Vòng Xoáy Nước Mắt - Phần 17 - Hoa tử đằng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1030


Vòng Xoáy Nước Mắt


Phần 17 - Hoa tử đằng


Hoa nơi này có gì đó khác thường…luôn quấn lấy chân người đàn ông đối diện tôi…anh ta không phải là chàng trai tên Phan gần gũi và vẻ ngượng ngùng khi ng khác nhìn vào khuôn măt xấu xí…giơ đây đôi mắt ông ta vô cảm đến kì lạ…như thể hiện dường như không có gì có thể lọt vào trong mắt ông ta…
Thanh Xà: Điện Hạ đã tới còn k mau nghênh giá
Hắc Xà: Tiểu thần tham kiến Điện Hạ ,tiểu thần có mắt như mù vì …
Phu Nhân: Điện Hạ vc này để ta giải quyết người bận trăm công việc sao có thể để ý đến mấy vc nhỏ này được …( xác của Khải ôm Hà chặt trong tay được ông ta đưa lên bờ)…tôi đứng dậy đi ra chỗ họ rồi tự dưng nước mắt rơi không ngừng…rồi tự nhiên tim đau khóc như đứa trẻ…tôi sờ lên gương mặt Khải…rồi thở mạnh…
_Anh là ai tại sao lại khiến tim tôi đau nhói đến như vậy …( nhìn bàn tay anh ta ôm trọn đầu Hà vào trong lòng)…
Phu Nhân: Bắt con nhỏ đó lại ( Hắc xà đi tới Vua quay lại bên cánh hoa)
Vua: Năm tháng chầm chậm vung tay đầy áo ngươi thương …Vương Khải người thương của ngươi đã hoàn kiếp …ngươi là kẻ si tình vì đàn bà mà từ bỏ Tộc Xà giờ cô ta đang ở đây rồi lời nguyền yêu mãi ngàn năm của ngươi đã khiến cô ta ở đây …vậy thì ta có nên chắm sóc cô ta đúng như ý ngươi không??? ( tiếng quát lên)
Bạch xà: Điện hạ xin người thương tình
Vua: Ồ ( vua chẹp chẹp)
Bạch Xà : Xin người thương tình nể mặt Huyết rắn Vương Khải mà tha cho cô bé ý …Ông ấy trước khi chết cũng nhắn chúng tôi bảo vệ Hương tránh xa ngài…
Hắc Xà: Ngậm miệng láo toét tại sao ngươi lại dám lớn miệng trc mặt điện hạ ( Vua dơ tay ý câm mồm)…
Vua: Nói tiếp đi…
Bạch Xà: Vương Khải đã dặn dò tiểu thần có chết cũng phải bảo vệ cô gái đó và cô ấy chính là chủ nhân của tiểu thần…ngài ý nói k dc để cô ấy gặp ngài vì điều đó sẽ khiến niệm tình lặp lại và khiến cô ấy sẽ chết ( Vua cười lớn chấn động Phủ Sinh Tử ) …
Vua: Niệm tình trong nhân gian là đây sao ( ông ta nhìn xác Khải và Hà)…
Bạch Xà: Kiếp trước của Hương chính là Hà nên Vương Khải ngài ý lo sợ sẽ lặp lại ( Vua bắ lấy cánh Hoa rồi ngửi)
Vua: Hoa thơm trái ngọt nơi này vốn chẳng liên quan đến ta nhưng các ngươi đang làm quá lên mà thôi…( Vua nhìn Hương đang nhìn Khải khóc) thật là bi hài…đưa cô ta về cung …
Thanh Xà: Rõ
Bạch xà: Điện Hạ ( Vua ném cánh hoa ra sau xoẹt qua mặt Bạch xà rỉ máu) điện hạ xin ngươi hãy tha cho cô bé ý gặp nhau sẽ sinh ra niệm tinh…( Phu nhân ngồi bịch xuống nền)
Phu Nhân: Có 1 điều mà có lẽ các ngươi chưa biết đó là Huyết Rắn có 1 đặc điểm là cái gì đã quyết thì sẽ không thay đổi …ta đã tự khiến Điện Hạ chú ý tới nó …chính ta đã đẩy nó tới gần con trai minh…là chính ta đa đưa cô ta tới …ta đã sai rồi ( Phu nhân cười tự trách)…
Họ kéo tay tôi đi ra khỏi xác của hai người họ…tôi cứ vừa đi vừa khóc…mặc dù kb là tại sao…
(N): Về tới Huyết cung Thành Xà quỳ xuống chân Vua…Vua ngạc nhiên quay lại
Thanh XÀ: Thanh xà có việc cầu xin điện hạ
_Nói
_Thanh Xà nghĩ điện hạ nên tránh xa cô gái đó phòng hậu hoạ…
_Ta không quan tâm tửu sắc từ lâu rồi vấn đề đó người k cần lo lắng
_Nhưng huyết rắn Vương Khải đã từng…
_Ta đã nói hắn là kẻ vứt đi là 1 phế nhân chết vì 1 đàn bà phàm giới…
_Vậy người giữ cô gái đó lại để… k lẽ …( vua nhếch mồm cười Thanh Xà vã mồ hôi)…
Tôi được nhốt vào 1 căn phòng thấy Hoa Đán đang ngồi khóc
Hoa Đán: Hương …Hương ơi cô có sao không..
_Tôi không sao ,Hoa Đán tôi thấy xác của 1 người đàn ông dưới hồ dc lôi lên ở Phủ Sinh Tử nhưng không hiểu sao tôi lại khóc và đau đớn khi thấy người đó …cô có thể giải thích tại sao không…???( Hoa Đán đổi sắc mặt)
Hoa Đán: Ai kẻ nào đưa dc xác Khải lên vậy…kẻ nào dám …k dc ta phải đi canh cho anh ấy ngủ ( Hoa Đán hoảng loạn lao ra ngoài chợt bị phong ấn đẩy lại) Vương Khải…người chắc sợ lắm…phải sao đây…
_Cô bình tĩnh đi nào Hoa Đán ( Hoa Đán khóc lớn)
_Tôi đã hứa sẽ canh giấc ngủ cho anh ấy vậy mà tôi lại đang làm gì ở đây vậy..
_Sẽ ổn mà Hoa Đán ổn hết mà…( lát sau khi Hoa Đán bình tĩnh) ý cô nói anh ấy là người yêu của tôi ở kiếp trước
_Đúng vậy anh ấy đã cùng chết với người yêu …
_Vậy tại sao anh ấy k đầu thai cùng với tôi
_Cô là con người còn ngài ý tự giết mình bằng ý chí…và giờ tôi đã hiểu kiếp này là kiếp này cô kp Hà …chỉ là hậu kiếp…người ông ấy yêu chỉ có Hà mà thôi…và vì quá yêu Khải đã chờ cô sinh ra để nhắn tránh xa Huyết Rắn bh …vì lo sợ niệm tình sẽ lại xuất hiện…
_Tôi gặp vua rồi
_Tôi biết cơ mà trông ông ta thế nào ???
_Trông khá ổn ( tôi nhớ lại lúc ông ta đứng trước mặt tôi)…tóc hơi đỏ mặt ..
_Mặt trắng môi đỏ chứ gì
_Đúng vậy cô gặp rồi sao
_Thì tôi đoán huyết rắn đời nào cũng anh dung đẹp trai hết…( cửa đột nhiên mở dc Bach Xà lao vào)
Bạch Xà: Đi thôi k còn thời gian…nhanh lên…( chúng tôi chạy ra thì đột nhiên Thanh Xà xuất hiện)
Thanh Xà: Để cô ta lại nể tình cùng tu luyện 1 thời cùng nhau ta sẽ để ngươi đi
Bạch Xà: Thanh xà nếu ngươi nghĩ cho Vua thì hãy để ta đưa cô ấy đi
_Điện Hạ làm gì cũng đều có chủ đích k đến lượt ngươi phán đoán…
Hoa Đán: Hai người đi đi tôi ở lại
Bạch Xà: Hắn giữ Hương đâu có ý giữ cô
Hoa Đán: À uk ( gãi đầu)
Thanh Xà: Đi đi trc khi Điện Hạ phát hiện đừng làm khó ta
Bạch xà: Ta có chết cũng phải đưa cô ấy đi …( Thanh Xà đổi sang mắt bẩy màu loé ánh lửa Bạch Xà bị thương ngã gục)
Thanh Xà: Đi đi ngươi k đấu lại ta đâu ( Bach xà vẫn cầm tay tôi)
_Có chết ta cũng phải đưa đi ( Thanh xà nổi cơn thịnh nộ hơn phóng lửa Hoa Đán lao vào đỡ rồi phụt máu ra)
Tôi: Hoa Đán …Hoa Đán ơi ( Hoa Đán gục)
Hoa Đán: Mau đưa cô ấy đi đi nhanh
Bạch xà: Cô điên rồi sao cô chỉ là 1 bông hoa được Vương Khải trồng rồi thành tinh …sao có thể chịu dc nổi 2 đòn…
Hoa Đán: Ta nguyện chết vì cô gái đó ( tôi rơi nước mắt)…
Tôi: Hoa Đán ơi ( tôi ôm Hoa Đán)
Hoa Đán: Còn k mau đi đi
_Tôi k đi đâu tôi k bỏ cô lại đâu …tôi có chết cũng bảo vệ cô và bạch xà giống như hai người bảo vệ tôi vậy…tôi xin lỗi…xin lỗi hai người…
Bạch Xà: Chủ nhân …
Thanh Xà: Nhốt chúng lại còn cô gái đó đem đi rửa sạch bụi trần để tối gặp Điện Hạ…
Hoa Đán: Cô thật ngốc nếu k đi sẽ k còn cơ hội ( tôi lau máu trên miệng hoa đán)…
_Tôi k sợ…tôi k sợ gì cả tôi k còn người thân có lẽ trên thế gian này ngoài anh tôi và hai người k có ai tốt vs tôi …hai người yên tâm giữa tôi va ông ta sẽ k có niệm tình bởi vì tôi sẽ k bh thích người như ông ta…
Tôi dc họ đưa xuống hồ tắm những bông cúc trăm năm và những giọt sương sớm trên đỉnh núi …ngồi trước gương tôi nắm chặt tay cố tỏ ra k sợ hãi…
(N): Bạch xà đang chăm sóc cho Hoa Đán rồi Hoa Đán nắm tay Bach xà
Hoa Đán: Họ đưa cô ấy đi gặp Vua để làm gì
_Tôi cũng kb nhưng trc mắt sẽ k có niệm tình đâu …vì nghe nói ông ta rũ bỏ hồng trần từ lâu rồi…
_Vậy thì yên tâm rồi nhưng ông ta nhốt Hương lại để làm gì có khi nào ăn thịt không?
_Không đâu ( Bạch xà đang vắt khăn rồi chợt rơi chậu nước) …k lẽ…
Hoa Đán: Còn lý do nào khác đâu chết tiệt ( Hoa Đán và Bach xà lao ra nhưng đã bị Thanh Xà Phong ấn)…
Bạch Xà: Khốn kiếp tại sao tôi lại quên…
Tôi đi theo họ bước tới bên cạnh 1 chiếc hồ bậc đá dẫn tới 1 toà tháp giữa hồ…
Cung Nữ: Tiểu nhân đưa tiểu chủ đến đây dc thôi đó là Huyết Cung nơi ở của Đức Vua…
_Cám ơn các cô ( bọn họ quay đi xì xào)
Cung nữ: Có cần chờ để đem xác cô ta đi hay không …chắc cùng lắm được 5p…
Tôi gãi đầu không hiểu 5p k lẽ ông ta có ý vs mình…k dc …quay về …( tôi quay lại lính chặn)
Lính: Tiểu chủ xin quay lại…( tôi nhắm mắt bước lên từng bậc đá mỗi bậc bước tôi thấy khè khe nhìn xung quanh hồ tôi chợt nhận ra hồ nước này toàn rắn …trời đi không cẩn thận rơi xuống chỉ có đường chết…)tôi cố bước qua cẩn thận…và leo bộ lên trên đỉnh tháp…quá như đi leo núi…tôi đầu tóc đã bú rù…váy tôi buộc lên cho gọn…lên đến nơi tôi thở như sắp chết…ôi mệt quá…chết mất ( tôi lăn ra rồi nhìn bên hiên nơi này kiến trúc bằng gỗ hết ở đây thật cao nhìn xuống thật đẹp)
(N): Vua đang gẩy đàn bên hồ thấy Thanh Xà đi tới ông ta dừng gẩy
Vua: Không phải là nếu k có việc quan trọng thì k dc phép làm phiền ta giờ này sao
_Tiểu thần sợ người quên …cô gái đó đã ở trên Huyết Tháp rồi ạ…
_Ta biết rồi ( Vua biến mất lên Huyết Tháp thấy Hương đang đứng bên hiên khen cảnh sắc)
Hương: Nơi đây đẹp như khi nhìn thấy paris về đêm vậy …tiếc là có quá nhiều rắn…( thò mồm xuống) này tao lên đến đây rồi khè khè ít thôi ( cười cười rồi lùi lại đúng lúc Vua đi tới…bốp …đầu va vào cằm vua…Vua vụt biến mất… )ô mình vừa chạm vào cái gì ý nhỉ …( tôi quay lại trượt chân lao người xuống dưới …tôi thấy những cánh hoa màu đỏ …bay xuống…Vua ông ta đang đỡ lấy tôi …giây phút nhìn nhau còn ông ta gương mặt nhìn 1 đường thẳng vụt biến mất thấy đang ở trong phòng)…tôi vội lùi lại…
_Cởi ra
_Tôi…tôi….( tôi ấp úng)…nếu ông định có ý đó thì…thì tôi…( vua đến gần hơn) tôi…tôi chỉ thích những người đàn ông to khoẻ trên 5 phút ( Vua nhăn mặt còn tôi nhắm mắt…mình điên rồi mình đang nói gì vậy) …tôi đi nghỉ trước đây ( tôi lên giương chùm chăn run lẩy bẩy…)
(N): Vua lặng yên rồi biến thành con rắn đỏ lớn rồi há mồm định ăn sống Hương…( đột nhiên Hương mở chăn)
Hương: Tôi quên k bảo ông tôi k ngủ quen nếu k có đèn ông đừng tăt đèn ( Thấy con rắn to tôi nuốt nc bọt trc con rắn đỏ lừ đáng sợ) ông nhớ nhé ( chùm chăn lại)….ông ta làm gì vậy có phải định thể hiện rằng ông ta đáng sợ không ( Vua định há mồm gần đến nuốt chửng thì Hương lại mở chăn)…ông đừng làm vậy nữa dù trông ông to gấp 10 lần Bạch Xà nhưng tôi nhìn quen rồi nên k sợ đâu ( lại chùm chăn Vua biến lại thành hình rồi nhắm mắt biến mất)…
Thanh Xà: tiệc thưởng thức đã xong rồi ạ người ngon miệng chứ ạ
_Hôm nay ta chưa đói ( vua nghẹn ho nhẹ ở cổ)
_Vậy nghĩa là …( Vua quay lại)
_Thanh xà người đàn ông trên 5p là sao
_Dạ …cái này…( ấp úng)
_Bỏ qua đi ( Vua biến mất) …
_ơ Điện Hạ cái đó ý chỉ đàn ông cao sinh lý ạ vì người từ bỏ hồng trần đã lâu nên tiểu thần k dám nói …( Hoa Đán và Bạch Xà giờ mới ra dc ngoài đứng ngay sau thấy Thanh xà nói)
Hoa Đán: Thì ra lũ đàn ông bh toàn tự nhận lại còn bệnh hoạn vỗ ngực nói sinh lý cao…hay ho
Thanh Xà: Ta…ý của ta không phải vậy
Hoa Đán: Thôi đi đừng chối
_Ta việc gì phải chối cô ( trình bày) mà sao các cô đã ra được rồi ( Bạch xà bay lên gần huyết cung bị đẩy lai miệng chảy máu)
Thanh Xà: Sao ngưoi dám đến gần đó chứ
_Chủ nhân của ta đâu rồi
_Đang ngủ rồi
_Thật không
_Điện Hạ đi ra nói k đói
Hoa Đán: Thật sự định ăn thịt 1 cô gái nhỏ bé sao
Thanh Xà: Có gì đâu đó là thức ăn hằng ngày của điện hạ hơn nữa cô ta là hậu kiếp ăn thịt sẽ giúp sinh khí điện hạ ngày 1 tăng cao
Hoa Đán: Thật kinh khủng lũ độc ác ( Thanh xà bịt mồm Hoa Đán)
Thanh Xà: Cô muốn chết hả …
Tôi cả đêm chùm chăn sợ dc 1 lúc rồi ngủ ngon lành…đến sáng tôi vươn vai…rồi đi xuống dưới gặp phu nhân…
Phu Nhân: Tại sao nó lại ở đây
_Dạ là điện hạ đêm qua cho mời tới thấy Phu Nhân sao k quỳ xuống…người đâu bắt nó quỳ xuống ( hai cô gái ra ép chân tôi quỳ xuống)
Phu Nhân: Từ nay về sau đưa cô ta đi đến vườn hoa cách đây ngàn dặm ,k dc để cô ta đến gần điện hạ ,k dc phép xuất hiện trc mặt điện hạ…cho nó làm tì nữ hằng ngày chăm bón cho vườn hoa Tử Đằng…
Cung nữ: Vâng …
_Phu nhân tại sao lại ghét tôi…
_Khi nào ngươi làm mẹ ngươi sẽ hiểu nỗi lòng của ta … Tôi trở về thấy Hoa Đán và Bạch Xà chờ sẵn ở cổng…
Bạch Xà: Đi thôi đi càng xa càng tốt…
Hoa Đán: Đúng vậy tránh xa vị vua đó ra…
_Tôi nói gì nào hai người hãy yên tâm đi…tôi tuyệt đối k có tình ý…
3 chúng tôi được đưa đến vườn Hoa Tử Đằng người trông coi nói khiến chúng tôi lặng người…
_Hoa nơi này đã 300 năm nay không nở rồi và chỉ cần ai chịu trách nhiệm chăm sóc vườn hoa này mà k nở đều phải chết sau 3 tháng…
Hoa Đán: 3 tháng sao có thể làm hoa nở được hơn nữa tại sao cả 1 rừng hoa này lại k nở vậy…vậy khác nào phu nhân muốn chúng ta chết…
Bạch Xà: Thì đung là vậy mà…đúng là như vậy đó ( Bạch Xà thở dài)…
Tôi: K sao còn nước còn tát tôi thấy cây vẫn còn tươi chỉ là hoa k nở…thời tiết ở đây đẹp vậy tại sao lại k nở nhỉ…
Trông Coi: Nghe nói khi xưa nơi này có nước mắt của 1 vị cao quý rơi xuống khiến hoa Tử Đằng k thể nở …vị đó đã yêu 1 người phàm giới và bị xử giết tại đây khi đó đức Vua cũ đã ra lệnh còn nhớ năm đó Thái Tử ra sức can ngăn nhưng Vua vẫn cho giết đôi đó …
_ác vậy sao yêu nhau mà lại giết …yêu có gì sai mà lại chết
Hoa Đán: Có người yêu chưa
Tôi: Em chưa
Bạch Xà: Tên Tùng đó chẳng phải người yêu sao
_Hai người đừng trêu nữa đó kp yêu đó là cảm kích thôi …( tôi lúng tung)…chúng tôi vào hang đá sống…gần 3 tháng trôi qua ngày nào 3 chúng tôi cũng chăm bón từng gốc đến nỗi lưng tôi đau như sắp gẫy…(
Hoa Đán: Đùa chứ bỏ cuộc xin hàng…
Bạch Xà: Còn nc còn tát mà
_Bao người chết vì k nở hoa giờ chúng ta cũng sẽ bị nvay thôi…
_cô đừng lười nữa làm đi ( Bạch xà đang tưới cây rồi chợt khựng lại )
Tôi: Sao vậy …( k nói gì biến mất)
(N): Bạch xà nghe thấy lời kêu của Huy anh ta đang ốm…Huy đang cố dậy uống nước rồi thấy bạch xà…anh ta ngạc nhiên…
_Sao cô lại ở đây cô tới khi nào
_Anh gọi tên tôi đấy
_Tôi sao khi nao???
_Khi ngủ anh đa gọi tên tôi Tiểu Bạch…
_Thật vậy sao ( ấp úng)…nhưng tại sao gọi trong mơ cô lại nghe thấy
_Đừng nói nữa ( bạch xà sờ trán Huy) anh vẫn sốt cao lắm nằm nghỉ đi tôi đi nấu cháo
_Tiểu bạch…cám ơn cô …( Bạch xà cười nhẹ rồi đi vào bếp)….
Tôi và Hoa Đán nằm lăn ra giữa vườn Tử Đằng …
Hoa Đán: con rắn trắng ngu ngốc trốn việc đi đâu không biết
_Chắc có vc thôi …Hoa Đán này cô là tinh hoa vậy cô có cảm nhận Hoa nơi này vì sao k nở không???
_Ta cũng không rõ ta có cảm nhận nhưng k ra tại sao nó lại k nở…dường như có gì đó ức chế …
_Vậy thì phải sao đây ôi đến chết mất ( tôi nằm lăn ra ngủ rồi mơ giấc mơ)… linh hồn tôi lìa khỏi xác rồi cứ đi theo tiếng khóc…đến gần thấy 1 cô gái mặc bộ đồ trắng đang ngồi khóc…tôi tiến lại gần cô gái đó ngẩng lên …
_Cô thấy tôi sao
_đúng vậy tôi thấy cô đấy cô là ai
_Tôi là Phạm Lan công chúa
_Tại sao cô lại khóc ở đây…
_Tôi không thể siêu thoát được…thật sự không thể siêu thoát dc
_Tại sao vậy
_Tôi chính là người trồng những đoá hoa này…tôi đã yêu 1 người phàm giới và bị cha xử tội chết tại đây…tôi muốn dc đầu thai để sớm gặp lại chàng…
_Vậy lý do gì cô không thể đầu thai
_Do thái tử giờ có lẽ anh ấy đã làm vua …anh ấy chính là người đã khiến cho hoa nơi này không nở…chỉ cần hoa nở tôi sẽ có thể siêu thoát…
_Vậy có cách nào không tôi sẽ giúp cô thật sự giúp cô …đừng khóc nữa…
_Cô đừng tưới nước bình thường…cách đây 2 dặm có nước suối lạnh buốt ngàn năm chỉ cần lấy nc đó tưới vào ngày đầu tiên của tháng hoa sẽ nở …chỉ có điều
_Điều gì cô nói đi
_Nơi đó có rất nhiều rắn độc cô là người thường sẽ nguy hiểm…
_Không sao tôi có hai tiểu tinh rất giỏi ( nghĩ đến Hoa Đán đang nằm gáy mà rùng mình)
_Vậy ngàn vạn lần nhờ vào cô ( tôi quay đi) cô gái hãy tránh xa Đức Vua …
_Sao ai cũng nói vậy …tôi k sợ ông ta….thật đấy…
(N): Bạch xà nấu cháo xong bê vào nhìn Huy ngủ Bạch xà cười nhẹ…
Bạch Xà: Có cháo rồi anh dậy ăn chút đi ( Huy cô ngồi dậy)
_Cám ơn cô
_Cháo nóng nên để tôi đút cho anh
_Cái này…vậy phiền cô rồi tôi xl
_Anh làm sai gì đâu sao cứ xl mãi vậy…( Huy và Bạch xà nhìn nhau cười nhẹ)…
Tôi trở về xác rồi mở mắt…mơ hay thật nhỉ …ôi rùng mình…tôi đập Hoa Đán
_Dậy đi thôi
_Đi đâu đang ngủ ngon chờ bạch xà về rồi đi nhé
_Không được …đi sớm về sớm có ngọn núi cách đây 2 dặm có loại nước suối lạnh buốt ngày mai đúng ngày đầu tháng…chúng ta phải đi nhanh cho kịp…nhanh lên khẩn trương lên…
_Đây rồi gớm làm gì cũng bằng được…
Đến nơi vừa thấy nước tôi lấy đồ múc rồi chợt 1 đàn rắn khắp nơi đang kéo đến
Hoa Đán: Nhanh lên ( tôi múc vội vàng rồi thấy dưới hồ 1 con nhẩy lên cắn bập vào tay tôi)…gì vậy
_K có gì đi thôi ( Hoa Đán mải đuổi rắn xung quanh) …tôi che vết thương đi về vội vàng tưới từng gốc …kì lạ tưới đến đâu thấy cây tươi khởi sắc hơn đến đó…qua đêm đó đến hôm sau Bach Xà lay người tôi …
Bạch Xà: Hương mau tỉnh dậy đi ( tôi mở mắt thấy Hoa Tử Đằng tím nở rơi đầy khắp lối)
_Hoa nở rồi ( tôi tung cánh hoa dưới sân) hoa thật sự nở rồi…
Hoa Đán: K uổng công sức rồi …hoa đẹp quá nơi này đẹp hơn tiên cảnh ( Tôi quay lại thấy Lan đứng phía sau)
Lan: Cám ơn cô …thật sự cám ơn
(N): Vua đang trên triều ông ta nhắm mắt đang thưởng thức trà…
Quan: Bên phía Tộc Ngưu dường như đang có ý nhăm nhe bờ cõi tộc xà chúng ta nhưng k nên manh động sẽ làm mất hoà khí…
_Tể tướng có phải ông già rồi nên mất đi tính quyết đoán hay không???
_Dạ tiểu nhân chưa hiểu ý người…
_Người đâu lôi tể tướng ra chém làm gương
_Điện Hạ xin tha tội…
_Thân làm tể tướng vậy mà việc để tộc khác nhăm nhe bờ cõi mà vẫn sợ mất hoà khí…( Tể tướng bị chém ngay trc điện các hoàng tử sợ hãi cúi đầu) vậy vị hoàng tử nào thay bổn vương ta xuất binh đánh dẹp Tộc ngưu nhỉ…
Linh: Cấp báo…cấp báo vườn hoa Tử Đằng đã…
_Nói ( Vua gằn giọng)
_Đã nở rôi thưa điện hạ ( Vua biến mất)
Phu Nhân: Thật k ngờ nhưng k sao hoa nở thì càng vui rồi …( Phu nhân nhếch mồm)…
Tôi gài lên đầu Lan 1 nhánh hoa Tử Đằng…
_Cô đi bình an nhé nhất định sẽ gặp lại người cô thương…dù là ai chỉ cần yêu nhau sẽ nhận ra nhau…( Hoa đang rơi đột nhiên dừng lại Bạch xà và Hoa Đán vị văng ra xa và nội thương cả hai ộc máu mồm …phong ấn màu đỏ hiện lên tôi đang đứng trong phong ấn và quay đầu lại Vua đứng lừ lừ nhìn tôi và Lan)
Lan: Chuyện này do em xin người đừng trách cô ấy chính em đã nhờ ( ông ta dẫm lên cánh hoa bước tới gần )
_Ngươi vẫn mong có ngày được siêu thoát hay sao…vĩnh viễn không bao giờ…( ông ta mắt đỏ lừ )
Lan: Tội lỗi do em xin người hãy để em đi đi( Vua hất Lan rồi quay đi Hoa Tử Đằng dần co lại khô héo cánh cửa đầu thai mở ra Vua dùng sức mạnh đóng lại) không…
Tôi: Tại sao ông lại làm vậy cô ấy chỉ muốn gặp lại người yêu thôi…
Lan: Đừng nói nữa Hương đừng vì tôi mà bị ảnh hưởng
_Cô mau đi đi cánh cổng đó lại mở kìa ( Vua quay lại dơ tay dung phap thuat đóng …tôi gạt tay)
Tôi: Hãy để cô ấy đi đi …tại sao ông độc ác giữ lại linh hồn ngta vậy ( ông ta đẩy tôi)
_Tránh ra ( Lan chạy tới cánh cổng ông ta đang đóng nó lại tôi giữ tay)
Tôi: Cô mau đi đi hãy đến vs người cô yêu và thật hạnh phúc ( Lan gật Vua k cần dùng phap thuat…cánh cổng vẫn đóng lại…tôi nhẩy lên ôm mồm hôn ông ta…ông ta ngạc nhiên…) cô mau đi đi…( lan nhẩy qua cánh cổng)
Vua: Không…( ông ta quát lên rồi đẩy tôi văng xa) không thể…không thể nào …ngươi …tất cả là tại ngươi …ông ta nhanh như chớp lao đến chỗ tôi bóp lấy cổ tôi)…ta đã sai lầm khi mang ngươi tới đây…
_Cô ấy chỉ muốn gặp ngy chỉ vì yêu người phàm mà bị giết có phải đã là quá đáng rồi sao …cớ sao ông còn giam giư linh hồn…
_Ngươi thì biết gì về ta ( ông ta bóp mạnh hơn đôi mắt đỏ lên)
_Ông thật đáng thương ( Vua thở mạnh cười trước câu nói) ông vốn sinh ra không thể yêu nên sẽ kb nỗi đau khi không thể ở bên người mình yêu…( Hoa Tử Đăng rơi khắp người tôi và Vua)…
_Ngươi sai rồi cô gái đó chính là vợ của ta…( tôi buông thõng tay) và ta đã từng yêu cô ta …ta thà giữ cô ta bên mình còn hơn để cô ta đi theo kẻ khác …( tôi ộc máu mồm ra ngay khi nghe thấy câu nói đó)…dường như người đàn ông này tôi đã đoán sai thật rồi…tôi luôn đoán sai về ông ta…
_Vậy mà tôi lại nghĩ ông kb yêu tôi buồn cười lắm phải không???tôi đã từng nghe nói Vương khải yêu tiền kiếp của tôi đến mức chết cùng còn ông cô gái đó đã chết còn ông nếu thật sự yêu ông có dám chết vì cô ấy không …??? hay là người mà ông yêu thật sự chưa xuất hiện ( tôi nói câu đó rồi cười nhẹ và ngất lịm)
(N): Vua lặng yên rơi lệ khi ôm Hương trong tay…ông ta cười như kẻ điên…và dưới rừng Tử Đằng…Hoa tím bay bay như báo hiệu cho 1 sự khởi đầu mới từ cô gái đến từ nhân gian này…cô gái đã khiến Vua Huyết Rắn rơi lệ nhỏ lên những cánh tử đằng…những giọt nước mắt mà không biết là tại sao lại rơi khi ông ta ôm cô gái xa lạ này….

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN