Vòng Xoáy Nước Mắt
Phần 14 - Niệm tình
Tiếng cười của người mà tôi yêu lúc này vang lên trên con đường ,từng khoảnh khắc lúc này như đang bóp nghẹn tim của tôi,tôi đã yêu thầy thật rồi…yêu rất nhiều…kb yêu vì điều gì ngay từ khi bàn tay của tôi chạm tay vào thầy,cái ngày mà thầy cứu tôi dường như tất cả đó là định mệnh…
_Anh à những bông tuyết này chính là trái tim em bởi vì ngay từ giây phút này em biết …em biết em đã yêu anh ( Khải tắt nụ cười lặng yên)
_Ta cũng yêu em …dù bất cứ giá nào ta cũng sẽ giữ và trân trọng em…
(N): Nam lặng yên nhìn Huệ ngồi trong xe …Huệ khóc sợ hãi…có lẽ khóc vì xấu hổ thì đúng hơn…Nam đi tới lên xe anh ta lái phóng đi…Huệ quay mặt k ai nói vs ai câu gì…nước mắt của Huệ thì vẫn rơi…đến nhà Huệ …Nam dừng lại Huệ vội vã mở cửa xe …Nam chốt lại rồi ngồi trên ghế lái lặng yên…
Nam: Từ nay về sau đừng xuất hiện trước măt tôi nữa ,tôi k thích cô vì cô là bạn Hà nên tôi đã nể nang và k nói gì nhưng có lẽ cô đã hiểu lầm gì đó ( Huệ ngắt lời)
_Dừng lại đi ,đừng nói gì nữa …anh k cần cố tỏ ra ghét tôi và dù có là thế thật thì tôi hứa từ nay về sau chúng ta sẽ k gặp lại nhau nữa đâu ( Huệ mở chốt chạy thẳng vào toà nhà chung cư …) vào bên trong Huệ ngồi bịch xuống ôm miệng cố không khóc nên lời …Nam ngồi gục đầu vào vô lăng xe …anh ta đấm vào vô lăng liên tục…có lẽ khoảnh khắc này đối vs Huệ đang đớn đau còn đối vs Nam là sự dằn vặt…đang tự làm khổ nhau…
Tôi ngồi ăn thịt Khải cắt mà cứ nghĩ đến Huệ
_Chúng ta đi vậy họ ở lại không sao chứ
_Sẽ k sao đâu ăn nhiều đi em ( Khải gói rau nhét vào miệng tôi…tôi há to rồi nhìn nhau cười)…
_Anh này em nghĩ chúng ta nên nói rõ về Diệp giờ em đã có thai rồi nhưng trên danh nghĩa a lại lấy vợ rồi …
_Vc đó k qtrong và k đến lượt em lo
_Tại sao em k lo dc anh nói k yêu nhưng lại cưới còn anh yêu em mà lại k cưới là sao???
_Ăn đi và đừng hỏi nữa
_Tại sao ăn lại k dc hỏi nữa ,anh quát lên làm gì ???( Khải đập tay xuống bàn)
_Em câm miệng lại ngay ( Chủ quán gàn)
Chủ quán: Cô gái ăn thêm thịt nhé …( tôi mặt xưng lên k nói lời nào)…đến lúc ăn xong ngồi tàu điện về tôi cũng k nói gì…ông ta cầm tay tôi gạt…về đến phủ sinh tử tôi đi lầm lỳ qua cầu rồi về phòng ông ta sắp xếp đồ…ông ta thở dài…
_Anh sẽ bảo lái xe đưa đi ,em muốn đi đâu cũng dc
_Tôi sẽ đi khỏi anh ,tôi nghĩ rồi tôi không thể làm kẻ thứ 3
_Ta đâu có ai em sao có thể làm kẻ thứ 3 được
_Vậy anh tính sao
_Ta sẽ ly hôn ,hãy cho ta thêm thời gian
_Tại sao k yêu lại cưới được tôi k hiểu anh nữa ,đồ lăng nhăng ( tôi sắp mấy bộ quần áo vào túi …vừa sắp vừa khóc…)
_Ta phải làm sao em mới vừa lòng em nói đi ( Khải giật lại túi đồ) em bây giờ đang có thai đấy sao cứ hùng hục như đàn ông vậy…dc rồi ta sai nín đi ( Khải gạt nc mắt) ta sai…ta sai nên sẽ sửa Diệp cưới ta vì thoả thuận thôi k hề có tình cảm gì…ta xin thề …( Khải đang nói thấy Hà khóc nấc trên vai rồi ngủ gật luôn…ông ta thổi phù rồi đặt Hà ngủ ông ta ôm chặt)…Bạch Xà ( Bạch xà xuất hiện)
_Vâng chủ nhân
_Ngay ngày mai lập tức gọi Hắc xà về đây cho ta …ta muốn nó bảo vệ cho Hà cô ấy đã có thai rồi…
_Chúc mừng chủ nhân… tiểu nhân xin đi ngay ( khải quay ra hôn lên trán Hà khi cô đang ngủ ngon)…
_Ta rất yêu em …và ta chấp nhận mọi thứ…tất cả chỉ cần có em …và dc bên em…( Khải nhắm mắt ôm chặt Hà trong tay)…
Hôm sau khi tôi vừa ngủ dậy thấy trên bàn có nhiều đồ ăn ngon …tôi nhìn rất thích …bụng tôi cồn cào …ngó xung quanh không thấy có Khải…tôi gọi…
_Anh có ở đây không …( tôi thấy mùi thơm ở góc bên trong phòng…bước vào thấy Khải đang xào xáo gì đó…anh quay lại nhìn tôi và cười rạng rỡ)
_Dậy rồi à …em đói không ?
_Anh làm hết sao vậy ( Khải đổ ra đĩa rồi bê ra bàn)
_Xong rồi dùng bữa thôi…(tôi gắp ăn thử)
_Ngon tuyệt cú mèo ,ngon lắm …
_Hà này chuyện anh và Diệp em để cho anh giải quyết và chuyện em mang thai đừng nói cho ai biết cả…
_Tại sao vậy ạ
_Nghe anh ,anh chỉ muốn điều tốt nhất cho em ( Khải vuốt tóc tôi…chúng tôi lặng nhìn nhau bên ánh nắng) …Tôi ra sân ngồi thiền…không gian tĩnh lặng… thấy Hoa ngáp ngắn dài
Đông: Em mệt thì về nghỉ đi k cần theo anh
Hoa: Không anh đi đâu em đi đó ( tôi chẹp chẹp)
Tuyền: Hai người có cần làm chúng tôi ghen tị vậy không?
Bắc: Xàm lố quá đấy ,Nam công tử của chúng ta đi đâu rồi nhỉ ,có bao giờ không thiền buổi sáng đâu…
Tôi: Này hnay thiền đến đây thôi Lão Vương đi vắng rồi,qua Nam phủ xem sao đi ( tôi vừa đứng dậy vụt…1 người mặc nguyên bộ đen khuôn mặt đẹp như con gái vậy)
_Xin tiểu chủ dừng bước ,có lệnh tôi sẽ bảo vệ tiểu chủ từ giây phút này…
Bắc: Cậu là…
Đông: Đã lâu không gặp…tiểu xà …
Tiểu Xà: Bất đắc dĩ mới phải quay lại đây thôi…
_Lão vương làm quá rồi tôi ở trong phủ có đi đâu đâu…( tôi và mn chạy sang Nam phủ)…
Thư kí: cậu chủ đêm qua không về nhà ạ
Bắc: Nó đi đâu nhỉ hôm qua lại say quá ở đâu rồi à
Đông: K đúng Nam kp là người đi qua đêm chúng ta thử đến biệt thự của hắn ở trong gần trung tâm xem sao …
Tiểu Xà: Tiểu chủ k dc đi đâu ạ
_Tôi bảo kê đi nào đừng lo k sao đâu ( Tôi kéo tay tiểu xà đi)…
(N): Khải bước vào căn phòng nơi Diệp ở …mùi gì đó khiến Khải lặng yên…Diệp đầu rũ rượi đi bò bò vs con mắt điên dại chui ra từ gậm giường…
Diệp: Anh cũng biết đến thăm em hay sao
_Cô đang chơi vs lửa đấy ,thứ mà cô học sẽ k giúp cô được gì đâu ( Diệp liếm liếm vào quần của Khải Bạch xà xuất hiện đạp vụt Diệp ra khỏi gần Khải) bạch xà cô ta đang luyện thư tâm ma chết chóc thật kinh khủng…đừng giết hại người vô tội chứ ( Máu từ gầm giường chảy ra)
Diệp: Anh mà cũng biết thương xót hay sao ???
_Cô hãy đi khỏi đây đi
_Tại sao anh k sợ em nói cho Hà biết anh là kẻ ra sao à…
_Ta k sợ
_Có thật anh không sợ …anh yêu cô ta em biét…thứ tình yêu đó sẽ giết chết anh …em sẽ k bh buông tha anh và dù anh có giết em thì bí mật về anh em cũng đã dự phòng …còn người em tiết lộ em sẽ k nói cho anh biết …để anh mãi mãi sống trong nơm nớp lo sợ…lo sợ sẽ mất người anh yêu ( cô ta cười điên dại)…
_Nhốt nó cẩn thận và k có lệnh của ta nó k dc phép bước chân ra ngoài nửa bước
Bạch xà: Vâng chủ nhân …
Tôi cùng mn đến biệt thự của Nam …vào bên trong thấy áo lót rồi váy đàn bà vứt văng trên sàn
Đông: Bọn em đứng ở đây đi
Bắc: Uk đung r để bọn a vào gọi ( ấp úng)… tôi Hoa và Tuyền ngồi dưới nhà…
Hoa: Cái Huệ thích ông Nam rồi
Tuyền: Khổ thân ngày nào cũng làm bánh rồi mang đến nhưng ông Nam chẳng ăn 1 miếng nào ???lại còn nói khó nghe…
_Mình thì nghĩ ông ấy kp k có tình cảm đâu có lẽ đang cất giấu thôi ( vừa nói xong thấy Nam choàng áo tỏ vẻ tức giận đi ra)
Đông: Bọn tao chỉ đến hỏi thăm mày thôi mà ( Hai cô gái chạy theo Nam)
Cô gái: Anh Nam …anh đi đâu vậy ( ôm tay Nam gạt)
Nam: Cút hết đi…nhanh ( a ta quát lên)…
Bắc:Mày sao vậy ,tính cách điềm đạm của mày đâu rồi
_Tao vốn k có điềm đạm do mày nghĩ như vậy thôi ( Nam lừ lừ mắt)…
Đông: Đi thôi chúng ta ra ngoài dùng bữa ( tôi thở dài nhìn Nam a ta trông mệt mỏi đến sơ xác)…ra đến quán thấy Hoa vs Tuyền bồn chồn
Tôi: Sao thế sao cứ đứng ở cửa k vào ăn
Hoa: Tao chót gọi Huệ đến nhưng k nghĩ ông Nam đang điên thế này,giờ báo lại thì nó k nghe máy
_Thế cho địa chỉ chưa…
_Cho rồi mới chết
Tuyền: Phải sao đây…???
Tôi: bình tĩnh thấy Huệ đến thì ới rẽ sang ngã khác nhé ( vừa nói xong thấy con bé nhẩy từ xe buýt xuống vẫy tay)
Huệ: Tau đến rồi đây ( mồm to) nay đứa nào khao đấy tao chưa có lương ( 3 bọn tôi luống cuống che Huệ)…này sao thế bàn bạc gì à nói nghe xem
Hoa: Bàn con khỉ gì
(N): Bên trong Đông và Bắc nhìn ra thấy lũ con gái quàng vai nhau
Bắc: Họ làm gì ngoài cửa mà cứ xoay vòng vòng thế…Nam lặng yên nhìn Huệ đang cười cùng đám bạn…anh ta quay mặt đi
Nam: Tao về trc đây bọn mày ăn đi ( Nam cầm áo đi ra ngoài )…
Tuyền: Ơ Anh về ạ ( Huệ ngẩng lên rồi cúi đầu)
Huệ: Đang nói gì ý nhỉ nói tiếp đi…
Tôi: Có nói gì đâu đang buồn nôn đây …
Tuyền: Này… ( Nam quay đi phóng xe đi còn Huệ cứ cúi đầu vừa cười vừa khóc) đừng khóc mà …
Tôi: Đừng khóc mà Huệ
Huệ: Tao đâu có khóc tao đang cười mà…
Chúng tôi nhìn nhau thở dài…5 tháng trôi qua hnay Hoa sinh em bé …tôi lo lắng nhưng Khải k cho bước ra khỏi phòng…
Khải: Giờ thai lớn rồi em k thể sơ xuất dc sẽ nguy hiểm…
_Tại sao anh cứ lo chuyện đâu đâu vậy…em cứ cảm giác anh đang giấu em chuyện gì đó
_Anh chỉ muốn tốt cho em vì anh có rất nhiều kẻ thù em hiểu không???khi nào Hoa sinh xong khắc sẽ có người báo …giờ em nghỉ ngơi đi con cũng mệt vì em nói nhiều rồi đấy…( tôi cứ đi đi lại lại còn Khải pha sữa) uống đi em…( tôi tu 1 hơi hết Khải cười)
_Xong r cho em đi đi anh đi cùng em là dc mà
_Sao ta có thể đến chỗ sinh đẻ dc…
_Vậy sau em sinh thì a k đến chắc
_Ý ta là khác …kb nói sao nhưng đến đó k tiện
_K có gì k tiện đi nào ( Tôi kéo tay Khải đi)…lên xe đến dinh thự riêng của Đông bên ngoài Khải đi rất chậm sợ tôi sóc bụng…) cẩn thận ghê nhỉ…anh này anh thích trai hay gái
_Con nào cũng dc miễn là con của chúng ta khoẻ mạnh bình an là dc r …( đến dinh thự các bác sỹ sản đã ở sẵn trong phòng đang tác chiến cho Hoa)…Đông đi lại hoa cả mắt…
Bắc: Đi lại ít thôi tao hôm vợ sinh đâu có như mày…
Đông: Nói vậy chứ tao thấy lo lo
Khải: Này khi vợ sinh tâm trạng như vậy à
Đông: Vâng đúng vậy đệ tử lo lắm
Tuyền: Đàn ông yêu mình thì họ lo là đúng thôi …à cậu siêu âm chưa
_Rồi nhưng giữ bí mật giới tính đến cùng…( tôi cười)…tiếng oe lên tôi ì ạch đứng dậy…
Bác sỹ: Con trai 3,5kg ( Đông cười)
Bắc: Thông gia đê
Đông: Còn lâu ( tôi thấy Khải cười)… Nam vội vã chạy tới thở hổn hển
Nam: Sinh chưa
Bắc: Mày hỏi câu nữa sinh 5 đứa rồi dạo này mày hay say sưa vậy Nam ( Nam nhìn Khải)
Nam: Lão Vương cũng tới ạ
_Ta mới đến dạo này ngươi sao vậy,ngươi lại đang tự đánh mất chính bản thân mình đấy …( Nam lăng yên k nói gì)…thấy Đông bế bé ra chúng tôi cười tươi vui vẻ…
Tôi: Giống bố quá rồi …sau này đẹp trai hơn bố nhé
Bắc: Bố nó mắt híp xấu ( Tuyền vỗ vai Bắc)…Khải nghe điện rồi bảo tôi
Khải: Em ở lại đây nhé anh phải đi có vc rồi
_Vâng anh đi đi ( Khải hôn lên trán tôi trc mặt mn)… tôi cười rạng rỡ…vào bên trong Hoa đang nằm rồi cười nhẹ khi thấy tôi
Hoa: Sao rồi sợ k
_Hơi hơi đau lắm k
_Đau nhưng qua rồi lại thôi ý mà…
Tuyền: Bé sâu cũng lớn rồi tao cũng tính năm nay sinh thêm bé nữa
Tôi: Sinh thì sinh luôn sau chúng mình trẻ con đã lớn rồi…( đang nói bên ngoài Huệ chạy hớt hải)…
Huệ: Xl đến muộn quá tại xe buýt tắc đường ( Thấy Nam Huệ đổi sắc mặt định quay đi thì Đông giữ)
Đông: Em đến chơi vs vợ anh mà …vào đi em
Bắc: Phải đấy vc gì ra vc đấy thằng quỷ kia vào đây ( Bắc quàng vai Nam)… Huệ đi ra bế bé …
Huệ: Này giống bố ghê …
Hoa: Này dạo này cắt liên lạc hay sao đấy gọi mãi k nghe
_Đi học về tao tăng ca nên k có thời gian cơ
Tuyền: Đừng quá sức da sẽ xấu đi đấy…
Huệ: Tao xấu đi rồi mà
Tôi: Mày gầy quá đấy con quỷ ạ …sao rồi muốn lấy ck chưa
Huệ: Có khỉ nào nó lấy,mà có dc em bé như này thì thích này…( Huệ chúm chím thơm bé)…
(N): Khải phóng xe về phủ sinh tử…anh ta chờ bên ngoài…
Bạch xà: Tiểu nhân đã lôi nó ra nhưng nó bây giờ
_Bây giờ sao
_Dường như luyên tâm ma k đúng cách nên cô ta bây giờ răng dài và chỉ ăn thịt chuột sống ,trông cô ta đã mất đi vẻ con người rồi ạ !
_Cô ta đâu rồi ( Khải vòng ra sau 1 chiếc xe mở ra cũi sắt 1 đàn chuột lít nhít và Diệp đang ăn chúng…cô ta răng dài nhọn hoắc ánh mắt đáng sợ)
Diệp: Chàng đến rồi à chàng nhớ ta sao,chàng cố tình cho ta biết cách luyện tâm ma để thấy dc ta ra nông nỗi này phải không???
_Phải …giờ thì lời của ngươi là vô giá trị 1 phế nhân …
_Anh nói k giữ lời anh nói sẽ ở bên em cơ mà ,sẽ lấy em coi em là vợ chỉ cần em giấu vc …giấu vc anh là kẻ khát máu ( Diệp cười lớn)
_Vứt nó về cửa nhà họ Hoàng ( Phu nhân đứng phía sau sợ hãi lùi lại… Khải quay sang) đây là bài học cho những kẻ thích chơi vs lửa mà k sợ bỏng …
Tôi đang ngồi thì điện thoại reo số của dì…
Dì: Con k về nữa hay sao
_Con đang có bầu dì ạ
_Sao vs ai tại sao k nói gì hết
_Con tính sinh con xong sẽ bế bé về vs dì
_Con xem bé Hạ giờ ít nói trầm cảm hẳn lên…nó cứ lầm lỳ sao đó con ạ
_Con tưởng dì nói nó có bạn trai và đang vui vẻ
_Chia tay rồi hay sao ý hơn nữa mấy hnua Huy nó cưới vợ k lẽ con k về
_Con có chứ ,con có gọi Hạ thì nó toàn bảo bận nc sau …để hôm này về con nc vs nó xem sao???…( tôi cúp máy thở dài Huệ vội vã chạy qua) đi đâu đấy
_Tao phải đi làm muộn rồi cuối tuần tụ sau nhá…
_Uk ok
(N): Nam phóng xe đứng bên đường nhìn Huệ bán hàng…đến tối muộn dọn dẹp xong Huệ ra về…quản lý cho Huệ cốc nước uống…
Quản lÝ: Em uống đi cam vắt tươi đấy,à đi pàm vài chén cho ấm bụng đi
_Không dc rồi em hơi mệt…
_Sao vậy em sốt à ( quản lý sờ trán Huệ)
_Không em thấy mêt thôi mắt cứ díp lại ( thấy Huệ lảo đảo anh ta đỡ) …
_Hay đợi anh lấy xe nhé chờ anh chút lên xe a rồi a đưa về …( mặt dâm dâm nhìn áo Huệ bị tuột cúc)
_Vậy phiền anh rồi …( Huệ ngồi sụp xuống Nan chạy sang đỡ…Huệ cố mở mắt nhìn Nam) tôi muốn ngủ…buồn ngủ quá ( Nam bế Huệ lên đi vào xe )…thấy Huệ cứ kêu nóng khó chịu…
_Tôi đưa cô về nhé
_Vâng cám ơn ( Huệ thở mệt mỏi)…
_Cô về k sao chứ
_K sao ..
_tôi thấy cô vã mồ hôi rất nhiều ( Nam nhìn phản ứng …anh ta chơt biết biểu hiện dường như Huệ bị cho uống thuốc)…
_Tôi nói k sao mà a đừng quan tâm đến ( Huệ quát lên) xin lỗi …tôi… ( Huệ vội mở cửa xe chạy vào chung cư…Nam đi theo sau thấy Huệ nhét mãi k dc khoá nhà vào ổ …anh ta cầm quẹt hộ) anh chưa về sao ( ủ rũ)
_Cô vào đi thấy cô vào rồi tôi về cũng dc ( Huệ mở cửa rồi bám tay vào cửa vì chóng mặt)
_Anh có thể tháo hộ tôi đôi giầy này không ,tôi k tháo nổi ( Tưởng nhờ gì …Nam cúi xuống tháo )
_Bố mẹ cô đâu rồi
_Bme tôi về Việt Nam đi ăn cưới rồi k có nhà ( tháo xong Nam nhìn tôi)
_Xong rồi cô vào đi ( Nam quay đi Huệ ôm cổ )
_Em thật sự đã cố quên anh,dù chỉ là tình cờ hay chỉ là thoáng qua nhưng em thật sự k quên được …( Huệ buông tay Nam kéo tay ôm rồi đong cửa lại…anh ta bế Huệ vào phòng) a làm gì vậy em tự đi dc …( Nam cởi bỏ áo vest rồi cởi cúc áo)
_Tôi chỉ là giúp cô ,tôi k yêu cô
_Tôi k cần anh giúp ( Nam kéo quần tất của Huệ rách toang)…a làm gì vậy…này …( Nam hôn Huệ …Huệ tát) đồ tồi…( kéo chăn che người)…Nam tắt điện chỉ còn ánh đèn bên ngoài hăt vào phòng Huệ…
_Chúng ta bắt đầu đi tôi cũng rất bận ( Anh ta ghì Huệ xuống rồi trèo lên người Huệ đẩy rồi Nam vẫn hôn khắp người …Huệ buông tay)
_Anh k yêu vậy hành đông này là gì …như thể a nhớ tôi vậy…
_Cứ cho là vậy đi ( Huệ gạt nc mắt quay măt đi Nam thấy Huệ còn trinh anh ta vội lùi lại) cô vẫn còn…
_Vậy a nghĩ tôi là nhưng cô gái như anh quen bên ngoài à…( Nam cuống rồi a ta vẫn quan hệ vs Huệ…Huệ đau nắm chặt tay vào cánh tay Nam) đau quá mẹ ơi…sao làm chuyện này lại đau vậy ( Nam cười)
_Tôi thua em …thật sự thua rồi …
Tôi nằm ôm Khải đang đọc sách
Khải: Sao cứ cười gì vậy
_Tin tình báo cho thấy Nam đưa Huệ về mà chưa ra
_ai tình báo cho em vậy
_Bắc đại bàng ( Khải gõ trán Hà)
_Em lại âm mưu gì dung k
_Đâu có em chỉ là tạo cơ hội em nói vs Bắc để cho Nam nghe thấy là Huệ nhà k có ai rồi là tên quản lý đó đang tán tỉnh ác liệt…
_Uk ( nói xong Khải ngủ gật gù bên cạnh chân tôi) a ngủ trước nhé ( tôi hôn trán Khải)
_Ngủ ngon ( Khải cười xoá lên má tôi rồi nhắm mắt)…
(N): Sáng hôm sau Huệ dậy vội vã Nam kéo ôm…
_Dậy sớm vậy
_Đêm qua chúng ta làm chuyện điên rồi,tôi k trách anh anh về đi ( Nam vẫn ôm)
_Lát về phòng em nhỏ quá a nằm cũng k thoải mái ( Huệ tức quay lại nhìn nhau Nam bóp mồm hôn Huệ) chúng ta tiếp tục chứ nhỉ…
_Anh điên à đêm qua mấy trận rồi em k còn sức nữa rồi
_Em k còn thì anh còn lo gì ( Nam cười khúc khích trong chăn ) tiếng gõ cửa…
_Huệ dậy chưa con bme về rồi đây ( Huệ vội vã bật dậy)
_Chết rồi bố mẹ em về rồi sao bh
_Sao về đúng lúc vậy…để anh ra xem sao
_anh điên a( Huệ cứ đánh tay Nam) a muốn bme em giêt em hay sao
_Vậy a sẽ giết họ ( Huệ đánh tiếp)
_anh nói thế mà đc à
_A trêu mà ( Nam hôn nồng nhiệt lên môi Huệ bên ánh nắng)
Tôi dậy sớm pha cafe chuẩn bị đồ vest cho Khải… Khải dậy quàng tay vào cổ tôi
Khải: Nay lại dậy sớm cơ đấy
_Anh em có chuyện muốn nói
_Em nói đi
_Con nhà dì em sắp cưới em phải về ( Khải đổi sắc mặt)
_Không đươc
_Em sẽ đi cùng anh mà có anh bảo vệ em là dc mà phải không …đi mà em k thể k về dc …a k cho em về em bỏ ăn
_Dx rồi cpi đi anh đi thay đồ
_Vâng … tôi cười rạng ngời…về tới nhà Huy trong bộ vest đang dc cpi
Huy: Chị…chị về rồi ( Tôi khóc mừng)
_Cuối cùng cũng có đứa chấp nhận thằng em ngu si tứ chi k phát triển của chi rồi
_Này này bà về nói câu ý nhà gái nghe dc nó nghĩ em dư lào ( Huy ẻo lả tôi đeo cho Huy 1 chiếc nhẫn)
_Quà cưới của chị tiền chị tích cop đấy còn đây…đây là ck chị ( Khải cười nhẹ bắt tay Huy…huy đơ người khi thấy khải)
_Trời ơi the men quá ( tôi đá chân Huy)
_Dì đâu rồi dì ơi ( Thấy Hạ đang ngồi bên ban công tôi lai gần) chii về r này…( hạ quay lại)
_Chị về khi nào vậy…
_Chị mới em sao vậy sao buồn thế
_K có gì chị đã bụng to vậy r sao
_Uk kia là ck chị ( Hạ nhìn sang Khải đang cười vs Huy…anh ta mặc chiếc áo choàng đen và áo len cao cổ đen nhẹ nhàng vs nụ cười đầy bản lĩnh đàn ông)…
_Chị kết hôn bao giờ vậy
_chị chờ sinh xong nhưng trên danh nghĩa là vk ck rồi
_Chị chắc yêu người đó lắm
_Phải rất nhiều ( Khải đi tới)
Khải: Chúng ta lại gặp nhau rồi ( Khải đưa tay ra Hạ cầm bàn tay khải) chào em a là ck của Hà …
Hà: Hai người gặp rồi sao
Hạ: 2 lần rồi và chưa lần nào em biết tên anh
Khải: Anh là Vương Khải người Hong Kong…
_Vâng ( Khải quàng vai Hà đi ra ngoài sảnh …Hạ lăng lẽ nhìn theo)… Tôi ôm dì khóc đến ướt hết váy …
Dì: Thôi nay ngày vui thấy con khoẻ mạnh lấy dc người đàn ông có vẻ hơn con về mọi thứ…à này thằng Huy nó lấy vợ nhà con bé đó là xã hội đen nên vào trong lễ đường k cần sợ nhé …
_Vâng cháu k sợ đâu …( trùm ở đây còn oánh toè mỏ nữa là tôi cười ha ha)…vào bên trong bên nhà gái xã hội đen chật kín …tôi mệt dựa vào vai kHải
Khải: A bảo rồi cứ khóc nhiều làm gì
_Em thấy khó thở có vẻ như do thai lớn hơn nên vậy…
_Uk nghỉ ngơi đi ( xoa tay Hà)…tan tiệc Khải đưa tôi ra ngoài cho dễ thở …bất chợt bàn ăn bên nhà gái đám đàn em…
_Ê qua rót cho bọn anh mấy ly rượu ( ý bảo Hạ)
Hạ: Tôi kp nhân viên
_Eo làm gì cứng thế em ( 1 tên sang kéo sát ghế lại gần Hạ) em bao tuổi có bạn trai chưa ( hắn định sờ vào tay Hạ đột nhiên chiếc đâm phập…chiếc dĩa Khải đang ăn anh ta đâm phập xuyên bàn tay)…tên kia đau đớn k nói nên lời còn Khải anh ta vẫn ăn thản nhiên…đám đàn em chạy sang vây quanh… thằng chó này mày thích chết à ( 1 tên tóm vai Khải anh ta đứng dậy kéo tay bẻ gập gẫy tay tên vừa sơ)
Tôi: Anh làm gì vậy sao lại để căng thẳng vậy ( các bàn đứng dậy lao tới Khải)
Dì: Xin lỗi chúng tôi sai rồi ( cô dâu chạy tới quát Huy)
_Nhà anh là cái thể loại gì vậy ,nếu người nhà a có bị sao đừng trách em
Huy: Sao em nói vậy k có lửa sao có khói…
Bố cô dâu: Khá khen tuổi trẻ nhưng dây nhầm người rồi con ạ ,mày xd hôm nay đi ( vừa nói dứt câu Khải cầm súng dí thẳng vào ông ta)
Khải: Mày mới cần xd đi (tôi giữ tay)
_Anh hnay là ngày vui mà sao a k nghĩ cho em vậy
_Vậy em có nghĩ cho ta sự sỉ nhục bởi lũ thấp kém
_Họ là con người k thấp kém ( Hạ lặng yên k nói gì và Khải bắn thẳng súng vào người đàn ông máu bắn lên tóc và lưng tôi) không….( tôi hét lên…trực thăng đến xe của 3 đệ tử của ông ta đến)…Nam chạy ra đỡ tôi…
Khải: Ngoài em ra ta đều để chúng dưới con mắt …
Nam: Đệ tử đưa Hà vê trc ( tôi gạt tay)
_Tôi k về tránh xa tôi ra tất cả các người ( cô dâu ngất lịm và dì cũng vậy)…
Khải: Giết hết người ở đây đi
Đông: Còn họ hàng nhà Hà nữa
_Tất cả ta thích sạch sẽ
_anh k có quyền đó ( tôi chạy tới chỗ Huy ) chị em mình đi thôi
Huy: Chị đi đi tất cả đã hết rồi …chị rốt cuộc đã lấy ai vậy
_Chị…cái này…
Khải: Hắc xà đưa chủ nhân về
_Vâng
Tôi: Tôi k về tôi ghét anh,tôi rốt cuộc kb mình lấy 1 con quỷ hay sống vs 1 kẻ máu lạnh nữa…
Khải: Nếu e về tôi sẽ tha cho Huy và Dì em còn em không về tôi sẽ giết sạch sẽ ( Đám người phía sau bắn chết hết tất cả ông ta lạnh lùng bc lên trực thăng) em nên nhớ em k có quyền lựa chọn đối vs tôi…( tôi cười như kẻ điên)
Hạ: Em đua chị về ( Tôi quay cuồng rồi ngất Bắc đỡ)…
Bắc: Hà .. Hà ơi…
Mở mắt thấy nằm ỏ căn phòng khi tôi còn là đệ tử còn Hạ đang ngủ bên cạnh…tôi choàng áo bước chân ra cửa …đứng bên mặt hồ tôi rơi nc mắt xuống măt hồ…mình đã chọn sai người rồi …thật sự sai rồi …1 tháng trôi qua ông ta k xuất hiện có Hạ ngày ngày qua bên phủ sinh tử rồi về cười tủm 1 mình…
_Sao em vui vậy
_Chị em thích sống ở đây
_Nơi đay k tốt đẹp như em nghĩ đâu
_Em vừa dc anh Khải dậy vẽ chị xem này…( bức tranh 1 cô gái đứng khóc bên hồ)
_Đẹp lắm nhưng em nên hạn chế tiếp xúc vs anh ta vì có thể chét bất cứ lúc nào,chị k muốn mất em…
_Em đi tắm đây chị nói hâm quá ( Tuyền tới chơi)
Tuyền: Này sắp sinh rồi sao cứ buồn mãi vậy hai người vẫn ly thân sao
_minh đâu có lựa chọn nào khác
_Này kb mình có nên nói lời này không nhưng em gái cậu mình thấy dạo này hay đến gần lão vương,kể cả khi tối muộn…
_Cậu nghĩ gì vậy đó là em gái mình mà con bé trẻ con tuyệt đối k dc nghĩ gì nhe
_Uk chắc do tao lo quá rồi ( tôi ngồi đan len nhìn ra ngoài trời lạnh thêm)…
Hạ: Chị uống nước đi nc dừa bổ lắm
_Uk ngủ sớm đi ( đến đêm tôi thấy đau bụng kinh khủng)…đau dữ dội…) Hạ…mau gọi bác sỹ chị đau quá k chịu nổi nữa ( Hạ chạy đi gọi)… tôi thấy máu ra rất nhiều …( Bác sỹ tới)
Bác sỹ: Cần cấp cứu ngay …
(N): Đông chạy đi gọi Khải vào đêm gió bão đó
Đông: Nguy rồi Hà đột nhiên đau bụng đang cấp cứu ( Khải chạy vội trong cơn bão qua nơi cấp cứu trong phủ)…
Bắc: Tuyền đang trong đó vừa ra nói Hà bị ngộ độc do uống chanh leo và nước dừa
Khải: Cái đó kị nhau sao
_Vâng ( Khải xông vào thấy Hà nằm bẹp trên giương mê man)
Bác sỹ: Lão vương tình hình chỉ cứu dc mẹ hoặc con…( tôi tóm tay Khải)
_Cứu con đi a nhất định phải cứu con …nhất định phải cứu ( Hà nói yếu ớt )
Bác sỹ: K còn thời gian ạ
_Bỏ đứa bé đi
_Không …các người k dc bỏ con của tôi …k dc ( Khải buông thõng tay bước ra bên ngoài đứng lăng yên trong cơn gió…tuyết rơi Khải đỡ bông tuyết …lời nói bông tuyết chính là trái tim em của Hà vang lên trong đầu ông ta ôm tim bc đi lặng yên trong bóng đêm)…
Tít…Tít…tiếng đồng hồ khiến tôi mở mắt
Huệ: Tỉnh rồi …Hà tỉnh rồi ( Tuyền ,Đông và Nam ,Bắc đều ở đây cả) …tôi sờ lên bụng…
_con của tôi đâu ( Tuyền khóc lớn)
Tuyền: Hà ơi bé …bé đến nơi khác đẹp hơn rồi …
_Không đúng tao k tin con của tao đâu rồi
Nam: Hà bình tinh đi
_Con của tao đâu rồi ( tôi giật ống truyền chạy ra ngoài Khải đứng lừ lừ trc cửa tay bê chiếc quan tài nhỏ)…
Khải: Cô cố tình đúng không …cô biét hai thứ đó kị nhau mà vẫn uống phải không?
_K đúng tôi có uống chanh leo còn nước dừa ( Do Hạ đưa quên lại uống) đúng vậy lỗi của tôi ( tôi k nói do Hạ đưa)
_Cô k xứng làm mẹ …k xứng đáng 1 chút nào ( Khải đi lùi lại …tôi chạy tơi ôm chiếc quan tài)
_Đừng…đừng đưa con tôi đi …con ở lại vs mẹ nhé con …đừng bỏ mẹ mẹ xin con đấy ( Tôi gào lên nắp quan tài trượt xuống …gương mặt đứa nhỏ vẫn hồng hào )
_Đáng lẽ con của chúng ta giờ này đang dc uống sữa thì thay vào đó là nằm trong này…lỗi của cô …tất cả ( tôi rơi nc mắt lên má con Khải kéo nắp lại)
_Đừng đưa con đi mà tôi xin anh ( Đông giữ tôi rồi anh ta bc đi trong rặng cây hoa rơi đầy quanh nỗi buồn này)…nỗi buồn đau đớn đến xé tan không gian…tôi ngất trên tay Đông…
3 tháng tôi đong cửa trong phòng k gặp ai…đồ ăn đưa đến tôi mở cửa ra lấy rồi lại đong cửa phòng…tôi mở cửa ra Tuyền tóm tay…
Tuyền: Chúng ta nói chuyện đi (tôi gạt tay)
_Tao muốn 1 mình
_Mày tỉnh táo lại đi mày có biết em gái mày đang làm gì 3 tháng qua k
_Nó chẳng phải về rồi sao
_Mày thật dại mà …nó đã dc dọn hẳn vào phủ sinh tử sống rồi …( tôi buông thõng tay chạy qua cây cầu đứng trên mặt hồ chạm nhẹ chân xuống mặt nc để cửa mở)…vừa bc xuống cửa tôi thấy Khải đang cười còn Hạ…nó đang ngồi trên lòng anh ta…đang ở trên chính chiếc giương mà chính tôi đã từng ngủ…Khải thấy tôi a ta mặt lạnh tanh…còn Hạ kéo vội chăn che bộ quần áo ngủ mỏng tang…
Hạ: chị…( tôi cười)
_Tại sao kp là người khác …nó là em gái tôi mà…nó là em gái tôi đấy (tôi vỗ ngực cắn răng cố kìm nc mắt)
Khải: Thì sao?? chúng ta đâu là gì của nhau…tôi chưa có cưới cô…cô đối vs tôi chẳng là cái thá gì???( tôi gật)
_Tôi chấp nhận lời nói đó ( Khải cắn răng quY mặt đi) Hạ mau về thôi…
Hạ: Chị em yêu anh Khải ( tôi nhăn mặt khi thấy nó ôm cổ Khải)…em xin chị hãy tác thành cho em …( tôi đi lùi rồi ngã bịch …tôi với tay bám cầu thang chạy vội đi)…cứ chạy qua cây cầu tôi gục ngã …
Tuyền: Đây rồi sao vậy …sao rồi
_Tao đáng lẽ k nên trao hy vọng quá nhiều về con người đó …tao đau lắm Tuyền à ( Tôi cứ đấm tay vào tim) tao phải thế nào cho hết đau đây …tao đã yêu sai người rồi ( Tuyền ôm tôi)
_đừng khóc tao hiểu mà …( hai chúng tôi đều khóc)…
_Anh ta đã phá bỏ niềm tin…đó là thứ quan trọng nhất trong tình yêu…anh ta đã đập tan nó …
(N): Khải đẩy Hạ ra ngay khi thấy Hà đi
Hạ: Anh sao vậy anh lại định trái lời hay sao
_Những kẻ biết dc bí mật đó đều sẽ chết ngay cả Diệp cô ta đang mang đến cái chết cho chính cô…( Khải nhẩy xuống hồ tắm rồi biến mất)… Tôi thu dọn đồ đạc viết lại 1 lá thư…ra đi ngay đêm đó Hạ đưng sẵn ở cổng
Hạ: Chị em xl…em thích anh ta chưa bh em thích ai đến vậy…
_Chúng ta đã k còn là chị em giây phút em đưa cho chị cốc nước dừa đó …khi đó em đã k còn là em của chị nữa…chị cũng đã thay bme chăm sóc em và giờ chúng ta k ai có thể cản đường ai,hãy cứ yêu nếu em muốn và k cần xl bởi vì chúng ta k còn máu mủ nữa …người cùng gia đình sẽ k hại nhau…em khiến chị mất con và mất cả anh ta chị cũng k cần ng đàn ông đó nữa…chị tặng lại cho em giống như ngày bé em luôn dành cây kẹo bố cho chị hai cây như nhau nhưng em luôn nghĩ cây của chị ngon hơn vậy thì em hãy từ từ tận hưởng cây kẹo mà chị tặng em đi ( Tôi quay đi)
_Chị đáng lẽ k nên sống tiếp ( tôi cười vì lời từ đứa em của mình nói ra là đây sao …bc đi trong đêm tối)…tôi lên chùa …
Sư thầy: Nơi đây lúc nào cũng chào đón con…
_Cám ơn sư thầy ( tôi tới di ảnh của bố mẹ ngồi quỳ đến sáng)… bố mẹ…con bât hiếu lại tới đây quấy nhiễu bố mẹ rồi …bố mẹ ở xa đó nhớ dắt cháu đi ăn đi chơi cho con nhé ( tôi cố cười) con luôn là đứa xui xẻo…đi tới đâu xui xẻo tới đó …còn Hạ con xl vì có lẽ chúng con sẽ k thể là chị em được nữa rồi…( tôi cúi đầu khóc …tiếng khóc ai oán trong căn phòng vắng)…
(N): Tuyền bê đồ vào cho Hà…
_Hà ơi đồ tới rồi ăn chút đi( Thấy bức thư trên bàn Tuyền nhìn tủ đồ Hà đã đi khỏi đó)…Tuyền chạy vội đén phòng ăn thấy Hạ đang ngồi cạnh Khải…tuyền lườm hạ…) Lão vương Hà đã đi rồi
Khải: Ta biết rồi
_Nhưng lần này nó k mang đồ đi …đồ còn nguyên …
Khải: Vậy chắc đi dạo đầu đó thôi ( Tuyền đặt lá thư lên bàn)
_Vậy sao lại có thư để lại ( Khải bóc ra đọc ông ta bật dậy chạy ra ngoài)… vừa chạy vừa gọi điện thoại…
Khải: Nào mau nghe máy của ta đi …ta xin em …đừng như vậy mà …( ông ta phóng xe đi)
Tôi đứng dưới tán cây …tiếng chuông chùa vang lên… Tiểu xà chạy tới đưa máy …
_Cậu đi theo tôi sao
_Lão vương gọi cô mau nghe đi ( tôi nghe máy)
Khải: Em hãy chờ ta đến rồi nói dc không ?
_Chúng ta k nên tiếp tục ,tiếp tục sẽ chỉ có thương đau …đừng tìm em nữa em của ngày xưa đã chết rồi ( tôi khẽ rơi nc mắt trong cơn gió)…Bước chân vào sảnh chùa…
Sư thầy: Con đã quyết định rũ bỏ hết bụi trần chưa ?
_Dạ con đã quyết định rồi xin sư thầy cho con nương nhờ cửa Phật chuộc lại lỗi lầm…tạ lỗi cho những sinh linh chết oan uổng…
_Được rồi ( Mái tóc của tôi buông xuống)…
(N): Khải k đi xe lên dc phải chạy lên…ông ta chạy tay cầm bức thư …” Chắc em vội vã yêu người nhanh quá,,,từng khoảnh khắc bên anh em biết sẽ rất đớn đau…càng yêu anh em càng thêm thấu hiểu…anh thật sự k thuộc về cùng thế giới vs em…anh rất tàn nhẫn …lạnh lùng có thể sát hại bất kì ai khiến a khó chịu…( hình ảnh Hà nhắm mắt mái tóc bay trong gió đang dc cắt xuống sàn)…và em sinh ra và lớn lên như 1 ngôi sao đen đủi …em biết anh không yêu Hạ vậy thì xin anh đừng hại nó…tình yêu kia xem như mình duyên chẳng phận…( Khải chạy lên đến nơi anh ta buông thõng tay tờ giấy bay lên)…
Tôi bước ra khỏi cửa cúi chào Khải…
Khải: Tôi đã nói em chờ tôi cơ mà
_Thí chủ nhận nhầm người rồi ( tôi đi lướt qua Khải mà k chút bận tâm)… Khải quay lại nhìn Hà đã xuống tóc mặc bộ đồ màu nâu đi lặng lẽ bế lũ trẻ rồi cười tươi nói chuyện vui vẻ…
Tiểu xà: Tiểu nhân k ngăn cản dc ( Khải dơ tay ông ta đi lảo đảo ra bên ngoài cửa rồi phụt máu mồm Bạch xà tới)
Bạch Xà: Niệm tình 1 khi đối phương dứt bỏ người tại sao k nghe tiểu nhân…
_Ta thà chết trăm lần còn hơn phải chứng kiến niệm tình,ta đã nghĩ cô ấy sẽ yêu ta mãi mãi nhưng giờ có lẽ cô ấy đã bỏ rơi ta thật rồi…cô ấy nói cô ấy của ngày xưa đã chết ( Khải gào lên) a a a ( ông ta đấm tay vào tim mồm vẫn rỉ máu như cố nén nỗi đau)…bên trong chùa tiếng chuông vẫn vang lên êm ái nhẹ nhàng…
1 năm trôi qua …lại 1 mùa đông mới hôm nay nghe tin Huệ sắp sanh con tôi cũng hơi bồn chồn…
Sư thầy: Có chuyện gì vs con vậy
_Hôm nay con có quen 1 người bạn cô ấy sắp sanh con có hơi lo chút ạ
_Người vs người lo cho nhau là tốt mà k cần ngại con đi đi
_Con đi có tiện k ạ
_Sao lại không ,con chỉ là xuất gia rũ bỏ tục trần chứ đâu có sao mà k đi dc …
_dạ con cám ơn sư thầy ( tôi đến thăm Huệ mn thấy tôi ngạc nhiên)
Bắc: Đến rồi sao
_Vâng cho tôi xem đưa bé ( Tôi bế rồi hôn nhẹ lên trán) chúc cho con hay ăn chóng lớn con trai đáng yêu quá
Bắc: Sao mỗi mình là con gái vậy vợ ( tôi cười)…
Đông: Lão Vương 1 năm qua k giết hại ai cũng k bc chân ra khỏi phủ…( tôi cố k quan tâm)
_Tôi phải về rồi mấy người chăm Huệ tốt nhé sinh mổ sẽ yếu lắm …
Nam: Hà…cô hãy gặp lão vương 1 lần nữa dc k
_Chúng tôi k còn gì để nói giờ tôi k còn bận tâm nữa
Đông: K đúng cô sẽ vẫn bận tâm…xin cô hãy gặp người dù chỉ 1 phút…người tiều tuỵ và k còn chút sức sống
_Đáng lẽ ông ta k nên sống nữa mới đúng
Nam: Ác mồm nhá đi tu gì mà ác mồm vậy ( tôi ấp úng)
_Ý tôi kp vậy
_Dc rồi biết cô chỉ túc nên vậy thôi ( Bắc và Đông kéo tôi lên xe chở tới phủ sinh tử)
_Toii k vào đâu
Đông: Vậy thì đứng đây tôi đi gọi ( bắc canh tôi)
Bắc: Ăn ngô nướng k
_Tôi ăn chay
_Ngô là chay mà ,chờ chút ( tôi cười nhẹ rồi nhìn cây hoa dẫn vào con đường này…hoa vẫn rơi người vẫn đợi…chữ dc khắc trên cây hoa tôi khẽ sờ lên… nếu đối mặt sẽ biết nói gì đây…
(N): Đông chạy tới gọi Khải thấy ông ta mặt tái nhợt
_Hà đến thăm người đó ạ
_Thật sao ( Khải rạng rỡ trở lại rồi chạy đi)… 1 năm qua vì Hà rũ bỏ ông ta vì vướng vào niệm tình nên ông ta đang mất đi tâm thuật…(Hạ chặn đường)…
Hạ: Người k sợ em nói sao
_Tránh ra ( Khải đẩy Hạ ngã )… ông ta cười rạng rỡ chạy bộ dưới hàng cây dưới những cánh hoa …( Thấy Hà đang đứng ông ta cười vẫy tay) Ta tới rồi ( Hà quay sang nhìn chơt thấy Hoàng Sang từ đâu tới cầm 1 con dao hắn lao vào Hà đâm liên tiếp) không… không…( Khải lắc đầu chạy)…
Tôi đột nhiên bị Hoàng Sang đâm liên tiếp đến lúc Bắc đạp hắn ra …Khải chạy tới ôm tôi…
Hoàng Sang: Do mày hại con tao có trách thì trách mày…sống ác quá trời chu đất diệt ( Bắc kéo hoàng sang đi ông ta cứ cười)
Khải: Sẽ ổn thôi ta hứa đấy ( Hà ộc máu mồm ra ướt đẫm tay Khải)
_Có lẽ k kịp rồi
_Mau gọi bác sỹ tới đây…
_K cần đâu tôi k sống dc đâu
_Không em sẽ sống tôi sẽ cứu em …sẽ cứu em ( tôi nắm tay Khải tuyết rơi xuống)
_Những bông tuyết này chính là nc mắt rơi từ trái tim em ,ngày mai nếu lại được gặp người nào đó em có thể sẽ lại yêu như xưa ,còn những lãn mạn trong tình yêu mà anh còn nợ em hy vọng người sau có thể bù đắp cho em …
_Đừng nói nữa anh xin em
_những băng tuyết kia chính là trái tim em đã bị anh làm vỡ tan thành từng mảnh…lần sau nếu em có yêu ai sẽ dùng tình yêu từng chút một hàn gắn lại…
_Tôi k thể mất em được em nhìn tôi đi ( Khải lau máu vội vã)
_Em có thể nhìn con người thật của anh dc không ?em biết hết tiểu xà đã nói nên anh đừng sợ em biết …đừng để ai đó lấy cớ đe doạ anh…anh k còn là người thì sao…trên đời này có người sinh ra đã làm tổng thống còn anh sinh ra là vua của rắn ( Khải biến thành con rắn đỏ rất lón) huyết xà ( Tôi sơ tay lên mặt con rắn) đẹp mà đâu có xấu …đôi mắt đượm buồn của anh dường như chính em đã đẩy anh đến vách núi chênh vênh,khoảng cách chúng ta gần ngay trước mắt nhưng lại k có giao điểm nào ( con rắn rơi nc mắt tôi cười rồi khóc nghẹn)
_Em đi trước nhé ,em sẽ chăm sóc con thật tốt đây là cái giá cho vc giết người của anh…anh k xấu vc a giết bố anh cũng vậy …( Phu nhân hét lên) em vốn dĩ đã phải chết rồi quy luật k thể thay đổi
Phu nhân : Là do ông ấy xin chết vì bị bệnh vì k muốn ta buồn …nên ông ấy muốn đi nhanh hơn …và vì ta phát hiện ra nó có thể biến thành rắn sợ hại mọi ngừoi nên nó đã bỏ đi…nó k xấu …( con rắn quấn tròn tôi lại)
_Anh k xấu chỉ là a vôn k có tâm của con người…em mãi yêu anh …( Tôi vuót tay lên má con rắn rồi buông tay)…con rắn biến lại thành Khải…ông ta rơi nc mắt nhẹ lên khuôn mặt Hà…lặng lẽ bế Hà đi qua phu nhân mồm ông ta vì trúng niệm tình nên cũng ứa máu…
Phu Nhân: Tạm biệt con trai ( Khải lặng lẽ đi qua cổng phủ sinh tử đóng lại chỉ còn Đông ,Bắc đứng đó)
Đông: Đệ tử tiễn người …( Bắc và Đông quỳ xuống khóc)…còn Khải bế Hà bước dàn xuống hồ
Bạch xà: Tiểu chủ người đi thật sao …chúng tiểu nhân sẽ chờ người dù là vạn năm hay ngàn năm…
Khải: Các ngươi được tự do…ta cũng sẽ chết nhưng ta hạnh phúc ( Khải cắn răng bế Hà chìm dần vào hồ nước)
Bắc: Đệ tử mãi k quên người …
Đông: Lão Vương ơi ( bọn họ khóc lớn)….phía dưới nước…
Khải: Ta sẽ ôm em vĩnh viễn vào thiên thu…thu nào cũng đợi …đông nào cũng sẽ chờ …chờ tới ngày chúng ta có thể gặp lại nhau…ta mãi mãi yêu em … …
Và từ đây cánh cổng phủ sinh tử đong lại ngàn năm…cây hoa nơi đây vẫn rơi phủ lên mặt hồ…phủ lên đôi uyên ương đang ôm nhau chìm dưới mặt nước…và vẫn là câu nói hoa cứ rơi…người cứ đợi….!!! đợi ngàn năm!!!
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!