Vòng Xoáy Nước Mắt
Phần 11 - Hoàn hồn
Ánh mặt trời vẫn vậy…vẫn chiếu sáng khắp căn phòng của tôi…ánh sáng chiếu dần đến chân tôi báo hiệu trời đã sáng…tôi cả đêm k ngủ…vào đánh răng hai mắt như gấu trúc…nghĩ lại nụ hôn tối qua tôi cúi đầu gào lên vò đầu bứt tai…mày điên rồi Hà mày làm như thể mày là 1 cô gái dễ dãi …ôi mẹ ơi mình điên rồi…đi ra sân tập trung tập thể dục …vừa mở cửa ra 3 tên họ Triệu giật mình ( vì thấy mắt thâm đầu bú rù)
Bắc: Này đêm qua ăn đòn xong là bị tẩu hoả nhập ma hả ( tôi lườm)
Nam: Êu anh cứ nghĩ em vừa bước ra từ nhà xác đấy
Đông: Thôi đừng trêu nữa thiền thôi ( chúng tôi ngồi thiền tôi cứ nhắm mắt vào là lại nhớ như in cảnh săc đêm qua tại nơi đây tôi ngồi lảo đảo đầu…)
Tôi: Điên rồi quá điên rồi ( 3 tên họ Triệu nhìn nhau thấy Hà kì lạ)…vừa thấy Khải bước lên từ dưới hồ Hà quay đi thiền kiểu quay lưng lại..
Đông: Ngồi kiểu gì vậy…
Tôi: Tôi…tôi thích quay ra hướng này…( tôi ôm bụng) tôi đau bụng quá ( tôi né né chạy…chạy vào tolet tôi thở) mình sao dám đối mặt vs thầy đây…sao dám chứ …( đi ra tôi thấy Thầy ngồi thiền lặng yên dưới những tán lá cây …gương mặt thầy thật đẹp và nhẹ nhàng như sưởi ấm cơn gió lạnh vừa thoảng quá tôi đứng nhìn ngây ngô…đột nhiên thầy mở mắt tôi giật mình ) ôi bụng lại đau…đau bụng quá ( tôi lại chạy đi)
(N): Khải thấy Hà kì lạ…
_Sáng nay các ngươi ăn gì vậy
Đông: Ăn súp gà ạ
Bắc: Đồ điên đó có ăn đâu tại sao lại đau bụng suốt vậy nhỉ
Nam: Có lẽ tác dụng phụ của chất độc ( Khải thở dài)…
Tôi học bài kinh tế do Đông dậy mà hồn cứ vu vơ…
Đông: Này hnay tôi bận lắm nên là nhanh xong bài này đi ( Tôi vẫn đơ ra ) này…( Đông khua tay nhìn tờ giấy Hà toàn ghi chữ “ Điên rồi”) cô làm bài kiểu gì vậy ( quát lớn)…Tôi học võ mà cứ đấm vào cây vô hồn…
Bắc: Này bao cát k đấm sao cứ đấm vào cây vậy…chảy máu tay rồi kìa…
_Uk ( tôi đơ người quay đi)…
Bắc: Cô ta sao vậy nhỉ ( gãi đầu)…Tôi học tiếp pha chế độc dược…
Nam: Pha xong chưa
_Xong rồi đây ( Nam vs cốc uống sạch)
_Đây là thuốc làm mát gan và bên trong cơ thể …nếu người bị thương thì sẽ cầm dc máu rất tốt ( vừa nói xong Nam ôm bụng) và …và ( k nói dc nên lời) này cô cho đúng vị tôi dậy k đấy…
_Tôi k nhớ nữa ( Nam ôm bụng chạy 1 mạch vào tolet)…
Nam: Con quỷ kia có biết là sai 1 bước thì sẽ khién tôi bị tiêu chảy k ???( ngồi tolet gào lên)… Tôi ngồi bên hồ buồn bã…điện thoại reo lên…
Hoa: Cafe đi …
_Ở đâu ( tôi đi ra cổng gặp Đông)
Đông: Đi đây vậy ( mở kính xe)
_Tôi đi gặp bạn
_Lên đi tôi đưa đi nếu k sẽ lại về trễ đấy…
_Vậy cám ơn ( đến quán Hoa đứng dậy vẫy tôi rồi thấy Đông hoa đổi sắc mặt) đến lâu chưa?
_Mới thôi này sao cậu cứ đi cùng tên kia thế
_Tiện đường nên đi nhờ thôi sao vậy
_Mình thấy anh ta ánh mắt rất hung tợn kp người tốt ( tôi cười)
_Anh ta vậy thôi chứ thật ra cũng k đến nỗi đâu… cậu thế nào học ổn chứ
_Cũng tạm ổn còn cậu ,cậu đang ở đâu
_Mình ở nhờ chờ ngày quay về cứu em gái mình…
_Mình tìm hiểu cho cậu rồi họ ở trong phòng giam vẫn ổn cả đừng lo quá
_Vậy là tốt rồi ( thở dài)
_Sao măt buồn vậy
_Thì có mấy vc lăn tăn quá đêm k ngủ dc cả ngày chả nghĩ dc gì
_Vc gì mà nghiêm trọng vậy
_Cậu đã hôn bao giờ chưa
_Hôn cái gì ( Tôi bịt mồm hoa) nói nhỏ thôi…
(N): Khải đang đứng thấy 1 khóm hoa màu đỏ nở rộ …1 con ếch nhẩy qua bông hoa rồi đột nhiên chết tại chỗ…ông ta cười nhẹ…
_Cuối cùng cũng nở rồi …(ông ta bước tới cầm lên bông hoa rồi cho vào miệng nhai…nhai tới đâu mặt ông ta đỏ tới đó rồi ộc máu mồm ra…) đến lúc rồi…
Tôi kể cho Hoa nghe về việc hôn thầy Hoa cứ cười
Hoa: Cậu thích ông thầy đó rồi
_Điên thật sự kp thích chỉ là khi ấy đột nhiên lại thế
_Vs ai cũng thế a
_Điên k có chuyện đó đã yêu ai đâu
_Vậy cậu có máu dâm
_Đừng nói thế chứ ( tôi ôm đầu) k lẽ bệnh dâm phát ra …
_Con người còn có bệnh đó sao ( Hoa cười tôi thấy cô gái phục vụ là bạn gái Bắc đang phục vụ bàn gương mặt có vẻ hốc hác)..
_Chờ mình chút ( tôi đi ra gọi bạn gái Bắc) chào bạn …nhớ mình chứ ( bạn gái Bắc gật chúng tôi ngồi nc ở 1 góc riêng) từ hôm đó hai người có liên lạc gì vs nhau k?
_Sao cậu lại hỏi mình …cậu nên hỏi Bắc
_Không ý mình là hai người thật sự chia tay nhau thật sao…
_Đúng vậy ( Cô gái nôn oẹ trước mặt tôi )
_Cậu có sao k ( tôi vỗ lưng Cô gái vẫn nôn khan) cậu có cần đi viện k ( cô gái gạt tay tôi)
_Không …k cần
_Thât sự k cần sao à mình tên Hà là bạn thân của Bắc còn cậu
_Mình là Dương Tuyền mình là người Hong Kong
_Uk còn mình là người Việt…vậy cậu nghỉ ngơi đi mình k phiền nữa ( Tuyền giữ tay tôi)
_Mình muốn biết anh ấy là ai được không?
_Cái đó mình xin lỗi mình không thể nói được…nhưng cậu chỉ cần tin tình cảm của tên hâm đó dành cho cậu là thật…
_Nhưng mình thật sự bế tắc cậu hãy cho mình biết dc k
_Mình xin lỗi ( tôi quay đi)
_Mình có thai rồi Hà hãy cho mình biết mình phải làm sao khi kb bố của con mình làm nghề gì …sống ở đâu…( tôi buông thõng tay)…tôi bắt xe đưa Tuyền tới phủ sinh tử …người ở cổng chặn…
Tôi: Đây là khách tôi đã xin lệnh Lão Vương rồi ( Họ tránh đường tôi né né dắt Tuyền vào bên trong)…vào tới sân tập võ thấy Bắc đang dậy các đàn em tập võ…người Bắc xăm trổ đầy người…
Tuyền: Mình thấy rồi mình về đây ( tôi giữ tay)
_Ấy sao lại về bảo muốn biết mà …
_Nhưng đến khi biết rồi mình cảm thấy chùn bước nơi này đẹp như 1 hoàng cung còn anh ấy như 1 hoàng tử mà mình sẽ mãi chẳng với được…
_Đừng nghĩ vậy mà nếu thật sự yêu thì đừng suy nghĩ nhiều quá …càng nghĩ sẽ càng cảm thấy tâm can khó chịu và mệt mỏi…khi yêu hãy cứ yêu hết mình đi
_Cậu có bạn trai chưa…
_Mình cũng có thể nói là đã từng có mà cũng có thể không ( tôi ấp úng đúng lúc ngẩng lên thấy Bắc nhìn sang)
Bắc: Ai cho cô đưa cô ta đến đây ,cô chán sống rồi à
_Kìa quát lớn vậy Tuyền sẽ sợ đấy ( Bắc ngập ngừng)
_Đưa cô ta đi đi ( Tuyền nhìn Bắc)
_Cậu ấy có chuyện muốn nói mà ( tôi đẩy đẩy Tuyền) nói gì đi …
Tuyền: Mình chẳng có gì để nói cả bởi vì khoảng cách là quá lớn…( Bắc quay lại định nói gì đó rồi lại cố cứng rắn)
Bắc: Đưa cô ta ra khỏi đây trước khi thầy phát hiện tôi xin cô đấy Hà…
Tuyền: Anh ghét em đến vậy cơ à
Bắc: Đúng vậy anh k hề và chưa hề thích em ( Tuyền rơi nc mắt)
_Em cũng nghĩ vậy…vậy chào anh ( Tuyền chạy đi)
Tôi: Ơ…này …sao kết quả lại vậy…Bắc anh bị điên à sao lại nói vậy
Bắc: Đưa cô ấy ra khỏi đây nhanh trc khi bị phát hiện…( Tôi chạy theo đúng lúc gặp Phu Nhân và người trong phủ đang giữ Tuyền lại)
Phu Nhân: Sao lại có người lạ trong phủ vậy ( Tuyền sợ sệt)
_Là bạn của cháu thưa phu nhân ( Phu nhân tát bốp vào măt tôi Tuyền ôm mặt sợ hãi)
_Bạn…trong phủ này kẻ đầy tớ dc phép mang bạn về nhà hay sao ( Bắc chạy tới)
Bắc: Đây là bạn của con thưa phu nhân lỗi do con k lquan đến Hà…
Phu Nhân: Ta hỏi lại ai đưa con nhỏ này vào đây…là ai ???người đâu ( họ chỉ tôi) từ lúc nào ngươi nói dối ta vậy Bắc ( Bắc ấp úng) lôi con nhỏ kia đi …
Bắc: Phu nhân xin phu nhân nương tình …( Họ kéo Tuyền đi) …kìa phu nhân …( tôi chặn đường)…
_Lỗi của con thưa phu nhân klquan đến bạn kia xin phu nhân hãy thả ra
_Khá khen cho đệ tử mới ngươi đang bắt ta phải làm theo ý hay sao…???
_Đúng vậy cô gái đó k sai,ai sai người đó sẽ phải chịu tội …
_Được …được lắm nếu đã nói vậy ( phu nhân vẫy tay) thả con bé kia đi …lôi Triệu Hà ra sân mang roi mây lại đây cho ta
Bắc: Kìa phu nhân xin hãy nương tay…
_Kẻ nào làm kẻ đó chịu tránh ra
Tôi: Đưa tuyền ra ngoài an toàn đi ( tôi ghé tai Bắc) cậu ấy đang có thai vs đồ điên nhà cậu rồi ( Bắc ấp úng) đưa cậu ý đi đi tôi sẽ k sao đâu ( tôi nắm chặt tay bước ra sân)
Bắc: Tôi sẽ quay lại ngay ( tôi cười nhẹ gật)…ra sân sau tôi bị trói hai tay lại bắt quỳ xuống nền cỏ…Triệu Nam đi qua vội vàng gàn …
Nam: Phu nhân xin hãy nương tay cô ấy là con gái sẽ đau và có thẻ để lại sẹo đấy ạ…
Phu Nhân: K ai có quyền can thiệp mang roi mây lại đây
Nam: Nếu Lão Vương biết sẽ k vui đâu ạ !
_Lão Vương đang đóng cửa luyện tâm sẽ k quản mấy việc nhỏ này chứ
Nam : Chết rồi ( Nam nhìn tôi vẫn cười) đồ điên này cười gì roi mây ở đây là mây trăm năm được truyền lại …sẽ k chịu nổi 5 roi đâu …
Tôi: Tôi sẽ k sao đâu
_Tôi phải gọi cho Triệu Đông ( Nam rút máy gọi Triệu đông k nghe)
Phu Nhân: Sẵn sàng chưa
Tôi: Tôi sẵn sàng thưa phu nhân ( Phu nhân dơ roi mây lên quật nhát đầu tiên tôi sốc ứa máu ở mồm ra)
Nam: Phu nhân đến Nam nhân như chúng con còn k chịu dc xin phu nhân nương tay ,Triệu Hà còn non dại…
_Sự non dại của nó sẽ ảnh hưởng đến con trai ta ( Phu nhân quật nhát nữa tôi phụt máu rồi lăn ra đất)…cảm giác như bị chém 1 nhát đau ngọt đến tận xương …( Bắc quay lại thấy tôi nằm trên đất chân tay giật giật)
Bắc: Phu nhân ( Bắc lao vào phu nhân lừ)
_Nó đã nói ai làm kẻ đó chịu ,các ngươi đang rảnh việc quá hay sao vậy…
Bắc: Phu nhân roi mây này chỉ là tội to tát mới dùng tại sao phu nhân lại áp đặt lên Triệu Hà,hay do phu nhân k thích nên có thể tuỳ ý đánh đập
_Hỗn xược ta chưa bh để vc riêng ảnh hưởng phủ có nội quy ,kẻ lạ k dc phép xuất hiện trong nội phủ…phòng khách bên ngoài có nơi đó mới là nơi dành cho khách…nó ngang nhiên dắt người vào bên trong còn coi ai ra gì ( Phu nhân quật nhát nữa mặc cho tôi co giật)…
Nam: Phu nhân ( Nam xót khi thấy máu trên áo tôi ướt đẫm) cô gái này đã mất quá nhiều máu xin phu nhân nương tay 3 roi là quá đủ rồi
_Nếu nó có k thể sống dc thì đó là ý trời ( phu nhân cầm que quay đi tức tối)…
Bắc: Hà có sao k ( đỡ tôi Nam chạy tới bắt mạch ở tay)
Nam: Chiếc roi này chỉ bị 1 nhát đã đủ như cứa tim gan vậy mà phu nhân nỡ quật nvay …
Bắc: K còn thời gian nữa mau cấp cứu cho cô ấy đi ( Nam và Bắc khẩn trương bế Hà đi gặp Đông đang đi tới)
Đông: Chuyện gì thế này vết này là do roi mây …( đông ngạc nhiên)
Nam: K còn thời gian đâu vết thương từ roi này chỉ có thầy biết tôi vẫn chưa học hết …
Bắc: Trơi ạ ( Hà vẫn co giật các vết quật tứa máu)… Hà ơi cố lên …
Đông: Hãy cứu hết khả năng đi xem sao Lão Vương đóng cửa luyện tâm rồi …phải sao đây
Bắc: Nam cứ cố hết súc trong khả năng xem sao …( 3 Chàng trai họ Triệu vội vàng cấp cứu cho Hà)…
(N): Phu nhân buồn bã ngồi bịch xuống ghế …
Thư kí: Phu nhân có cần tôi đi pha cho phu nhân tách trà gừng nhé …
_Ta đa dùng roi đó …cây roi đó do nhà họ Vương truyền lại đời này sang đời khác…khi còn sống ck của ta cũng chưa từng đánh ai bằng cây roi đó vậy mà hnay ta đã có ý nghĩ muốn đứa bé đó chết…ta điên mất rồi ( Triệu Tây bước vào)
Tây: Phu nhân k cần lo con bé đó nhất định không thể sống được…k ai chịu nổi quá 3 ngày nhất là khi Triệu Nam cũng k thể cứu cô ta dc …con cũng muốn cô ta chết …( Phu nhân đơ người lặng yên)…
Tiếng cười…tiếng lạch cạch bên dưới nhà…tôi bước xuống thấy mẹ đang nấu ăn còn bố đang ngồi đọc báo …bên ngoài Hạ đang cắt tỉa cây cảnh…khung cảnh và kí ức tuổi thơ đang ở ngay trước mắt tôi…
Bố: Con gái gì mà ngủ bây giờ mới dậy…( tôi cười và cứ chìm đắm trong giấc mơ)…tôi thật sự muốn dc ở trong giấc mơ này mãi mãi…
(N): 3 chàng trai họ Triệu sốt ruột khi thấy Hà đau đớn nhưng k có cách nào khác
Nam: Tôi đã cố hết sức…nếu hnay cô ấy k tỉnh có lẽ sẽ mãi mãi k tỉnh…
Bắc: Lỗi do tôi,tôi làm liên luỵ tới cô rồi Hà…( Đông cắn chặt răng)
Đông: Ở đây than thì dc gì chúng ta ra ngoài thiền cho tịnh tâm ,hãy cầu nguyện cho cô ấy qua được đêm nay…( 3 chàng trai họ Triệu ra bên ngoài cầu nguyện cho Hà)…Triệu Tây đi tới chỗ Hà rồi ngồi xuống nhìn Hà…
Tây: Nếu cô k thể sống thì cũng đừng trách ai ,chỉ trách bản thân cô tới k đúng chỗ ( Tây tiêm cho Hà 1 mũi gì đó Hà người giật giật rồi buông thõng tay)… tạm biệt …
3 Chàng trai ngồi cầu nguyện đến chiều Bắc đi vào sờ lên trán Hà…
Bắc: Sao người cậu lạnh vậy ( Bắc sờ lên mũi) không…không thể nào Nam …Nam ( quát lớn Nam chạy vào) cô ấy k thở nữa …cậu nói qua đêm nay mà…sao cậu nói đến đêm cơ mà ( Nam bắt mạch)
Nam : Không thể có chuyện đó được ,không thể thế được Hà cô mau tỉnh laii đi …lúc nãy cô hết sốt rồi cơ mà…Hà…( Nam hét lên lay lay Hà vẫn mềm nhũn buông thõng tay Triệu Đông lảo đảo đứng k vững bám vào cửa)
Đông: Cô ấy đi rồi
Bắc: Không …không dc đi đâu hết lỗi của tôi Hà ơi …( Nam rơi nhẹ giọt nước mắt xuống giường)
Đông: Tôi sẽ đi chuẩn bị ( mưa lớn 3 chàng trai u buồn cho Hà vào quan tài rồi chôn ở sau phủ)
(N): Thư kí đến báo phu nhân
Phu Nhân: Sao ( rơi ly trà võ toang) đứa bé đó chết rồi sao ( Bà ngồi bịch xuống ghế ôm đầu) ta sai rồi …phải sao đây…?
Chôn cất Hà xong 3 người họ Triệu ngồi u buồn ở sân…( Triệu Tây đi qua)
Tây: Tôi ra rồi đây này đi ăn mừng thôi …
Bắc: Cô đi 1 mình đi
Đông: Triệu Hà đã chết
Tây: Vậy à ( 3 người ngẩng lên nhìn Tây)
Đông: Sao cô k có vẻ ngạc nhiên vậy
Nam: Đúng vậy sao cô k có vẻ gì ngạc nhiên như thể cô biết rồi vậy…
Tây: À vừa phu nhân nói rồi ,thôi người mất đã mất rồi vui lên chứ dù sao cô ta mới ở đây thôi mà …
Bắc: Hà là bạn tôi mãi mãi
Tây: Tôi kp bạn cậu chắc ( 3 người họ k ai trl)… Sáng hôm sau hoa vẫn rơi nhẹ khắp sân…tiếng chim hót nhẹ nhàng Vương Khải bước ra khỏi phòng…ông ta hít thở thật sâu rồi đi ra trong chiếc áo sơ mi đen quần xuông …bước ra sân thấy 3 chàng trai và triệu Tây đang ngồi thiền ông ta nhìn…( bọn họ mở mắt thấy Khải)
Đông: Nguòi đã luyện tâm xong rồi ạ
_Uk Triệu Tây cũng ở đây sao…
Tây: Vâng em đã tự rút ra dc bài học rồi ạ
_Tốt ( Thấy Nam và Bắc lặng yên) sao hai ngươi hnay ít nói vậy ?? Triệu Hà đâu rồi ,lại chưa ngủ dậy hay sao…
Nam: Lão Vương đệ tử bất tài ( Nam khóc Khải nhăn mặt nhìn)
_Là sao???
Bắc: Do đệ tử tất cả lỗi do đệ tử …( Khải đổi sắc mặt)
_Đã có chuyện gì ( Khải nhìn sang Đông)
Đông: Triệu Hà…đã …đã tử vong rồi ạ ( Khải trợn mắt)
Khải: Các ngươi đang đùa ta sao…tử vong …( Tây khóc lóc)
Tây: Cô ấy đã mất hôm qua rồi ạ ( Khải bước đi đến phòng Hà mở cửa ra thấy trên giường nơi Hà nằm vẫn còn máu vương lại trên đệm ông ta sờ lên tay run run)
Đông: Cô ấy mất do bị roi mây quật 3 nhát …đệ tử và mn đã cố hết sức nhưng …
_Ở đâu
_Dạ
_Xác cô ta ở đâu ,sống thấy người chết ta phải thấy xác…( Khải tức tối đứng dậy )… đến nơi chôn Hà 3 chàng họ Triệu đào lên Hà vẫn nguyên vẹn nằm yên đôi môi tái nhợt…
Khải: Các ngươi lui hết đi ( Tây lầm lỳ khi thấy khải đứng nhìn xác chết ông ta dẫm mạnh lên chiếc quan tài xóc lên ông ta đỡ xác Hà bế đi…cứ vậy ông ta bế mất dần vào khu cấm địa trong phủ sinh tử…hình ảnh Hà cười gọi
_Thầy ơi thầy gội đầu cho em nhé ( Ông ta cười nhẹ rồi thở mạnh)…ấn cánh cửa nơi Bạch Xà đang nằm…( Khải đặt Hà xuống thềm đá)
Khải: Ta đưa đứa trẻ đó tới đây rồi nhưng đứa trẻ này đã chết…ta có nên cứu nó hay không đây ( con rắn gật đầu rồi cuộn tròn bảo vệ Hà nằm gọn trong lòng Bạch Xà)…3 hôm sau khi phu nhân đang ngồi ăn tối bên hồ …Khải bước nhẹ lên chiếc thuyền …
Phu Nhân: Con ăn chưa ( ấp úng) con uống gì để mẹ…
_Mẹ k cần cuống lên như vậy ,con đến để hỏi thăm người mà…
_Uk …uk ( Khải ăn nhẹ nhàng)
_Đệ tử của con hình như vừa có 1 đứa chết ( Mẹ Khải rơi dĩa)
_Đúng vậy lỗi do mẹ
_Mẹ quản đệ tử cho con thì con nên cám ơn mẹ chứ sao mẹ phải xin lỗi …
_Con à mẹ …mẹ thật sự k cố ý ( Khải gạt tay)
_Bà không còn là mẹ tôi từ lâu rồi,tôi tôn trọng bà nhưng k có nghĩa bà dc phép vượt qua mặt tôi,bà có thể đánh bất kì ai nhưng tại sao lại là đứa trẻ đó ,tại sao ( ông ta trợn mắt lên)
_Con à mẹ chỉ nghĩ nó sẽ nguy hại cho con
_1 đứa trẻ k còn gia đình ,k có sức phản kháng thì sẽ nguy cho tôi đến đâu ,bà đi xa quá rồi
_Nó đâu là gì ,quên đứa trẻ đó đi con ( Khải đứng dậy)
_Nó là đệ tử của tôi ,nó sống hay chết chỉ tôi dc phép quyết định…( Khải quay đi)
_K đúng con có thật sự chỉ coi nó là đệ tử không ???( Khái thấy nhói tim ông ta gằn mặt bước đi trong đêm tối)… vào phòng Hà đang nằm trên giường ông ta sờ lên bàn tay…
_Cơ thể đang ấm dần lên rồi ,ngươi sẽ sống bởi vì người nhà của ngươi đang chờ ngươi đến để cứu đấy …tại sao ngươi vẫn chưa tỉnh lại…( Khải bắt mạch rồi lặng yên)…ta thật sự không muốn phải xa ngươi ( ông ta cười nhẹ) vì thế hãy tỉnh dậy sớm đi ( Khải quay ra ngồi chờ bạch xà nhả ra mật thứ mật khi Bạch xà ăn thịt người) cô gái đó tại sao vẫn chưa tỉnh lại dương khí của ngươi k đủ mạnh hay sao …
Cô Gái: cô ta đã chết 1 mình Bạch Xà sao có thể cứu cô ta được … ( Phía góc trong tường Bạch Xà biến thành 1 cô gái xinh xắn)
Bạch Xà: Chủ nhân xin đừng nghe cô ta…cô ta đang để chủ nhân rơi vào tình niệm…1 khi rơi vào tình niệm thì hậu quả khó lường
_Nguoi nghĩ ta động tình hay sao??? thật ấu trĩ
Cô Gái: Tại sao anh nhất định phải cứu con bé đó ,nó là gì vậy là 1 thứ gì quan trọng trong mục tiêu của anh chăng..( Khải cười)
Khải: Bạch xà nhận lệnh
_Vâng chủ nhân
_Đêm nay ta sẽ cứu cô ta…
_Kìa chủ nhân
_Ý ta đã quyết
_Vâng tiểu nhân nhận lệnh ( Bạch Xà biến mất)
Khải: À để ta trả lời cho em rõ nhé cô ta chẳng là gì chỉ là 1 đứa trẻ ta đưa về dậy dỗ mà thôi ( Khải quay đi)
Cô Gái: Vậy người ý người là gì …Vương Khải em hận anh…em hận anh …nếu anh thật sự như vậy em hận anh ( cô gái gào lên)…
Khải trở về phòng Bạch Xà đã tắm rửa thay đồ cho Hà…Hà mặc 1 chiếc váy trắng nằm trên giường…
Bạch Xà: Tiểu nhân xin lui…( Khải ngồi xuống cạnh Hà)
Khải: Ta k còn cách nào khác ( Ông ta cởi bỏ đồ của Hà hôn nhẹ lên môi cô rồi quan hệ vs Hà đêm đó ông ta thấy mắt Hà rơi nc mắt ra ông ta gạt nhẹ) ta xin lỗi …ta sẽ trân trọng …
Hôm sau tôi thấy đau mỏi vai …mở mắt tôi choàng bật dậy thấy đang nằm trong phòng của tôi…quần áo đầu tóc gọn gàng… mình vừa ngủ 1 giấc dài hay sao nhỉ…tôi mở cửa ra pháo bắn đầy rơi đầy tóc
Bắc: Chúc mưng nhỏ điên kia
Nam: Đồ quỷ xứ ( Dậm chân eo lả khóc lớn)
Đông: Chào mừng em quay trở lại sau trận thập tử nhất sinh vừa rồi ( tôi gãi tai)…
_Mn sao vậy tôi vừa ốm nặng lắm à
Bắc: Quỷ xứ ( k ai nhác dến vc Khải cứu)
Tây: Không…không thể nào ( cô ta quay chạy đi 1 mạch)
_Triệu Tây sao vậy nhỉ …thầy đâu rồi
Đông: Thầy vẫn đóng cửa luyện tâm mà
_Vậy à đi thôi đói rồi mấy tên khốn thấy tôi bị ăn đòn mà k ai can ( tôi đấm đá Bắc và Nam)… tôi ngoái lại nhìn mặt nước …thầy đang ở duói đó nhỉ…( tôi gãi tai)… đến quán ăn 3 người họ gọi đu món
Tôi: À Triệu Bắc a và Tuyền sao rồi
Bắc: Chúng tôi sao có thể yêu và cưới như ng bt dc
_Tại sao k
_Vì kb bh chết ( tôi lặng yên)
_kể cả vậy k lẽ định vô trách nhiệm ư
_Đâu có tôi định sẽ cưới chui
Đông: Này k dc đâu ,làm nvay tất cả sẽ chết hết mày điên rồi Bắc …( Đông đang nói Hoa từ sau tôi đập bàn)
Hoa: Người ta muốn cưới lại khuyên can (tôi hẹn cả hoa đến) đúng là tên đểu giả
Đông: Ăn nói cho cẩn thận
Hoa: Nói sai à ,ngy của ngta có bầu ngta cưới hà cớ gì ngăn cản
Đông: Im ngay cô kb thì đừng lên tiếng
Hoa: Chính vì biết nên mới lên tiếng thì sao nào ( tôi gàn)…
Tôi: Thôi nào hai người thật là cứ gặp là chí choé
Đông: Mn ăn đi tôi thấy mất ngon rồi ( Đông đứng dậy)
Hoa: Khỏi đi để tôi đi
Nam: Stop em mòi anh Đông đại ca và chị Hoa thiên thần tỉ tỉ ngồi xuống chúng ta khợp xong rồi đi có dc k ạ,anh chị làm em chưa ăn dc miếng nào đây này…( Hoa quay đi tôi chạy theo)…
Bắc: K có Hà ở đây Lão Vương thật sự cứu dc Hà ngay cả khi cô ta đã chết sao …
Nam: Suỵt đã bảo k có gì mà quên hết đi
Đông: Vạ từ miệng Lão Vương đã nói sao chúng ta cứ vậy mà làm…
Bắc: Tôi thật sự muốn biết Lão Vương là ai ( Đông ấp úng ngồi ăn )…
Tôi giữ tay Hoa
_Ở lại đi cậu k hiểu ý Đông rồi
_Chả cần hiểu ,kệ đi này tối nay sinh nhật mình đấy nhớ đến đúng h nha
_Có đông không ,thế có bạn trai chưa để ngta còn biết dẫn theo 1 anh cho đỡ lạc lõng nào
_Có rồi anh ý tổ chức cho mình mà ở nhà hàng này này nhó đến đúng h nhá …
_Ok ( Tan cuộc về nhà tôi đi tắm tôi thấy trên ngực có nốt đỏ như dấu hôn) èo mình cuồng dâm sinh hoang tưởng rồi ư ( tôi tự vỗ đầu)…thay đồ xong tôi mua sẵn 1 chiếc bánh in hình tôi và Hoa từ thời sinh viên)…ra đến cửa tôi gặp Diệp đang bước xuống xe và đem theo rất nhiều đồ
Diệp: Chúng ta nói chuyện chút dc k Hà
_Để sau đi mình bận ( sau vụ đầu độc nên tôi đề phòng hơn)
_Chỉ nửa tiếng thôi nếu k nói sợ sau khi bc chân vào đây chúng ta sẽ k thể nói chuyện dc nữa đâu…( Đông đi qua tôi nhìn đồng hồ)…
_Vậy chờ chút Đông em nhờ chút,anh có thể mang cái bánh này đến địa chỉ này hộ em dc k ,em sợ k kịp chúc mừng bạn em …
Đông: Uk giao cho chủ nhân bữa tiệc là dc chứ gì
_Vâng anh đi hộ em nhé ( cười cười Đông chẹp chẹp ý nhờ thì ngọt thế)…
Diệp: Mình sẽ lại sống ở đây
_Uk
_Mình sẽ lấy Vương Khải ( tôi ngạc nhiên)
_Thầy ngỏ ý vs cậu à
_bố mình đã gưi thư thầy sẽ đồng ý thôi mình chắc chắn…
👎 : Đông lái xe đến cửa nhà hàng bên ngoài có 1 đôi nam nữ đang cãi nhau …
Trai: Em về đi anh k hiểu em nghĩ gì nữa
_Tại sao khi trên giuòng anh k nói câu này đi em phải cho con bé đó 1 trận …( Khải đi lướt qua cầm chiếc bánh vào thì thấy Hoa đang cười nói trong chiếc váy dạ đen )
Đông: Hoá ra là cô ta quên mất Hà còn có bạn nào khác chứ ( Đông bc tới đưa cho Hoa bánh) Hà gửi ( nói mỗi thế xong quay đi )
Hoa: Khoan đã cám ơn anh nhé ( Hoa cười rạng ngời đèn vụt tắt 1 người đàn ông lên sân khấu )
Trai: Vâng hôm nay là sinh nhật lần thứ 20 của bạn gái tôi 1 cô gái nhỏ nhắn đang đứng xinh đẹp giữa những ngọn nến đăng kia ( Hoa bước tới chợt 1 cô gái chạy tới sân khấu ôm hôn chàng trai Hoa dừng lại mn ồ lên …bàn tay che mắt Hoa ,bàn tay đông ướt bởi nc mắt Hoa dường như Hoa đã thấy)
Trai: Hoa k như em nghĩ đâu anh và cô ta đa chia tay rồi
_Nói láo mói hqua cả đêm chúng tôi ở bên nhau ,anh ta nói sẽ chia tay cô vậy mà lại lắm lưỡi thật đấy …
Trai: Hoa nghe anh nói đi em ( Hoa lùi lại sát người Đông bàn tay Đông vẫn che mắt Hoa) hắn là ai???
Hoa: Đừng đến gần tôi…làm ơn đưa tôi đi khỏi đây ( Hoa quay lại bám vào áo Đông)…
Trai: Chúng ta nói chuyện đi đều người lớn rồi k nên trẻ con như vậy ( Đèn sáng lên mn thấy Đông lịch lãm đám con gái nhao nhao)
Đông: Thằng hèn ( nói xong Đông nắm tay Hoa đi qua đám đông rồi lên siêu xe của anh ta) …này sao cô khóc mãi thế
_Tôi khóc đâu ( mắt ngấn nước mà vẫn cãi) ..
👎 : Tôi đứng dậy trước mặt Diệp
_Thật sự sau vụ đầu độc mình đã không còn tin tưởng cậu nữa nhưng mình vẫn coi cậu là bạn mãi mãi là như vậy…(tôi quay đi)
Đông đưa Hoa ra bờ sông Hoa vẫn khóc khiến anh ta cáu
_Khóc xong chưa
_Chua
_Thế bh khóc xong đẻ tôi đưa về
_Khóc còn bắt định thời gian anh điên à…
_Vậy phải làm sao ( điện thoại Hà reo lên)
Hà: Này sao đến đây tan tác chim muông thế k bóng người hay tôi đi sai địa chỉ
Đông: Đúng rồi nhưng mà có sự cố nên
_Sự cố gì bạn tôi đâu rồi
_Tôi sẽ đưa về chỗ đó ( Thấy Hoa ngồi buồn buồn Đông mở chiếc bánh ra rồi thắp nến rồi gõ cửa kính xe) chúc mừng sinh nhật ( Hoa đột nhiên ôm cổ Đông khiến anh ta ngạc nhiên…
Hoa: Mẹ ơi …( Đông ngạc nhiên vỗ tay vào vai Hoa an ủi)…
Tôi đứng chờ 1 tiếng vẫn chưa thấy Đông quay lại…giờ giới nghiêm sắp đến rồi phải sao đây …tôi về đến nơi cứ gọi liên tục điện thoại” Người gọi tạm thời k thể nghe máy vui lòng liên lạc lại sau) tôi gào lên …tên khốn kia rốt cuộc đưa Hoa đi đâu rồi…
Đông bật cười khi thấy chiếc bánh
Đông: Đây là cậu ta ngày trc sao
_Vâng là nó đấy ngày trc k xinh như bây giờ nhưng tính k thay đổi
_Phải nói là vẻ đẹp ám ảnh kinh hoàng ( Hoa cười đột nhiên cả hai nhìn nhau ngại ngùng)
_Có lẽ muộn rồi chúng ta về thôi ( Đông giữ tay rồi hôn lên môi Hoa nhẹ nhàng lắng đọng ) bên bờ sông Hoa duòng như có lẽ lúc này con tim như chết lặng…
Tôi gọi điện vẫn tò tí te…tên khốn kia sao cứ tò tí te mãi vậy… tôi vừa đi vừa gọi rồi va đầu vào người…tôi ngẩng lên thấy thầy…
_Thầy ( tôi cuòi tươi) thầy tu xong rồi ạ
_Luyện Tâm k phải tu
_À vâng luyện tâm ( tôi gãi tai Khải nhìn thấy tôi ăn mặc đẹp)…vừa đi đâu về ???( hoi lầm lỳ)
_À em có bạn thầy ạ chuyện dài lắm nhưng mà tên Đông em nhờ đi mà mãi chưa thấy về ( chỉ trỏ bụng tôi sôi lên) tại em chưa ăn gì ( cười cười)…
_Đi thôi ( tôi chạy theo sau thầy lấy xe máy rồi đội mũ cho tôi)
_Giờ này k dc đi mà thầy
_Lệnh đó chỉ có hiệu lực vs ngươi thôi ( tôi gãi tai)…lên xe máy tôi k dám ôm eo thầy…
_Thầy em bám áo đằng sao dc k ạ em k xàm sỡ gì đâu em bảo đảm đấy ( tự khai…Khải cầm tay Hà vòng qua eo ông ta)
_Nếu k muốn bị ngã thì bám chắc vào ( thầy phóng vèo khiến tôi suýt ngã ngửa)…
(N): Bên hồ cả Diệp và Triệu Tây đứng lặng yên nhìn …
Tây: Tôi đã chỉ cho cô cách để cưới ông ta và có cưới dc hay k chỉ còn tuỳ thuộc ở cô …
Diệp: Chác chắn sẽ dc …
Tôi ngồi sau ôm eo thầy đi dưới ánh đèn ngập đường tại Paris…xe đỗ lại tôi run run Thầy quàng áo cho tôi…
Khải: Mới khỏi ốm đừng để bị tái lại…
_Vâng ( vào 1 quán dựng bên đường)
Thầy: Hôm nay buôn bán thế nào ông chủ ( cười vui vẻ quán ăn người Hong Kong)…
Ông chủ: Lâu lắm rồi mới tới đó nha Khải…( ô họ biết tên ông ta ..) cô gái kia là ai vậy,bạn gái sao ?
_Không học trò
_Xạo học trò gì đi vào giờ này ( Khải cười k trl nữa)…tôi chỉ đủ món thịt…
Tôi: Thầy em nói nhỏ …món này dc khuyến mãi ăn 2 trả tiền 1 ( Khải ấp úng )
_Sao cũng dc …
_Tiết kiệm mới giàu dc thầy ạ ( gia vẻ )…
Thịt ướp nướng thơm lừng tôi gói ăn ngon lành…
Ông chủ: Nay k uống rượu hay sao …
_Không còn lái xe mà
Tôi: Thịt nướng k có rượu phí của để em uống cho …( tôi ngồi 1 lúc hết 1 chai)…say say hình như em say rồi
_Ngươi say rồi kp hình như đâu ( Khải đèo tôi luyên thuyên)…
Tôi: Em sắp đến ngày báo dc thù rồi …thầy yên tâm em phải cho tên đó chết …
_Tên đó và ngươi từng yêu nhau phải k
_Đúng ( nói to) đúng thế…yêu nhau lắm đấy ( tôi cười) yêu đến nỗi giết hết cả nhà em thầy ạ ( tôi ngồi sau khóc lặng yên dường như thầy cũng biết nhưng k hỏi thêm)…về đến nơi Hà Say Khải cõng Hà về phòng vuốt tóc Hà…
Hà: Ấy thầy ơi ăn món này đi rẻ …rẻ lắm ( khải bật cười ấn trán Hà)
_Ngươi nghĩ ta cần phải ăn giảm giá hay sao…( Ông ta lặng yên ngồi nhìn Hà)… bước ra ngoài đi ra phủ Triệu Tây… Khải dừng lại…
Tây: Lão Vương hnay có nhã hứng ghé qua đây sao…( Khải bóp cổ Tây nhấc lên 1 tay)…Lão Vương ( dẫy dụa)
_Ta đã nói gì nào nếu ngươi còn muốn sống thì phải nghe lời…tại sao dám hại đứa trẻ của ta ( ông ta bóp mạnh hơn gằn giọng)
_Em k có hại
_Dám nói láo qua dc mặt ta hay sao
_Vậy người đã cứu cô ta bằng cách đó phải không ( Khải đổi sắc mặt) em biết người là ai …người đã k còn là con người từ lâu rồi nên sẽ k có cảm xúc vậy mà người đang tức giận và bảo vệ cho 1 con nhỏ từ đâu rơi xuống …em k cam tâm …
_Bạch Xà…( Bach Xà xuất hiện Tây sợ hãi khi thấy dáng vẻ của con Rắn khổng lồ)
Tây: Người …em sợ đấy
Khải: Ta thích những gì ta đã k muốn nói ra thì dù có chết cũng mãi mãi phải dc chôn vùi…và vc cam tâm hay k thì ta chỉ biết nói Vĩnh Biệt ( Bạch Xà há miệng nuốt trọn Triệu Tây Vương Khải lau tay sạch sẽ k chút mảy may thương xót)…
Tôi luyện tập rồi học chăm chỉ ngày ngày nhìn thầy dậy mọi người…
Khải: Đông ta thấy ngươi k tập trung
Đông: K có gì đâu ạ
Nam: Ôi xem ai đó đang u sầu kìa ( tôi suỵt)…
Đến tối tôi nấu món canh cua rồi đứng bên trên gọi thầy…
_Thầy ơi ( Khải đi lên) canh này em tự nấu đấy thầy dùng thử xem
_Ta k đói ( măt tôi xị ra Khải thở dài rồi lên húp hết)
_Ngon k ạ
_Ăn dc là dc rồi ( tôi cười tươi rồi lấy khăn lau miệng cho Thầy)
_Em cẩn thận biết thầy sạch sẽ nên mang cả khăn đi này ( tôi cười Khải cầm tay)
Khải: Đêm nay ta sẽ ra khu cấm địa đóng cửa khoảng 5 ngày ngươi nhất định k dc rời khỏi phủ sinh tử trong 5 ngày này…
_Em biết rồi …thầy yên tâm em k đi đâu đâu
_phải ngoan ngoãn ở nơi ta có thể nhìn thấy ( Khải nói rồi vuốt tóc tôi …tôi tim đập lúc này chắc rụng ra mất)…
_Thầy …em hay bị 1 chứng bệnh lạ gần đây ( bệnh cuồng dâm tự suy diễn) nên thầy đừng gần em k là em …là em …( tôi quay đi chạy 1 mạch)… thầy sao hnay quan tâm vậy nhi lại còn nhẹ nhàng nữa…ôi tính kì lạ rùng mình …
2 hôm sau tôi nhận dc tin em gái tôi và dì sẽ bị xử sớm hơn dự định…tôi lập sắp đồ đi…
Đông: Sao đóng của giống thầy…
_Vâng mấy ngày này em đóng cửa tu luyện ( Tôi bốc phét rồi lẳng lặng bay về Việt nam)… về tới nơi mới nhận ra chưa nghĩ ra cách nào …tôi gãi tai về qua căn nhà cũ…đứng nhìn căn nhà lớn lên từ bé…bất chợt cánh cổng mở ra Tuấn bước ra …thấy tôi anh ta cười k ngạc nhiên lắm…
Tuấn: Chào em người tình anh chờ đợi anh biết em chưa chết và tung tích của em luôn là câu hỏi trong đầu anh …chào mừng em về với anh ( Tuấn giang tay)
_Tôi muốn thả em gái tôi và dì ra
_Được ngay bây giờ sẽ thả ( a ta gọi điện )
_Tôi muốn nhìn thấy họ đc về Pháp an toàn
_Dc anh nghe em ( tôi chờ đến tối thấy hình ảnh mn dc thả tôi thở phào Tuấn cứ ngồi nhìn tôi trong căn nhà này…
_Dc rồi cám ơn anh từ giờ k ai nợ ai ( anh ta lao tới ôm tôi)
_Nhưng anh nợ em …anh muốn dc nợ em ( anh ta hít tóc tôi) ai đã cứu em vậy…anh cũng sẽ k để em chết cơ mà ( tôi đẩy ra rồi dùng võ đánh anh ta)
_Tao đã cố nén nhịn cám ơn đã cho tao động lực ( tôi vs con dao lao tới Tuấn dí súng vào trán tôi)
Tuấn: Em định lật mặt vs anh súng này sẽ dc tặng cho cả dì và em gái em …em đừng thách anh tặng họ mỗi ng 1 viên đạn…
_Tên khốn ( tuấn trói tay tôi)
_Chúng ta đi du lịch thôi nhỉ rồi em sẽ hiểu thêm về anh…anh chờ em mỏi mòn thế nào em biết k ( a ta định hôn tôi quay đi)
_Thằng điên ( tôi nhổ nc bọt a ta đập vào gáy khiến tôi ngất đi)…
(N): Khải bước ra khỏi hang động…ông ta đôi mắt đỏ lừ hơi thở khiến bạch xà sợ sệt…
Bạch Xà: Chúc mừng chủ nhân đã lên đẳng cấp mới …
_Ngươi cũng vất vả rồi nghỉ ngơi đi …( Khải lên bờ ông ta hái 1 bó hoa rồi buộc lại)…thấy Đông Bắc và Nam ấp úng…
Đông: Lão vương Triệu Hà…
Nam: Hà đã mất tích rồi ạ
Bắc: Điều tra ra cô ấy về Việt nam cả nhà em gái đã dc tha …dấu vết cuối cùng là ở căn nhà cũ cùng tên Tuấn …có vẻ hắn đã giấu Triệu Hà đi đâu đó chúng đệ tử đang định sang Việt nam 1 chuyến ( Khải đổi sắc mặt cánh hoa phía sau tay ông ta chợt đen xì héo úa như bị chất độc từ sự tức giận của Khải)…
Khải: Đứa trẻ này luôn tạo ra vc để cho ta làm thì phải …( Khải quay đi) cpi đi báo máy bay chuẩn bị cất cánh sau 10p nữa …
Đông; Vâng… ( Khải xuống phòng ông ta tắm dòng nước sôi sục đỏ ngầu )
Khải: Ta đã nói cô ở nhà cơ mà …chết tiệt nếu hẳn chỉ cần động vào 1 sợi tóc của cô ta nhát định cho nó chết 1 cách đau đớn nhất …
Ánh mắt hung dữ của Vương khải có lẽ sẽ là cơn ác mộng của Tuấn chăng???
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!