Website Tình Ái
Chương 29: Ngậm Côn Thịt chưa tẩy rửa trong miệng
Phục vụ đứng cửa phòng bao thấy khách tới, lập tức mở cửa ra.
Một đám đàn ông và phụ nữ hò hét ầm ĩ cười cười nói nói bên trong vừa nhìn thấy Trình Nghị vừa người phụ nữ được anh ôm thì lập tức im bặt, nhao nhao xông đến hô, “Chào chị dâu!”
Mười mấy người đàn ông to lớn hô Chu Dao là chị dâu, đúng là hơi đáng sợ thật.
Trình Nghị dẫn cô vào, “Đừng làm rộn quá mức đấy.”
Đông Tử mập mạp giễu cợt anh, “Anh Trình dài dòng như đàn bà từ bao giờ thế, mau giới thiệu chị dâu với chúng tôi đi.”
Lý Minh Hiên cũng a dua, “Đúng rồi, mau giới thiệu cho chúng tôi xem thần thánh phương nào bảo vệ anh.”
Trình Nghị khoác tay lên vai Chu Dao, gương mặt luôn cương nghị lộ ra vẻ dịu dàng, “Chu Dao, vợ tôi.”
Anh ôm cô giới thiệu lần lượt từng người bạn, bọn họ cũng đưa người nhà theo, Chu Dao không nhớ nổi hai mươi mấy người, chỉ nhớ anh em tốt Lý Minh Hiên của anh, vì lúc trước bọn họ chat video ân ái suýt nữa bị anh ta thấy mình khỏa thân.
Từng người đến chúc rượu Chu Dao bị anh cản lại, mọi người khó có một lần chuốc rượu anh trắng trợn, nhao nhao xông đến nói tiếng chúc mừng không ngừng.
“Anh Trình anh Trình, chúc anh và chị dâu trăm năm hòa hợp!”
“Anh Trình, chúc hai người sớm đi vào lễ đường!”
“Anh Trình, chúc anh và chị dâu vĩnh viễn một lòng!”
Náo nhiệt như hiện trường hôn lễ, Trình Nghị cười mắng, “Biến đi!”
Nhưng ai đến anh cũng không từ chối, nhận chén uống vào bụng.
Lúc về là Chu Dao lái xe, anh say thành một đám bùn, Chu Dao dốc hết sức bình sinh mới kéo được anh xuống xe, suýt nữa không vững ngã ngược lại, anh đưa bàn tay to kéo cô lại.
Chu Dao lăn lộn như vậy trong chốc lát, trêи lưng chảy ra một tầng mồ hôi, thở phì phò nghi ngờ nói, “Lão Trình, anh có say không đấy?”
Trình Nghị mắt say lờ đờ ʍôиɠ lung cả người đè ép cô, cười không nói lời nào, nói anh say thì hình như vẫn tỉnh táo một chút nhưng dáng vẻ lại như quỷ.
Chu Dao nhỏ người khiêng anh đến thang máy, lung lay như đấu vật. Anh đè tất cả trọng lượng lên người cô, nhìn bộ dáng cô đi đường lung lay không vững thì buồn cười.
Chu Dao dùng lực toàn thân dìu anh mà đỏ bừng mặt, nghe thấy anh cười, cô tức giận hất tay anh đang khoác bả vai mình ra.
“Anh tự đi đi!”
Trình Nghị thấy thật sự chọc giận cô, bước vài bước đuổi kịp bắt lấy cô, cô tức tối tránh tay anh ra.
“Vợ ơi anh chỉ vui quá thôi mà.”
Khuôn mặt cương nghị cứng rắn đỏ lên, vì làn da ngăm đen nên nhìn không rõ, nhưng anh cười đến nỗi hai hàm răng chiếu sáng cả bãi đỗ xe.
Cuối cùng anh cũng chịu tự đi, ôm chặt cô vào ngực, hơi cong lưng đặt cằm lên đỉnh đầu cô, đẩy cô đi về trước.
Chu Dao cảm thấy sao Trình Nghị uống say lại quấn người đến vậy.
Dính như hồ ở nơi công cộng, Chu Dao da mặt mỏng muốn tránh đi, bàn tay anh dùng lực lớn ôm vai cô, không cho cô rời khỏi vòng ôm của mình.
Vào thang máy anh khẽ lắc ʍôиɠ đụng eo cô, cái thứ dưới háng kia đã sớm cương cứng.
Dù cách mấy lớp quần áo Chu Dao vẫn có thể cảm nhận được sự cứng rắn của nó, bị nó chống mà nhũn người.
Anh cúi đầu tựa bên tai cô, hơi thở nóng bỏng mang theo mùi rượu phả vào mặt Chu Dao.
Anh không buồn để ý thang máy có camera, vật kia lớn đến dọa người, Chu Dao sợ anh thật sự phát điên, vội đẩy anh, “Đừng đụng…”
Trình Nghị bị chuốc nhiều rượu, ý thức hơi mơ hồ, tự mình không nhìn xem đang ở đâu, vẫn lắc hông đụng vào cô.
Chờ thang máy lên lầu 1 mở ra, có một nam một nữ đi vào, nhìn thấy tư thế mập mờ của bọn họ trong thang máy thì kinh ngạc trừng lớn mắt.
Chu Dao khóc đến nơi, anh vẫn còn lăn lộn, Trình Nghị thấp giọng nói bên tai cô, “Về nhà khẩu giao giúp anh, nếu không anh sẽ làm em ở đây ngay trước mặt bọn họ.”
Chu Dao vội vàng gật đầu, dù bây giờ anh yêu cầu gì cô cũng đồng ý, chỉ cần đừng bị bọn họ nhìn thấy ở đây là được.
Trình Nghị buông lỏng cô ra, chỉ là vẫn dính sát sau lưng cô, đồ vật kia cũng nhổng lên cao chống vào cô.
Về đến huyền quan trong nhà, anh vội vàng cởi loạn quần áo cô ra, Chu Dao còn chưa tháo giày đã bị anh lột sạch.
“Về phòng đi, đừng ở đây.”
Anh khiêng Chu Dao lên bước bước lớn lên phòng ngủ lầu hai, ném cô lên giường, tự mình vội vàng cởi quần áo vướng trêи người ra.
Cây gậy thịt tím đen nóng hôi hổi chĩa thẳng về phía cô, kiêu ngạo không ai bì nổi, lông vừa đen vừa dày, quy đầu hình tam giác, góc cạnh hai cánh rõ ràng, vô cùng lớn, gân xanh lượn vòng trêи thân gậy tráng kiện, hai túi trứng phình phình.
Kϊƈɦ thước ƈôи ȶɦịt lớn đến đáng sợ, cô cũng không biết huyệt nhỏ của mình làm thế nào mà có thể chất chứa được nó.
Mặt Chu Dao đỏ lên, mắt nhìn sang chô khác, đại điểu của anh khí thế hung hăng giận dỗi cô, cách chóp mũi cô chưa đầy 10cm, vị tanh nồng xông vào lỗ mũi cô.
Anh còn muốn tiến lên, đại điểu lớn sắp đụng tới miệng cô, Chu Dao sợ tới mức rụt đầu lại ngửa người ra sau, giọng cũng run rẩy, “Dừng lại dừng lại!”
Trình Nghị quơ vật lớn, “Vừa nãy vợ đồng ý rồi mà, muốn ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt giúp anh.”
Hôm nay thấy miệng nhỏ của cô tô son, màu đỏ chói mê người, nếu như ngậm lấy ƈôи ȶɦịt của anh thì cảm giác sẽ tuyệt vời đến mức nào.
Chu Dao che mũi lại quay đầu đi, “Không muốn, để anh tiến vào huyệt được không?”
Trong thang máy cô chỉ muốn thoát khỏi anh, nghe không rõ yêu cầu của anh đã gật đầu bừa, bây giờ mới biết anh đề ra điều kiện đấy thì vội hối hận không thôi.
Thứ kia dữ tợn dọa người như vậy, có thể nào đâm thủng cổ họng cô không?
Cứ tưởng anh đã buông tha mình, không bắt cô ngậm ƈôи ȶɦịt, cô ngoan ngoãn mở hai chân, lộ ra nơi riêng tư sạch sẽ trơn bóng.
Cô cò kè mặc cả với anh, mặt ửng hồng nịnh nọt nói, “Chồng ơi, huyệt nhỏ ngứa quá, làm nó được không.”
Đây là lần đầu tiên cô chủ động gọi anh là chồng ở hiện thực, có thể thấy không muốn khẩu giao giúp anh đến mức nào.
Trình Nghị nhìn dáng vẻ lẳng lơ, mở chân lộ ra huyệt nhỏ xin bị làm, ɖu͙ƈ vọng đáy mắt càng nồng đậm.
Anh hung hăng xoa nhẹ ɖâʍ huyệt cô vài cái, xoa đến khi cô run lên, huyệt không ngừng phun nước.
Anh hung ác nói, “Lẳng lơ đừng vội, lát nữa sẽ làm ɖâʍ huyệt của em, bây giờ ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt giúp ông đây đi!”
Trình Nghị đang có men say trong người, mặc kệ cô không muốn, kéo cô tới mép giường, chụp lấy hai cánh tay cô, nâng cao đại điểu bên khóe miệng cô muốn chui vào trong.
Chu Dao nín thở mím chặt môi không cho anh thực hiện được, nhưng khó địch lại sức anh, quy đầu tím đen mạnh mẽ tiến vào miệng cô, miệng cô quá nhỏ nên vào chưa đến một nửa, đầu lưỡi Chu Dao đẩy đẩy muốn đuổi cái đầu nấm này ra.
Hôm nay anh chưa tắm đã nhét thằng nhỏ vào miệng cô, mùi tanh nồng đậm mang theo vị nước tiểu, nồng nặc mùi nam tính.
Đầu lưỡi đẩy loạn vô tình đảo qua quy đầu chảy rỉ nước của anh, quy đầu càng trướng to hơn, căng đau cả khóe miệng cô, cô “Ưm ưm” xin tha, thân thể không ngừng vặn vẹo.
Trình Nghị thấy cô chảy cả nước mắt, rút ƈôи ȶɦịt khỏi miệng cô, lồng ngực chập chùng không ngừng kiềm chế thú tính trong lòng, thở hổn hển nhẫn nại dỗ dành cô.
“Vợ nhìn xem, anh đã ɭϊếʍ huyệt của em bao nhiêu lần rồi, em cũng chưa từng ɭϊếʍ giúp anh.”
Chu Dao được tự do, vội vàng quay đầu đi chỗ khác nhổ mấy ngụm nước bọt “phi phi phi”, nghe anh ăn nói khép nép dỗ dành cô ɭϊếʍ giúp mình, cô nhớ lúc trước anh ɭϊếʍ nước cho cô nhiều lần, đầu lưỡi đáng ghét mang đến kɧօáϊ hoạt cho cô, có phải cô cũng có thể mang đến loại kɧօáϊ hoạt khó nói nên lời cho anh hay không.
Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng do dự một chút, “Vật kia của anh mùi quá, anh… rửa sạch trước đã.”
Trình Nghị dựng thẳng đại điểu tím đen tráng kiện phía trước, “Chẳng lẽ nguyên nước nguyên vị ăn không ngon hơn à?”
Chu Dao tức giận trừng anh một cái, xấu hổ buồn bực nói, “Anh không rửa thì em không ɭϊếʍ đâu!”
Trình Nghị cười to, để thân trần vào phòng tắm, dùng sữa tắm xoa sạch sẽ kỹ lưỡng đại điểu của mình, đây là lần đầu tiên anh nghiêm túc rửa thằng nhỏ của mình đến vậy, rửa cho ƈôи ȶɦịt lớn ướt sũng thơm ngào ngạt mới quay lại.
Anh mặt dày vô sỉ nói lời thô tục hạ lưu, “ƈôи ȶɦịt lớn thơm ngon ngào ngạt mới ra lò! Chỉ vợ anh mới có vinh hạnh nhấm nháp nhé!”
Đại điểu tẩy rửa đến thơm nức mê người mới trở lại trước mặt Chu Dao, nó cực kỳ đắc ý chĩa thẳng đầu về phía cô như phụ họa cho những lời nói thô tục của chủ nhân.
Anh không lau khô nước, thân gậy nhỏ nước xuống dưới, Trình Nghị cố ý chơi xấu, tay nắm đại điểu bắn nước tung tóe lên mặt Chu Dao, vui vẻ nở nụ cười giở trò xấu thành công.
Chu Dao trốn về sau tức giận trừng anh, đồ lưu manh này uống say càng đáng ghét hơn, cô vội vàng duỗi tay qua cầm vật lớn vung loạn kia.
Hai tay cô cầm cự điểu của anh, cảm nhận mạch máu phía trêи nó nhảy lên kịch liệt, giống như thú hoang ẩn núp, chờ đợi lấy con mồi tới gần.
Miệng nhỏ rụt rè chậm rãi tới gần nó, hương vị vẫn rất đậm, ngay cả mùi thơm sữa tắm cũng không át được mùi vị của nó, quy đầu thực sự quá lớn, cô căn bản không có cách nào ngậm vào, chỉ có thể ʍút̼ từng ngụm nhỏ, ɭϊếʍ đến rãnh quy đầu thì ƈôи ȶɦịt trong tay kϊƈɦ động đến run lên.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!