Vú Nuôi Của Rồng - Chương 2: Rơi vào hang rồng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Vú Nuôi Của Rồng


Chương 2: Rơi vào hang rồng


Ả đàn bà lẳng lở đang rên rỉ không ngừng, thấy gã đàn ông đang ra sức thì ả càng siết chặt hơn. Hai chân ả kẹp chặt làm gã không cách nào thoát ra được. Tên thanh niên có cái bớt đỏ càng hung tợn nhào tới. Hắn biết, chỉ cần mình chậm một chút thôi, chắc chắn sẽ bị tên đàn ông trước mặt trở mình mà tiếp tục giết ngược lại hắn. Con dao nhọn cắm thẳng từ sau ót xuyên qua cuốn họng. Tên đàn ông trung niên có miệng mà không thể nói, hai tay hắn ôm chặt lấy cuốn họng, nhuộm đầy máu tươi.

Ả đang lênh đỉnh, đột nhiên thấy máu tươi từ cuốn họng gã nhân tình tuôn ra, kèm theo một mùi tanh nồng khó ngừi thì không khỏi hoảng sợ. Ả càng hoảng sợ cơ thể càng co giật mãnh liệt. Thân dưới của tuôn ra như suối trong lúc gã nhân tình nằm trên vũng máu chết không nhắm mắt. Ả lúc này mới nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của tên thanh niên nửa mặt mang một cái bớt đỏ nhìn mình. Ả hốt hoảng kéo lê cái thân hình trần trụi của mình lùi về phía sau một pho tượng phật đã bị đổ nát. Mặt ả lúc này khi đỏ khi xanh vô cùng quái dị. Ả biết, mạng ả hôm nay sắp xong rồi.

– A Khờ, mong ngươi nghĩ đến thường ngày ta vẫn đối tốt với ngươi, xin ngươi hãy bỏ qua cho ta lần này đi. Chuyện ngày hôm nay ta nhất định sẽ không nói đi ra ngoài, chỉ cần ngươi muốn… ngươi muốn thứ gì ta cũng chiều ngươi.

Theo ả nghĩ, chỉ cần ả xuống nước cái tên A Khờ này cũng không có làm liều mà giết ả, dù sao thường ngày hắn vẫn hay lén nhìn ả tắm, chắc là hắn cũng muốn cái thân thể xinh đẹp này của ả. Chỉ cần ả chiều hắn, hắn nhất định sẽ bỏ qua cho ả. Ả nghĩ vậy nên càng liếc mắt đưa tình với hắn, làm cho hắn không khỏi có chút buồn nôn. Ả đàn bà này muốn dùng cái thân dơ bẩn của ả để dụ dỗ hắn sao, hắn chẳng thèm. Con dao nhuộm đầy máu tươi vẫn đang chảy xuống tí tách. Ngoài mưa vẫn đổ rất to, tiếng sấm chớp không ngừng đánh xuống ầm ầm. Tiếng trời gầm rú như tiếng nổi giận của trời đất. A Khờ vung con dao đâm xuống, ả đàn bà kinh hãi la lên thất thanh. Nhưng cái cảm giác đau đớn không có xảy ra trên người ả, mà cái gã thanh niên tên A Khờ cũng biến mất không thấy đâu nữa. Trong cái miếu đổ nát này ngoài ả với cái xác đầy máu của gã nhân tình, nào còn có ai đâu? Ả có cảm giác như mình vừa mới gặp một cơn ác mộng, một cơn ác mộng vô cùng khủng khiếp.

Kể từ bây giờ, ở cái thế giới này sẽ không còn một ai nhìn thấy một tên quái thai trên mặt mang một cái bớt đỏ, tên là A Khờ nữa. Bởi vì lúc hắn có ý định giết ả dâm phụ, một tia sét từ trên bầu trời theo ánh dao mà đâm thẳng xuống làm hắn biến mất ngay tại chỗ. Hắn không biết, hắn giết một ả đàn bà lẳng lơ như vậy cũng bị trời phạt hay sao? Hắn không cam tâm, hắn rất không cam tâm. Hắn muốn hét lên thật lớn, nhưng hắn bất lực phát hiện ra rằng âm thanh vừa đưa lên đến cuống họng liền không cách nào phát ra được nữa.

Bịch…

Âm thanh rơi xuống đất làm cho hắn tỉnh lại. A Khờ hắn, vậy mà chưa chết. Cái cảm giác bị đau này lần đầu tiên làm hắn cảm giác thật hưng phấn. Hắn cố gắng xoay người để trở mình. Trên tay hắn rõ ràng vẫn đang cầm con dao dính đầy máu tươi, trên thân con dao vẫn còn lưu lại những tia điện chạy ngang dọc. Hắn cứ ngỡ mình đang nằm thấy ác mộng vậy. Hắn thật sự còn chưa có chết.

Cảnh vật xung quanh là một mảng đất trống với những tảng đá lởm chởm, nằm cách đó không xa là một cái hang rất lớn. Cái hang này so với một ngọn núi nhỏ cũng không khác biệt gì lắm. A Khờ không thể nào nhận ra được nơi này là nơi nào. Trong cái thị trấn nhỏ ven biển này làm gì có cái chỗ nào đặc biệt như thế. Hắn càng nghĩ, càng cảm thấy đầu có chút đâu nhức. Vậy là hắn thôi, không có nghĩ nữa.

Ục… ục…

Bụng hắn kêu lên vì đói. Hắn dáo dát nhìn quanh, nhưng chẳng thấy nơi nào có thể tìm được thức ăn cả. Hắn lại xoay người nhìn cái động lớn ở trước mặt. Hắn nghĩ, hay là mình cứ đi vào đó xem sao? Vậy là hắn cứ thế mà đi vào bên trong. Cái động này tuy lớn thật, nhưng bên trong có chút tối, hơi nóng phả ra từ các vách đá làm hắn khó chịu. Nơi này rộng như thế chẳng lẽ thật sự không có thứ gì có thể cho hắn ăn. Trong lòng hắn nghĩ thế nên hắn cứ đi vào mỗi lúc một sâu hơn. Đến cuối cùng, hắn dừng lại ở trước một cái hồ nham tương vô cùng lớn. Cái hồ này phải rộng tới vài mẫu, sức nóng của nó phả ra thật là kinh khủng. Hắn có cảm giác, mình chỉ cần bước thêm một bước nữa là có thể bị sức nóng của hồ nham tương này đốt thành tro bụi. Hắn quả thật là đói đến mệt lả. Hắn buồn bực ngồi bệt xuống đất, cách xa hồ nham tương chừng hơn một trăm trượng, rồi mới an tâm nhắm mắt ngủ một giấc thật ngon lành. Cái bụng của hắn thỉnh thoảng lại kêu to, nhưng hắn bây giờ cũng mặc kệ. Với hắn ngủ mới là thượng sách.

Trời bắt đầu sáng, A Khờ mệt mỏi vươn vai đứng dậy. Lúc này ánh sáng mặt trời chiếu vào bên trong, hắn mới có thể trông thấy được đầy đủ cảnh tượng trước mắt. Hắn thấy chỗ mình đang nằm ngủ không phải là mặt đất bình thường, giống như là hắn đang nằm trên một khúc xương to nào đó. Đợi đến khi hắn quan sát kỹ càng thì mới phát hiện, hóa ra là hắn đang nằm trên bộ xương của một con rắn rất dài. Mà hắn tự hỏi, trên đời này còn có một con rắn dài như thế này sao? Con rắn này lúc còn sống thân hình của nó chắc to bằng cả một tòa thành bình thường chứ chẳng đùa? Nhưng cái đầu của con rắn này cũng rất là kỳ, cái đầu này nhìn rất là quen mắt, giống như là một cái con vật gì đó thường được khắc trên mấy cái cột đình.

– Đúng rồi, đây là một con rồng! Bộ xương của một con rồng! – Hắn mừng rỡ mà la lên.

Do vui mừng quá nên là hắn té ngay xuống đất. Từ trên cái độ cao đó ngã xuống, hắn có cảm tưởng như vài khúc xương của mình muốn gãy rời ra. May mà nơi này mặt đất không có cứng rắn như hắn nghĩ, nếu không e rằng lần này hắn chết rất là oan ức. Tay hắn có cảm giác đang sờ vào một vật gì đó. Một cái vật hình tròn rất to lớn, hắn còn cảm nhận được tiếng tim đập và nhịp thở đều đặn được phát ra từ nó. Hắn cúi đầu nhìn xuống mới biết là mình đang ôm lấy một cái quả trứng, một cái quả trứng khổng lồ. Quả trứng này so với đầu hắn còn cảm thấy muốn to hơn. Hắn không làm cách nào có thể tưởng tượng được sáng sớm thức dậy thì phát hiện mình nằm trên một bộ xương rồng, bây giờ lại nhìn thấy một cái quả trứng đang vẫn còn sống. Hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến chuyện này:

– Chẳng lẽ là… đây là… đây là một quả trứng rồng trong truyền thuyết hay sao?

Hắn cảm tưởng rằng mình đang thật sự nằm mộng, một giấc mộng rất hoang đường. Nhưng giấc mộng này có hoang đường hay không, câu trả lời đã ở ngay trước mắt hắn. Một cái hình ảnh hư ảo của một con kim long đang hiện ra trước mắt làm cho hắn nhìn đến ngây dại. Một thứ thanh âm cổ xưa của một nữ nhân phát ra từ bên trong cái hư ảnh kia là cho hắn choàng tỉnh:

– Nhân loại, quả trứng ở trước mặt ngươi là đứa con trước lúc lâm chung do ta sinh ra. Vì trải qua một thời gian dài nó bị chôn vùi ở chỗ này nên sinh cơ cũng gần như hao đến gần hết. Ngươi là người hợp duyên với nó, ta phát hiện được trên người ngươi có một cỗ thân thiết không thể diễn tả được. Thời gian của ta đã không còn nhiều, cho nên ta hy vọng ngươi nghe và hiểu những gì ta nói ra. Ta muốn ngươi thay ta chăm sóc lấy đứa nhỏ này. Để đổi lại điều đó, ta sẽ ban tặng cho ngươi một giọt long huyết cuối cùng trong người ta. Ngươi có được giọt long huyết này, ngươi sẽ thoát khỏi phàm thân, tiến vào con đường tu luyện sau này. Ngươi hãy nhớ, tên của nó là Long Dận. Sau này khi nó trưởng thành, ta hy vọng ngươi sẽ đưa nó trở về nhận tổ quy tông.

Nói đến đây cái bóng hình hư ảo đột nhiên tan biến mất, rồi xâm nhập vào trong cơ thể của A Khờ. Một giọng nói lạnh đạm mà uy nghiêm xâm nhập vào trong tâm thần của hắn:

– Để đảm bảo cho sự an toàn của đứa nhỏ này, ta sẽ truyền cho ngươi một bộ công pháp của long tộc, có tên là Thần long phụ thể. Chỉ cần lúc nguy cấp, ngươi cứ theo khẩu quyết ta truyền lại cho ngươi mà niệm là được. Ngoài ra, ta bắt ngươi phải cùng con ta ký khế ước cộng sinh. Chỉ cần ngươi sau này không làm điều gì bất lợi đến nó, thì ngươi vẫn sẽ được an toàn. Đợi khi trứng nở, ngươi có thể rời đi khỏi nơi này.

Cái giọng nói đến đây không còn nghe thấy nữa, mà trong đầu A Khờ hắn lại có thêm một bộ công pháp đặc thù mà cái long hồn kia vừa mới nói qua. A Khờ lúc này cũng không có tâm trí để mà kiểm tra lại cái gì là công pháp, hắn chỉ có ngồi ngây ngốc nhìn quả trứng đến thất thần. Đây thật sự là một quả trứng rồng sao? Liệu nó có thật sự nở ra một con rồng con hay không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN