Vú Em Đào Hoa Ký - Chương 15: Cuộc truy sát trong rừng rậm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
206


Vú Em Đào Hoa Ký


Chương 15: Cuộc truy sát trong rừng rậm


“Hỏa cầu mini!” 

Quả cầu lửa to bằng trái bóng đá hội tụ trên tay Tiểu Sắc, sau đó phân tách thành 4 hỏa cầu bé hơn, rít gào đập lên ngực cả 4 kẻ đang đuổi theo phía sau. Cô đắc ý cười hừ hừ dưới ánh mắt kinh dị của Trần Thiên Dương.

Khi ở trong game, cô đã rất nhiều lần ảo tưởng về việc biến đổi skill theo cách của riêng mình, thế nhưng những số liệu ảo kia hoàn toàn không thể khiến cô làm được theo điều mình muốn. Bây giờ được chơi class Ma pháp sư, lại còn được sống trong một thế giới thực tế, cô có thể trải nghiệm được những điều mà cô chưa bao giờ có cơ hội nghĩ đến!

Hỏa cầu mini vốn chỉ là skill chủ động đơn thể đơn giản nhất của class Ma pháp sư, hoàn toàn không một ai cho rằng nó có thể cải tiến thành hình dạng gì. Thế nhưng Tiểu Sắc lại nghĩ khác!

Với vô vàn game và manga, tiểu thuyết, điện ảnh trợ giúp, cô hoàn toàn có thể ảo tưởng ra một bầu trời mới cho cái skill này! Cho nên cô vẫn miệt mài luyện Hỏa cầu mini, bây giờ nó đã lên đến lv10 – Max cấp skill không thể tiếp tục tăng thêm.

Hỏa cầu mini – skill tân thủ của class Ma pháp sư – Max cấp (lv10): CD: 0s (Có thể liên tục thuấn phát), gây ra 1 hỏa cầu kích thước lớn tùy vào Mana và M.ATK của người thi pháp có lượng dame kích phát ra được tùy vào Mana và M.ATK của người thi pháp cho địch nhân. Phép thuật có khả năng BIẾN HÓA.

Đúng vậy, Hỏa cầu mini này đã hoàn toàn thoát khỏi 1 khuôn khổ nhất định, bây giờ cô muốn gọi ra lửa nhỏ thì nó sẽ nhỏ, muốn gọi ra lửa lớn thì nó sẽ lớn bằng con trâu đực, lượng dame cũng có thể căn cứ mà tùy chỉnh!

Khả năng Biến Hóa giúp cho cô có thể uốn nắn đám Hỏa cầu này thành bất cứ thứ gì mà cô muốn, ví như…

“Keng!” Trần Thiên Dương dùng chủy thủ đỡ lấy thanh kiếm của kẻ thù, chặn đứng 1 nhóm 5 người kẻ địch!

“Hỏa cầu mini!!!” Tiểu Sắc hét lớn, chiếc gậy phép xương thỏ quay quay quay lung tung, phía trên nó hội tụ ra 5 hỏa cầu nhỏ bằng quả táo, sau đó chúng gấp rút co rút lại thành hình mũi tên, phóng thẳng về phía kẻ địch!

“Á đệt!”

“Thôi rồi…”

“Thế méo nào…”

Đồng tử cả 5 người tan rã, nằm bệt xuống đất.

Trần Thiên Dương lục lọi trên người bọn chúng lấy ra 5 chiếc túi trữ vật, mặt không đỏ tim không đập ném cho Tiểu Sắc cất giữ. “Làm tốt lắm!” Hắn nhìn cô nói.

“Chút lòng thành!” Tiểu Sắc nhe nanh cười. 

Hỏa cầu mini Max cấp đã khủng bố như vậy rồi, không biết Hỏa vũ khi luyện lên được đến Max cấp thì sẽ như thế nào a!

Sau khi tiêu diệt thêm một tốp quân địch, cả hai nhanh chóng chạy về phía sâu trong rừng rậm. Cả hai đều không ngờ tên thiếu gia mập đó lại ngoan độc đến vậy, chỉ vì một bộ trang bị mà gọi cả 1 quân đoàn lính đánh thuê đến tính kế bọn họ!

Ánh mắt Trần Thiên Dương lấp lóe. 

Không, không hẳn chỉ vì bộ trang bị này. Bọn họ hẳn là muốn thứ gì đó còn kiếm lời lớn hơn được nữa cơ! Giống như cô gái bên cạnh hắn, người có thể chính là 1 người có kĩ năng may vá trình độ Bậc Thầy!

Tên thiếu gia mập kia chắc khi trở về đã tố cáo cả 2 người với gia trưởng của hắn, sau đó mới lĩnh một đội quân đi truy sát cả hai!

Không ổn, chỉ sợ đám người này sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy! Dù sao địch nhân có thể muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, mà bọn họ chỉ có 2 người, chính bọn họ mới là phe bị động!

Cần phải đến Thăng Long thành ngay mới được! Chỉ có ở nơi đó bọn họ mới sẽ không làm càn được!

“Đúng rồi!” Tiểu Sắc đánh một cú lên đầu Trần Thiên Dương. “Chờ tôi 1 chút!”

Cô lấy ra kim chỉ, sau đó móc ra từ trong túi trữ vật một tấm da sói Ngân Lang. Vài giây sau, một chiếc áo choàng kín mít tối màu được ném cho Trần Thiên Dương.

“Mặc nó vào đi! Như vậy sẽ bớt đi phiền phức cho chúng ta.” Tiểu Sắc ngượng ngùng nói. Vì cô đem đồ đưa cho Trần Thiên Dương nên mới xảy ra cơ sự này, thực là ngượng ngùng a!

Cô hoàn toàn không nghĩ vài món đồ bạc lv bé xíu này mà được đám người này xem như bảo bối thế…

“Không sao. Cô rất tốt.” Trần Thiên Dương mỉm cười nhìn Tiểu Sắc. Ánh mắt ôn nhu kia khiến cho Tiểu Sắc còn xấu hổ thêm nữa…

Việc quái gì mà phải nhìn cô rồi cười như thế hử?

Có biết người ta là sắc nữ không vậy =.=!!!

Bị ăn sạch thì đừng có mà khóc lóc xin tha đấy!

Không khí còn chưa kịp hường phấn bắn ra bong bóng màu hồng, từng tiếng tru kinh thiên động địa khiến cho sắc mặt cả 2 tái nhợt.

Hành tẩu trong rừng rậm, nguy hiểm nhất không phải đám người truy sát bọn họ, mà chính là đám ma thú luôn rình rập sẵn sàng mở ra miệng máu cắn bọn họ một ngụm bất cứ lúc nào!

Nguy hiểm, chỉ có chân chính chìm vào màn đêm mới dần lộ rõ ra nanh vuốt của nó!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN