Vương Xà - Chương 4: Thế giới của em
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Vương Xà


Chương 4: Thế giới của em



Sáng nay, mặc dù là một buổi sáng khá sự kiện nhưng với vang Vương Xà lại khá yên ắng bởi giờ là lúc là thời gian nghỉ ngơi của những thành viên chủ chốt như Song Xà, Ngủ Tướng Không Ngai. Có lẻ như với Vương Xà thì sự sụp đổ của Hổ Long sau một đêm chẳng liên quan tới họ…Vì sao ư? Vì trong phòng của Song Xà đang diễn ra một trận đấu khẩu khác….

_ Anh hai……_ Bạch Xà vừa thức dậy đã hét lên

_ Gì vậy em _ Hắc Xà ló mặt ra từ phòng tắm

_Sao cái tên này lại ở đây _ Bạch Xà nói như hét, tay chỉ thẳng vào mặt Huyết Xà đang bò dậy vặt vẫn ngái ngủ,tay gãi đầu trong khi đầu vẫn đội cái mũ che kín mặt. Dường như tiếng hét của Bạch Xà chẳng ảnh hưởng gì đến Huyết Xà cả

_Em thiệt là… anh đã bảo là cậu ta ở đây sao? _ Hắc Xà lắc đầu giải thích lại

_Biết rồi nhưng sao tên đó lại nằm trên giường em chứ _ Bạch Xà tức tối nói. Cô dường như một chút cũng không sợ Huyết Xà và càng đặc biệt hơn là Huyết Xà cũng dường như không phản ứng gì với hành động đó của cô.

Kể cả khi Bạch Xà ném gối thẳng vào Huyết Xà nhưng có nhắm mắt Huyết Xà, đầu óc vẫn còn lơ mơ ngủ thì Huyết Xà cũng bắt được chẳng khó khăn gì. Đó với Huyết Xà chỉ như là một phản xạ tự nhiên chứ không phải gọi là cái đề phòng cẩn mật của Huyết Xà với những người khác….

Hắc Xà nhìn hai người một như núi lửa một như băng ngàn năm thật không biết sau này rồi sẽ như thế nào. Dựa vào cửa buồng tắm, Hắc Xà nói:

_Cái giường này vốn rộng đủ cho 50 người ngủ thoải mái mà. Không để cậu ta ngủ đây chẳng nhẽ lại ngủ ở phòng mấy điệp viên khác sao? Mà em nằm với anh nữa chứ có phải mình cậu ta đâu, mau dậy thay đồ đi

Bạch Xà tức nhưng không cãi được anh nên đành im lặng. Trong khi đó Huyết Xà nhà ta lại đầy ung dung đi vào phòng tắm với Hắc Xà chẳng thèm bận tâm tới cái người vẫn đang lườm mình muốn thủng người kia.

Một lúc sau, Hắc Xà và Huyết Xà vừa bước ra khỏi phòng tắm thì thấy Bạch Xà đã trong trang phục chỉnh tề, miệng huýt sáo nho nhỏ đầy vui vẻ đang chuẩn bị đi đâu đó….

_Em định đi đâu vậy? _ Hắc Xà hỏi

_Hehe, đi chơi _ Bạch Xà hớn hở. Cái gương mặt cười rạng rỡ kia thay đổi 180 độ so với cái gương mặt lúc nãy

Bạch Xà đang chuẩn bị đồ hóa trang trang đổi và che bới gương mặt mình đi thì lại bị Hắc Xà kéo tay lại. Anh chỉ vào Huyết Xà nói:

_Đưa tên này theo đi em

_Không, em không đưa tên từ cõi âm này đi theo đâu, xấu mặt… _ Bạch Xà bĩu môi, liếc xéo Huyết Xà từ trối thẳng thừng lời để nghi của anh trai mình

Nhưng rồi dường như nghĩ ra cái gì đó, trong nháy mắt Bạch Xà sử dụng tốc dộ của mình đã đứng ngay trước mặt Huyết Xà. Khi Huyết Xà còn chưa hiểu cô muốn làm gì thì cô đã thẳng tay dựt chiếc mũ len của Huyết Xà ra khỏi đầu. Huyết Xà vẫn đứng yên, chính xác là không hề có ý tránh dù ngay khi lúc Bạch Xà vung tay lên anh đã đọc được hết ý nghĩ trong đầu cô qua ánh mắt kia…. Và hiện ra trước mặt Bạch Xà là gương mặt anh tuấn. Mái tóc màu hung đỏ bồng bềnh cắt sát gương mặt nam tính, mày dài và raahm, đôi mắt sắc lạnh sâu thẳm như đáy vực nhưng cũng đầy phong tình, sống mũi cao, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nở một nụ cười ngạo nghễ với cô….

_Ngươi…._ Bạch Xà sững sờ trước hình ảnh trước người con trai trước mặt mình mang tên Huyết Xà này

Dù Hắc Xà đã đẹp và với cô không có người con trai nào có thể sánh bằng anh nhưng vẻ đẹp của người con trai trước mặt này có thể chiếm đoạt bất cứ trái tim của người con gái nào nhìn thấy anh. Kể cả Bạch Xà…..

_ Được rồi, mau đi thay đồ đi Huyết Xà,nhớ đeo kính vào đấy _ Hắc Xà kéo Bạch Xà ra rồi vỗ vai Huyết Xà nói

Huyết Xà liếc mắt nhìn Bạch Xà một cái rồi khẽ gật đầu bước vào phía trong thay đồ. Hắc Xà nhìn em gái mình khẽ cười, nghiêng người anh thì thầm vào tay cô:

_Nhóc, em cũng bị cậu ta hút hồn sao?

Tự dưng trái tim của Bạch Xà đánh “thịch” một cái, gương mặt bất giác phiếm hồng. Cô giật mình đẩy anh ra, lắp bắp:

_K có… tuyệt đối không….

Rồi Bạch Xà đẩy cửa bước ra ngoài trong khi Hắc Xà nhà ta vẫn cười đầy nham hiểm đứng đó. Có thể cô không thấy chứ anh thấy rất rõ một điều rằng cô em gái nhỏ dã bị người ta cho vào tầm ngắm ngay từ lần đầu tiên chạm mặt cơ… Vậy nên cô mới kéo được cái con người mà anh đã mất cả chục năm săn lùng tự nguyện chịu về bang này một cách ngoan ngoãn như vậy chứ….

Chẳng có động vào Huyết Xà chứ đừng nói là vô lễ với Huyết Xà. Đặc biệt là giám thẳng tay lột mặt nạ của Huyết Xà mà không chết thảm cả!!! Vậy mà tại sao Huyết Xà lại không ra tay với Bạch Xà ?

_ Là ngươi cố tình sắp đặt như vậy. Đúng k? _ Một giọng nói lạnh lùng vang lên

Nhưng con người đó không cần đợi anh trả lời đã mất hút sau dãy hành lang dài với ánh sáng yếu ớt bởi đó không phải là một câu hỏi mà là câu khẳng định. Anh khẽ cười – một nụ cười không chứa đựng âm mưu, cũng không phải thích thú mà là một nụ cười bất đắc dĩ đến chính người cười còn không hiểu rõ tư vị của nó,nói:

_Ừ, vì tôi biết chỉ có cậu mới đưa được nó ra khỏi nỗi đau đấy

* * *

Lúc này, trên cái thế giới của những con người sống với cuộc sống thường nhật nhưng ẩn chứa trong cuộc sống đó là những mưu mô, thủ đoạn còn lớn hơn gấp nhiều lần thế giới ngầm. Nhưng có những con người không biết nên gọi là bất cần đời hay vô cảm hay phải chăng nên gọi là những người biết tích cóp cho đất ước khi vung tay mua không biết bao nhiêu đồ… Rõ ràng là đi cùng nhau nhưng khi vừa bước vào khu trung tâm mua sắm hàng đầu Việt Nam thì hai con người này tự tách nhau ra và tự tới gian hàng riêng lựa chọn đồ cho mình nào là quần áo, giầy dép, trang sức, …. Số tiền thanh toan càng ngày càng nhiều số không nhưng chỉ với một cái quẹt thẻ lại có thể giải quyết được mọi vấn đề….!!!

Trời về chiều, Huyết Xà mới thấy Bạc Xà ung dung vừa đi vừa uống nước, phía sau là đám nhân viên nam bê đồ ra để ở xe. Nhìn Bạch Xà gương mặt tỏ rõ sự thỏa mãn, cười rất vui tươi khi mua được cả núi đồ . Vậy nên thay vì bóc mẽ Huyết Xà thì Bạch Xà rất hào hứng kéo Huyết Xà đi dạo phố:

_Đứng đấy làm gì vậy? Mau lại đây đi dạo… Đường phố này về đêm có nhiều thú vị lắm

Và cứ thể hay người đi bên nhau yên lặng, đơn giản vì Huyết Xà không thích nói mà. Nhìn những dòng xe đi trên đường có những người vồn vã, những người lại thong thả, người lại âu lo buồn phiền…. tự dưng Bạch Xà khẽ nói:

_ Tôi đã đi qua con đường này rất nhiều lần rồi và cũng chứng kiến rất nhiều câu chuyện: vui có, buồn có mà bi thương thì lại càng nhiều… Nhưng tôi thấy thế giới hiểm độc nhất không phải thế giới ngầm của chúng ta mà chính là cái xã hội hiện thực này. Nó sống trong ánh sáng nhìn có vẻ bình yên nhưng nó thực chất nhuốm màu đen dơ bẩn của sự lừa lọc, giả dối….

Huyết Xà không nói gì nhưng cũng trầm ngâm gật đầu đông ý. Phải là người như Huyết Xà, Bạch Xà hay Hắc Xà đã chứng kiến biết bao con người chết trước mặt mình, bàn tay đã vấy đầy máu tanh nhưng vẫn không khỏi rùng mình khi chứng kiến nhưng đứa trẻ bị lợi dụng, cưỡng bức… rồi chết dần chất mòm trong đau đớn quằng quại. Chúng ở sáng nhưng mượn danh của bóng tối rồi đổ tội cho bóng tối làm nhưng điều này….

_A! Nhìn kìa…. _ Bạch Xà chỉ tay về phía trước

Thức Bạch Xà chỉ chính là hình ảnh một đứa vé trai mặt mũi lem luốc đang ôm một chiếc bánh mì chạy điên cuồng vô phương vô hướng, phía sau là một đám thanh niên bặm trợn đuổi theo. Không cần suy nghĩ quá nhiều, Bạch Xà liền kéo tay Huyết Xà chạy theo đám người đó…

Trong một con ngõ khuất của thành phố ồn ã này, nơi đây ẩm ướt với mì hôi thôi của rác rưởi cùng chuột chết Bạch Xà tìm thấy cậu bé đó trong một góc tối. Người cậu bé run lên vì sợ hãi và đói rét. Và cậu bé đang có ý định tự xát khi đồi bàn tay nhỏ bé đang run run kề con dao vào cổ tay mình, nước mứt chảy ướt đẫm hai bên gò mà đầy đau đơn….

“Bốp…”

_Dừng lại…._ Bạch Xà hất con dao ra khỏi tay cậu bé

_Xin đừng…. xin đừng đánh em…. Em không giám ăn trộm bánh mì nữa đâu, em xin lỗi _ Người cậu bé run bần bật, mắt nhắm tịt lại run rẩy xin lỗi cũng như chờ đợi những đợt đánh đau đớn lên thân xác nhỏ bé

Nhìn cậu bé, Bạch Xà không khỏi sót xa. Ngày xưa, cũng chỉ có một chút nữa thì số phận cô có lẽ cũng như cậu bé này rồi…. Ôm cậu bé vào lòng, Bạch Xà khé nói:

_Đừng lo, ta sẽ không đánh em đâu. Sẽ không có ai động được vào em cả

“BỐP…. CHÁT…. BINH…. HỰ… Á….Á…..A……”

Đúng lúc đó, hàng loạt tiếng động vang lên bên tai cả hai. Bạch Xà ngẩng lên, trước mắt cô và cậu bé là hình ảnh mờ ảo của một người con trai dáng người cao to đang một mình chấp sáu thằng khác mang trên mình vũ khí….

_Chúng… chúng tới giết em, xin hãy cứu em…. _ Cậu bé lắp bắp, nấc lên từng đợt sau cơn khóc níu chặt lấy tay áo Bạch Xà

_Em yên tâm, an ta sẽ không để họ sống sót làm gì em đâu _ Bạch Xà quyệt đi hàng nước mắt lem luốc của cậu bé, mỉm cười chỉ tay về phía người con trai đang bị vây *** đó

Cậu bé nhìn Bạch Xà đang nở nụ cười đẹp tuyệt vời kia dù không rõ gương mặt nhưng khi thấy nụ cười đó cậu đã cảm thấy trong mình có một sức mạnh mới. Lại nhìn người đàn ông đang bị vây *** nhưng không chút nao núng nếu không muốn nói là cực ung dung kia trong ánh đèn lập lòe ngoài đường cậu nhìn thấy lóe lên một ánh mắt sắc nhọn – ánh mắt của quỷ giữ đưa tiễn người về nơi hoàng tuyền….

Tay không đấu với sáu thằng du côn mang vũ khí có phải là quá khó khắn không? Có thể là một trận chiến không cân sức thật nhưng đấy là đối với người khác còn đối với người con trai đó thì dường như lại là dễ quá…. Vì anh chính là Huyết Xà cơ mà….

Một phúc, một thời gian ngắn tưởng chừng như chỉ là một cái chớp mắt. Sáu tên đã nằm rạp dưới đất. Đấy chính là lúc một lên lao vào đâm Huyết Xà chính diện nhưng thay vì cảm giác trước mắt máu đổ kia thì ta nên nhìn kỹ hơn một chút cái sự kỳ diệu trong nó. Bởi khi con dao kịp chạm vào người Huyết Xà thì cánh tay vị chủ nhận cầm dao đó đã bị bẻ ngoặt lại theo tốc độ đó mà đâm thẳng vào bụng tên kia. Trong nhưng giây tiếp theo con dao ghim thẳng vào cổ lên thứ hai. Tên thứ ba thứ tư bao vây hai phía lao đến anh thì chỉ với một cái nhún chân nhẹ nhàng Huyết Xà đã bật lên. Chân Huyết Xà đá vào tên thứ ba khiến hắn mất đà lao thẳng vào tên thứ tư và con dao ghim vào ngực tên đó cũng như tên thứ tư không kịp trở tay đâm con dao vào ngực tên kia. Và khi anh tiếp đất thì cũng là lúc tên thứ năm nằm rạp sau một đòn giáng thẳng vào đầu hắn chết ngay tức khắc. Tên thứ sau nhìn thấy vậy định chuồn thì chỉ với một cái lướt người và một nhịp bóp Huyết Xà đã bóp nát xương cổ của hắn…..

Xong việc, Huyết Xà phủi phủi bộ đồ của mình rồi quay lại nhìn Bạch Xà. Khẽ nhói mày một cái, anh hỏi:

_ Cô định làm gì với thằng bé kia?

Rất ngạc nhiên khi Huyết Xà nói và giờ cô cũng công nhận là anh không bị câm như mình vẫn nghĩ. Giọng của Huyết Xà rất đặc biệt vì nó mang một âm trầm nhưng không phải là giọng khàn của con trai, nó chưa đựng một sự lạnh lẽo của hàn băng hay chính là chủ nhân của nó….Khẽ cười, Bạch Xà quay lại hỏi thằng bé:

_Em tên gì?

_Em… em không có tên _ Thằng bé với đôi mắt to tròn ngây thơ lắc đầu trả lời

_Ta cho em hai sự lựa chọn. Thứ nhất, em hãy cầm cái này rồi mang đi đổi lấy tiền để tự xoay sở đổi đời cho chính mình. Ta chắc chắn rằng nếu em muốn thì em có thể làm được bởi thứ này sẽ đổi được một món tiền không nhỏ tùy em sử dụng cũng như chọn cho mình một cái tên mới. Thứ hai, nếu em cảm thấy thực sự chán ngán thế giới toàn ánh sáng này, hận nó thì hãy cầm chiếc vòng này tới bang Vương Xà ở phía Tây trả lại cho ta và trở thành người của ta. Nhưng nên nhớ, em bước vào bang Vương Xà thì em sẽ không còn là cậu nhóc của ngày hôm nay nữa; em sẽ mang cái tên mới là Joker. Em biết quân Joker trong tập bài tây chứ? Hãy suy nghĩ thật kỹ……_ Bạch Xà cởi chiếc vòng bạc ở cổ mình đặt lên tay cậu bé cùng một thẻ bài in gia huy của Vương Xà

_Em….em…. _ Cậu bé nhìn Bạch Xà đôi mắt rưng rưng đầy biết ơn và bối rối

_Đừng nhìn ta cũng đừng cảm ơn ta. Hãy lợi chọn con đường mà em muốn bước đi tiếp. Hai thứ này sẽ bảo vệ em cho tới lúc em chọn lựa được con đường của mình phải đi phải chịu trách nhiệm. _ Bạch Xà khẽ cười, xoa đầu cậu bé rồi đứng dậy bước đi

Huyết Xà cũn bước theo cô, không ai nói gì cả…. Ánh điện rát vàng trên những con đường, màn đêm bao phủ khắp mọi nơi báo hiệu đã đến lúc cô trở về với thế giới ngầm của mình !!!….

_Tại sao làm như vậy? _ Tiếng Huyết Xà nhẹ vang bên tai cô

_Vì những đứa trẻ đó bị cha mẹ bỏ rơi, xã hội ruồng rẫy mới chính là những đứa trẻ đáng quý nhất. Chúng biết mình nếu không sống thì chỉ có nước chết nên chúng ẩn chưa trong mình một nghị lực phi thường mà không phải bất cứ đứa trẻ nào trưởng thành có được như chúng. Chúng chọn theo ta tức ta đã có thêm một người chung thành tuyệt đối và chúng giao cả mạng sống cho ta… Tôi cần chúng – những người sẽ trở thành thế hệ sát thể tiếp theo trong Vưỡng Xà _ Bạch Xà ngắm nhìn cảnh vật đang trôi dần trong tầm mắt mình

* * *

Đêm hôm sau, trước cửa Vương Xà có một cậu nhóc tới gõ cửa ngay khi ánh nắng cuối cùng của ngày tắt và màn đêm đang dần dần buông xuống và cũng lúc ấy cậu nhóc mới biết rằng người cứu mình, người mình mang ơn lại chính là phó bang chủ của Vương Xà….Vậy sô phận cậu giờ sẽ tươi sáng hơn hay là sẽ bị bóng tối nuốt chửng như ánh sáng kia? Cậu cũng không rõ nhưng cậu biết rằng cậu nợ người con gái xinh đẹp đó một mạng sống, một mái nhà và từ nay cậu mang cái tên Joker….

Joker là gì?

Joker là lá bài bỏ đi trong bộ bài nhưng thực chất là bài vô danh này lại sợ hữu một sức mạnh bí mật sẽ làm nên việc lớn để trở thành lá chủ bài bí mật của tướng sau này….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN