể ngày mãn kinh của hắn tới rồi~~

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Vậy thời điểm mãn kinh của hắn thật là cuộn trào mãnh liệt thế tới dạt dào! Người hay lật lọng cũng không bằng hắn.

Cá Hấp: Vậy tổng tài của anh đã làm gì, nói bọn em nghe chút, bọn này sẽ giúp anh kê đơn.

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Kê đơn?

Đông Trùng Hạ Thảo: Cá Hấp muốn nói là “Tùy bệnh hốt thuốc”

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Haizz, là thế này, sáng sớm nay khi hắn bước vào phòng làm việc thì bắt đầu coi anh như không khí, cà phê không cần anh pha, tư liệu không cần anh tìm, làm chân chạy việc cũng không để anh làm, nói cũng không để anh nói…. Hắn hoàn toàn coi anh như người vô hình rồi! TT^TT

Mềm Mị Mị: Ai ya, đây không phải là chuyện tốt sao? Anh bình thường không phải mong hắn đừng để ý đến anh sao, hiện tại coi anh như không khí, không phải muốn nói anh có thể tự do rồi sao?

Cá Hấp: Không đúng không đúng, trong tình huống hiện tại thì chuyện này hoàn toàn không tốt!

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: (≧ロ≦) chỉ có Cá Hấp nhìn ra!

Cá Hấp: o(╯□╰)o Dĩ nhiên là không tốt rồi! Có lẽ nào tiểu công nhà anh di tình biệt luyến *yêu người khác*, anh không thể ngồi không mặc kệ như thế được tộc trưởng!

Mềm Mị Mị: Đúng nha! Trong tiểu thuyết không phải đều nói tiểu công đối với tiểu thụ hờ hững chứng tỏ hắn đang tức giận, vì vậy tiểu thụ cần dâng lên hoa cúc để an ủi dưa chuột nha!

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: ¯¯□¯¯||… Mấy người tam quan bất chính….

Nòng Nọc Đáng Yêu: Hoặc là gần đây nhất anh đã làm gì chọc giận anh ta?

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ví dụ?

Nòng Nọc Đáng Yêu: …. Sáng sớm quên lau khô bàn!

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: (╯‵□′)╯︵┻━┻ Hữu nghị của chúng ta đi tới đầu cùng!

Nòng Nọc Đáng Yêu:╭(╯^╰) Chúng ta ở đâu ra hữu nghị?

Tại Trung “ba” một tiếng tắt máy tính, rầu rĩ không vui phủ phục trên bàn, thầm nghĩ tại sao cuộc sống của mình lại u ám như vậy!

Xa xa, Trịnh Duẫn Hạo đang ngồi nghe thấy được từ chỗ Kim Tại Trung truyền tới vài tiếng động đứt quãng, giương mắt nhìn, sắc mặt không thay đổi cúi đầu lật văn kiện, trong lòng cười nhạt: Không nghe lời của tôi, sau lưng lại còn tùy tiện cùng “người khác” nói xấu tôi, đã vậy không thèm để ý tới cậu vài ngày.

Liên tục hai ngày bị tổng tài coi như không khí, trong lòng Tại Trung vô cùng bất ổn, tối về nhà chơi game đều cảm thấy chán chường.

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ta! Không! Khai! Sâm!

[Gia tộc] Nai Con Thích Ăn Bánh: Đại gia nhanh lên kéo xe a, lát nữa chúng ta còn phải đi đại chiến gia tộc nha.

[Gia tộc] Bị Đánh Mẻ Trán: Lần này vẫn là Trung Nguyên chỉ huy?

[Gia tộc] Nai Con Thích Ăn Bánh: Anh ấy? Tất cả mọi người có thể tự động bỏ qua, anh ấy mấy ngày nay online trò chơi cũng chỉ có biết treo cần câu cá với bắt ngựa, kiếm được nhiều tiền như vậy cũng không cho chúng ta phúc lợi nhiều hơn.

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Này, anh vẫn còn đang ở đây đó, em nghĩ ở trước mặt chính chủ mà khoe khoang là đại trượng phu sao?

[Gia tộc] Nai Con Thích Ăn Bánh: Không liên quan, em là tiểu nhân, không cần làm đại trượng phu! Hơn nữa, hôm kia không phải là anh dẫn bọn em đi làm nhiệm vụ cuối cùng bị người ta gài bẫy sao?

[Gia tộc] Đông Trùng Hạ Thảo: Ai phó tộc trưởng, tộc trưởng mấy ngày nay tâm tình phiền muộn, thông cảm thông cảm a ~~

[Gia tộc] Nai Con Thích Ăn Bánh: Hừ, lần trước mọi người đã chỉ cách cho anh ấy, anh ấy chính là vẫn rụt rè sợ hãi không dám hỏi ….

Trong lòng Trầm Xương Mân lại nhủ thầm thêm một câu: Khẳng định đến cuối cùng cũng sẽ bị ăn thôi!

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Anh…. Anh chính là không dám hỏi a…. Nhìn sắc mặt của hắn lúc này anh chỉ sợ tiền lương tháng này bị giảm….

[Gia tộc] Mềm Mị Mị: Hừ, đúng là không có tiền đồ, anh đường đường là một đại nam nhân đó! Vậy mà cứ nhăn nhó giống đám cô nương vậy a.

Kim Tại Trung mặc áo ngủ bĩu môi, có chút không cam lòng hít hít mũi.

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: …Anh không phải là con gái…

[Gia tộc] Nai Con Thích Ăn Bánh: Được rồi, ngoan a. Đêm nay em dẫn bọn họ đi đại chiến gia tộc, anh cứ tiếp tục câu cá, nhớ kỹ thứ bảy phải có tiền cho bọn em nha.

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: (#‵′) Kháo! Nhớ kỹ phải thắng đó

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN