Vừa Thấy Đã Yêu [Khoái Xuyên] - Chương 2: Tình yêu đen tối (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Vừa Thấy Đã Yêu [Khoái Xuyên]


Chương 2: Tình yêu đen tối (2)


EDIT&BETA:Tiểu Linh Nhi

Lý Mặc hiện nay không có bạn gái, mà bọn cô lại vào cùng một trường đại học, đây có phải là ông trời cho cô cơ hội?

Lâm Uyển Đình vẫn giống như cũ ở cấp ba, vẫn cứ yên lặng thích Lý Mặc, nhìn hắn vì Tôn Kiêu Dương mà thống khổ tra tấn chính mình. Lâm Uyển Đình yên lặng bảo hộ lấy Lý Mặc, sau khi tốt nghiệp cô còn đến công ty của hắn làm việc. Cơ hồ mọi người đều biết Lâm Uyển Đình thích Lý Mặc, nhưng cô lại không có ý định tỏ tình với hắn. Chính cô không nói, người khác cũng không nhiều chuyện đi làm rõ để cho cô khó xử. Một cô gái thu giấu đi sự dịu dàng, quan tâm như vậy, khiến mọi người đều có cảm giác không tệ đối với cô.

Lý Mặc có lẽ về sau cũng hiểu rõ tâm ý của Lâm Uyển Đình, nhưng hắn lại không quan tâm, chỉ yên lặng giữ khoảng cách với cô.

Lâm Uyển Đình cũng là một cô gái thông minh, cô hiểu rõ ý tứ của hắn. Chuyện đã như vậy cô cũng không nói rõ, cô biết rằng một khi làm rõ… cô và hắn rất khó có thể trở thành bạn bè.

Từ khi Tôn Kiêu Dương rời đi, Lâm Uyển Đình ở bên cạnh Lý Mặc sáu năm, thủy chung không gần không xa, giữ vững khoảng cách bạn hữu với nhau.

Thẳng đến khi Tôn Kiêu Dương về nước, Lý Mặc liền cùng cô ta tình cũ khôi phục. Điều đó khiến Lâm Uyển Đình rất là thống khổ, nhưng nhìn thấy Lý Mặc cùng cô ta hạnh phúc, cô cũng chúc phúc cho bọn họ sau đó rời đi ôm theo sự tiếc nuối suốt đời.

****edit&beta:Tiểu Linh Nhi****

“Ngươi cho ta xem nhiều như vậy, đến cùng là có vấn đề gì?” Nhất Nhất nghi hoạt không hiểu hỏi.

Nhị Nhị: “…” Biết ngay là ngươi xem không hiểu mà. -.-||||| 

(TiểuLinhNhi: Nãy giờ là bạn Nhị đang cho bạn Nhất xem chuyện tình iu của cô nàng LUĐ qua video đấy *giống xem tv vậy*!!!)

“Trong câu chuyện này người có vấn đề rõ ràng là Lâm Uyển Đình, người bình thường đều không làm như vậy”

“Tại sao?”

Nhị Nhị: “!!!!!!!! Mặc dù không hiểu phải hỏi là một thói quen tốt, nhưng có phải ‘cái tại sao’ của ngươi quá nhiều rồi không hả?” Nhị Nhị nghiến răng nghiến lợi nói với Nhất Nhất, sau đó mới giải thích cho cô. À không!!!!! Hẳn phải nói là một người phụ nữ nào đó ở Trái Đất đang gào thét mới đúng.

“Ngu ngốc, ngớ ngẩn, quá ngớ ngẩn, con mẹ nó tôi đúng là một kẻ ngốc.” Nghe xong câu này, Nhất Nhất cùng Nhị Nhị đều ngây người. Phải biết rằng cô gái Lâm Uyển Đình này xuất thân từ một gia đình gia giáo, nếu nói cô ấy là tiểu thư khuê các cũng không đủ để hình dung.

Nhìn Nhất Nhất yên lặng như một con gà, Nhị Nhị nuốt một ngụm nước bọt nói: “Có lẽ đây không phải là sự sụp đổ của sự im lặng, mà là sự bùng phát trong im lặng.” (TiểuLinhNhi: Hệ thống mà cũng có nước bọt để nuốt… WTF? -.-||||)

Nghe thấy câu nói của Nhị Nhị, Nhất Nhất liền lập tức đưa ra bộ mặt kính nể nhìn nó: “ Nhị Nhị, ngươi quả thật lợi hại, vừa mới đến Trái Đất, đã biết được nhiều như vậy.”

Nhị Nhị nghe vậy vểnh cái đuôi lên nói: “Cái này không có là gì, ta so với ngươi chỉ thông minh hơn đôi chút thôi!” Nhất Nhất nhẹ gật đầu, cô đối với lời này cũng không so đo.

Trong video, một cô gái thanh tú giơ cẳng chân hạ cẳng tay, khuôn mặt hung dữ đã phá hủy khí chất ôn nhu trong cô ấy: “Lý Mặc không chơi trò ái muội với tôi, cũng không cho tôi quyến rũ anh ấy, trái ngược với cô ta, anh ấy thật sự ngay cả một cơ hội nhỏ nhoi đều không cho tôi, anh ấy dĩ nhiên không phải là thứ đàn ông cặn bã, tôi đối với anh ấy không có ý kiến, kể cả tình địch Tôn Kiêu Dương cũng vậy…

… chỉ tiếc là tôi đối với bản thân mình sắt không thành thép, con mẹ nó, nếu tôi đường đường chính chính nói rõ tâm ý của mình với anh ấy sẽ chết sao?

Rõ ràng là tôi biết Lý Mặc trước, thích Lý Mặc trước, thế nhưng tại sao lại không dám nói, thế nhưng tại sao lại để người khác nói trước, thế nhưng tại sao phải nhìn bọn họ ân ái hạnh phúc….

Tốt, cuối cùng bọn họ cũng có kết quả tốt, nhưng không nghĩ tới mình lại thành ra cái dạng này, cứ như vậy yên tĩnh theo cạnh, chờ đợi anh ấy suốt sáu năm…, sau cùng lại nhìn bọn họ trùng phùng yêu nhau…

Tôi thật sự không thể chen vào giữa hai người họ, ngay cả khi tôi âm thầm bên cạnh anh ấy, vì anh ấy làm không ít chuyện, kết quả là ngoại trừ thích anh ấy nhiều hơn thì tôi thực sự không có gì cả.

Cho dù tôi không thổ lộ, nhưng sáu năm qua cũng âm thầm vì Lý Mặc làm nhiều như vậy, tại sao anh ấy lại có thể không chút động lòng?

Nếu tôi có thể bày tỏ tâm ý ngay cả khi anh ấy không thích tôi đi nữa, thì cơ hội cùng anh ấy kết giao thử vẫn có… cho đến cuối cùng một cơ hội nhỏ nhoi tôi cũng không nắm chắc, nếu như vậy, tôi có cái gì để nuối tiếc cơ chứ?

Đây rõ ràng là do tôi không hết sức theo đuổi, nếu tôi đem hết toàn lực cố gắng thì cho dù kết quả như thế nào nó vẫn là kí ức tốt đẹp mà không phải là hối tiếc.” 

Hơn nữa, Lâm Uyển Đình không nghĩ rằng cô sẽ phải hối hận mãi mãi, nếu cô yêu hắn như thế thì khi còn trẻ cô nên nghĩ hết biện pháp để có được Lý Mặc mới phải. Tóm lại Lâm Uyển Đình không muốn đối mặt với sự ngu ngốc của bản thân nên cô đã không làm, nhưng sau đó mọi chuyện đã vượt khỏi tầm kiểm soát của cô ấy. 

Nhất Nhất nhìn Lâm Uyển Đình miệng đầy thô tục nói ra những lời chói tai, bộ dạng này thật sự quá khó coi, nhưng rõ ràng cô ấy là một cô gái ôn nhu, tốt đẹp như vậy mà: “Tiểu thư, mỗi người đều có một cách yêu riêng, cô không nên tự nhục mạ mình như thế, mặc dù tôi không có hiểu biết gì về tình yêu, nhưng tôi biết sự kiềm chế và chờ đợi kia của tiểu thư lúc trẻ rất tốt đẹp.”

“Tôi mặc kệ, cô không cần phải nói gì hết, tóm lại tôi chỉ mong có một cơ hội… cơ hội cho một quá khứ hoàn hảo chứ không phải sự hối hận như bây giờ!” Nói xong, Lâm Uyển Đình liền biến mất, để lại Nhất Nhất cùng Nhị Nhị hai mắt nhìn nhau.

“Nhị Nhị! Làm sao bây giờ?”

“Từ từ đã nào, ngươi vẫn còn nhớ nhiệm vụ của chúng ta chứ? Nếu cô ấy đã không làm, vậy thì ngươi liền thay cô ấy làm tốt nguyện vọng của nàng a!”

Lúc này, Nhất Nhất mới nhớ ra bọn họ đến Trái Đất là để làm chính sự, hóa ra nhiệm vụ cô phải làm chính là như vậy.

“Thế nào? Ngươi đã rõ chưa?” Nhị Nhị vô cùng nghiêm túc nhìn Nhất Nhất. Cô cũng nghiêm cẩn gật đầu, giống những lần cô tiếp nhận nhiệm vụ trước kia, đó là lịch sự tối cao của hành tinh Alaga khi nhận được nhiệm vụ.

“Ta đã hiểu, ta sẽ hoàn thành tốt nó.”

“Đúng vậy, lần này chúng ta chỉ dựa theo Lâm Uyển Đình trước đó mà làm thôi, việc này không khó lắm!” Nhất Nhất và hệ thống Nhị Nhị đều rất tự tin vào nhiệm vụ lần này, dù sao những nhiệm vụ trên hành tinh Alaga của họ đều được hoàn thành đến mức xuất sắc.

***********

“Chúng ta sẽ bắt đầu lúc Lâm Uyển Đình đã tốt nghiệp trung học và đang trong kì nghỉ hè, Tôn Kiêu Dương cũng đã đi du học.”

“Ohh” Nhất Nhất ngạc nhiên kêu một tiếng: “Xem ra Lâm tiểu thư chẳng qua là nghĩ tới sáu năm thời gian sống trong đau khổ mà kinh sợ.”

(TiểuLinhNhi: Đoạn này chắc là hệ thống cho xuyên đến đoạn thời gian mà LUĐ cảm thấy kinh sợ, hối hận nhất… hmmm!! Chắc thế đấy^^) 

“Wow! Ngươi cũng giỏi đấy, thế mà biết dùng kính ngữ!” Được Nhị Nhị tán thưởng Nhất Nhất ưỡn ngực nói: “Thế này có là gì, cũng không thể đem đi kiêu ngạo được, ta còn cần phải cố gắng nhiều hơn nữa!”

“Hey hey!!!!! Ta phát hiện có một nhiệm vụ mà Lâm Uyển Đình nhất định phải làm trong tối nay, chúng ta cần phải hành động ngay a!”

“Là gì vậy?” Nhất Nhất hiếu kì hỏi.

“Đêm nay Lâm Uyển Đình sẽ lén đi theo Lý Mặc đến quán Bar và ngồi cách đó không xa nhìn hắn.”

“Ý ngươi là Lâm tiểu thư sẽ theo dõi một nam nhân, sau đó nhìn hắn cả một đêm sao?” Không biết vì điều gì ngữ khí của cô có chút vi diệu.

“Cũng không phải cả một đêm, Lý Mặc uống rượu xong liền trở về, Lâm tiểu thư thấy hắn đã về nhà nên cũng rời đi.”

“Hóa ra phụ nữ trên Trái Đất lại lợi hại như vậy!” Nhất Nhất không khỏi lẩm bẩm nói. Nghĩ đến năm đó trên hành tinh Alaga cô đuổi bắt một nhóm tội phạm trốn ngục, cô đã theo dõi chúng rất lâu, cuối cùng bọn chúng cũng bị cô **. (TiểuLinhNhi: Nguyên văn ** là “□□” tớ cũng không biết là “bị” gì… nhưng có vẻ là rất thảm!!!!) Những tên tội phạm kia trốn trong một góc khóc rút rít, một khoảng thời gian sau cô mới thả bọn chúng ra khỏi bóng tối đó. Chỉ có điều về sau bọn chúng hay thích theo dõi cô, còn nói là nhìn thấy cô sẽ có cảm giác an tâm, cô “…” -.-||| Cô căn bản không hiểu gì cả!!!!

Nhất Nhất cảm thấy Lâm Uyển Đình rất có tiềm năng làm tội phạm, khó trách về sau cô ấy liền biến thành bộ dạng trong video kia.

Bất quá, theo như lời Nhị Nhị nói thì việc của cô chỉ là đi theo một tên nam nhân sau đó nhìn hắn, xong việc cho hắn về nhà là hết, nhiệm vụ như vậy đối với cô mà nói quả thật là dễ hơn bữa ăn sáng. Vì thế Nhất Nhất cùng hệ thống Nhị Nhị mang theo một trái tim tràn đầy sự tự tin hướng về quán Bar xuất phát. Thời điểm này Lý Mặc đã đến quán Bar nên bọn cô chỉ có thể bắt đầu từ cốt chuyện phía sau.

Ở quầy Bar một nam nhân có ngoại hình của thiếu niên ngây ngô xen kẽ với sự thành thục của một người đàn ông trưởng thành, sự hòa quyện ấy tạo cảm giác hoàn mỹ với vẻ đẹp độc đáo cho Lý Mặc. Nhất Nhất có hiểu đôi chút về thẩm mĩ của người Trái Đất, mặc dù trong mắt người Alaga các cô người Trái Đất quả thật rất xấu, nhưng cô vẫn biết ngoại hình như Lý Mặc đối với người Trái Đất đã gọi là xuất chúng. Bởi vì Nhất Nhất phát hiện ở xung quanh Lý Mặc có rất nhiều ánh mắt mang theo hormone nữ bắn về phía hắn.

Có lẽ chưa từng có thiếu niên nào mặt áo sơ mi trắng lại dễ nhìn như Lý Mặc. Ngoại hình ngây ngô xen giữa thành thục của hắn tạo ra một bầu không khí sạch sẽ tươi mới không nên có trong quán Bar này, thế nhưng đó lại như đóa hoa anh túc hấp dẫn trí mạng.

Nhất Nhất ngồi đằng sau Lý Mặc nhìn chằm chằm anh ta không nhúc nhích: “ Nhị Nhị! Ngươi có cảm thấy rất kì quái không? Người trên Trái Đất đều có bộ dạng ‘biến thái’ vậy sao?”

Nhị Nhị tìm tòi một chút thông tin ‘biến thái’ của Trái Đất, nó trầm mặt, đúng là giống như vậy.

“Haizz…! Vì nhiệm vụ ủy khuất ngươi.” Nhị Nhị thở dài một hơi nói. Cô ở trên hành tinh Alaga là thượng tướng, mới không phải ở Trái Đất làm những việc biến thái thế này đâu! Mặc dù vậy, Nhất Nhất vẫn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.

Ngay tại lúc này, đột nhiên xuất hiện một con ma say cầm chai rượu hướng về Lý Mặc ném tới.

“Cảnh báo, cảnh báo, mục tiêu nhiệm vụ đang gặp nguy hiểm liên quan đến tính mạng, thượng tướng Nhất Nhất nhanh đi cứu viện.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN