Võng Du Thiên Hạ - Chương 68: Điên cuồng thời khắc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Võng Du Thiên Hạ


Chương 68: Điên cuồng thời khắc


Hoàng Thiên đẩy Linda cùng Lindis xuống đất, sau đó bắt đầu điên cuồng mà chà đạp hai người. Hắn không có chút nào để ý đến các nàng mảnh mai thân thể, hơn nữa lại còn bị thương nữa.

Nhưng hắn không nghĩ tới chính là, hai nàng toàn bộ đều là cắn răng chịu đựng hắn chà đạp. Không có xin tha hay phản kháng dấu hiệu.

Đầu tiên là Linda, thân thể nàng bắt đầu chậm rãi vặn vẹo theo động tác của hắn, nghênh đón hắn chà đạp. Trong miệng nàng cũng bắt đầu phát ra từng tiếng rên rỉ tiêu hồn. Chỉ có điều âm thanh rất nhỏ, Hoàng Thiên cũng chỉ có thể mờ mờ nghe thấy.

Âm thanh rên rỉ của nàng lại khiến thú tính của hắn càng tăng cao. Nhìn thân thể mỹ lệ nằm phục ở trước mặt của mình, hắn nhịn không được đưa tay đánh vào cặp mông trắng mịn của nàng.

Hạo Thiên nổi lên hứng thú, hoàn toàn không để ý tới cảm nhận của hai nữ nhân dưới thân, vui sướng hưởng thụ khoái cảm do các nàng mang lại.

Một lúc lâu sau đó hắn mới thoải mái ngồi xuống ghế của mình, lớn tiếng nói:

– Tới, vệ sinh sạch sẽ.

Linda cùng Lindis bị hắn chà đạp gần chết, lúc này lại quỳ rạp xuống trước mặt hắn, khuất nhục mở miệng anh đào nhỏ bắt đầu vệ sinh bảo bối cho hắn.

Gần mười phút sau Hoàng Thiên mặc lại toàn bộ quần áo, ngồi trên ghế nhìn vẫn đang quỳ dưới đất hai nàng, nói:

– Đi tắm rửa một chút. Ta sẽ nói Esly cho hai người thuốc chữa thương. Từ ngày mai bắt đầu đi theo ta bên người.

– Vâng, chủ nhân.

Linda cùng Lindis cúi lạy một cái, sau đó chậm rãi đứng dậy, mặc lại đã rách nát quần áo rồi khập khiễng bước chân đi ra ngoài cửa.

Hoàng Thiên nhìn hai nàng mảnh mai dáng người lại khập khiễng bước chân, hắn không khỏi tự hỏi mình có phải hay không quá đáng.

– Quay lại đây.

Thấy chân tay hai người vẫn còn bị xích sắt trói buộc lại, lúc đi còn phát ra keng keng tiếng va chạm. Hắn lại gọi hai người lại.

Hai nữ nô cũng không có bất kỳ ý kiến gì, chậm rãi đi về phía hắn, sau đó quỳ gối xuống bên cạnh chân hắn.

Hoàng Thiên ý niệm hơi động, từ trong nhân giới lấy ra một thanh kiếm, sau đó ở dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người vung tay lên chém về phía tay chân bọn họ.

Linda cùng Lindis vẫn ngây người, dây xích trên tay rơi ra lúc nào không hay biết. Hai nàng vừa rồi thấy cảnh tượng để người khác khiếp sợ, đó là hắn bàn tay từ hư không lấy ra một thanh kiếm. Hư không có thể có kiếm? Câu hỏi này cùng vừa nãy hình ảnh không ngừng lặp đi lặp lại xuất hiện trong đầu hai người.

– Tỉnh. Tỉnh….

Hoàng Thiên đưa tay quơ quơ trước mặt hai nàng. Hắn cũng không biết vừa rồi mình cử động kinh thế hãi tục đến mức nào.

Linda cùng Lindis hai người cuối cùng cũng tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn hắn khác biệt rất nhiều so với lúc trước.

– Hai người các ngươi lúc trước nghề nghiệp là gì?

Nhớ tới điều gì đó, hắn hiếu kỳ hỏi.

– Kiếm Sĩ thưa chủ nhân.

Hai người nhẹ giọng trả lời hắn, thanh âm tôn kính hơn lúc trước rất nhiều.

– Như vậy a?…..

Hoàng Thiên nghĩ nghĩ một chút, sau đó lại từ Nhân Giới lấy ra thêm một thanh kiếm nữa. Đưa tới trước mặt hai nàng, nói:

– Cầm lấy. Này hai thanh kiếm giao cho các ngươi, hy vọng một ngày nào đó chúng sẽ không chỉ ngược về phía ta.

– Sẽ không có ngày đó. Chủ nhân!

Hai nữ nô đưa hai tay nhận lấy thanh kiếm, khe vuốt ve một chút, cảm giác yêu thích vô cùng. Sau đó cả hai nhìn nhau một cái, rồi nhìn Hoàng thiên, nói:

– Chủ nhân. Chúng ta lấy danh nghĩa Quang Minh Thần xin thề. Sẽ là trong tay chủ nhân lợi kiếm cùng áo giáp. Chém giết hết thảy địch nhân, dùng tính mạng của mình bảo vệ cho chủ nhân.

– Các ngươi đây là….

Hoàng Thiên có chút không hiểu ra sao. Hai nàng tự nhiên làm sao lại như vậy. Bất quá như vậy cũng tốt, đỡ mất thêm một quãng thời gian huấn luyện.

Nghĩ nghĩ hắn lấy ra hai cái vòng cổ cùng hai sợi xích nhỏ hôm trước mua, nói:

– Vốn dĩ định đeo cho các ngươi. Nhưng các ngươi đã như vậy, xem ra cũng không cần dùng tới nữa.

Nói xong định vứt chúng nó xuống bếp lửa. Bếp lửa này dùng để nung nóng miếng sắt, tra tấn người khác.

– Chủ nhân. Có thể hay không cho chúng ta?

Linda ngập ngừng hỏi.

– Được. Ngươi muốn thì cứ lấy.

Hoàng Thiên mỉm cười, đưa cho nàng vòng cổ cùng xích sắt. Mặc dù không biết nàng muốn chúng làm gì, nhưng hắn cũng không quan tâm.

– —————-+++++++++++++—————++++++++

Ngày hôm sau Hoàng Thiên tỉnh dậy khá sớm. Bởi vì hôm nay cũng là ngày Đấu sĩ nô lệ khảo nghiệm.

Lẽ ra cũng không có gì đáng nói, nhưng mà khi hắn vừa mở mắt đã thấy Linda cùng Lindis đứng ở đầu giường. Trên tay hai người là một chậu nước cùng khắn mặt.

– Chủ nhân.

Thấy hắn tỉnh dậy, hai nàng quỳ mọt xuống bên giường. Sau đó Linda cầm lấy khăn mặt thấm vào nước, quỳ gối nhích lại chỗ hắn, rửa mặt cho hắn.

Hoàng Thiên có chút kinh ngạc. Không hiểu hai người như thế này là vì sao? Mọi ngày rời giường toàn là Esly phục vụ hắn.

Giống như hiểu được hắn ý nghĩ, Lindis mở miệng nói:

– Chủ nhân, Esly tỷ tỷ vừa rồi bận rộn với đám đấu sĩ, cho lên chúng ta tới thay tỷ tỷ.

Nghe vậy hắn gật gật đầu.

Liếc mắt quan sát hai người một chút, chỉ thấy hai nàng hôm nay so với hôm trước xinh đẹp hơn rất nhiều.

Hai người mỗi người trên thân khoác một bộ sa y mỏng, một đen một trắng. Dưới ánh sáng chiếu vào có thể thấy được hai nàng mê người lồi lõm dáng người. Xinh đẹp khuôn mặt hoàn mỹ vô khuyết, có lẽ bởi vì được tắm rửa sạch sẽ nguyên nhân, hai người lúc này toát ra kinh người mị lực.

Làm Hoàng Thiên càng thêm chú ý chính là trên cổ hai người có một cái vòng sắt nhỏ. Chính là hôm qua Linda xin hắn hai cái vòng sắt kia.

Rửa mặt xong hai người lại giúp hắn mặc quần áo. Xong xuôi sau đó Linda lấy ra hai chiếc xích sắt hôm qua, đưa cho Lindis một sợi. Sau đó cả hai móc một đầu dây vào vòng sắt trên cổ. Đầu dây còn lại thì dùng hai tay cung kính đưa cho hắn.

Hoàng Thiên ngồi trên giường. Nhìn trong tay mình xích sắt, lại nhìn quỳ mọt bên cạnh mình hai người. Nhất thời không biết nói gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN