Người lạ vào nhà, không được cho ăn cơm ngay. Đấy là cái tục mà các cụ truyền rồi, mày phạm vào phải vạ rồi vong nó theo thì làm sao?
***
Sáng sớm khi mặt trời vừa ló dạng, Kiên mở mắt bước ra sau nhà đánh răng rửa mặt mũi. Mùi rượu nồng nặc từ đêm qua vẫn còn ám ảnh anh về những trận rượu say lì bì cùng lũ bạn sát phạt trên bàn nhậu. Kiên đưa chiếc bàn chải đánh răng vào khoang miệng cọ nhè nhẹ, đôi mắt lơ đang nhìn xung quanh. Chợt Kiên nom thấy trước nhà, có bóng dáng một đứa trẻ đang nằm co ro rên hừ hừ vì lạnh. Kiên giật mình cảm thấy kỳ lạ, anh đánh răng vội qua một lượt, rồi súc miệng rửa mặt thật nhanh.
Kiên bước chậm tới dưới mái hiên, trước mắt anh là một đứa trẻ độ tầm ba đến bốn tuổi. Trông nó nhỏ bé mà kháu khỉnh, nó đang nằm dưới hiên nhà anh, ngủ tại đây từ bao giờ. Nhìn thấy sắc mặt đứa bé tiều tụy, Kiên bỗng động lòng trắc ẩn.
Anh thò tay chạm vào thân mình đứa trẻ lay nhè nhẹ:
- Này em!
Kiên lay động nhanh, khiến đứa trẻ hơi giật mình. Sắc mặt nó tiều tụy, mắt nó nóng rát khô ran mở ra, trông nó như không có sức lực, chắc hẳn nó phải đói lắm, nhìn nó như nhiều ngày nay chưa được thứ gì vào bụng.
Miệng nó mấp máy từng câu nhưng Kiên nghe không sao rõ nổi, nó muốn nói điều gì. Nhưng có lẽ phần vì quá mệt mỏi, phần vì mới thức dậy sau cơn ngủ say, nên nó chỉ đành thở nhẹ, trông nó như đang thoi thóp.
Bạn đang đọc truyện Vong tiền kiếp tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.