Vương Tọa Công Lược Bút Ký
Chương 7
Theo bản năng cậu gắt gao mà ôm sư tử con đang ngủ ngon lành trong lòng ngực, thân thể căng thẳng, trừng lớn mắt, nhấp chặt đôi môi bị dọa đến cơ hồ không có huyết sắc gì.
Hùng sư đối với cậu mà nói tuyệt đối là quái vật khổng lồ đang nhìn xuống cậu, chậm rãi cúi cái đầu bự xuống thấp, Gallan thấy được nó tựa hồ như đang mở miệng ra, tức khắc bả vai run lên bần bật.
Đột nhiên một bàn tay to lớn từ bên cạnh vươn tới, tát một phát lên trên cái đầu của sư tử bự.
Sau đó, ở trong ánh mắt kinh tủng của Gallan, bàn tay to lớn kia túm chặt lấy tông mao sư tử rồi đột nhiên dùng sức túm nó kéo ra phía sau, lập tức kéo đầu dã thú cực lớn kia nghiêng ngả sang hướng bên cạnh.
Cậu nhấc mắt lên, theo cái tay kia nhìn qua, liền nhìn thấy có một người không biết từ khi nào đã xuất hiện ở bên cạnh, túm lấy cả người đầu sư tử bự vốn định thò qua kia trở về.
Đó là một thanh niên thân hình cao lớn, da thịt nâu thẫm, tay chân thon dài, ăn mặc quần áo đơn giản, có một đầu tóc ngắn màu nâu xoăn. Bên trong bộ quần áo rộng thùng thình kia lộ ra nửa phần cơ ngực căng chặt chẽ mà hơi hơi phồng lên, còn có trên cánh tay nâu thẫm có thể nhìn ra được từng khối cơ bắp căng chặt, thể trạng người này tương đối cường tráng.
Cũng khó trách, một đầu sư tử lớn như vậy, lại có thể bị hắn túm một phát liền túm trở về, thân thể không cường tráng thì sao có thể làm được chứ.
Sư tử con hoàn toàn không biết chung quanh đã xảy ra chuyện gì, còn đang vùi đầu ngủ hô hô.
Gallan ôm nó, ngửa đầu nhỏ, một đôi mắt nhìn người kia.
Dáng người nam nhân túm chặt sư tử kia thật sự rất cao lớn, hiện tại đầu cậu chỉ mới vừa đến bên hông đối phương mà thôi, chỉ có thể nỗ lực ngửa đầu mà nhìn.
Quần áo trên người thanh niên trông tùy ý đơn giản, trên người cũng sạch sẽ không có bất cứ phụ tùng gì, cúi đầu liếc mắt nhìn Gallan một cái, nhếch miệng cười.
Đường cong gương mặt kia rất là ngạnh lãng, hình dáng rõ ràng, mũi cao mắt sâu, thân thúy tựa như được đá cẩm thạch điêu khắc ra, trang bị một đôi mày kiếm nồng đậm khiến cho người ta một loại cảm giác tục tằng mà lại kiên nghị, cằm còn có mấy cây râu ngắn ngủn, thân hình tuy rằng cao lớn cường tráng, nhưng cũng sẽ không làm người ta cảm thấy sợ hãi.
Thanh niên kia mỉm cười với Gallan, tươi cười giống như ánh mặt trời thiêu đốt trong không trung, sang sảng, sáng ngời, làm người có một loại cảm giác nhịn không được mà muốn tới gần.
“Đứa nhỏ, ngươi ở chỗ này làm gì?”
Hắn một bên nói, một bên duỗi tay xoa nhẹ đầu nhỏ của Gallan một phen.
Xoa nhẹ một lát, hắn híp mắt lại tựa hồ như cảm thấy xúc cảm không tồi, lại xoa nhẹ thêm một phát.
Không dừng lại, lại xoa nhẹ một phen.
Gallan vừa rồi còn đang kinh tủng mà nhìn người này cường nghạnh bắt lấy tông mao sư tử túm ra sau một phát, nhìn đến kinh hồn táng đảm, sợ đầu sư tử kia tức giận lên một ngụm cắn đứt tay người nọ, cuồng bạo xong mình cũng sẽ theo đó gặp tao ương luôn.
Ai biết, đầu sư tử kia sau khi bị bắt lấy tông mao rồi thô lỗ túm trở về, chỉ là bất mãn mà khò khè một tiếng, sau đó liền chậm rì rì mà nâng chân trước lên liếm liếm móng vuốt, hoàn toàn không có một chút dấu hiệu tức giận nào. Dáng vẻ hậm hực kia thoạt nhìn như là đã bị người này túm rất nhiều lần rồi, đã quen, nên lười tức giận nữa.
Người này…… Nếu quen thuộc với sư tử như vậy, vậy hẳn là người chuyên môn phụ trách thuần dưỡng cùng chăm sóc sư tử nhỉ? Cậu nhớ rõ, sư viên* của Kamos Vương huynh đều do tâm phúc của hắn chăm nom, chỉ có người riêng mới được cho phép tiến vào.
*Sư viên: Vườn sư tử
Bởi vì sư tử là thánh thú của vương quốc, cho nên cũng chỉ có quý tộc thượng cấp mới có tư cách tiếp cận chúng nó.
Đại khái là bởi vì sư tử nhỏ ham chơi chạy mất, người này liền mang theo sư tử lớn đi tìm tới đây.
Cơ mà người này là ai vậy? Cậu dường như chẳng có bất cứ ấn tượng gì đối với hắn cả.
Nếu là quý tộc thượng cấp nhậm chức ở trong vương cung, cho dù cậu không thân thiết với hắn, nhưng tốt xấu gì cũng nên có chút ấn tượng mới đúng. Nhưng vào mười mấy năm sau ở trong Vương Cung, cậu hình như hoàn toàn chưa từng thấy qua người này……
Gallan nghĩ như vậy, nâng cục lông nhỏ ngủ đến kêu khò khè trong lòng ngực mình lên cho hắn.
“Không phải ta trộm, là vừa rồi nhặt được ở chỗ này.”
Cậu nói, nỗ lực lộ ra vẻ mặt biểu tình vô tội, muốn biểu đạt bản thân không phải là tội phạm dụ dỗ.
“Trả lại cho ngươi.”
Sư tử con vốn dĩ đang ngủ ngon lành, đột nhiên rời đi cái ôm ấp mềm mại ấm áp kia, còn bị giơ lên, vì thế ngốc đầu ngốc não mà nâng cái đầu nhỏ lông xù xù lên nhìn khắp nơi.
Liếc mắt một cái nhìn thấy một bàn tay to màu nâu đang duỗi về phía mình, sư tử con không chút khách khí mà há mồm ra, ngao ô một tiếng, một ngụm táp xuống, hung ác mà cắn cái tay kia.
Không cần mi! Nhanh tránh ra ——
Gallan đưa sư tử con qua: “…………”
Người nào đó duỗi tay muốn tiếp nhận sư tử nhỏ lại bị đối phương siêu hung mà ngao ô một ngụm hung hăng cắn: “………… Chậc.”
Thanh niên tóc nâu sách một tiếng, dùng một cái tay khác bẻ miệng sư tử con ra, lúc này mới lấy được ngón tay bị sư tử nhỏ gắt gao ngậm chặt trở về. Cũng may hàm răng của sư tử con còn chưa có sắc nhọn, mà trên ngón tay hắn lại tràn đầy vết chai, da dày thịt béo, cho nên cũng không có bị cắn thương.
Sư tử lớn phía sau hắn phát ra một tiếng khò khè từ trong cổ họng, như là đang cười nhạo hắn.
“Được rồi, mang đứa nhỏ này trở về đi.”
Thanh niên tóc nâu nói, cũng không quay đầu lại, tùy tay dùng ngón cái chỉ chỉ đầu sư tử lớn ở phía sau.
Hắn như là đã biết cục lông nhỏ này không thích mình, cho nên không hề lại thử vươn tay bắt lấy sư tử con kia nữa, mà là ý bảo Gallan đưa sư tử nhỏ đến chỗ sư tử lớn.
Gallan nhìn đầu sư tử lớn uy vũ hùng tráng dù há mồm nuốt trọn bản thân cũng còn chưa đủ để nhét kẽ răng kia, trong lòng vẫn còn có chút e ngại. Cậu nghĩ nghĩ, đặt sư tử nhỏ ở trên mặt đất, bắt lấy cái mông tròn vo của cục lông trong, đẩy đẩy về phương hướng sư tử lớn.
Cục lông nhỏ bị đứa nhỏ buông xuống còn có chút ngốc, ngồi dưới đất nhìn trái xem phải, sau khi bị đẩy một chút mới thấy được lão ba nhà mình, vì thế lập tức hưng phấn bò dậy, thí điên thí điên mà bước bốn cái chân ngắn nhỏ chạy tới chỗ lão ba nhà mình, sau khi đã chạy đến trước mặt sư tử lớn, lại hướng về phía lão ba mà ngao ô một tiếng.
Sư tử lớn lại khò khè một chút từ trong cổ họng, cái đầu cực lớn cúi thấp xuống, vươn đầu lưỡi thật dày liếm một ngụm, sau đó một ngụm ngậm lấy phía sau cổ con non ham chơi nhà mình, quay đầu lại một lần nữa chui vào bên trong lùm cây mà không lâu trước đây nó đã chui ra, rất nhanh đã biến mất trong tiếng vang lùm cây đong đưa sàn sạt.
Xác nhận xong đầu thú vương uy mãnh kia đã ngậm con non nhà mình rời đi rồi, trái tim treo cao của Gallan mới rốt cuộc được thả xuống.
Hù chết cậu mất.
Đây vẫn là lần đầu tiên cậu tiếp cận với loại dã thú đáng sợ như vậy, bốn lần trọng sinh trước đó, cậu chỉ có thể ngẫu nhiên sau khi Kamos Vương huynh chinh chiến trở về, nhìn được mấy đầu sư tử kia ở phía xa xa vài lần mà thôi.
Cậu mới vừa nhẹ nhàng thở ra, đã cảm thấy có chút không thích hợp. Có người đang vuốt lông, vuốt tóc cậu, bắt đầu từ vừa rồi đến lúc này vẫn chưa từng dừng tay. Gallan không hiểu ra sao mà ngẩng đầu lên, cái nam nhân vẫn luôn xoa đầu cậu kia đang cúi đầu cười tủm tỉm mà nhìn cậu.
Thấy Gallan ngửa đầu nhìn hắn, nam nhân còn nhếch miệng cười hắc hắc với cậu.
Cặp mắt kia nhìn chằm chằm vào cậu, như là đang sáng lên, đáy mắt như có thứ gì đó đang nhộn nhạo, lộ ra vài phần quỷ dị.
Gallan bị hắn nhìn đến có chút sởn tóc gáy.
Không biết có phải là ảo giác của cậu hay không, cậu luôn cảm thấy ánh mắt nhìn chằm chằm cậu của người nam nhân này có chỗ nào không đúng.
“Ngươi ở phía bên kia sao?”
Cằm nam nhân ngoắt ngoắt về phía phương hướng Gallan đi tới, trên tay vẫn không ngừng, lại đang xoa trên đầu Gallan một phen.
Đã bắt đầu cảm thấy ánh mắt của nam nhân không thích hợp Gallan lập tức giơ tay, ngăn cản tay nam nhân, lui về phía sau một bước.
Sau khi chú ý tới trong mắt nam nhân bị ngăn cản tay lộ ra vẻ tiếc hận, trong lòng cậu càng thêm cảnh giác. Cậu nghĩ nghĩ, ngồi xổm xuống, cột chặt lại dây buộc có chút lỏng lẻo trên cẳng chân.
“Ân.”
Cậu một bên buộc chặt dây cột giày, một bên làm bộ như không chút để ý mà trả lời.
Hiện tại quý tộc thượng cấp ở trong vương cung hẳn là đều đã biết, nơi đó giờ phút này đều toàn là vương đệ được đề cử đến từ khắp nơi trên cả nước. Nếu người nam nhân này muốn làm cái gì với cậu, như vậy sau khi biết được thân phận của cậu thân là huyết mạch chi thứ của vương thất cùng với vương đệ được đề cử, hẳn là sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Tuy rằng cậu có thể giải quyết được mấy con gấu con lớn hơn bản thân, nhưng lấy bộ dạng tay nhỏ chân nhỏ này của cậu…… Nếu nam nhân có thể một tay túm được sư tử cường tráng đi mà muốn động thủ với mình, phỏng chừng chỉ một bàn tay thôi là đã có thể ép tới mình không thể động đậy rồi.
Nhưng là thực đáng tiếc, câu trả lời của cậu không thể dọa lui được nam nhân rõ ràng là mang dụng tâm kín đáo này.
Thời điểm cậu đang quỳ trên mặt đất làm bộ buộc chặt dây cột giày, nam nhân kia liền tách hai chân ra, hai khuỷu tay đáp trên hai đầu gối tách ra, tùy tiện mà ngồi xổm xuống ở trước mặt cậu, cười tủm tỉm mà nhìn cậu, nói: “Có muốn ăn ngon không? Đại ca ca mang ngươi đi ăn cái gì nha?”
Hắn một bên nói, một bên mở rộng đôi tay về phía Gallan.
“Tới, để đại ca ca ôm ngươi đi nào ~~”
Miệng lưỡi dụ dỗ rõ ràng này làm cho Gallan càng thêm cảnh giác.
Từng trọng sinh bốn lần nên cậu biết rõ, có vài quý tộc thượng cấp hoang dâm vô độ có sở thích đặc thù đối với trẻ con. Mà hiện tại lấy bộ dạng bé nhỏ trắng trắng nộn nộn nhu nhược kiều nộn này của cậu, quả là rất hợp với khẩu vị của loại người này.
Câu nói vừa rồi của nam nhân, còn có động tác kia, cùng những lời tựa như “người bạn nhỏ đi cùng chú đi chú mua kẹo que cho cháu ” của tội phạm dụ dỗ trong thế giới ban đầu của cậu thì có gì khác nhau đâu?
Cậu nhìn chằm chằm hai tay mở rộng về phía mình của nam nhân, đứng lên, cẩn thận mà lui về phía sau một bước, một bên lui về phía sau một bên lắc đầu.
“Không được, ta phải đi trở về.”
“Phải không?”
Bị cự tuyệt trên gương mặt anh lãng của nam nhân kia lộ ra biểu tình mất mát rõ ràng, giống như là một con chó bự rũ lỗ tai xuống vậy, Gallan nhìn mà càng thêm không thể hiểu được.
Nhưng là rất nhanh, nam nhân đã lại tỉnh lại, cười ha ha.
“Vậy được rồi, trước khi chia tay, để cho đại ca ca ôm một cái nhé.”
Nam nhân cười hì hì nói, dây thần kinh thô nên hắn tựa hồ căn bản là không chú ý tới phòng bị cùng cảnh giác của Gallan đối với hắn, chỉ biết duỗi tay ra, kéo bé con về phía mình, một phen kéo vào trong lòng ngực, xoa xoa cọ cọ.
A a ~~ thiệt mềm thiệt nhỏ thiệt đáng yêu ~~
Nam nhân ôm đứa nhỏ trong lòng ngực, tức khắc cảm thấy mỹ mãn, một bàn tay không ngừng vuốt lông tóc trên đầu đứa nhỏ, cằm dán trên trán đứa nhỏ mà cọ cọ.
Đau đau đau đau đau quá ——
Làn da trẻ con non mềm, bị mấy sợi râu ngắn cứng dưới cằm nam nhân quét đến có chút đau đớn. Nhưng là giờ phút này Gallan đã bất chấp cái trán bị cọ đau, cả người kinh hoảng vô cùng.
Nam nhân này tuyệt đối là kẻ có ham mê biến thái đặc thù đối với trẻ con!
Thoạt nhìn thì nhân mô cẩu dạng, không nghĩ tới cư nhiên lại ——
Cậu cắn răng nghĩ.
Làm sao bây giờ? Nam nhân này sức lực lớn, cậu có đánh cũng đánh không lại, tránh cũng tránh không thoát.
Gallan tâm hoảng ý loạn mà khẽ đảo mắt, nhìn nhìn trái nhìn nhìn phải, chỉ hy vọng có những người khác lại đây. Nhưng là địa phương này rất hẻo lánh, cậu trước sau vẫn không thấy được bóng dáng những người khác.
Mắt thấy người nam nhân này tựa hồ là muốn đứng dậy, nhân tiện bế cậu lên, cậu càng thêm luống cuống.
Không được!
Nếu thật sự bị nam nhân này ôm đi, không biết mình sẽ phải rơi vào kết cục như thế nào nữa.
Gallan quyết tâm, nhìn chuẩn thời cơ nam nhân vừa mới muốn đứng dậy, dùng mũi chân vừa rồi mới ngồi xổm xuống cố ý làm bộ như buộc chặt dây cột giày âm thầm chọc chọc trên mặt đất dùng cát đất một phen hất về phía mắt nam nhân.
Sau đó, cậu đột nhiên nhấc chân, một chân nặng nề đá vào giữa hai chân của nam nhân.
Cho dù thân thể có lại cường kiện đi nữa, nơi đó của nam nhân vĩnh viễn là điểm yếu ớt nhất.
Hoàn toàn không nghĩ tới thỏ con mềm mềm manh manh trong lòng ngực lại sẽ đột nhiên mở răng nhọn ra một ngụm cắn xuống, nam nhân không hề phòng bị chỉ kịp né tránh cát đất bay thẳng đến trước mặt, không thể tránh thoát được cú đánh tiếp theo của đứa nhỏ —— mắt hắn đột nhiên lập tức trợn tròn, từ bộ vị không thể miêu tả nào đó truyền đến đau nhức làm hắn hít hà một hơi.
Thừa dịp thời điểm nam nhân bởi vì đau nhức mà cả người cứng đờ, Gallan một phen đánh bay hai tay nam nhân ôm lấy cậu, xoay người nhanh chóng chạy đi mất.
“Chờ —— ngươi —— tê tê —— đệch mịa! ——”
Nam nhân quỳ trên mặt đất tê tê mà hút khí lạnh, nhìn đứa nhỏ kia giống như một con nai con bị chấn kinh mà ba nhảy hai nhảy đã không còn thấy tăm hơi bóng dáng đâu, lại nhớ đến ánh mắt chán ghét mà vừa rồi đứa nhỏ kia dùng để liếc hắn một cái, rốt cuộc cũng hậu tri hậu giác phát hiện chỗ nào không đúng khiến hắn tức khắc run rẩy khóe miệng một chút, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.
Hắn cư nhiên lại bị coi thành……
Tuy rằng rất muốn đứng dậy đuổi theo, nói cho đứa nhỏ kia mình thật sự không phải là loại người như thế, nhưng cảm giác đau đớn truyền đến từ bộ vị yếu ớt đau nhức đến mức làm người ta tuôn trào mồ hôi lạnh khiến hắn phải lực bất tòng tâm, chỉ có thể kẹp chặt hai chân quỳ trên mặt đất, cả đứng dậy cũng đứng không nổi.
Đệch đệch đệch đệch!
Bộ dạng này tuyệt đối không thể bị những người khác nhìn thấy được!
Khuôn mặt vốn dĩ anh lãng của nam nhân giờ phút này lại đầy vặn vẹo lấy tư thế chật vật nhất từ lúc chào đời cho tới nay mà quỳ trên mặt đất, mày rậm run rẩy che lại bộ vị mấu chốt, nhe răng trợn mắt mà nghĩ.
…………
……………………
Lần này đây cậu trọng sinh tuyệt đối là trúng năm không may mắn! Vận rủi quấn thân!
Thật vất vả mới thành công trốn thoát ra khỏi trong tay nam nhân biến thái thích trẻ con kia Gallan hậm hực mà nghĩ.
Vừa mới trọng sinh xong, đã gặp ngay tử địch Heymos.
Đuổi tử địch Heymos đi rồi, lại tới một đám gấu con.
Đánh cho đám gấu con kia chạy quắn đít, một đầu sư tử lớn hù chết người đã tới.
Sư tử lớn thật vất vả mới rời đi, lại tới nữa một nam nhân biến thái muốn dụ dỗ trẻ con……
…………
Nhân sinh gian nan.
Sinh hoạt hiểm ác.
Thiên mệnh chi tử Gallan, hôm nay cũng lại ra sức giãy giụa trong cuộc đời gian nan hiểm ác này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!