Vương Phi Diễm Lệ Thất Sủng Của Hiên Vương Gia
Chương 4 : Đức Vân Đường (2)
Kinh thành quả nhiên náo nhiệt hơn những nơi khác, hôm nay Hạ Thư Vân cũng được xem như là mở mang tầm mắt ” Tiểu thư người xem thật là náo nhiệt mà ” Ngọc Nhi trố mắt nhìn những thứ bày bán trên đường. Nơi mà bọn họ đi qua không ai là không mở to mắt mà nhìn, mỹ nữ dung mạo xuất chúng như thế hôm nay làm người ta nhìn đến hoa mắt
Hạ Thư Vân không giống với Ngọc Nhi luôn tươi cười rực rỡ như thế. Dù sao nàng cũng là Quỷ Cốc Vân đáng sợ trên giang hồ. Chỉ có điều nàng có lạnh lùng đến đâu thì vẫn không máu lạnh như những sát thủ khác được. Bởi vì nàng có là gì đi nữa cũng là người mê học y còn là chân truyền của hoa đà Lâm Mạn Tuyết. Nếu mà so sánh nàng có lẽ không tàn nhẫn bằng tứ đại sát thủ. Nhưng trên người nàng thứ lạnh lùng đó vừa có sự diễm lệ tà mị, khí chất thanh cốt cốt cách cũng hơn người. Hạ Thư Vân nhìn thấy trước mắt có một gian hàng bày bán trang sức rất đẹp nên kéo tay Ngọc Nhi cùng đến coi một chút
” Tiểu thư trang sức ở đây bán cũng đẹp đó ” Ngọc Nhi cười híp mắt sau bán cầm lên cây trâm màu ngọc bích rồi nhìn về phía nàng ” Tiểu thư ơi… ”
” Vị cô nương này đúng là tinh mắt ha ha… Đây là cây trâm nay lão mới nhập về là xuất sứ từ Khấu Châu, hàng thượng đẳng đấy. Tiểu cô nương cây trâm này cô cài lên nhất định sẽ trở thành mỹ nhân đó nga… ” Ông chủ thấy có khách liền ra sức nói thêm vào, miệng cười không ngừng
Nàng cũng chỉ mỉm cười, là nàng kéo muội ấy đến nhưng nàng còn chưa có chọn mà. Nha đầu này cũng thật là ” Muội đã thích thì ta tặng muội, ông chủ lấy cho ta cây trâm này ”
Hạ Thư Vân quan sát một loạt thì thứ có thể lọt vào mắt nàng cũng chỉ có cây trâm màu vàng bên trên còn có hai con hồ điệp sống động như thật ” Ông chủ ta muốn lấy cây trâm này ” Nàng vừa mới nói xong nhưng lúc định cầm lên thì đã bị bàn tay khác cướp mất
” Ông chủ ta muốn lấy nó bao nhiêu tiền cứ ra giá ” Là giọng của nam nhân, Hạ Thư Vân nhìn sang quả nhiên là công tử khôi ngô tuấn tú. Nhưng ở đâu ra một người từ trên trời rơi xuống giành với nàng vậy chứ?
” Ngươi cái tên này cây trâm này là của tiểu thư nhà ta chọn trước sao ngươi dám… ” Ngọc Nhi bực mình thay tiểu thư nhà mình, khẩu khí hung hăng muốn cho tên kia một trận
” Vị công tử này phiền bỏ cây trâm này xuống được không? Có câu quân tử không đoạt đồ người khác thích, vậy cảm phiền công tử giao chiếc trâm này cho ta. Dù sao ta cũng chọn nó trước! ” Nàng nhẹ nhàng từ từ nói, tựa tiếu phi tiêu không chút lo ngại nhìn thẳng vào mắt hắn. Tên này nếu nàng đoán không lầm thân phận nhất định cũng không tầm thường
” Ai da cô nương này từ nơi khác đến phải không đến bổn công tử mà cũng không biết? Muốn giành đồ với ta sao tiểu cô nương? Cây trâm này ta trả 100 lượng ông chủ có bán không ”
” Bán chứ, bán… đương nhiên phải bán bán hôm nay Lăng công tử đại giá quang lâm là vinh hạnh của tôi mà… Cây trâm này tất nhiên là thuộc về công tử ” Ông chủ đó nói xong sau đó quay sang nhìn nàng ” Cô nương này không biết đến Lăng công tử hay sao, còn dám tranh giành với công tử cô không muốn sống nữa à ”
” Không lẽ huynh chính là con trai của Lăng Lưu Quý – phú thương giàu nhất cả nước ” Nàng có phần nghi ngờ nhìn hắn, tên tiểu tử này không ngờ lại có thân phận lớn vậy
” Nếu cô nương đã biết cũng nên hiểu chuyện chứ? ” Hắn nhếch mép cười, nha đầu này thú vị thật.
” Tiền tài của Lăng gia vô số kể ta sao dám ở đây cùng công tử đấu giá chứ? Ông chủ ta trả tiền cây trâm ngọc bích kia, còn cây trâm này… để lại cho Lăng công tử vậy ” Hạ Thư Vân lạnh lùng liếc hắn một cái, nàng còn không muốn gây chuyện với Lăng gia cây trâm này cứ để cho hắn vậy. Nhưng mà chỉ cần nàng thích, nhất định sẽ cướp lại được dù cho Lăng phủ có canh phòng nghiêm ngặt cỡ nào cũng không thể cản được bước chân của nàng
” Hừ, Ngọc Nhi chúng ta đi ” Hạ Thư Vân nói xong một câu liền dứt khoát rời đi
” Tiểu thư tên họ Lăng đó thật quá đáng mà đến tiểu thư hắn cũng dám đắc tội ”
” Phì, ha ha là tiểu thư của muội sợ đắc tội hắn thì có ” Nàng nghe Ngọc Nhi nói liền bật cười, Tuyệt Tình cung bất quá chỉ là tổ chức sát thủ trong giang hồ, nếu Lăng gia muốn tiêu diệt nàng cũng không phải chuyện khó. Dù sao thế lực của Lăng gia triều đình còn phải kính nể ba phần
” Keng keng keng, các vị các vị hôm nay Vũ Nguyệt cô nương ở Đức Vân Đường sẽ biểu diễn cầm nghệ… Nào nào, mời các vị bà con cô bác đến xem… Keng keng keng ” Một tiểu sinh ở trên đường phố vừa gõ chuông vừa hô to
” Tiểu thư hì hì người có muốn đến xem hay không? ” Ngọc Nhi kéo tay áo của nàng giật giật như một đứa trẻ, xem ra sau này nàng cần phải huấn luyện thêm mới được cứ như thế này nếu bước vào gia Ngọc Nhi đi theo nàng sẽ dễ bị người khác hãm hại ” Ta muốn xem? Ta cảm thấy muội muốn xem thì có nhưng hôm nay chiều muội một lần đợi sau này sẽ huấn luyện muội sau, đi ” Dù sao nàng cũng chưa coi kịch ở kinh thành bao giờ hôm nay xem thử cho biết vậy
Hạ Thư Vân thấy nhiều người nô nức chạy đi xem cũng đi theo sau bọn họ. Bước chân vào Đức Vân đường quả nhiên khiến nàng mở rộng tầm mắt, nơi đây cũng không tệ
Hạ Thư Vân kéo tay Ngọc Nhi đến một bàn trống ngồi xuống nhưng vừa mới đặt mông vào đã có người đến gây sự ” Hai vị cô nương này cảm phiền mời đứng lên. Tất cả các bàn ở đã được Lăng công tử bao hết rồi nếu hai người muốn xem ra ngoài đó đứng đi ”
” Đứng ngoài đó ” Hạ Thư Vân nhìn xung quanh chỗ này có tổng cộng năm cái bàn, mỗi bàn cũng người được bốn người như vậy có thể cho hai mươi người ngồi, mà bên kia chỉ hai người đã muốn bao hết chỗ của hai mươi người có xem ai ra gì không?
” Ngươi bị điên sao bọn họ có hai người thôi lại chiếm chỗ hai ngươi người vậy các ngươi cũng đồng ý? Các ngươi mở nơi này ra kinh doanh thật không có tâm mà… A lại là huynh sao huynh mới vừa giành cây trâm của tiểu thư bây giờ còn muốn giành chỗ ngồi? Có tiền thì giỏi lắm sao? ” Ngọc Nhi bức xúc trước tên họ Lăng này nếu không phải đây là kinh thành dựa vào võ công của nàng cũng sẽ giết chết hắn. Dù sao Ngọc Nhi nàng cũng là tả sức của Tuyệt Tình cung đó
” Cô nương quả thật không hiểu chuyện tí nào chúng tôi mở cửa ra làm ăn Lăng công tử không chỉ bao hết chỗ này còn trả gấp mười lần… Còn cô muốn xem mau ra ngoài đó đứng đi ” Tiểu nhị này đúng là thấy tiền thì sáng mắt, họ Lăng kia đưa tiền thì có thể xem trời bằng vung sao
” Vị cô nương không biết phép tắc này xem ra là từ nơi khác tới, Lăng huynh để cho cô ta cùng thị nữ của mình ngồi ở đây đi ” Nam tử ngồi cạnh Lăng Thiên Nhai nhìn Hạ Thư Vân bằng một ánh mắt rất kì lạ sau đó còn nói giúp nàng. Hơn nữa giọng nói của hắn rất ôn nhu à nha
” Được thôi huynh đã nói vậy thì để nàng ta ngồi đi ”
” Ta chính là đang đợi câu nói này ” Hạ Thư Vân biết Lăng Thiên Nhai cũng không phải loại tiểu nhân nếu vừa rồi hắn đã giành trâm với nàng thì lần này cũng sẽ không tiếp tục giành
_______
Vở kịch Phàn Lê Huê kia biểu diễn thật sự rất hay sau khi xem xong Ngọc Nhi còn liên tục khen không ngớt, quên cả ban nãy vừa mắng chửi nơi đây làm ăn không có tâm đó
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!