Vương Tử Kỵ Sĩ - Chương 16: Bé ngoan ngậm lấy lão công tinh dịch lên lớp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
196


Vương Tử Kỵ Sĩ


Chương 16: Bé ngoan ngậm lấy lão công tinh dịch lên lớp


“Đi ra ngoài.” Đôi môi bị hôn vẫn còn chút sưng tấy nhàn nhạt phun ra hai chữ.

côn th*t Ngô Thắng Vũ vẫn còn trong cơ thể cậu, nhìn người giây trước như dâm phụ bị mình làm đến bắn nước tiểu, chớp mắt liền lạnh mặt đuổi đi, hắn chậc chậc một tiếng, xong chuyện liền trở mặt không quen biết sao? Tiểu xử nam vừa lần đầu ăn trái cấm, vừa lột được mặt nạ lạnh lùng của con mồi hắn nhấm nháp đã lâu, thật có chút hoài niệm dư vị sảng khoái đến tận mây xanh kia. Nhưng mà người vừa nồng nàn ân ái lại tạt hắn một chậu nước lạnh, thật có chút không đúng a…

Bất quá hắn biết cậu chính là như vậy, bởi vì tính cách lạnh như băng đó mới khơi lên dục vọng muốn chinh phục của Ngô Thắng Vũ hắn, không thất thố như lần trước, hắn cố ý dùng côn th*t vừa bắn xong lại bán cương đỉnh đỉnh cậu, hơi thở mang theo chút nhục dục ghé vào tai cậu, “Là ai vừa sướng đến bắn nước tiểu, vừa gọi đại dương v*t của ông xã thật lợi hại, làm em mang thai đi, thế nào, chớp mắt một cái đã quên rồi sao?”

Nghe hắn nói, gương mặt vốn đã hồng nhuận càng đỏ hơn, lại xấu hổ phát hiện mình bị nhục nhã như thế mà lại có cảm giác, hoảng loạn trực tiếp dùng sức đẩy người kia ra, địa phương liên kết nhẹp một tiếng liền tách ra.

Nhìn mình bị “ghét bỏ” như vậy, Ngô Thắng Vũ cũng không có tức giận, liếc mắt nhìn phía dưới Dương Uấn Chi vẫn mặc chiếc quần chữ T, hai tiểu cầu ướt đẫm, không biết là tinh dịch của hắn hay vẫn là d*m thủy của cậu, chỉ biết huyệt động đỏ hồng dâm đãng nhẹp nhẹp phun dịch chảy dọc hai bên đùi. Không nghĩ tới vật mà hắn luôn xem là bẩn lại có người dùng nơi mềm yếu nhất lưu giữ lại, cũng không nghĩ tới có một ngày hắn bị dính nước tiểu lên người lại không thấy buồn nôn, trái lại tâm tình còn có chút phơi phới. Ngô Thắng Vũ đi tới bồn rửa tay một bên dùng nước thanh tẩy bắp đùi, một bên cười tà ác.

“Bên trong là tinh dịch của chồng cậu đó nha, tốt nhất nên ngậm thật chặt đừng lộ ra, nếu không toàn trường sẽ biết cậu bị tớ làm.” Nói xong hắn cũng không quản chân vẫn còn ướt, trực tiếp mặc quần vào, vốn định giúp Dương Uấn Chi rửa sạch lại bị đối phương vô tình tránh né. Hắn cũng không miễn cưỡng cậu, đi tới cửa như là nghĩ đến gì đó lại quay đầu nói, “Còn có đồ đá bóng của tớ cậu dự định khi nào trả, tớ vẫn chờ đi chơi bóng.” Nói xong cũng không nhìn phản ứng Dương Uấn Chi liền đi ra ngoài.

Dương Uấn Chi một hồi lâu mới phục hồi tinh thần, đột nhiên lấy tay bưng kín mặt, cậu cảm thấy trả lại bộ quần áo kia so với lên bảng làm một bài toán còn khó hơn, không nghĩ tới hắn còn nhớ bộ đồ dó, thật là…

Cậu nhìn d*m thủy vương đầy trên bắp đùi ngay lập tức dùng nước thanh tẩy, cả quá trình cậu không dám nhìn gương lấy một lần, Dương Uấn Chi biết cậu bây giờ chắc chắn trông rất dâm loạn. Trên mặt đất còn chút chất lỏng khả nghi, nhưng cậu cũng không quản nổi. Bởi vì côn th*t Ngô Thắng Vũ thật lớn, bắn thật sâu, phần lớn đọng trong cơ thể cậu nhưng chỉ cần cậu hơi động đậy tinh dịch vẫn chảy xuống. Nghĩ tới đây, cậu có chút thỏa mãn.

Dương Uấn Chi nghĩ mình hẳn là sẽ không mang thai. Mấy ngày nay cậu trên mạng dò dò tìm tìm, liền biết được chút tư liệu, phần lớn người song tính phát dục không quán toàn vẹn, dù có tử cung cũng không nhất định sẽ có buồng trứng, cho nên tỉ lệ mang thai rất hiếm nên cậu cũng không để tâm việc kia.

Quần lót tình thú vẫn còn vắt lỏng trên người, Dương Uấn Chi cởi ra, lại không biết xử lý như thế nào, khẳng định không thể tiếp tục mặc, thế nhưng nếu vứt đi… Nghĩ đến mình lần trước đã vứt love egg, nếu như vứt thì đạo cụ cuối cùng cũng coi như mất, cậu có chút không nỡ, mà ngẫm lại bí mật này nếu bị ai phát hiện liền bết bát hơn, vẫn nên là bất đắc dĩ ném vào thùng rác bên cạnh, thôi thì có gì sau này sẽ mua lại đi, tiện tay dùng bọc snack phía trên che lại phòng người phát hiện, mặc đồng phục trở về lớp.

Thời điểm cậu về lớp hắn đã sớm an tọa, không khí lớp học có chút khác thường, nếu như là Ngô Thắng Vũ, đừng nói là một tiết, dù hắn cúp một tuần cũng không ai để ý thế nhưng học sinh đứng top như Dương Uấn Chi hôm nay lại cúp tiết, mọi người đều phi thường lạ lẫm. Bất quá sắc mặt cậu tái nhợt, gò má lại hơi ửng, giáo viên Ngữ Văn cũng chỉ cho là cậu ngã bệnh, không nói gì thêm, cho cậu vào lớp.

Ngô Thắng Vũ nhìn dáng đi cậu có chút kỳ quái, không nhịn được mừng thầm. Thầy giáo kính yêu của họ chắc chắn không nghĩ trạng nguyên của họ vừa bị nam nhân làm sảng đến bắn nước tiểu trong nhà vệ sinh.

Cậu bởi vì phải kẹp chặt phòng tinh dịch chảy ra, chân như phủ một lớp bảng mỏng, mỗi bước đi thật khó khăn. Cậu cũng không biết tại sao mình lại nghe lời người kia, cứ như vậy ngậm lấy tinh dịch của hắn lên lớp, bất quá nếu như hắn không nói, cậu… cũng sẽ làm vậy đi. Khát khao lâu như vậy, bảo cậu thanh tẩy, cậu cũng thật không nỡ. Thế nhưng, Dương Uấn Chi khẳng định sẽ không nói ra, thế nên thoại nhìn cậu như là bị hắn ép buộc.

Dương Uấn Chi căng thẳng kẹp chặt mông, lo rằng chỉ cần mình không cẩn thận một chút tinh dịch sẽ liền chảy ra, Ngô Thắng Vũ bên cạnh lại dùng ánh mắt nóng cháy nhìn cậu, Uấn Chi như ngồi trên đống than, cả người hừng hực lửa.

Nghĩ đến cậu lên lớp còn ngậm tinh dịch của mình, Ngô Thắng Vũ thật muốn mắng cậu tao hóa, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ khả ái bởi vì sợ nó chảy ra mà cau mày, hắn lại mắng không nổi nữa, rõ ràng là cậu nghe lời hắn không phải sao? Tại sao lại ngoan ngoãn ngậm lấy? Cậu so với hắn tưởng tượng còn đáng yêu hơn nhiều, càng muốn bắt nạt nhiều hơn.

Thật vất vả mới đến buổi trưa, dù cậu liều mạng nhịn xuống vẫn cảm nhận được thứ đó khẽ rỉ ra một ít, hạ thân có chút ướt át.

“Uấn Chi, không phải muốn cùng nhau ăn cơm sao?” Không nghĩ tới Dương Quân còn nhớ lời nói của mình lúc nóng não lỡ buông, Dương Uấn Chi có chút bất đắc dĩ, lúc đó đầu bị bồn cầu đánh hỏng rồi. Đừng nói mời Dương Quân đi ăn cơm, cậu hiện tại chỉ cần đứng lên là có thể thấy dưới khố đồng phục thấm ướt một mảng, làm sao có mặt mũi ra ngoài chứ.

“Cậu ấy không đi, cô đi một mình đi.” Không đợi cậu mở miệng, Ngô Thắng Vũ đã không nhịn được từ chối.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN