Website Tình Ái - Chương 13: Cởi quần ra, xem cô bé của em có múp không
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2702


Website Tình Ái


Chương 13: Cởi quần ra, xem cô bé của em có múp không


Người đàn ông kia thả tay bịt miệng cô ra, thân thể vẫn đè lên cô sít sao, vật thể nóng hổi dán lên phía sau cái ʍôиɠ cọ lên xuống thịt ʍôиɠ cô, cắn lỗ tai cô nói, “Sao vậy, vợ bị dọa sợ à?”

Động tác hạ lưu và ngữ khí quen thuộc kia khiến Chu Dao chưa từng dám tin đến bây giờ vẫn chưa hoàn hồn lại, thật sự là đồ lưu manh kia, vừa rồi anh còn gọi điện cho cô, xem ra biểu hiện kỳ lạ của anh cũng là vì nhìn thấy cô, thảo nào cô luôn cảm thấy có người nhìn chằm chằm mình.

Sao mà anh tìm được cô, cô không thể nói ra lời gặp mặt anh liền tự mình tìm lung tung không có đích đến thế nào sao? Người đàn ông này sao lại ngốc như thế, ngốc đến mức đáng yêu, ngốc đến mức làm cho cô cảm động.

Nhưng phương thức gặp mặt này cũng quá là kinh dị, vừa rồi Chu Dao thật sự bị dọa sợ, trong hốc mắt ngập đầy nước mắt, cơ thể vẫn không khống chế nổi mà run rẩy, ngay cả bờ môi cũng đang run không nói nên lời.

Hóa ra không phải tội phạm hϊế͙p͙ ɖâʍ gì đó mà là đồ lưu manh này, trái tim căng thẳng buông xuống, bị anh chọc cho tức giận, sau khi đã hoàn hồn lại uốn éo thân thể muốn tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của anh.

“Anh là ai? Mau buông tôi ra! Tôi phải báo cảnh sát!”

“Anh! Anh là chồng em! Em cô nàng lẳng lơ mạnh miệng này!”

Cái hông đứng thẳng đâm mạnh vào ʍôиɠ cô một cái, hại anh tìm kiếm vất vả như vậy còn mạnh miệng không thừa nhận!

“Tôi còn chưa kết hôn mà, anh không phải chồng tôi! Thả tôi ra! Cứu mạng!”

Chu Dao chết cũng không thừa nhận, hét to lên hi vọng có người có thể nghe thấy, tên đàn ông thối này làm cô sợ như vậy tốt nhất gọi chú cảnh sát đến bắt anh đi, hạ lưu đến mức giống như tội phạm hϊế͙p͙ ɖâʍ!

“Ha ha, không thừa nhận? Vừa rồi còn gọi điện với em đây, gọi thêm lần nữa là biết em có phải hay không.”

Vừa rồi lúc Chu Dao đi toilet không đem theo gì trêи người cho nên không sợ chiêu này của anh.

Trình Nghị gọi điện thoại bên kia chậm chạp không nghe mới biết cô không mang điện thoại.

“Cho anh nhìn cái иɦũ ɦσα lẳng lơ của em một chút là biết em có phải cô bé non mướt mềm mại mà anh muốn tìm kia không.”

Lật cô qua mặt đối mặt, một tay áp chế thân thể vặn vẹo không ngừng của cô, một tay cường ngạnh xông vào trong quần áo cô, cầm cả quần áo và áo ngực cô đẩy lên, hai cái иɦũ ɦσα trắng óng ánh no đủ không còn ràng buộc nhảy loạn lên trong không khí, hai đầu ti xinh đẹp cũng đứng thẳng.

Nhũ hoa ɖâʍ đãng anh mong nhớ đã lâu! Lớn như vậy trắng như thế, cuối cùng cũng không cần sờ nó cách màn hình, cầm lấy hai cục mềm mại nắn bóp, tay anh lớn như thế mới miễn cưỡng nắm lấy được, xúc cảm quả nhiên mềm mại trơn nhẵn giống như trong tưởng tượng của anh.

“A…! Đồ lưu manh! Mau buông tôi ra!”

Hơi thở hormone nam tính nồng đậm trêи cơ thể người đàn ông tỏa ra, pha trộn với mùi thuốc lá, Chu Dao bị mùi hương riêng biệt xa lạ thuộc về anh này vây quanh, xông lên làm cả người chóng mặt.

Bàn tay nóng rực sờ bộ ngực cô, nắm chặt nhũ hoa bên trai bóp rồi xoa, nắm nhũ hoa cô làm cho đầu ti ngẩng đầu đứng thẳng, có một nốt ruồi ở một bên quầng иɦũ ɦσα hiện lên trông có vẻ nổi bật trêи nhũ hoa trắng nõn.

Quả thật là cô, còn có thể chối cãi à.

Chu Dao liều mạng giãy dụa cơ thể muốn che đi nhũ hoa lộ ra ngoài, lại chỉ có thể giống như một con cá phành phạch dưới lòng bàn tay anh mặc anh làm thịt, trốn cũng không trốn được.

Làm gì có ai lần đầu tiên gặp mặt liền kinh dị như anh, còn hạ lưu như thế sờ ngực cô, thật sự là một kẻ lưu manh!

Trình Nghị cúi đầu xuống cắn đầu ti run run trong không khí một cái, đầu lưỡi thô dày chạm nhẹ vào nốt ruồi kia.

“Bộ ngực lẳng lơ lớn như thế còn nói không phải, cái nốt ruồi nhỏ bên cạnh kia cũng toát ra mùi vị lẳng lơ!”

Chu Dao nức nở lắc đầu, tên đàn ông thối tha này thật sự hạ lưu! Đồ lưu manh!

“Còn không thừa nhận thì lập tức cởi cả quần em xuống, nhìn xem cô bé của em có múp không, có phải cái cô bé ɖâʍ dãng anh muốn tìm kia không!”

Ánh mắt Trình Nghị lạnh lẽo nghiêm túc, sắc mặt không sợ, nếu như cô vẫn chết không thừa nhận anh không ngại giải quyết ngay tại chỗ, làm cô đến khi ngoan ngoãn gật đầu, nghĩ tới liền muốn kéo quần cô xuống, dọa cho Chu Dao vội vàng thừa nhận.

“Hu hu… đồ lưu manh! Cút ngay đi!”

Con thỏ cuống lên cũng sẽ cắn người, Chu Dao tức giận đẩy anh ra, che lấy nhũ hoa cúi đầu lau nước mắt.

Trình Nghị lùi một bước, tay chống lên cửa nhìn cô gái co ro trước người mình, xem ra vừa rồi thật sự dọa cô sợ, trong mắt chứa đầy nước mắt, vành mắt ửng hồng vô cùng đáng thương.

Sờ mặt cô một cái, “Cô bé nhát gan, khóc gì chứ.”

Chu Dao quay đầu né tránh tay anh, là người đều sẽ bị anh làm như thế này dọa sợ có được không, còn nói cô nhát gan.

Thừa dịp anh nới lỏng giam giữ, Chu Dao muốn thoát ra khỏi lồng ngực anh, lại bị anh một phát bắt được khiêng lên bả vai, dọa cô hét lên, “A! Thả tôi ra!”

Người đàn ông này hơn một mét tám, cường tráng giống như ngọn núi, bàn tay vững vàng đè xuống cái ʍôиɠ nhỏ của cô, cô không cảm nhận thấy sự lắc lư hay nguy hiểm một chút nào, Chu Dao ở trêи bả vai anh nhìn từ trêи xuống dưới nhìn cảnh vật cũng thay đổi một loại cảm giác khác.

Bị anh khiêng lên một cái xe tải Isuzu lớn, khí thế táo bạo phách lối kia giống như một ác bá cướp đoạt trắng trợn phụ nữ đàng hoàng.

“Nhà em ở đâu?”

Chu Dao muốn báo vị trí giả, bị một ánh mắt nhìn nghiêng qua của anh dọa sợ, báo địa chỉ thật cho anh, lúc này mới nhớ tới vừa rồi trong lúc bối rối quên mất em họ còn ở nhà hàng, còn có đồ của cô nữa.

“Đồ em còn đang ở nhà hàng, mở cửa cho em xuống đi lấy.”

Mở cửa không phải mượn cơ hội chạy trốn sao, Trình Nghị đưa điện thoại cho cô, để cô gọi điện bảo người khác đưa tới giúp cô.

Sau khi Chu Dao gọi cho em họ, em họ lo lắng hỏi sao cô đi toilet lâu vậy còn chưa quay lại, cô phân tích với em họ một hồi, bảo anh cầm đồ của cô tới dưới lầu nhà cô chờ cô, người đàn ông kia ở một bên nhìn chằm chằm cô nghe điện thoại.

Hóa ra tên kia là em họ cô, vậy đó là em vợ, xem ra phải đối xử thật tốt mới được.

Người đàn ông này hoàn toàn quên mất vừa rồi còn tưởng tượng cậu ta là địch, chế giễu cậu ta yếu sinh lý.

Sau khi cúp điện thoại trả lại di động cho anh, không cẩn thận chạm vào tay anh vươn ra, nhiệt độ nóng như lửa khiến cô rụt tay lại, bối rối nghiêng đầu giả bộ như chăm chú nhìn phía trước.

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN