Võng Du Thiên Hạ - Chương 73: Ta cần nô lệ!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Võng Du Thiên Hạ


Chương 73: Ta cần nô lệ!


– Tra Lý còn có…… Lisa tiểu thư?

Vài ngày sau đó ở Hoàng Sa Thành, Hoàng Thiên ngồi trên ghế ánh mắt nhìn lướt qua trước mặt thiếu niên. Sau đó đến thiếu nữ trên người, vị này cử chỉ ưu nhã thiếu nữ nhấc lên chân váy, đối hắn làm một cái quý tộc lễ gặp mặt.

Hoàng Thiên nhìn xem đến vị này mỹ mạo thiếu nữ thời điểm, trong lòng cũng không nghĩ ra, vì cái gì hai người này lại tới đây. Lisa là con gái của một Công tước ở Vương Thành, mà Vương Thành cách nơi này một ngàn tám trăm dặm a.

Ở hắn còn không có tìm ra lời giải đáp cho thắc mắc này thì Lisa liền cho Tra Lý một bạt tai.

– Lisa đại nhân, vì cái gì muốn đánh ta đâu?

Thiếu niên hiển nhiên thực không hiểu chính mình vì cái gì sẽ đột nhiên lại bị đánh một cái tát nguyên nhân, hắn giống như không phạm cái gì sai a.

– Bởi vì ngươi cười rất khó nhìn.

Thiếu nữ mặt vô biểu tình mà nói ra cái này tàn khốc lý do, sau đó chuyển hướng về phía Hoàng Thiên, nói:

– Hoàng Thiên tiên sinh, ngươi tính khi nào tới cưới ta?

– Ukm?

– Ngươi tính khi nào tới cưới ta đâu?

Thiếu nữ đem đề tài lặp lại một lần, để cho Hoàng Thiên có thể nghe rõ ràng.

Hoàng Thiên nghĩ nghĩ một chút, xác thực chính là Lisa cùng hắn có một đoạn hôn ước. Nói cách khác trước mặt cái này mặt vô biểu tình thiếu nữ, chính là hắn hàng thật giá thật vị hôn thê.

Chỉ là cái này hôn ước lúc trước có thể nói là gần như đã hủy bỏ. Từ khi Hoàng Sa Thành bị tàn sát, Lão thành chủ cũng chính là Hoàng Thiên cha qua đời. Cái này hôn sự không còn một ai nhắc đến, thậm chí cái này vị hôn thê hắn cũng chỉ gặp mặt duy nhất một lần. Lần gặp gỡ này cũng kết thúc không vui vẻ gì.

– Lisa tiểu thư, có chuyện gì cứ việc nói thẳng.

Hắn cũng không tin tưởng Lisa đến chỗ này chỉ để hỏi việc hôn ước. Từ khi lão Thành chủ qua đời, vị kia công tước chưa từng tới đây cũng như nhắc lại chuyện này.

Lisa nhìn nhìn hắn một chút, sau đó nói:

– Ta nghe nói Hoàng Sa Thành bán da lông cho Bắc Thành. Như vậy ta chuyến này tới đây là muốn hỏi Hoàng Sa Thành có còn hay không bán ra?

– Lisa tiểu thư muốn mua?

Hoàng Thiên kỳ quái liếc nhìn nàng. Còn việc buôn bán da lông lộ ra tin tức hắn cũng không chút nào chú ý.

– Hoàng Thiên tiên sinh, không phải Lisa tiểu thư muốn mua. Mà là Mộc Lan thương hội muốn mua.

Tra Lý lúc này hiếm có cơ hội mở miệng nói. Nhưng ngay sau đó hắn liền hai tay bụm mặt, bởi vì Lisa bên kia đã dơ tay lên.

Hoàng Thiên nghĩ nghĩ một chút, nói:

– Hai vị cũng biết da lông gồm hai loại, da lông giữ ấm cùng da lông tạo áo giáp. Không biết hai vị muốn loại nào?

– Tất nhiên là da lông tạo áo giáp.

– Hai vị hẳn phải biết da lông tạo giáp là vật phẩm chiến lược loại kia?

– Chúng ta có thể ra giá cao hơn gấp đôi bình thường.

Hoàng Thiên nghe xong trong lòng như nghĩ tới điều gì đó. Mà Lisa cũng không có che giấu gì, nói thẳng:

– Hiện tại Vương Quốc tình huống rất không tốt, bất cứ khi nào cũng có thể nổ ra chiến tranh. Khải Lặc công tước, cũng chính là cha ta đang không ngừng gia tăng lực lượng quân sự, cho nên thiếu hụt giáp da cùng vũ khí.

– Không chỉ Khải Lặc công tước đi, ta nghĩ cạnh Vương Thành bây giờ bất cứ Lãnh địa nào cũng đã đang tăng cường quân bị.

Hoàng Thiên mỉm cười, xem ra cơ hội kiếm tiền tới:

– Nếu sắp xảy ra chiến tranh lời nói, Lisa tiểu thư nghĩ Hoàng Sa Thành sẽ bán ra da lông?

– Chuyện này….

Lisa bỗng chốc trầm ngâm. Nàng đi một đường từ Vương Thành tới đây, đi qua không biết bao nhiêu lãnh địa, gặp bao nhiêu lãnh chúa. Nhưng kết quả lại không như ý, có người từ chối không bán, cũng có người chỉ bán ra da lông chất lượng kém loại kia.

– Hoàng Thiên tiên sinh, ta nghĩ ngài sẽ bán. Bởi vì Hoàng Sa Thành tình hình cũng không phải rất tốt. Hơn nữa Vương quốc xảy ra chiến tranh lời nói, cũng sẽ không lan tới Hoàng Sa Thành nơi này xa như vậy.

Một cái sứt mẻ lý do, bất quá Hoàng Thiên cũng không để ý, cười nói:

– Như vậy Lisa tiểu thư định ra giá cả thế nào? Mộc Lan thương hội định tận dụng lần này Vương Quốc chiến tranh kiếm lời, như vậy cũng không thể cho chúng ta giá cả không tốt.

– Hoàng Thiên tiên sinh, Mộc Lan hội trưởng nói 1 đồng vàng…… Bốp…..

– Lisa tiểu thư….

Tra Lý chưa kịp nói xong thì lại bị Lisa tát cho một cái.

Hoàng Thiên có chút buồn cười, Tra Lý tên này như thế nào ở trong thương hội tồn tại được? Loại chuyện kinh doanh này không phải từ từ báo giá, ép giá. Mà không phải nói ra bản thân định mức cao nhất có thể trả.

– Như vậy Lisa tiểu thư, các ngươi lần này định mua bao nhiêu bộ da lông?

– 100 bộ, Hoàng Thiên Tiên sinh. Bởi vì chúng ta lần này chỉ là đi thăm dò, cho nên số lượng tiền tài không phải rất lớn.

Lisa suy tư một chút rồi nói. Giá cả 100 bộ này là nàng đã tính theo giá thị trường gấp đôi như lời nói.

– Có thể, như vậy ta sẽ gọi người chuẩn bị kiểm kê một chút.

Hoàng Thiên gật gật đầu. Hoàng Sa Thành cái nơi xa xôi này, thương nhân đi tới vốn đã là vô cùng ít. Hiện tại nếu như đạt thành giao dịch với một thương hội lời nói, không thể nghi ngờ sẽ là chuyện vô cùng tốt.

– Hoàng Thiên tiên sinh, chúng ta có thể hay không cùng đi xem xét một chút.

Lisa nhẹ giọng hỏi. Nàng đây là muốn nhìn một chút, Hoàng Sa Thành số lượng da lông hiện có, đồng thời xem xem mình có thể từ nơi này mua được bao nhiêu.

– Có thể.

Hoàng Thiên gật đầu. Hiện tại trong kho hàng chỉ có lương thực cùng da lông. Vũ khí áo giáp bằng sắt sản xuất hoàn thành toàn bộ được vận chuyển vào Quân Doanh mới xây dựng.

Quá trình vận chuyển cùng trông coi vô cùng bí mật, lại có Hộ Vệ đội liên tục tuần tra trông giữ, hắn có niềm tin sẽ không lộ ra chút nào.

Nghĩ nghĩ một chút, Hoàng Thiên nói:

– Lisa tiểu thư, lần sau chúng ta giao dịch lời nói, ta yêu cầu bên Thương hội có thể dùng đồ vật tới trao đổi.

– Chuyện này….

– Ta biết từ Vương Thành tới đây đường xá xa xôi, cho nên chỉ dùng bị trường giá cả giao dịch là có thể. Hơn nữa nếu Thương hội mong muốn lời nói, ta có thể bán ra số lượng lớn vũ khí.

– Vũ khí?

– Đúng vậy, chính là vũ khí.

Hiện tại Hoàng Sa Thành số lượng vũ khí đã có mức dư thừa nhất định. Vũ khí quá trình sản xuất nhanh hơn áo giáp rất nhiều, hơn nữa Hoàng Thiên còn không ngừng hướng trong Thành thợ rèn yêu cầu nhanh chóng sản xuất. Dẫn tới chỉ không đến một tháng, trong thành vũ khí gần như nhiều hơn cả số dân chúng trong lãnh địa.

– Ngươi thật muốn bán ra vũ khí?

Lisa vô cùng kinh ngạc hỏi. Hiện tại trong Vương Quốc không có bất kỳ một lãnh địa nào dám bán ra vũ khí. Cả Vương Quốc mỏ sắt cũng không nhiều, toàn bộ lại do Quốc Vương trực tiếp nắm giữ. Vũ khí bán ra số lượng cũng là do Quốc Vương đặt ra, có thể nói là toàn bộ thị trường hiện tại vũ khí đều xuất phát từ Quốc Vương thế lực.

Nếu như hiện tại có vũ khí bán đi lời nói, như vậy sẽ nhanh chóng kiếm được lợi nhuận cực lớn. Vũ khí nơi nào mà không có người mua, chỉ sợ ngươi không có để bán, chứ không sợ không người mua.

Các Lãnh chúa khác mặc dù muốn tăng binh nhưng cũng phải cân nhắc vũ khí tình huống. Đây cũng có thể là một cái phương pháp rất cao minh của Quốc Vương. Các ngươi cứ việc tăng binh tùy ý, nhưng toàn bộ vũ khí do ta nắm giữ, binh lính dù đông nhưng hai tay không ra trận cũng không tạo nổi sóng gió gì.

Hoàng Thiên khẽ cười nói:

– Bán, tất nhiên là bán. Ta không cần trả tiền, ta chỉ cần nô lệ. Loại tốt nô lệ.

Lisa khẽ cau mày, nói:

– Nô lệ có thể. Nhưng là đường đi tới đây không gần, dọc đường nếu có thêm nhiều nô lệ lời nói, không khỏi sẽ sinh ra nhiều bất lợi.

– Đây là chuyện của các ngươi không phải sao? Muốn vũ khí lời nói dùng nô lệ tới đổi. Nếu các ngươi không đủ khả năng, ta có thể sẽ liên hệ thương hội khác. Như Lisa tiểu thư vừa nói, với tình hình Vương Quốc sắp xảy ra chiến tranh như thế này, vũ khí tầm quan trọng ta tin tưởng không cần nói cũng biết.

Hoàng Thiên tùy ý giang hai tay ra nói. Hiện tại Vương Quốc sắp xảy ra chiến tranh, làm một con buôn vũ khí như hắn tin tưởng mình tuyệt đối nắm chắc phần thắng đàm phán.

Lisa trầm ngâm một lúc, sau đó ngẩng đầu nói:

– Việc này ta đồng ý. Nhưng có một điều kiện.

– Ồ.

– Chính là Hoàng Sa Thành chỉ được bán vũ khí cho một mình Mộc Lan Thương hội. Ngoài ra không được bán cho thế lực nào khác.

Hoàng Thiên khẽ cau mày lại. Cái này yêu cầu chính là muốn độc chiếm toàn bộ số lượng vũ khí bán ra của Hoàng Sa Thành.

Lisa thấy Hoàng Thiên giống như đang cân nhắc, nàng không khỏi bổ sung thêm

– Tất nhiên nếu ngươi đồng ý, chúng ta Mộc Lan thương hội đưa ra giá cả tuyệt đối để ngươi hài lòng.

– Có thể, nếu như Mộc Lan thương hội có thể ôm hết thì ta cũng không ngại. Còn nếu không lời nói, ta tin tưởng Lisa tiểu thư minh bạch ý tứ của ta.

– Tất nhiên, Hoàng Thiên tiên sinh. Ta hiểu rõ ngươi ý tứ. Chúng ta Mộc Lan thương hội mặc dù không phải lớn nhất, nhưng cũng được xếp thứ hai Vương Quốc.

Lisa mỉm cười nói. Mộc Lan thương hội chắc chắn sẽ đủ sức nuốt chọn số vũ khí Hoàng Sa Thành có thể bán ra. Đây là Lisa trăm phần trăm tin tưởng sự việc. Ở nàng trong suy nghĩ Hoàng Sa Thành cũng sẽ không phải là có quá nhiều vũ khí bán ra được.

– Trở lại chuyện lúc trước. Hoàng Thiên đại nhân định khi nào cưới ta đâu?

Nữ nhân này…. Hoàng Thiên xoa xoa đầu một chút, nói:

– Lisa tiểu thư đây là không có ý định tiếp tục buôn bán với Hoàng Sa Thành?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN