Vương Vấn Đầy Cố Chấp - Chương 8: Cô em mới tới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Vương Vấn Đầy Cố Chấp


Chương 8: Cô em mới tới


Edit: X

Beta: TH

Cố Thanh Yến vội vàng rửa mặt thay quần áo, còn là người đầu tiên đến phim trường.

Nữ chính Nhan Linh có địa vị cao, nhưng cô ta còn bận tham gia chương trình khác cho nên chỉ báo tin rằng mình bận, không tham gia được.

Sau đó không biết vì nguyên nhân gì đổi ý, báo lại sẽ tham gia nhưng tới trễ một chút, thời gian thật sự cấp bách.

Nam chính là ảnh đế, mặt luôn tươi cười. Anh ta rất chú trọng hiệu suất cho nên đúng giờ đã có mặt tại phim trường.

Nam phụ chỉ đến sau Cố Thanh Yến mấy phút, lúc đầu ở hiện trường chỉ có hai người bọn họ.

Nam phụ trông rất đẹp trai, cơ thể săn chắc, khi cười lên cả gương mặt như tỏa nắng. Khi đối diện với hắn, rất dễ ấn tượng bởi hàm răng đều tắp trắng bóc.

Cười lên nom vô tư đơn thuần, dáng vẻ dễ gần.

Hắn chủ động chào hỏi Cố Thanh Yến, nụ cười tươi rạng rỡ dưới ánh nắng mặt trời: “Cô là người mới à? Trước đây tôi chưa từng gặp qua.”

Trên đường tới đây Kiều Vân đã nhắc nhở cô, vị Ảnh đế kia có hẳn phòng riêng, không chỉ danh tiếng mà tính tình cũng rất tốt.

Thường chiếu cố hậu bối, công tư phân minh, sẽ không cậy thế uy hiếp người mới, có thể yên tâm.

Nam phụ nổi danh là con nhà giàu, tên Túc Nghị, là một người cởi mở dễ ở chung. Chỉ là tính tình rất hấp tấp nóng nảy, lúc quay phim dễ dàng phát cáu mắng chửi người khác. Nhưng hậu trường vững chắc, không ai dám so đo với hắn.

Diễn xuất cũng không tệ, cũng không ỷ thế ăn hiếp người mới.

Trong đầu Cố Thanh Yến điểm lại những tin tức này, nở nụ cười với Túc Nghị: “Sau này mong được tiền bối chiếu cố nhiều hơn.”

“Nói hay.” Túc Nghị cười một tiếng, vẫy tay với trợ lý: “Đem hai bình nước tới, đem theo cả hai cái bàn nhỏ.”

Trợ lý vui vẻ làm theo, bỏ đồ trên tay xuống, chạy đi làm chân sai vặt cho Túc Nghị.

Túc Nghị quay đầu: “Cũng sắp năm mươi rồi, mà một người cũng chưa thấy đến. Nói chuyện đến hai giờ mà đạo diễn Từ vẫn không đến vậy thì hai chúng ta là kẻ ngốc rồi.”

Lời này không ổn, nói tiếp là sẽ gây rắc rối, Cố Thanh Yến chỉ cười không nói gì.

Mặt trời đã lên cao, lớp trang điểm trên mặt Túc Nghị cũng đã nhạt đi, vì ra mồ hôi cho nên lớp phấn cũng bị tróc không ít.

Hắn không dám lau mặt, sợ sẽ làm trôi lớp trang điểm.

Hắn thích đóng phim, nhưng lại không thể không trang điểm. Nhưng lên màn ảnh thì không trang điểm không được vì sẽ rất xấu.

Túc Nghị nhìn chằm chằm Cố Thanh Yến một hồi rồi ngạc nhiên: “Cô không trang điểm sao?”

Mặt của hắn đột nhiên phóng đại trước mắt, mũi hắn cơ hồ dính sát vào mũi Cố Thanh Yến.

Cố Thanh Yến giật nảy mình, lui về sau một bước, suýt va vào đạo cụ phía sau.

Túc Nghị liếc cô một cái “Sao lá gan cô nhỏ như vậy? Tôi muốn nhìn xem da mặt cô có lỗ chân lông không thôi, cô dưỡng da thế nào để da đẹp như vậy?”

Túc Nghị từ khi gia nhập vào giới giải trí, hắn còn tỉ mỉ hơn so với con gái, cái gì cũng không dám ăn, cũng không dám dùng bậy các loại mỹ phẩm.

Thoa một đống mỹ phẩm dưỡng da đắt tiền lên mặt, thường xuyên đi spa, thế nhưng lỗ chân lông vẫn không nhỏ đi, làn da cũng vẫn thô ráp.

May mắn là phim ảnh hiện nay hiệu ứng làm đẹp tốt đến dọa người, cũng không quay cận mặt nên hắn vẫn là mỹ nhan thịnh thế.

Cố Thanh Yến hoàn hồn, mấy giây sau mới ừ một tiếng.

Câu nói này là thật tâm nhưng trước giờ cô chưa hề bảo dưỡng qua.

Nhưng lời khen này cũng rất chân thành, Cố Thanh Yến đổi cách thuyết phục: “Anh có nghe qua một thuyết pháp chưa? Làn da con người 90% là do bẩm sinh, 9% còn lại dựa vào massage và giấc ngủ, chỉ 1% mới là do chăm sóc.”

Túc Nghị:…

Hắn vung phí bao nhiêu tiền bạc lên mặt chỉ để đổi lấy 1% hay sao…

Cố Thanh Yến thấy hắn trầm mặc, ừ một tiếng, cố cứu vãn câu chuyện: “Có điều anh có tiền mà, rất nhiều người 1% kia cũng không làm được.”

Túc Nghị: “Cũng được.”

Hắn cười vui vẻ: “Cô cũng thật thú vị.”

Cố Thanh Yến cười: “Anh cũng vậy.”

Túc Nghị:?

Cuộc hội thoại này còn có thể tiếp diễn sao?

Em gái này vừa xinh đẹp lại lanh lợi, kết quả khiến hắn không nói lên lời.

Bọn họ chọn một chỗ bóng râm ngồi xuống, bàn của đoàn làm phim nhỏ mà thấp, Cố Thanh Yến buồn bực vung vẩy chân, lộ ra đôi chân dài trắng nõn dưới ánh nắng mặt trời.

“Cô không sợ bị đen da à?”

Cố Thanh Yến ừ một tiếng, cúi đầu nhìn làn da dưới ánh nắng mặt trời, cùng với phía bị che khuất tựa hồ cũng không có gì khác biệt.

“Phơi nắng dưới mặt trời ở khoảng cách thích hợp giúp hình thành lên melanin, có ích cho cơ thể.”

Túc Nghị:…

Cô em gái này đúng là một bụng lý luận.

Đạo diễn Từ vừa đúng giờ tới phim trường, ông cũng rất vội. Trên thực tế vẫn còn nhiều vai chưa được quyết định, ông phải sắp xếp thời gian quay phim cho các diễn viên càng sớm càng tốt vậy nên mới tới trễ.

Túc Nghị vốn thân với Từ Đạo, thấy bóng dáng ông xuất hiện lập tức phàn nàn: “Chú Từ này, chỉ có mấy người chúng ta thôi sao? Tôi sắp bị cháy đen rồi đây, chúng ta thì không sao, nhưng sao có thể để em gái xinh đẹp này đứng phơi nắng chứ?”

Mặc dù cô em gái này hình như khá thích phơi nắng.

Đạo diễn Từ cười hoà ái: “Nhan Linh đang trên đường tới rồi, là lỗi của tôi, không thông báo trước.”

Túc Nghị bất mãn hạch sách: “Ảnh đế cũng đã đến rồi, chỉ có cô ta to bè lớn cánh mới dám để mọi người chờ lâu.”

Xem như tát thẳng mặt, cũng chỉ có Túc Nghị nói thẳng trước mặt mọi người như vậy.

Mọi người đều làm như không nghe thấy, chỉ có đạo diễn nhẹ giọng khuyên nhủ: “Không sao, chiều nay cũng có thời gian rảnh, vậy để mọi người nghỉ ngơi một chút đi.”

Túc Nghị cũng không phải người tính toán chi li.

Bĩu môi uống một hớp nước, sớm biết Nhan Linh đến trễ như vậy thì hắn ngồi luôn trong xe khỏi ra, bên ngoài nóng chết mất.

Ước chừng khoảng hơn mười phút, một chiếc xe Maybach chậm rãi tiến vào phim trường.

Túc Nghị có nghiên cứu qua về siêu xe, hỏi một tiếng: “Đây là xe của Nhan Linh? Cô ta chơi lớn thế, lái xe đắt như vậy đến đây?”

Chiếc xe này cũng thuộc hàng hiếm, trên thế giới chỉ có tổng cộng mười chiếc, giá ước chừng không dưới tám ngàn vạn, cụ thể bao nhiêu không ai rõ.

Lúc trước hắn cũng rất thích, nhưng cha hắn không mua cho, bảo rằng xe đắt như vậy thì hắn tự kiếm tiền mà mua.

Nhưng chờ hắn kiếm được nhiều tiền, thì món ăn cũng lạnh rồi.

Nhan Linh từ ghế lái phụ xuống, ưu nhã tháo kính râm, mỉm cười chào mọi người.

Cùng xuống theo là người trợ lý của Thời Thâm Niên.

Xe dừng ở chính giữa phim trường, trợ lý kia sau khi xuống xe thì đi về phía ghế sau hỏi thăm vài câu.

Người ngồi phía sau không xuống xe, trợ lý đi về phía đạo diễn Từ: “Giám đốc Thời của chúng tôi muốn thảo luận với các vị về chuyện cát xê.”

Trên mặt đạo diễn Từ lộ ra vẻ kinh ngạc, tuy nói Thời Thâm Niên là người đầu tư, nhưng công việc của anh bề bộn, loại chuyện nhỏ nhặt này mà cũng đích thân tới, thật kì quái.

Lúc đầu, Thời Thâm Niên muốn mau chóng xác định dàn diễn viên khiến ông cũng cảm thấy kì quái, ông ta cũng có chút quen biết với Thời Thâm Niên, anh tuyệt đối không phải người hành xử bừa bãi.

Nhưng lần này thực sự không giống những lần trước.

Đạo diễn Từ nhìn sang Nhan Linh ngồi trên chiếc xe sang trọng này mà tới, cô ta cũng tỏ vẻ kiêu ngạo vô cùng.

Hất cằm, cái điệu chỉ sợ người khác không nhận ra mình là người giàu có.

Đúng là người trẻ tuổi non dạ, đạo diễn Từ lắc đầu, những hành động này của Thời Thâm Niên tuyệt không phải vì Nhan Linh.

Đạo diễn Từ mỉm cười: “Vô cùng hoan nghênh, tôi cũng đang muốn giám đốc Thời chỉ điểm vài chỗ.”

“Giám đốc Thời?” Túc Nghị nghe thấy động tĩnh bên kĩa, thấp giọng thì thầm bên tai Cố Thanh Yến: “Thời Vĩnh Hưng? Cô của Nhan Linh không phải vợ của ông ta sao? Đến đứa cháu gái cũng không buông tha cho.”

Cố Thanh Yến thì trái lại, giờ mới biết quan hệ sâu xa giữa Thời Thâm Niên với Nhan Linh, khó trách bọn họ có thể đến với nhau.

Túc Nghị vẫn không ngừng thì thầm bên tai: “Thời Vĩnh Hưng này già mà không đứng đắn, nên bị soán quyền…”

Tiếng nói bỗng im bặt, Túc Nghị nhìn thấy người vẫn đang ngồi trên xe – Thời Thâm Niên bỗng bước xuống, bị dọa suýt nữa nhảy dựng lên.

“Sao lại là hắn.”

Cố Thanh Yến có chút hiếu kì ngoái đầu nhìn.

Túc Nghị hóng hớt giải thích: “Cô biết Thời Thâm Niên không? Hắn vốn nổi tiếng là Liễu Hạ Huệ, trước đây mấy tin tức tôi nghe được đều nói phương diện kia của hắn không được, là đó đó… Cô hiểu không?”

Túc Nghị nói được một nửa, chợt nhận ra đây là cô em xinh đẹp chứ không phải đám anh em của hắn nên giữa chừng lại thôi.

Cố Thanh Yến trầm mặc mấy giây, không nói gì.

Thâm Niên được hay không chính cô là người biết rõ, tới mức khiến cô phải run rẩy mà đi.

Túc Nghị nghĩ cô thẹn thùng bèn đổi chuyện: “Nhan Linh này cũng thật có bản lĩnh, để đích thân hắn đưa tới, như vậy tài nguyên mấy năm tới sẽ nhiều không kể xiết.”

Trước đây nhà họ Túc còn có thể ngang hàng nhưng từ khi Thời Thâm Niên tiếp nhận quyền lực lập tức bất đồng.

Thế lực trong gia tộc tiến triển cực nhanh, không mặt nào không hơn nhà họ Túc.

Nhan Linh họ Quý, từ khi Quý Tĩnh bám vào được Thời Vĩnh Hưng, địa vị của nhà họ Quý cũng biến hóa long trời lở đất.

Cũng may lúc này Thời Vĩnh Hưng không giữ quyền hạn, nếu là bám vào được cây đại thụ Thời Thâm Niên này, địa vị sẽ càng khác biệt.

Khó trách Nhan Linh phách lối như vậy, không cần sĩ diện bên trong, bỏ dáng vẻ ngày xưa, giờ thái độ đàng hoàng ngồi chỉ tay năm ngón.

Túc Nghị thấy vậy líu lưỡi, tính hắn ta lại hay hóng hớt, lập tức phân tích rõ ràng cho Cố Thanh Yến nghe.

“Rất muốn hỏi Nhan Linh một chút, rốt cuộc Thâm Niên có được hay không? Tôi rất hiếu kỳ.”

Hắn tiến lại gần, khẽ nói, hành vi cử chi xem như lịch sự, chỉ để tránh nói lớn tiếng người ngoài nghe được.

Cố Thanh Yến nghe hắn nói xong, nhất thời không biết đáp lại như thế nào.

Cô dừng một chút, chần chừ nói: “Vậy, anh qua hỏi thử xem?”

Túc Nghị:…

“Tôi chỉ nói chuyện với cô vậy thôi, cô tuyệt đối không được nói với người khác, tôi không đụng vào Thời Thâm Niên đâu.”

Cố Thanh Yến: “Ồ”

“Cô không hiếu kì sao? Đàn ông ưu tú như vậy, mà lại có loại thiếu sót này, chẳng phải là…”

Mấy lần Túc Nghị nói chuyện luôn cảm thấy có ánh mắt sắc bén khóa chặt trên người mình, khiến hắn cảm thấy mất tự nhiên.

Túc Nghị nhíu mày: “Sao tôi lại thấy lạnh sống lưng nhỉ? Hay là nói chuyện lớn tiếng quá, bị người ta nghe thấy?”

Tốc độ nói của Túc Nghị rất nhanh, mang theo đặc thù khẩu ngữ của người phương Nam, âm điệu hơi nặng, âm cong lưỡi nghe không rõ.

Bởi vì đối tượng mà hắn đang buôn chuyện cách hắn mười mét, khiến giọng hắn cũng hơi run. Đừng nói là người khác, ngay cả Cố Thanh Yến đứng ngay cạnh còn nghe không rõ.

Cố Thanh Yến không muốn thảo luận về Thời Thâm Niên với hắn, vội vàng nói: “Đấy, nếu anh còn tiếp tục nói, cả đoàn làm phim đều biết Thời Thời Thâm Niên không được.”

… Túc Nghị đổi đề tài: “Vậy chúng ta nói chuyện khác, trong phim chúng ta sẽ là một đôi tình nhân, vậy có cần bồi dưỡng tình cảm trước hay không…”

“Tiểu Nghị.” Túc Nghị đang nói thì đạo Diễn Từ cắt ngang, ông gọi hắn: “Đứng xa như vậy làm gì, mau lại đây, cùng trao đổi chuyện hợp đồng với chúng tôi.”

Từ phía xa, Thâm Niên nhìn chằm chằm vào hai người Túc Nghị.

Túc Nghị tính cách hướng ngoại, lúc nói chuyện tứ chi động tác rất nhiều, đều chạm vào người Cố Thanh Yến.

Mỗi lần hắn chạm vào Cố Thanh Yến, khí tức xung quanh Thời Thâm Niên lại lạnh hơn một chút.

Đạo diễn Từ sợ tiếp tục như vậy sẽ đông cứng ông mất, vội vàng mở miệng thúc giục bọn họ tới.

“Chú Từ.” Túc Nghị và Cố Thanh Yến đến.

Đạo diễn Từ cười vui vẻ: “Nói chuyện gì mà vui như vậy?”

Túc Nghị nở nụ cười vô tư, lộ hàm răng trắng bóc: “Còn không phải do diễn cặp tình nhân với em gái xinh đẹp này sao, sợ không tìm được cảm giác nên sớm thích nghi chút.”

Hắn còn cảm thấy cái cớ của mình hoàn hảo không khuyết điểm, vừa hay che giấu đi việc nói xấu Thời Thâm Niên, còn nhếch mày với Cố Thanh Yến, chỉ kém trên mặt thiếu chữ mau khen tôi đi.

Đạo diễn Từ nhận thấy bầu không khí trong phút chốc lạnh tới cực điểm, ân hận sao lại gọi tên ngốc này tới chứ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN