Vòng Xoáy Nước Mắt
Phần 1 - Gặp gỡ
Cuộc đời đôi khi yêu nhiều mà phải buông tay…yêu 1 người cần phải cố gắng bao nhiêu mà đoạn đường chỉ thấy cô liêu…đó là những câu hỏi trong lòng tôi…bụp …bụp …bụp …tiếng 1 quả bóng đang lăn đến chân…tôi cầm lên nước mắt rơi xuống quả bóng rồi nhìn lên bầu trời…dù tháng năm trôi qua …em vẫn tin mình sẽ về bên nhau nếu còn yêu…xin trời cao minh chứng cho cuộc tình…cho mối tình dại khờ …tiếng đồng hồ báo thức reo lên …
_Chị Hà ơi dậy đi có giấy báo về rồi này ( tôi với cặp kính cận đeo lên)
_Giấy gì báo gì k lẽ ( tôi đầu rối bù chạy xuống thấy bố mẹ cười lớn)
Mẹ: Hà dậy đúng lúc lắm con đỗ hai trường rồi đây
Bố: Học sư phạm đi
_Tại sao vậy bố con đỗ trường cảnh sát rồi mà
_Con gái cảnh sát cái gì bố nghĩ rồi học sư phạm cho nhẹ nhàng
_Không sao bây giờ bố đổi ý thế con không đồng ý đâu kệ bố
_Cái con bé này vậy học xong vào đội văn thư nhé
_K con sẽ vào đội hình sự giống bố
_Con bé này đội hình sự nguy hiểm biết thế nào con biết không,rồi là đi sớm về khuya con vào làm bên văn thư cũng dc mà
_Không con học võ từ bé làm gì chứ con đã nói nhất định sẽ vào đội hình sự…bố đừng hỏng cản con
Mẹ: Thôi thôi có thôi ngay không hai bố con ông tranh cãi hay sao ,ông này nữa sao lại đổi ý vậy ông mới đầu muốn con bé vào trường cảnh sát cơ mà…
_Bh tình hình khác rồi tôi có lý do riêng …
_Ông là cục trưởng của tỉnh này có lý do gì mà lại ngăn cấm con ông vậy ,…( bố ấp úng)
Bố: Còn con bé Hạ sao lại suýt trượt may là trường đó thấp ( Hạ là em sinh đôi với tôi)…
Hạ: con đỗ rồi đó thôi bố này cái gì cũng trách con thôi …
Mẹ: Thôi nào tôi luộc gà rồi bố con ông phụ tôi nấu cơm đi nào…( tôi và Hạ mỗi đứa 1 bên ôm mẹ)…gia đình tôi thuộc diện có điều kiện trong tỉnh ,bố tôi là cục trưởng cục cảnh sát phòng chống ma tuý của tỉnh …tôi là Hà cô gái với vẻ ngoài hơi vổ và rất xấu không bù cho Hạ em gái sinh sau tôi xinh đẹp và có nhiều chàng trai theo đuổi…ăn cơm xong lên phòng tôi viết nhật kí bắt đầu kể từ ngày hôm nay…ngày đầu tiên tôi bước chân vào đại học cảnh sát…Hạ đang thay váy áo để chuẩn bị đi chơi
Hạ: Chị nhìn xem em mặc áo này được không
_Được đẹp lắm đi đâu vậy
_bên làng K có hội em sang đó chơi chút
_Xin mẹ chưa
_Em xin rồi vậy nhá ( Hạ chạy đi còn mẹ đi lên phòng)
Mẹ: Chuẩn bị sang tuần nhập học rồi Hạ trường nó nhập muộn hơn ,học trường của con khó khăn hơn rất nhiều ,con có càn suy nghĩ lại không?
_Không ạ con học võ từ nhỏ để sau này lớn có thể bảo vệ dc gia đình và bảo vệ được xã hội…
_Mẹ tôn trọng quyết định của con…( mẹ cười nhẹ)…tôi đang ngủ thấy tiếng Hạ về vừa đi vừa nc điẹn thoại cười hớn hở…
Hạ: Dạ em ngủ đây anh ngủ ngon…vâng mai anh đón em lúc nào thì cứ báo trước nha bye anh!…chị ngủ rồi à ,mai đi cùng em đi chơi đi ở nhà mãi chán lắm …
_Chị k đi đâu cũng k có bạn bè nhiều như em
_Chị cứ sống khép kín vậy sao có bạn dc chứ
_Chị ngủ đây ( tôi thở dài quay đi)… Hôm sau trên tivi có báo 1 tên buôn ma tuý đang lẩn trốn ở tỉnh chúng tôi,hắn đang ở sâu trong rừng đia thế hiểm trở…
Mẹ: Kiều này bố hai đứa lại k về dc rồi…
Tôi: Bố sẽ sớm bắt dc toi phạm thôi ạ…mẹ đừng lo quá …
_Hạ đâu rồi con
_Đi ra ngoài từ nãy rồi mẹ ( tiếng chuông cổng réo lên) để con mở (tôi đi ra mở cổng thấy có hai người đàn ông 1 già 1 trẻ)
Già: Đây có phải nhà cục trưởng T k ạ
_Đúng rồi chú là…
Mẹ: Có phải đến xây bể cá không ?
Già: Dạ đúng rồi
Mẹ: Có hai thợ thôi à
_Đúng vậy chỉ có hai cha con tôi thôi ạ
Mẹ: Anh vào đi xây bao lâu là xong nhỉ
_Tầm 4,5 ngày thôi ạ
_Hai bố con ở khu đằng sau nhé Hà con đi chuẩn bị giường đi con
_Vâng…( tôi đi ra sau dọn giường con trai chú thợ xây gạt)
Con Trai: Để đó tôi tự làm dc ( anh ta lầm lỳ )
_À vâng chăn ở bên kia ( anh ta với lấy chăn mặt xưng xỉa)…tôi thấy khó hiểu lẳng lặng quay đi …tối đến tôi cùng mẹ nấu cơm cho họ…
Mẹ: Bê ra sau cho họ đi con ,bảo họ sắp mưa rồi mai rồi làm tiếp
_Vâng mẹ ( tôi bê ra sau ) chú ơi nghỉ tay ăn cơm đi ạ mẹ cháu nói sắp mưa mai rồi làm tiếp cũng được ạ…
Già: Lên ăn cơm thôi con
Trẻ: Bố ăn trước đi con ăn sau
_Ăn còn dọn dẹp sắp mưa rồi
Tôi: Phải đấy sắp mưa rồi mai làm cũng dc ( anh ta lừ lừ nhìn tôi)..
Già: Lên đi con sắp mưa rồi ( anh ta chống cái xúc bụp xuống đất lên ngồi ăn lầm lỳ)…tôi đi quanh vườn chờ họ ăn xong…tôi đi ra bê đi để rửa thì anh ta lại gạt tay
_Tôi tự làm dc
_Cái này tôi bê về rửa cũng dc
_Nhà cô sợ chúng tôi rửa bẩn à
_Không có …không có
_Hay sợ chúng tôi hôi hám nên ám vào bát
_Anh nói quá rồi vậy anh rửa đi ( anh ta rửa còn tôi ngồi tráng bát)…cơn mưa đổ xuống anh ta đổ hết nc trong chậu đi rồi đứng lên che lên đầu tôi…tôi cười nhẹ…đến tối khi học bài tôi ngồi từ trên phòng nhìn xuống thấy anh ta ngồi lặng yên bên hiên hút thuốc lá…
Hạnh: Chị nhìn gì chăm chú vậy ( tôi kéo rèm lại)
_Không có sao về muộn vậy
_Bố k có nhà mà nên chơi thêm chút có sao đâu
_Lo học đi sắp vào năm học rồi
_Học ,học em chán lắm rồi em giờ chỉ muốn ra nc ngoài sống tự do tự tại…( nói xong ngủ mất tôi cười đi ra đắp chăn cho em )…Sáng hôm sau thấy tiếng bố cười lớn bên dưới nhà…
Bố: Đêm qua tên tội phạm ý đã bị bắt rồi tôi nhẹ cả người mình ạ,hắn ranh ma lẩn trốn kĩ càng cuối cùng chúng tôi dốc toàn lực lao lên trên và bắt sống hắn…
Mẹ: Mình vất vả rồi lại đây ăn món sen hầm bổ lắm tôi múc cho mình 1 bát nhé
_Uk ( bố thay đồ rồi ngồi ăn ) bao giờ hai kim cương của bố mới nhập học nhỉ
Tôi: Con sang tuần rồi
Hạ: Con nửa tháng nữa ( thấy bố con chú thợ xây đi qua)
Bố: À anh thợ xay bể cá đúng không anh vào đây
Già: Vâng có vc gì k ạ
_Tôi không thích bể hướng đó nữa anh chuyển sang góc bên phía tây cho tôi nhé
_Nhưng hôm qua chúng tôi đã đào ở góc này xong rồi
_Bao nhiêu tôi trả cứ làm theo ý tôi là dc ( tôi nhìn anh con trai đứng bên ngoài mặt giận dữ)
Tôi: Bố con thấy hướng đó đẹp rồi gần hướng con học,con sẽ học tốt hơn khi nhìn thấy bể cá từ phòng con
Bô: Vậy à tại bố sợ k hợp
Hạ: Chị học còn ngắm cá làm gì nữa ( tôi dẫm chân Hạ)
_Con thấy ở đó hợp lý rồi vs lại con sắp nhập học muốn thấy bể cá đó xong trc khi con lên thành phố học dc k ạ…
_Vậy cứ để như cũ vậy ,ăn đi con ( bố gắp cho tôi và Hạ)…bên cạnh nhà tôi là 1 sân bóng nhân tạo tôi đang ngồi học thì thấy anh con trai bác thợ xây cứ nhìn sang bên đó chăm chú…
Già: Làm nhanh đi cái thằng này cứ nhìn đi đâu vậy…( Hạ đang nghe điện thoại từ trong vườn đi ra đúng lúc anh ta hất cát từ dưới hố đất lên văng vào hạ)
Hạ: Mắt mù à
Mẹ: Hạ sao con ăn nói vậy dc
_Con nói sai à ,làm ơn mở to mắt ra đi ôi bẩn hết cái váy rồi ( anh ta cúi đầu lặng yên)…tôi đứng bên trên thở dài …Hạ nói quá rồi đến sẩm tối mở tủ tôi lấy hai lon nước…đi ra ngoài vườn thấy anh ta ngồi nhìn đám thanh niên bên kia đá bóng …anh ta hô hào vs đôi mắt rực sáng …tôi ngồi xuống bên cạnh đặt lon nước sang bên tay anh ta…anh ta tắt nụ cười khi thấy tôi…
Tôi: Anh dùng đi tôi mời thay lời xin lỗi
_Tại sao phải xl tôi
_Tôi xl thay cho em mình nó trẻ con quá nên
_Cô ta bằng tuổi cô mà…
_Nhưng tôi ra trc nên có thể chín chăn hơn chút anh bỏ qua cho nó nhé
_Tôi k phải kẻ hèn hạ đi chấp lời phụ nữ ( tôi bật cười)
_Cô cười gì vậy…
_Tôi thấy anh buồn cười thôi anh cười sẽ đẹp hơn đấy ,con người mà nay sống mai chết cứ cười khi còn có thể ( a ta bật cười)
_Tiểu thư như cô sao hiểu dc nỗi niềm của chúng tôi ,nghề của chúng tôi là bị sỉ nhục cũng phải cố mà nghe mà bởi vì chúng tôi là những người nghèo k có tiếng nói và nói cũng đâu có ai nghe…
_Anh sai rồi nếu nói đúng sẽ có người nghe
_Ai nghe
_Tôi ( cơn mưa đổ xuống tôi cười nhẹ dưới cơn mưa) anh đừng nghĩ bi quan quá giàu hay nghèo đâu phải do chúng ta quyết định,bố tôi có thể giàu còn tôi thì không mà …anh thích xem đá bóng vậy à
_Tôi thích môn đó chỉ có điều k có thời gian và điều kiện để chơi
_Sao anh nghĩ xa vậy làm xong thì đá đi nào (tôi gọi anh họ tôi đang đá bên sân) anh Hùng ơi còn chân đá không cho anh bạn em đá với à anh tên gì
_Tôi là Tuấn ( anh ta ngạc nhiên)
Hùng: May quá đang thiếu chân tiền đạo cậu vào nhé đội tôi đang thua đậm quá
Tuấn: À vâng…( thấy anh ta chạy ra sân )…tôi ngồi bên hiên nhìn anh ta đá bóng chăm chú…đá bóng xong anh ta vui vẻ khi gỡ lại bàn thắng cho đội anh Hùng…
Tuấn: Vui thật đấy
Hùng: Cậu em tham gia đội nào chưa
_Em chưa anh ạ
_Đội anh đá 3,5,7 ở đây nếu cậu k ngại tham gia đội anh nhé áo đồng phục mai tôi in cho cậu thích số mấy
_Số 10 ạ
_Ok luôn cậu đá rất hay nhân tài đấy
_Anh quá khen rồi ( tôi vỗ tay)
Tôi: Anh đá hay lắm cố gắng vươn tới ước mơ nhé,đôi khi ước mơ không phải là có tất cả để đạt dc nếu nvay đâu còn gọi là ước mơ…cố lên tôi ủng hộ ( dưới con mưa tôi quay đi)
Tuấn: Hà …em là Hà đúng không
_Vâng sao vậy
_Cám ơn em ( Tuấn nhìn tôi cười ,tôi cũng cười )…xe của bố đi ngang qua bố nhìn thấy tôi và Tuấn đang cười bố bc xuống
Bố: Hà về nhà
_Vâng ( vào nhà bố giận dữ)
_Sao con lại giao lưu vs họ,chúng ta đâu biết họ là ai biết họ xấu hay tốt
_Kìa bố …bố phá án nhiều nên mặc cảm quá thôi …
_K có gì là mặc cảm hết con là con nhà gia giáo co điều kiện tốt nên k dc nói chuyện với họ tự làm thấp bản thân và tự làm thấp bố của con
_Bố nghĩ nặng quá rồi
_Không nhưng nhị gì cpi đi học cho bố
_Con có gì đâu mà ,xấu xí thế này mà bố cũng đề phòng sao
_con của bố k ai xấu hết nghe bố con đang còn trẻ có thể bị rung động bất cứ lúc nào ( mẹ xua tay)
Mẹ: Ông nghĩ gì vậy lên phòng đi con ( tôi đi lên phòng kéo rèm cửa ra tháy Tuấn đứng bên ngoài nghe hết lời bố nói,anh ta nhìn lên trên cửa sổ rồi cố cười tươi…tôi cũng cười rồi kéo rèm lại)…vậy đấy chút rung động đầu đời của tôi dường như dành cho chàng trai có tên Tuấn 1 chàng trai xa lạ…ngay hôm sau bố tôi thuê thợ khác đến làm …tôi k còn thấy Tuấn đến đó nữa …ngày tôi lên thành phố nhập học tôi k quên hôm đó …khi đang ngồi trên xe chuẩn bị ra hà nội nhập học tôi nghe tiếng gọi của Tuấn từ phía sau
Tuấn: Hà ơi
Bố: Đi đi ( bảo lái xe)
_Khoan đã con nghe thấy có người gọi
_Không có đâu đi đi ( xe phóng đi tôi thấy phía sau Tuấn cầm gì đó chạy theo)
Tuấn: Hà …anh có thứ muốn đưa cho em
Tôi: Bố ơi dừng xe đi
Bố: Đi đi và đi 1 mạch tới trương đi con k quen cậu ta…hãy nhớ lời bố dặn con là con của bố,thể diện của bố là tất cả…đây là tuổi trẻ bố k trách nhưng nó sao xứng vs con gái bố được…( tôi ngoái lại xe đã bỏ xa Tuấn)…tất cả đã dừng lại …sự rung động của tôi thậm chí còn chưa phát triển …tôi k biết người ta giàu hay nghèo và tôi cũng k cần biết ngta đem lại cho tôi điều gì thư tôi cần đó là nụ cười của người đó 1 nụ cười rạng rỡ hoặc là anh ta là ng đàn ông đầu tiên tôi tiếp xúc sau 18 năm khôn lớn…bỏ lại phía sau 1 sự rung động nhẹ của tuổi 18 …
Nhập học được khoảng 2 năm …2 năm qua tôi chưa về nhà …vất vả trong học tập trong công cuộc huấn luyện nhưng tôi luôn cố gắng…lớp tôi các bạn nữ đều có quà 8/3 duy nhất tôi không có …có lẽ bởi vì tôi quá xấu …thời đại này đâu thể kiếm ra 1 người yêu tâm hồn hơn là vẻ bề ngoài…điện thoại reo lên
Hạ: Đâu đấy
_Ở trường chứ đâu
_Tối em rủ bạn trai đi ăn chị có bạn trai không
_Em đi đi chị k đi đâu
_Cứ ru rú ở trường làm gì ra ngoài đi nếu k có bạn trai thì em và chị đi 1 mình vậy
_Không sao đi đi mà bạn trai là ai vậy có đàng hoàng k đấy
_Chị yên tâm đàng hoàng mà vậy hẹn nhau sau nhé …
_Uk được rồi đi đi ( tôi đi tắm giặt rồi thấy Hoa bạn cùng lớp gọi)
Hoa: Hà ơi có người cần gặp đấy
_Ai vậy bố hay mẹ tao lên à
_Không biết ở ngoài cổng trường đấy
_Uk dc rồi ( tôi chạy ra ngoài cổng ngó xung quanh tiếng gọi)
_Hà ơi ( tôi quay lại mái tóc nhẹ bay tôi ngạc nhiên khi thấy đó là Tuấn )
Tuấn: Chào Hà ,Hà có khoẻ không
_Anh …( tôi ấp úng)
_Tặng em ( 1 bó hoa hồng) chúc mừng ngày phụ nữ …
_Sao anh khác quá vậy ,em k nhận ra luôn ( tôi cười vỗ vai)
_Anh vào đội tuyển quốc gia rồi và anh đã thực hiện dc đam mê ( Thấy mấy bạn nữ đi qua chỉ)
Nữ: Trông như cầu thủ Phạm Tuấn ý nhỉ ,trời ơi mày ra xem phải không?
Nữ 1: Anh ơi em hỏi chút anh là ( Tuấn quay ra) đúng rồi đúng Phạm Tuấn chúng mày ơi ( Tuấn cười tươi các bạn ra chụp ảnh rồi xin chữ kí)…
Tuấn: Hà có bận không có thể đi ăn cùng tôi được không ( tôi cười nhẹ gật)…Tuấn chở tôi đi bằng 1 chiếc xe khá đắt tiền…mới có 2 năm anh ta sao giàu nhanh vậy nhỉ…kéo chiếc ghế ra mời tôi ngồi 1 cách lịch thiệp…
_Anh Tuấn này sao anh biết em học ở đây vậy
_Anh biết lâu rồi chỉ là hnay mới dám xuất hiện trc mặt em 1 cách đàng hoàng…em chắc ngạc nhiên lắm
_À vâng rất ngạc nhiên luôn ạ
_Hà ăn gì gọi đi em ăn chim điểu nướng nhé
_Gì cũng dc ạ …( đồ bê ra Tuấn rót chút rươu)
_em k cần uống nhấp môi thôi cho có không khí thôi
_Vâng ( tôi và Tuấn nâng ly nhìn nhau cười nhẹ trong tiếng nhạc của nhà hàng)…
_Hà có bạn trai chưa ( tôi sặc đập tay lên ngực) sao vậy uống nc đi
_Anh hỏi sốc vậy ,em chưa em xấu thế này ai yêu
_Đối vs tôi,tôi thấy Hà đẹp mà rất đẹp ( tôi lặng yên nhìn …bên ánh nến nhạc du dương…) nếu Hà k chê kẻ nghèo như anh thì Hà làm bạn gái anh nhé …( tôi tắt nụ cười trên môi nhìn người đàn ông này )…cái thứ rung động đầu đời đó dù trải qua 2 năm rồi tại sao vẫn còn cảm giác vẹn nguyên…nguyên cái tình yêu rung động tuổi 18 đang đốt cháy tim gan ngay lúc này…
_
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!