Vụ Bí Ẩn: Con Gà Đội Vương Miện - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
167


Vụ Bí Ẩn: Con Gà Đội Vương Miện


Chương 14


CHẤT PHỤ LIỆU BÍ ẨN

Năm giờ chiều, ba thám tử kín đáo đậu chiếc xe của Bob vào con đường giữa trụ sở Miracle Tastes và kho bãi công ty, tại Long Beach. Trước đó, ba bạn có ghé nhà để thay quần Jean và áo thun đen, giống trang phục của thành viên phòng an ninh công ty Hỗ trợ Bảo vệ. Hannibal cầm trong tay một cái bao da đen bí ẩn mà Bob và Peter chưa hề thấy trước đây.

– Ngay khi Don Dellasandro đi, thì ta sẽ ra tay! – Thám tử trưởng nói.

– Làm sao biết hắn còn đó hay không? – Peter hỏi.

– Có xe hắn ngoài bãi đậu xe. Mình biết xe hắn. – Bob khẳng định.

– Vậy à? Cậu có thấy rồi hả? Lúc nào vậy?

– Sau buổi quay phim quảng cáo của Big Barney Coop. Mình đi theo hắn mà, cậu nhớ không. – Bob giải thích – Hắn đã đến đây.

Dần dần bãi đậu xe trống đi. Nhưng đến sáu giờ chiếc Cadillac xám của Don Dellasandro mới rời bãi đậu xe để rẽ vào đường Los Angeles.

– Mình nghĩ hắn đến bữa chiêu đãi báo chí của Big Barney Coop. – Peter bình luận.

Ba thám tử xuống xe, bước về hướng cổng vào văn phòng. Trong khi Peter và Hannibal xem xét cửa vào, Bob nhìn xung quanh. Rồi đến lượt Bob nghiên cứu kĩ tấm bảng hệ thống an ninh. Phía bên kia cửa là phòng bảo vệ. Hiện thì không có người.

– Chắc là bảo vệ đang đi tuần tra! – Bob nói – Nhanh lên!

Sau khi xem xét, ba thám tử kết luận rằng có lẽ hệ thống an ninh hoạt động giống như hệ thống của bộ tham mưu, bằng mật mã. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu bấm sai mật mã?

Khi đó, Hannibal mở cái bao da đen ra.

– Cũng may là cách đây vài ngày mình vừa mới làm xong bộ giải mã các khóa điện tử. – Thám tử trưởng tuyên bố – Khi nối vào, nó sẽ đọc mã số khoá. Mình có thử ở bộ tham mưu rồi. Làm được.

Thám tử trưởng vặn vít nắp hệ thống khóa điện tử rồi nối hai kẹp của bộ giải mã vào hai dây điện của hệ thống an ninh. Tim Hannibal đập như muốn vỡ. Hannibal vặn một nút rồi, sau vài tiếng bíp-bíp, bộ giải mã đưa ra một mã số.

– Nhanh! Bấm thử đi! – Peter khích.

– Một phút đã! Có cái gì đó không bình thường,

Hannibal vừa nói vừa vặn tùm lum bộ giải mã.

– Chứ còn gì nữa! – Bob thốt lên rồi giật bộ gỉai mã khỏi tay Hannibal – Đây là mã số để vào bộ tham mưu của bọn mình mà!

Hannibal đỏ mặt xấu hổ.

– Chắc là có gì không ổn trong tủ điện… Mà cũng có thể là cái trở kháng.. Chắc là mình tính sai. Xin lỗi nhe.

– Đừng buồn. – Bob an ủi – Ồ, bảo vệ kia!

Hannibal nhét bộ giải mã xuống áo thun. Ba Thám Tử Trẻ cố tỏ vẻ vô tư trong khi bảo vệ trở về chỗ. Bob bấm chuông.

Bảo vệ hé mở cửa rồi nhìn ba vị khách trẻ từ đầu xuống chân.

– Có gì vậy? – Ông thận trọng hỏi.

Hannibal kiên quyết gỡ lại thất bại với bộ giải mã.

– Hãng Hỗ trợ Bảo vệ đây. – Thám tử trưởng tuyên bố – Ông Don Dellasandro gọi chúng tôi đến lấy một gói đồ quan trọng trong phòng làm việc của ông. Việc rất khẩn.

– Chuyện này cần đến ba người lận à? – Người bảo vệ ngạc nhiên nhưng vẫn mở cửa cho vào.

– Đi lấy nhanh, rồi về nhanh nhé! – Ông bảo vệ nói rồi huơ tay chỉ tiền sảnh.

Ba Thám Tử Trẻ theo hường dẫn, rẽ vào hành lang trái có trải thảm dẫn đến các phòng làm việc. Chẳng bao lâu ba bạn đến trước một cánh cửa gỗ có đề: BAN GIÁM ĐỐC.

Văn phòng của Don Dellasandro rộng rãi, có cửa sổ kính rộng hai bên. Hương hoa tươi phảng phất trong phòng, mặc dù không thấy bó hoa nào. Một cái bàn viết rộng mênh mông bằng gỗ giáng hương có điện thoại và vi tính chiếm phần lớn gian phòng. Trên tường là những đồ lưu niệm và giải thưởng về các công trình nghiên cứu hương liệu của Don Dellasandro: nhãn bánh kẹo, kẹo mút em bé bằng cao su…

Những chiến lợi phẩm này không hề gây ấn tượng gì với Hannibal, nhưng ngược lại Hannibal thấy khâm phục hệ thống sắp xếp lưu trữ của ông.

– Bọn mình tìm gì vậy? – Peter vừa hỏi vừa bước đến cái bàn viết lớn.

– Tìm được một chai Multisorbitane thì hay lắm. – Hannibal nói khi mở một tập hồ sơ ra – Ta cần phải có một bằng chứng, dù nhỏ đến mấy, rằng Don Dellasandro thực hiện một sai lầm trong khi chế tạo Drippin’ Chicken.

– Ở đây có chỗ xả hơi. – Bob nhận xét từ phòng vệ sinh nối liền với phòng làm việc.

Bob lấy một lọ nước hoa đắt tiền của Don Dellasandro xịt vào mình rồi trở ra.

– Bây giờ mình thơm mùi tỷ phủ chưa? – Bob hỏi.

– Tỷ bậy thì có. – Peter trả lời.

– Không, tỷ phốt phát brôm giả chứ!

– Cậu nói gì? – Bob hỏi.

– Trong Drippin’ Chicken có phốt phát brôm giả. – Hannibal tuyên bố, tay cầm một tập hồ sơ – Ít nhất! Nếu tin công thức mà chị Juliet mang về.

– Sao nghe giống một chất mà Peter cho vào xe mình tuần rồi quá? – Bob nhận xét.

Hannibal đóng mạnh hồ sơ lại.

– Mình chỉ xem hóa đơn và sổ sách kế toán của hai năm vừa qua. Không có gì chứng minh rằng Miracle Tastes đã mua hoặc sản xuất chất này. Ta hãy xem nhà kho!

Nhân viên bảo vệ đang ngủ gật ở phòng trực.

– Tìm thấy gói đồ chưa? – ông giật mình thức dậy hỏi.

Bob và Peter nhìn Hannibal. Mong sao thám tử trưởng có cách trả lời!

– Không. – Hannibal nói – Vậy mà Don Dellasandro nói rõ là gói đồ ở trong nhà kho. Chắc ông ấy nhớ lại.

– Trong nhà kho hả? – Người bảo vệ ngạc nhiên hỏi lại – Nhưng các cậu đã vào nhà kho đâu? Bộ chỗ này trông giống nhà kho hay sao? Sao các cậu thanh niên không chịu suy nghĩ gì cả vậy? Các cậu phải đi hành lang này, rồi đi xuống, gặp ba cánh cửa đỏ. Phía sau là nhà kho. Các cậu biết một cánh cửa trông ra sau chứ?

– Bạn này biết. – Peter chỉ Hannibal nói.

Đi xuống. Ba cánh cửa đỏ… Ba Thám Tử Trẻ vào đến một phòng tối tăm chất đầy những chồng thùng giấy chứa hóa chất.

– Ta hãy xem nhãn. – Hannibal ra lệnh rồi chiếu sáng.

– Mấy giờ rồi? – Peter hỏi.

– Gần bảy giờ.

– Đừng quên rằng cuộc họp báo bắt đầu lúc chín giờ. – Bob nhắc – Làm nhanh lên!

Mỗi thám tử đi một hướng.

– Lại đây xem! – Bob đột nhiên la lên.

Hannibal và Peter tìm đường qua mê cung thùng phuy đặt ngay giữa phòng, tiếng chân bước vang dội trên nền xi măng sạch bóng. Trước mắt Bob, có những thùng chồng chất lên nhau. Mỗi thùng đều có ghi: PHỐT PHÁT BRÔM GIẢ.

– Đây là cái mà cậu tìm nè Hannibal ơi. – Bob nói – Nhưng chứng minh được gì?

Hannibal xem xét thật kĩ những cái thùng giấy.

– Xem ngày gửi đi.

– Cách đây vài tháng. – Peter nhận xét.

– Làm sao có thể được? – Hannibal ngạc nhiên hỏi – Mình vừa mới xem hóa đơn. Trong hai năm vừa qua, không thấy dấu vết chính thức là có giao phốt phát brôm gỉa. Ta sẽ mang một thùng theo, để xem trong đó chứa gì.

– Tôi có thể trả lời nếu cậu muốn! – Một giọng phía sau vang lên.

Ba thám tử quay lại. Đó là Don Dellasandro…

– Tôi cứ hi vọng sẽ không đến nông nổi này. – Ông vừa nói vừa rút súng ra khỏi túi – Tôi tưởng các cậu sẽ bỏ cuộc… Rất tiếc, nhưng tôi buộc phủ thủ tiêu cả ba!

Rồi hắn chĩa súng về hướng Ba Thám Tử Trẻ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN