Vương Hậu 14 Tuổi
Chương 39: Đại sát tứ phương 11
“Ngươi hiện tại mới biết được?” Không đáp hỏi lại, Mặc Thiên Thần giơ huyết kiếm lên, từng bước ép sát.
Gió động, mây động, kiếm động.
Đừng nói Mặc Thiên Thần ở đây đại sát tứ phương, bên Huyền Thiên Hạo lúc này cũng phong sinh thủy khởi, cục diện trong khoảnh khắc bắt đầu chuyển biến.
“Thái tử điện hạ, những cao thủ Điệp Cốc đến.” Đệ nhất hộ vệ bên cạnh Nhân Hoàng còn chưa nói xong, bên người bọn họ vô số bóng người từ trong bóng đêm bắn nhanh nhập chiến trường, hướng quân địch công thành xông tới.
Hoàng thất không chỉ có một cao thủ là Nhân Hoàng, cao thủ của bọn họ đều ở Điệp Cốc tu luyện, lúc này, những cao thủ đến.
“Đi giúp Huyền Thiên Tường, mau.” Huyền Thiên Hạo đang liều chết thủ thành, vừa thấy cao thủ hoàng gia đến, nhất thời sức lực cũng bắt đầu dồi dào lên.
“Thái tử điện hạ, phía đông có rất nhiều binh mã tiến đến…”
“Thái tử điện hạ, phía nam có quân đang cưỡi ngựa chạy đến…”
“Thái tử điện hạ, ngoài thành tình huống cấm vệ quân đang bao vây đến…”
“Thái tử Nhàn Hạ, Nhàn Vương phủ truyền tin đến, thái tử điện hạ đang đến…”
Vô số tin tức ào ào vang lên, bẩm báo vào tai Huyền Thiên Hạo, Huyền Thiên Hạo giống như nắng hạn lâu ngày gặp mưa to, nháy mắt trong lòng trấn định.
Vung tay vẫy gạt, Huyền Thiên Hạo đầy người toàn máu hét lớn: “Các huynh đệ, cầm cự, cứu binh của chúng ta đến.”
“Cầm cự…”
“Cứu binh đến …”
“Đem bọn phản tặc giết sạch, giết sạch…” Lập tức, cao thấp nối tiếp tiếng gọi ầm ĩ từ bốn phương tám hướng bay lên.
Hoàng thành xa xa ầm ầm tiếng vó ngựa tựa một giọt nước rơi vào rồi trong chảo dầu, làm tất cả bộ hạ liều chết chống cự Nhân Hoàng, sôi trào.
Ánh lửa, đao kiếm hào quang, ở trong màn đêm đan vào thành một tấu khúc điên cuồng.
Gió, lạnh thấu xương.
“Oanh.” Một kiếm đánh ra, những người tự xưng lục cấp cao thủ gì, đều bị một kiếm của Mặc Thiên Thần đập vào đại trụ trong tẩm cung, nhất thời chỉ nghe một tiếng va chạm ầm ầm vang lên, đại trụ bằng ngọc thạch thế nhưng đè người kia.
“Phốc.” Một ngụm máu tươi phun ra, người nọ nhân vật tam vương tôn quý, hoàn toàn không dám tin nhìn Mặc Thiên Thần mặt không biểu cảm.
Yêu quái, cô gái này nhất định là yêu quái.
Mười ba tuổi, làm sao có thể có võ công lợi hại như vậy? Làm sao có thể còn mạnh hơn hắn, thất cấp, chẳng lẽ là thất cấp cao thủ?
Không, không, không có khả năng, thất cấp cao thủ, Cửu Châu đại lục chỉ có hai người, một là Nhân Hoàng một là phong chủ Đệ Nhất Phong, kia đều là người mấy chục tuổi, cô gái này mới chỉ mười ba tuổi, mười ba tuổi, yêu quái, tuyệt đối là yêu quái.
“Yêu quái, ngươi là yêu quái.” Dùng nửa thanh chỉ Mặc Thiên Thần, nhân vật một trong tam vương tôn quý không biết vương gì, dùng ngữ khí tuyệt đối khẳng định cơ hồ là điên cuồng hướng Mặc Thiên Thần hét lớn.
Thân pháp đấu chuyển, Mặc Thiên Thần trở lại lưỡng kiếm, nhìn như bình thường, lại cơ hồ giống như muôn vàn ánh sao bao phủ trước mặt một đối thủ khác trước mặt nàng.
Đó là, nháy mắt đâm ra hơn một ngàn thứ kiếm.
“Sát phạt… Sát phạt chi vũ…” Nam nhân kia nhìn thấy Mặc Thiên Thần ra kiếm chiêu, chấn động mạnh tựa như gặp quỷ điên cuồng hét lên, một bên thân hình lui ra sau mà chạy.
Nhưng hắn mau, lại thế nào mau qua sát phạt chi vũ của Mặc Thiên Thần.
Muôn vàn ánh sao, bao phủ vũ trụ.
“Xuy…” Tiếng vang rất nhỏ đâm vào, cơ hồ không có người nghe thấy.
Ngừng kiếm, thu tay lại, xoay người, ba động tác Mặc Thiên Thần hành văn liền mạch lưu loát, một chiêu đã ra xong Mặc Thiên Thần xem cũng không xem đối thủ trước mắt, đem ánh mắt tập trung nam nhân kia.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!