Võng Du Thiên Hạ
Chương 35: Cải cách
Hơn mười ngày sau Hạo Thiên Trấn như thường lệ mở buổi họp mặt sáng sớm. Trấn trưởng nghị sự phòng lúc này tụ tập hơn hai mươi người. Khác với những lần trước, lần này cơ hồ tập trung toàn bộ nhân viên nòng cốt trong Trấn. Trong phòng hơn hai mươi người bắt đầu chào hỏi, trò chuyện với nhau, bầu không khí vô cùng hài hoà . Không lâu sau đó thì Hoàng Trung bước vào.
– Chủ công.
– Chủ công
– …
Thấy Hoàng Thiên bước vào, đám người nhanh chóng đứng dậy hành lễ.
– Ân.
Hoàng Thiên gật đầu xem như đáp lại, sau đó đi tới ghế chủ vị, chậm rãi ngồi xuống.
– Được rồi, tất cả mọi người đều ngồi đi!
Hoàng Thiên xua xua tay ra hiệu, nói
– Hôm nay yêu cầu tất cả mọi người tới, chủ yếu là bàn bạc một chút chúng ta Hạo Thiên Trấn phát triển quy hoạch, để sau này càng tốt hơn nữa phát triển?
Đợi mọi người ngồi yên ổn rồi, Hoàng Thiên lại tiếp tục mở miệng nói:
– Tất cả mọi người đều biết, hiện tại chúng ta Hạo Thiên Trấn thoạt nhìn phát triển rất nhanh, nhưng là không biết mọi người có hay không phát hiện, chúng ta trong trấn tồn tại một cái cực lớn tai hoạ ngầm. Đó chính là hiện tại phát triển trong trấn tài nguyên, tiền tài… đa phần đều là ở chiến tranh thu được chiến lợi phẩm. Tới nói đơn giản một chút, chính là đoạt lấy tài phú tới phát triển chúng ta tự thân, mà tự thân nội tình quá mỏng yếu đi.”
Một câu nói ra, toàn bộ trong phòng người lập tức an tĩnh, đến bây giờ, rất nhiều người còn chìm đắm trong Hạo Thiên Trấn nhanh chóng phát triển, hoàn toàn không có ý thức được mối nguy cơ này.
Triệu Thần giờ phút này đứng ngồi không yên, bởi vì vấn đề này vốn là hắn làm phó trấn trưởng hẳn là phải suy xét sự tình, hiện tại lại bị chủ công nhìn ra, đồng thời nói ra, cảm giác bản thân mình vô cùng hổ thẹn.
– Chủ công, là do thuộc hạ suy xét không chu toàn, xin chủ công trách phạt, cho phép thuộc hạ từ chức. Thuộc hạ thân là phó trấn trưởng cảm giác hổ thẹn, thẹn với chủ công tín nhiệm a.
Triệu Thần lập tức đứng ra, hướng về phía Hoàng Thiên nhận phạt.
– Triệu lão không cần như vậy, Hạo Thiên Trấn phát triển được như bây giờ Triệu lão công lao có thể không nhỏ. Làm chủ công ta đây như thế nào sẽ trách tội Triệu lão đâu? Đây là ta trước kia không có xem xét chu toàn, hẳn là trách ta. Triệu lão không nên tự trách chính mình.
Hoàng Thiên vội vàng an ủi nói.
– Trước kia chúng ta không có phát hiện vấn đề, hiện tại phát hiện, chúng ta việc cần làm là sửa lại, không phải trách móc lẫn nhau.
Một mặt khuyên giải an ủi Triệu Thần một mặt đối với mọi người nói.
– Triệu lão mau ngồi, hiện tại chúng ta thảo luận một chút chúng ta trấn tình huống, tìm ra sai lầm mới có thể sửa đổi a.
– Tạ chủ công tín nhiệm, thuộc hạ về sau thề chết báo chủ công tín nhiệm.
– Vậy trước tiên mời Triệu lão nói ra trong trấn tình huống cùng với vấn đề, chúng ta lại thảo luận như thế nào thay đổi, sửa chữa.
– Hiện tại chúng ta trấn chủ yếu vấn đề là không ít dân chúng đối với cả ngày cùng nhau lao động, cùng nhau sinh hoạt, cảm giác không có tư nhân không gian. Hơn nữa bọn họ làm việc hiệu suất cũng không còn cao như trước, đây là chúng ta vấn đề lớn nhất.
– ….
Kế tiếp, mọi người cùng thảo luận mấy vấn đề này, thảo luận một thời gian, đều không có thảo luận ra cách thức giải quyết. Trong phòng ai ai cũng tích cực lên tiếng, chỉ là rất nhanh lại bị bác bỏ .
Nửa ngày trôi qua, Hoàng Thiên rốt cuộc không chịu nổi, hắn ra hiệu dừng lại, sau đó chậm rãi lên tiếng:
– Ta vừa nghĩ ra một biện pháp, mọi người nghe một chút.
Hoàng Thiên nói xong phía dưới thảo luận sôi nổi đám người cũng yên tĩnh lại, toàn bộ ánh mắt đưa về phía hắn.
– Biện pháp của ta là tiến hành tư hữu hóa toàn bộ lãnh địa.
Lời vừa nói ra khiến trong phòng vừa im lặng trong chốc lát lại bắt đầu ồn ào lên.
– Chúng thuộc hạ ngu dốt, còn xin Chủ công nói rõ.
Hoàng Trung đứng ra nói.
Hoàng Thiên gật gật đầu, ra hiệu hắn về chỗ, sau đó nói.
– Tư hữu hóa lãnh địa chính là thực hành phân đồn điền chế độ, mỗi người 10 mẫu ruộng, người già, trẻ nhỏ được một nửa, tức là 5 mẫu. Mỗi nửa năm phải nộp thuế một lần, thuế thu bằng 10% sản lượng. Ngoài ra người tham gia quân ngũ số lượng ruộng được phân là 15 mẫu, nếu như không may hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ thì gia đình binh lính đó được miễn thuế 30 năm, đồng thời trong trấn sẽ phụ trách nuôi dưỡng người già, trẻ nhỏ của binh lính đó nếu cần.
Ngừng một chút, Hoàng Thiên tiếp tục nói:
– Trừ bỏ phân ruộng đất ra, tiến hành phân chia nhà ở. Mỗi hộ gia đình một căn nhà. Đồng thời từ bỏ chế độ làm, ăn, sinh hoạt tập thể. Chuyển thành sinh hoạt trong gia đình, nhà nào lo làm nhà đấy, nhà nào không làm, lười biếng không có đủ ăn uống tư nguyên chuyện này trong trấn chỉ đạo trực tiếp người không chịu trách nhiệm.
– Để cho mọi người có thể bước đầu ổn định sinh hoạt, từ trong kho trấn phân phối cho mỗi người khẩu phần lương thực đủ ăn cho đến vụ thu hoạch sắp tới, cộng thêm mỗi người hai bộ quần áo cùng 50 đồng bạc. Mọi vật tư, công cụ lao động có thể hướng trong trấn cửa hàng mua.
– Nếu như trong Trấn có công trình cần xây dựng, dân chúng tham gia xây dựng được nhận tiền công tương xứng.
– Trong Trấn trường học, võ quán… Miễn phí mở cửa cho mọi người học tập.
– Trong gia đình nào thừa lương thực có thể hướng về phía trong trấn cơ quan thu mua bán lại, giá cả như giá thị trường. Đồng dạng cũng có thể từ trong Trấn mua lấy. Nghiêm cấm hướng hướng ra bên ngoài Trấn bán đi.
– ….
Một loạt cải cách được Hoàng Thiên đưa ra. Toàn bộ đều nhấn mạnh việc cá nhân hoá tài sản. Đợi phía dưới người chậm rãi tiếp thu trong chốc lát, hắn tiếp tục nói:
– Toàn bộ quá trình tư hữu hóa này Quân đội không có quá lớn thay đổi. Vẫn giữ nguyên tình trạng hiện nay, duy nhất thay đổi là tham gia quân đội người mỗi tháng được nhận tiền lương. 5 bạc cho bình thường binh sĩ, đội trưởng 10 bạc,…
– Thành lập Hành chính cơ quan, phụ trách xử lý mọi sự việc trong Trấn. Hành chính cơ quan trưởng do Triệu Thần đảm nhiệm, nhận lệnh trực tiếp từ Trấn trưởng.
– Thành lập Quân sự cơ quan, phụ trách xử lý, quản lý, điều động toàn bộ quân đội trong Trấn. Quân sự cơ quan trưởng do Hoàng Trung đảm nhiệm, nhận lệnh trực tiếp từ Trấn trưởng.
– Ngoài ra từ ngày mai bắt đầu hướng về phía bên ngoài thành trì xây dựng nhà dân, trong trấn người dân có thể di chuyển ra bên ngoài ở, giảm bớt hiện tượng dân nhiều nhà ít, chật hẹp phạm vi sinh hoạt hiện nay.
– Toàn bộ trong Thành trì hiện có Quân đội yêu cầu di chuyển ra bên ngoài thành trì xây dựng Quân doanh, giáo trường… Trực tiếp đóng quân tại bên ngoài thành trì. Bên trong thành trì bình thường tình huống chỉ cho phép giữ trị an binh lính cùng của ta thân vệ đội được phép ở lại. Nếu có đặc thù tình huống quân đội được phép vào thành.
– Ngoài gia trong Quân đội binh lính yêu cầu tăng cường luyện tập, tăng cường ra bên ngoài thực chiến, xoát lãnh địa, mở rộng lãnh địa. Mỗi tháng xét duyệt một lần từ phó tướng trở xuống các cấp. Người nào có tài trèo lên, không có tài bị giáng chức.
Hoàng Thiên nói xong uống một ngụm trà, quan sát phía dưới mọi người phản ứng.
– Chủ công, thuộc hạ nghĩ cần bổ sung thêm….
Trong phòng mỗi người một câu bổ sung, bác bỏ một số điều Hoàng Thiên nêu ra. Cuối cùng hội nghị kết thúc khi đã là nửa đêm.
Một ngày cãi nhau vất vả, Hoàng Thiên vác thân xác mệt mỏi trở về Trấn trưởng phủ đệ. Thời gian dài ngồi trên ghế khiến hắn có chút khó chịu, không cần vứt bỏ giày dép cứ thế nằm bẹp xuống giường. Trong miệng ai oán:
– Mệt chết ta. Hiện tại có người xoa bóp cho là tốt nhất, đáng tiếc…
( Chỉnh sửa một chút thuế má vấn đề. Mấy chương trước có nêu ra Hán Linh Đế thu thuế là 10%, hiện tại cảm thấy triều đình thu thuế quá thấp, nhân đây chỉnh sửa lên 40%. Hiện tại Hoàng Thiên thu thuế 10%, như vậy hợp lý điểm.)
( Đa tạ lão Lang.Ma đẩy KP. Dù ta méo biết nó td gì:)))
oMooMooiMooiMooMooiMooiMooiMooMoMooiMooiMooMooiMooiMooiMooMoo
– đấđấđấTTrấTđấđấTấTTrấđấđấđấTTrấTđấđấ thốnhấnhấnấnhnhấnhthốnhấnhấnnhấnhấấnhnhấnhthốnhấnhấnnhấnhấấnhnhấ kinkinkkikinkinkkikkinkinkkikinkinkkikkinkinkkikinkinkkikinkinkkikinkinkkikkinkinkkikinkinkki doakhônkhônkdoakhôdoakhônkhônkdoak
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!