Vương Phi Hắc Đạo,Tuyệt Đối Không Dễ Chọc! - Chương 14: Cung Yến Tiệc(1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Vương Phi Hắc Đạo,Tuyệt Đối Không Dễ Chọc!


Chương 14: Cung Yến Tiệc(1)


Hoàng Cung Hậu Hoa Viên

Hôm nay là ngày cung yến tiệc,hậu hoa viên người ra vào tấp nập vì phải nhanh chóng chuẩn bị để đoán các quan đại thần,sở dĩ hoàng đế tổ chức yến tiệc này vì hôm nay Ninh Quốc Công Chúa Tiêu Ly Vân du ngoạn trở về.

Trong hậu hoa viên các quan chức lớn cũng đã có mặt,ngay cả Hạ Vũ Minh cũng đã đến,bên cạnh ông là nhị phu nhân Tô Điệp cùng nữ nhi của mình là Hạ Tư Thanh được xưng danh là đệ nhất mỹ nhân kinh thành bởi tài nghệ của nàng ta không kém gì nam nhân,một người nữa chính là nhị công tử Hạ gia Hạ Vũ Nham văn võ song toàn đó niềm tự hào lớn nhất của Hạ gia,hôm nay hắn được trở về cũng vì tài năng trời ban đã dẹp loạn biên cương.

“Phụ thân,tam muội đến cùng vẫn không thấy” Hạ Tư Thanh lên tiếng như cố ý chọc cho cục tức của Hạ Vũ Minh trổi dậy.

Quả nhiên thái độ của Hạ Vũ Minh là điều mà Hạ Tư Thanh muốn,hắn nghĩ nàng càng ngày càng không coi ai ra gì,lúc trước nói một nghe một nói hai nghe hai,bây giờ tính khí của nàng nữa điểm thật nữa điểm ngờ,chẳng ai có thể đoán nổi tâm tình của nàng,hắn nhận thấy từ khi hoàng đế phong tước hiệu Vương phi cho nàng thì nàng lập tức vênh váo,Hừ!Đến cuối cùng nàng cũng chỉ dựa hơi vương gia để tác oai tác quái.

“Đại tỷ không cần phải nhắc khéo,tam muội cũng cần chỉnh đốn một chút,không phải đại tỷ cũng đã chuẩn bị từ lâu rồi sao”

“Đệ…”

Hạ Vũ Nham ánh mắt sắc bén khiến Hạ Tư Thanh thêm phẫn,rõ ràng hắn là nhị đệ của nàng,vì sao lại không giúp nàng mà còn lên tiếng quở trách.

“Thanh Thanh,Nham nhi hai con đừng cãi nhau,ở đây còn rất nhiều người các con chú ý giữ thể diện cho Hạ gia”

Hạ Vũ Minh ngụ ý nhắc nhở chớ gây phiền toái,hắn là tướng quân hoàng triều không thể bị bẻ mặt trước những quan chức nhỏ bé kia được.

“Phụ thân con nói đúng,hai con là tỷ đệ sao lại đối khẩu nhau,đừng gây chú ý” Nhị phu nhân Tô Điệp biết tính tình lão gia như thế nào,ánh mắt bà khẽ liếc Hạ Tư Thanh,nha đầu này thật tình nóng vội,nếu như Hạ Băng Liên không đến thì càng tốt,như vậy nữ nhi của bà có thể thể hiện bản thân ở đây,may ra vương gia hoặc thái tử có thể động lòng mà tranh giành,nghĩ thôi cũng khiến bà vui nhường nào.

“Hoàng thượng,Thái hậu,Hoàng hậu,Thái tử,Ninh Quốc công chúa giá lâm”

Phía ngoài truyền đến tiếng của thái giám,lập tức chức trách quan lại đều quỳ xuống hô to: “Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế,Thái hậu,Hoàng hậu cát tường,Thái tử,Ninh Quốc công chúa cát tường”

“Chúng ái khanh bình thân”

“Tạ ơn long ân”

“Hôm nay công chúa của trẫm đường xa trở về,các ái khanh cứ tự nhiên dùng rượu a” Hoàng đế khua tay ý bảo cứ tự nhiên,tay còn lại khẽ vuốt chòm râu thon dài cười to.

“Hoàng thượng anh minh,thần hôm nay đặc biệt chuẩn bị vài tiết mục nho nhỏ góp vui,mong hoàng thượng đừng chê cười”

“Được được,Lý ái khanh thật chu đáo,trẫm nhất định sẽ ban thưởng”

Thừa tướng Lý Tịch miệng cười lấy lòng,ai không biết con cáo già này luôn đi nịnh nọt hoàng đế,lại không phải là đối thủ của tướng quân Hạ Vũ Minh,trong triều thế lực của cả hai không nhỏ,lại chơi thân với nhau,ai gặp cũng phải kính nể.

Lý Tịch vỗ tay 3 cái,một loạt mỹ nữ đi vào,tiếng đàn từ tay Lý Thừa Ngân vang lên,thân người mỹ nữ cũng theo tiếng đàn nhảy múa,rồi tiếp đó một giọng hát vang lên,giọng hát ấy chính là của Hạ Tư Thanh.

Nhạc đàn,tiếng hát cùng điệu múa hòa hợp với nhau,các quan đại thần thầm ngưỡng mộ hai vị tiểu thư tài cao này,Lý gia và Hạ gia thật phúc lớn,hoàng đế rất lấy làm thích thú,cả hai người này chưa bao giờ tách lìa,hoàng hậu Đan Phượng cũng rất hài lòng về tài nghệ của các nàng,cả thái tử cũng đắm chìm trong dục vọng,con ngươi của hắn nhướng lên thích thú,duy chỉ có thái hậu vẫn nghiêm trang quan sát,tư chất về gia quy rất tốt nhưng bà lại không thích y phục hở hang,nhìn điệu bộ của Hạ Tư Thanh như đang muốn quyến rũ đàn ông,thật không thể chấp nhận được điều này,còn nói về Lý Thừa Ngân thì nàng ta dung mạo xinh đẹp,ngược lại tính khí vẫn không tốt,thái hậu Tịnh Hy gương mặt sắc thái vẫn như cũ,không chỉ riêng thái hậu mà cả Ninh Quốc công chúa cũng không có hứng thú.

“Hoàng thượng,hôm nay cũng là ngày vui của ngài,Ninh Quốc công chúa trở về chính là phúc khí a,Thừa Ngân xin dâng tặng một khúc” Lý Thừa Ngân thân người nhúng nhẹ,đàn trên tay bắt đầu đàn,một bản nhạc dường như rất quen thuộc vang lên,ngay cả hoàng đế cũng ngạc nhiên tột cùng,chẳng phải đó là bài Tam Thốn Thiên Đường của Hạ Băng Liên sao,nghe ra có chút khác biệt,hay là do người thể hiện.

Đôi môi đỏ ngầu của ả cười mỉa,nếu hôm nay không đánh bại Hạ Băng Liên thì nàng sẽ không cam lòng.

Hạ Tư Thanh cũng không ngờ đến Lý Thừa Ngân có thể học được bản nhạc của Hạ Băng Liên,nhìn nàng ta thể hiện nàng thật không cam lòng.

“Vương gia vương phi đến”

Cuối cùng nàng cũng đến,thân hồng ngọc giản dị,không tô son đánh phấn nhưng vẫn giữ được nét đoan trang hiền thục của nữ nhân,cánh môi nàng hồng hào pha chút đỏ ngầu tự nhiên,gương mặt không cười ngược lại khí thế lạnh cường độ,đi bên cạnh Tiêu Nam Hiên nàng dường như đã nhấn chìm cái ác ma của y.

Quan lại đại thần cũng là lần thứ hai nhìn thấy nàng nhưng so với mấy hôm trước thì hôm nay nàng càng đẹp hơn và có phần lãnh khốc hơn hôm đó,vì sao lại thế.

Thái hậu tỉ mỉ quan sát khẽ cười,nữ tử này rất có khí phách,dung mạo đẹp hơn người,lại nhìn y phục rất ưu tú giản dị không chưng diện vẫn toát lên khí thế của một vương phi.

“Băng Liên thỉnh an”

“Bình thân bình thân,Liên nhi con đừng khách sáo,đã là người một nhà a”

Hoàng đế vô cùng hài lòng,con trai hắn quả thật có cách nhìn người.

“Con là Hạ Băng Liên sao” Thái hậu lên tiếng hỏi,nụ cười nhẹ nhàng mới vừa hé mở.

Lý Thừa Ngân và Hạ Tư Thanh tay nắm chặt,đến lúc cao trào nhất lại bị Hạ Băng Liên phá vỡ,lại lấy được lòng thái hậu,quả là hồ ly tinh.

“Vâng,thần chính là Hạ Băng Liên,thái hậu cát tường” Nàng nhúng nhẹ thân người,Tiêu Nam Hiên cũng khoái chí cười trong lòng,mẫu sử tử lại hiểu lễ nghi đến thế.

“Cháu ngoan lại đây với ai gia để ai gia xem nào”

Hạ Băng Liên nghe lời đi đến,nhìn gần càng thấy nàng trẻ đẹp hơn,lại nhìn vêd phía Tiêu Nam Hiên đang ghen tuông với bà,đứa cháu này lâu nay không thích nữ nhân ở cùng,hôm nay lại ghen tuông với tổ mẫu

“Con xem Hiên nhi,ta vừa mới mượn cháu dâu một chút liền muốn đòi lại”

Thái hậu Tịnh Hy khẽ chọc làm Tiêu Dao vương ho nhẹ ngồi xuống.

“Tổ mẫu thật biết đùa,vương phi là sức khỏe không tốt,Hiên nhi chỉ lo cho nương tử”

Các quan đại thần tai như muốn nổ tung khi nghe Tiêu Dao vương nói vậy,không ngờ cũng có lúc vương gia lo lắng cho nữ nhân,vị vương phi này hẳn là người tài cao được vương gia nhìn trúng.

“Con không khỏe sao,sao lại đến đây,nếu lỡ xảy ra chuyện gì thì ai gia sao có thể bồng cháu được”

“Chuyện này,thái hậu…thần và vương gia chưa thành thân…không thể a” Nàng bị thái hậu nắm lấy tay vỗ nhẹ,thái hậu này thật vui tính,trước mặt bao người lại đòi bồng cháu.

“E hèm,chỉ còn vài ngày ta và nàng thành thân,không sao đâu”

Tiêu Nam Hiên má hồng nói nhỏ đủ cho nàng cùng thái hậu nghe. Cả 3 người nói chuyện vui vẻ như quên đi sự hiện diện của mọi người,Hạ Tư Thanh nghiến răng căm ghét,nàng lại dùng chiêu hồ ly tinh quyến rũ luôn cả thái hậu.

Hạ Vũ Nham thực đau lòng,tiểu muội muội luôn bị ức hiếp nay trở nên xa lạ,nếu như là lúc trước nàng sẽ nhào vào lòng hắn mà nói “Ta rất nhớ huynh” Bây giờ trước mắt Hạ Băng Liên như trở nên xa lạ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN