Vương gia bá đạo cuồng sủng phi - Chương 3: Nàng là phụ nữ của mình ta!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
135


Vương gia bá đạo cuồng sủng phi


Chương 3: Nàng là phụ nữ của mình ta!


Hắn bước nhẹ đến chỗ nàng, khuôn mặt băng lãnh kia đang mang theo ta đùa, thuận tiện ép nàng vô tường gian trá hỏi:
“Nếu ta ko cút thì sao?”.
Hắn thổi một hơi vào tai nàng, hơi thở cực kì ám muội khiến nàng thật xấu hổ, khuôn mặt lập tức đỏ bừng. Cảm giác ngượng ngừng này là sao? Ta đã… nghĩ đến đây nàng ko khỏi khinh bỉ mình. Lúc còn làm sát thủ, nàng giết ko biết bao người đẹp zai rồi mà vẫn ko thoát khỏi khuôn mặt tuyệt thế mỹ nam kia.
Nàng bắt đầu đẩy hắn ra nhưng càng đẩy hắn càng ôm chặt nàng, tức giận nàng tui lực đẩy hắn ra xa. Bị đánh bất ngờ hắn K kịp né đòn, ăn trọn 1 chưởng tàn khốc của nàng. Tâm mi nheo lại, máu từ miệng chảy ra, cười khổ. Hắn cười vì hắn quá tự phụ tưởng rằng nàng đã bị nhan sắc của hắn làm mê muội; cười vì hắn chưa hiểu nàng tưởng nàng sẽ ko ra tay vs hắn. Hắn cảm thấy nàng thật thú vị chưa 1 ai đam dả thương hắn ngoài nàng- tiểu mèo hoang à!
Nàng như 1 đóa hoa hồng kiêu sa ngát hương mọc trong sa mạc khô cằn khiến cho ko 1 ai chạm vào nàng. Nhưng nếu nàng đã là hoa hồng thì gãy vì ta mà nở rộ đi.
Khẽ cười, hắn nói:
“Nàng biết ta là ai ko?”
“Ko biết”. Nàng Cx đang rất tò mò đây. Lúc trc nàng gặp hắn ơn trong hoa viên đi lại thoải mái, giờ nàng gặp hắn chấp vấn phụ thân. Hắn rốt cuộc có bao nhiêu tài năng, bao nhiêu bí mật. Nàng thật muốn biết.
“Tịch Phong Lãnh”. Hắn muốn xem biểu hiện của nàng a~~ người nghe tên hắn chạy mất mật, kẻ nghe tên hắn liền nũng nịu, nịnh hót. Hắn thật muốn biết.
“Thì sao”. Đối vs cái tên này nàng Cx có chút ấn tượng. Đại khái trong kia ức thân chủ hắn là đệ đệ của hoàng thượng, là vương gia tàn bạo lạnh khốc vô tình… nhưng đối vs thân chủ và nàng lại ko có j là sợ hãi cả, ngược lại nàng càng thờ ơ vì thân chủ nàng trc đây đã muốn gắt cho người khác-Tịch Cảnh Hiên- tức hoàng đế bây giờ.
Ko mấy bất ngờ cho lắm, hắn biết nàng sẽ nói như thế mà! Thú vị thật! Hắn lại nói tiếp, giọng điệu băng lãnh mang theo sủng nịnh, nâng cằm nàng lên ép nàng nhìn hắn:
“Nàng là phụ nữ của ta”.
Hả??? Đây là tỏ tình sao??? Ngắn gọn thế sao??? Sao ta cảm thấy giống mấy ông vương gia ngôn tình thế nhỉ??? Hời sao Cx là lần đầu đc tỏ tình nên nàng ko có kinh nghiệm, ko pít nói sao cả! Vì trc đây thấy nàng giết người, hại người là sát thủ ai dám tỉnh tò chớ! Thật cảm động, tim nàng đập liên hồi, lắp bắp nói, vẻ mặt cực đáng yêu khiến hắn ném nữa muốn xỉu:
“Ai…ai là phụ nữ ngươi chớ!”. Đỏ mặt quá nàng quay đi, đẩy người hắn, nàng ráng chạy thật nhanh về phòng đóng cửa lại. (Thoòng cảm cho chuỵ, lần đầu tỏ tình nó thế! Sao cưỡng đc mỹ nam a)
Phùng Mạt Mạt nàng phải là bông hoa hồng của ta. Nàng đừng hòng thoát khỏi cuộc truy thê này. Hoàng huynh à chuẩn bị ẵm cháu đi, ta sẽ lấy 1 cô gái tốt nhất thế gian làm vợ , chỉ nàng thôi, chỉ nàng mới đủ tư cách làm vương phi của ta.
Ánh trăng soi sáng, chiếu rọi gương mặt khó chịu của một người đứng ngoài cửa, bàn tay xiết chặt: Mạt Mạt mày tốt nhất nên chuẩn bị quan tài đi là vừa, dám tranh nam nhan vs Ngọc Ngà ta sao?
Phùng Ngọc Ngà- tỷ tỷ của nàng, đồng thời là tỷ tỷ của Phùng Triệt, đã tức vụ nàng dám đánh e zai ả làm nó bị trọng thương khá nặng; hơn nữa nàng còn cướp nam nhân ả yêu quả trùng hợp!
Một mối họa đang tới, một sự ghen tuông ko tầm thường nhem nhóm trong lòng, báo hiệu một cơn bão đang ập đến vs Mạt Nhi. Liệu nàng sát thủ băng lãnh của chúng ta có vượt qua ko? Mời các bạn tiếp tục theo dõi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN