Website Tình Ái
Chương 33: Có cô cuộc đời anh mới viên mãn
Lần đầu tiên động ɖu͙ƈ đã phải đối mặt với ƈôи ȶɦịt thế này, cô con chó không có chút kinh nghiệm nào bị dọa đến sắp khóc.
Trình Nghị nghe thấy cô yếu ớt kêu lên làm cho lòng anh cũng mềm nhũn, lật người cô lại, một tay chặn bụng cô, “Lão tử dùng đầu lưỡi làm em thoải mái chút trước.”
Chờ đến khi em nếm được mùi vị kia liền không cho phép em từ chối, thân thể kỳ động ɖu͙ƈ vốn xao động bất an, chỉ cần nếm qua một chút tình ɖu͙ƈ, em còn cầu xin tôi phá trinh cho em đấy,
Tứ chi cô chỉ lên trời nằm trêи đồng cỏ, lộ ra cái bụng mềm mại và đầu иɦũ ɦσα vểnh lên, âm bộ phía dưới sưng đỏ ứ máu, sưng lên giống như quả đào tươi non mọng nước, là hoa quả trong mùa tươi mới ngon miệng nhất.
Trình Nghị không chờ kịp ɭϊếʍ lên, đầu lưỡi anh rất lớn, có thể che lại toàn bộ âm bộ và hậu môn của cô, anh ɭϊếʍ từ hậu môn lên âm bộ, lại dùng đầu lưỡi gảy hai quả đào nhỏ phấn nộn của cô.
“A ——”
Đầu lưỡi anh vừa ướt vừa nóng, mềm mại trơn bóng ɭϊếʍ qua chỗ riêng tư cô chưa từng bày ra cho người ngoài nhìn, còn tiến vào âm bộ của cô, đầu lưỡi gảy nhẹ đảo khuấy bên trong, hơi thở nóng hổi anh thở ra làm lông hạ thể của cô lắc lư, thân thể Chu Dao run lẩy bẩy, giũ ra càng nhiều chất lỏng, chảy vào trong miệng anh.
Trình Nghị lại dùng đệm thịt dày thay nhau vân vê đầu иɦũ ɦσα cô, chó cái nhỏ có sáu cái nhũ hoa, Trình Nghị nghĩ lần này không sợ đám chó con cướp ăn mất, mỗi cái nhũ hoa Trình Nghị đều dịu dàng xoa nắn.
Chu Dao không nhịn được rêи rỉ, “Ngao ngao… Anh đừng xoa иɦũ ɦσα tôi…”
Trình Nghị cười, “иɦũ ɦσα chó cái nhỏ nho nhỏ, mỗi cái đều đầy thịt thật đáng yêu.”
Nơi này đại thụ vờn quanh, tán cây rộng lớn che đi mặt trời nóng bỏng, chỉ có một vài tia sáng xuyên qua giữa khe hở lá cây rơi xuống dưới, dịu dàng bao phủ thân thể cô.
Một cái lưỡi to mềm mại mạnh mẽ chui vào trong thân thể, làm loạn tại nơi cô cảm thấy ngượng ngùng nhất, đưa đến kɧօáϊ cảm tuyệt vời cô chưa từng được nếm thử.
Chu Dao cong bụng nhỏ lên hai chân đạp loạn, cả người lâng lâng như trêи đám mây.
“Chó cái nhỏ bị lưỡi của lão tử làm đến cao trào! Cô bé của chó cái lẳng lơ thật nhiều nước!”
Lông trêи mặt anh đều bị ɖâʍ thủy chó cái ɖâʍ đãng này phun ra làm ướt.
Trình Nghị ngậm hết đầu иɦũ ɦσα vào trong miệng, ăn sáu đầu иɦũ ɦσα non nớt đến ướt sũng. ɭϊếʍ láp mặt cô, điều chỉnh cô thành tư thế bốn chân chạm đất, cả người anh phủ lên người cô, cả người nho nhỏ của cô bị anh bao phủ toàn bộ.
Điều chỉnh vị trí hạ thể xong, ƈôи ȶɦịt cứng đến mức sắp nổ tung đặt lên quả đào nhỏ của cô lề mề tiến vào từ phía sau, hai bên quả đào run rẩy phun ɖâʍ thủy làm ướt ƈôи ȶɦịt của anh.
Hung hăng cọ sát mấy lần, ma sát đến khi cô như nhũn ra ngã xuống muốn đứng cũng đứng không vững, một cái móng vuốt của Trình Nghị khống chế eo cô, dùng lực ưỡn hông, ƈôи ȶɦịt đâm vào một nơi ẩm ướt ấm áp.
Hạ thể bị ƈôи ȶɦịt cực nóng của anh phá vỡ, Chu Dao hét lên một tiếng, bốn móng vuốt đào loạn muốn chạy trốn khỏi tên chó săn lớn đáng sợ này lại bị móng vuốt to lớn của anh ta giữ chặt dưới thân, dùng ƈôи ȶɦịt đóng đinh cô trêи mặt đất.
Chu Dao đau đến mức khóc hu hu nước mắt chảy ròng, âm thanh thê thảm, Trình Nghị ɭϊếʍ từng cái lông của cô, “Cũng nên đau một lần, em trở thành chó cái của lão tử, lão tử đối xử tốt với em cả đời!”
Anh ra vào chỗ riêng tư co rúm chảy ra từng giọt từng giọt huyết dịch của cô, hai mảng quả đào nhỏ dính sát ƈôи ȶɦịt anh, nơi đó của cô vừa nhỏ lại hẹp, anh đâm vào còn lại nửa sau ở bên ngoài, anh mạnh mẽ đâm vào thần tốc, nhiều lần đâm vào t.ử ƈυиɠ cô.
“Hu hu… đau quá đau quá… Anh rút ra ngay đi…”
Chu Dao kêu la lớn tiếng, toàn thân run rẩy, bị ƈôи ȶɦịt của anh ta đóng tại chỗ không thoát được, cô cảm giác bụng cô cũng sắp phá vỡ, nhưng dần dần có loại kɧօáϊ cảm kỳ lạ dâng lên trong cơ thể, huyệt nhỏ không đau đớn như vậy, lúc anh ra vào trong thân thể cô mang đến cảm giác tê tê dại dại sung sướиɠ.
“Hoa huyệt của chó cái ɖâʍ đãng cắn ƈôи ȶɦịt của lão tử thật chặt, rút ra kiểu gì!”
Anh rút ra đút vào liên tục, xương chậu va chạm với cái ʍôиɠ nhỏ của cô, trong rừng cây không người này có côn trùng chim chóc kêu gáy, tiếng gió lay động lá cây ào ào, tiếng nước chạy róc rách của dòng suối nhỏ bên cạnh, còn có tiếng thở dốc hai con chó bọn nó và tiếng bạch bạch thân thể va vào nhau.
“Làm chết em con chó cái lẳng lơ này! Từ lần đầu tiên thấy em lắc lắc cái ʍôиɠ nhỏ chạy qua, lão tử liền muốn cưỡi trêи người em, hung hăng làm em!”
“Hu hu… Đừng nói nữa… Tôi không muốn nghe…”
Lỗ tai Chu Dao rũ xuống muốn ngăn chặn những lời nói dơ bẩn khó nghe này, cô một mực lớn lên ở nước ngoài, đã bao giờ nghe thấy những lời thô tục hạ lưu thế này, nhưng thân thể lại bị những lời này của anh ta làm nổi lên phản ứng, huyệt nhỏ chảy ra càng nhiều nước.
Anh nhìn cô xấu hổ cuộn thành một cục cười to, vẫn nói không ngừng bên tai cô.
“Chờ hơn một tháng côn thịt của anh cũng căng cứng hơn một tháng, hôm nay cuối cùng cũng được làm em!”
“Chó cái nhỏ tên Dao Dao đúng không, Dao Dao thoải mái không? Bị côn thịt lớn của anh làm sướиɠ không?”
“Bắn toàn bộ cẩu tinh cho em! Làm lớn bụng em để em sinh cho anh một ổ chó con!”
“Em nói xem bị bạn trai em biết huyệt nhỏ của em bị anh làm rồi. Còn bị anh làm lớn bụng anh ta có còn cần em không?”
Trình Nghị nhớ tới cô nói cô có bạn trai liền tức giận, ra vào càng thô bạo tàn nhẫn hơn nữa, đâm mạnh đến mức cô sắp bay ra ngoài, Chu Dao đành phải co huyệt nhỏ ngậm chặt côn thịt anh, hai móng vuốt cũng bám chặt chân trước của anh.
Trình Nghị bị huyệt nhục của cô đột nhiên co vào ngậm lấy côn thịt căng cứng lên, quy đầu giãn ra, kẹt trong huyệt nhỏ của cô không ra được.
Cái thứ kia đột nhiên trướng lên gấp mấy lần, bên trong huyệt nhỏ ăn không tiêu, quy đầu cũng biến thành to lớn, ma sát nhục bích mẫn cảm của cô, nước chảy trong huyệt nhỏ cô càng nhiều nhưng lại bị anh ngăn lại toàn bộ t.ử ƈυиɠ, mỗi lần co rúm đều có thể cảm nhận được nước lưu động bên trong.
Anh bắn hai lần côn thịt còn ở trong cơ thể cô, mãi cho đến khi mặt trời ngã về tây, anh quay người trượt xuống khỏi thân thể cô quay lưng về phía cô, hạ thể bọn họ vẫn dính chặt lấy nhau, anh dùng tư thế đuôi nối đuôi bắn lần thứ ba, lần này cây côn thịt bắn ra ước chừng mười mấy phút mới thu nhỏ, rút ra từ trong huyệt nhỏ của cô.
Chu Dao xụi lơ trêи đồng cỏ, toàn thân toàn là nước, lông dính lại thành một nhúm, cô chưa từng chật vật như thế, thân thể luôn luôn duy trì sạch sẽ, lông luôn trắng noãn không tì vết.
Đều là do tên chó săn lớn thô bạo hung ác này, nhân lúc cô động ɖu͙ƈ không quan tâm nguyện vọng của cô mà phá thân cô, nước mắt Chu Dao chảy không ngừng, co mình lại thành một cục nho nhỏ nghẹn ngào nức nở.
Trình Nghị nhìn cô rõ ràng sung sướиɠ rồi bây giờ lại một bộ dạng cảm thấy muốn chết không muốn sống nữa, trong lòng vốn có lửa giận nổi lên khi cô có bạn trai, bây giờ lại thêm lửa giận ngập trời.
Ở bên cạnh cô tức giận đi vòng quanh gầm thét, “Em khóc cái gì! Thích lão tử khó vậy sao? Hay là em còn nhớ đến bạn trai em? Là con chó đực nào xem anh có giết chết anh ta không!”
Chu Dao thút thít trả lời: “Hu hu… Tôi không có bạn trai cũng không muốn thích anh!”
Nói xong ráng chống lên định rời đi, cô vừa đứng lên cẩu tinh bên trong huyệt nhỏ bị anh bắn vào liền chảy xuống thuận theo chân sau, đây là chứng cứ cô bị anh ta cưỡng ɖâʍ.
Từ đó lại càng buồn hơn, trước đó cô ở nước ngoài sống tốt biết bao nhiêu, ai ngờ về đây cùng chủ nhân gặp một tên chó săn lớn hung tàn, xông vào cuộc sống của cô làm toàn bộ cuộc sống của cô lộn xộn.
Trọng điểm của Trình Nghị lại ở mấy chữ “Tôi không có bạn trai” này, hóa ra cô không có bạn trai! Trước đó là lừa anh! Trình Nghị mừng rỡ như điên nhìn trời gầm rú một tiếng, chấn động đến mức chim nhỏ trong rừng hoảng sợ bay mất.
Trình Nghị vui vẻ đến mức muốn vung chân phi nước đại, muốn nhìn trời gầm rú không ngừng!
Lúc này cơn tức giận trong lòng cuối cùng cũng tiêu tan, bổ nhào qua chỗ Chu Dao muốn dùng đầu lưỡi điên cuồng ɭϊếʍ mặt cô, lồng ngực phát ra tiếng sủa nhẹ vui vẻ, “Vợ nhỏ vợ nhỏ.”
Anh ɭϊếʍ cả khuôn mặt cô mấy lần, lông trêи mặt Chu Dao ướt sũng toàn là nước bọt của anh, phẫn nộ giãy dụa trong ngực anh, “Ai là vợ anh? Anh tên chó săn lớn không biết xấu hổ này!”
Lúc này tâm tình Trình Nghị vui vẻ, hận không thể nhào nặn cô vào trong cơ thể, “Trong t.ử ƈυиɠ em đều là cẩu tinh của lão tử, chưa tới mười ngày nữa sẽ mang thai chó con của lão tử, còn nói không phải vợ anh.”
Chu Dao mệt mỏi không muốn tranh luận với anh ta, trêи người dinh dính khó chịu, “Anh thả tôi ra, tôi muốn về nhà.”
Tâm tình Trình Nghị tốt đùa cô, “Không thả, anh muốn tha em về ổ chó của anh, mỗi ngày đều làm em.”
Tên chó săn lớn hạ lưu vô sỉ này! Chu Dao tức đỏ mặt, “Toàn thân tôi bẩn thỉu thật khó chịu, muốn về nhà tắm rửa.”
Trình Nghị cúi đầu nhìn toàn thân cô bộ lông màu trắng đã dính bẩn thành màu xám, nhưng mà cô thế này trong mắt anh vẫn đẹp.
“Lão tử dẫn em đi tắm rửa.”
Ngậm lấy gáy cô đi xuống dòng suối nhỏ, nước suối rất sạch sẽ có thể thấy rõ đáy, còn có cá con bơi lội bên trong.
Chu Dao kêu lên sợ hãi giãy dụa, “Tôi không biết bơi!”
Trình Nghị cười lớn, “Yên tâm, có anh ở đây.”
Chu Dao vẫn lo lắng, hai móng vuốt ôm chặt lấy cổ anh.
Nước suối bị mặt trời đun ấm, Chu Dao vừa xuống liền kêu một tiếng thoải mái, Trình Nghị ném cô lên lưng, nghe thấy cô sợ hãi hết lên, anh nở nụ cười.
Tứ chi anh vùng vẫy, chở cô đi du lịch bên trong dòng suối nho nhỏ này, Chu Dao trở mình trêи lưng anh, nằm ngửa trêи lưng anh.
Mặt trời xuống núi, cả khoảng trời là màu hoa hồng đỏ lộng lẫy, phía thôn khói bếp mịt mù bay lên, truyền đến tiếng gọi trẻ con về nhà ăn cơm, khắp thôn một mảnh náo nhiệt an lành.
Cô nhìn bầu trời, Trình Nghị nhìn mặt nước dòng suối nhỏ, mặt nước phản chiếu màu trời, cực đẹp, lúc trước anh luôn tới nơi này chơi một mình, chưa từng cảm thấy con suối nhỏ này xinh đẹp như thế.
Chu Dao nằm trêи lưng anh thoải mái đến mức mệt mỏi muốn ngủ, không ngờ tên chó săn lớn này còn lãng mạn, lưng anh rộng lớn mạnh mẽ, Chu Dao lật người nữa cũng không rơi xuống, cô nghĩ dù cô rơi xuống cũng không sợ, bởi vì có anh ở bên cạnh.
Bọn họ ngâm trong dòng suối nhỏ một hồi lâu, cho đến trời tối đen mới đứng dậy, Chu Dao đứng trêи đồng cỏ vẫy sạch nước trêи người, lại biến thành một con chó cái nhỏ xinh đẹp màu trắng.
Trình Nghị nhìn cô làm sạch người xong mới giũ người bắn nước, nước kia văng lên cả người cô, Chu Dao tức giận hét lên, anh đứng một bên cười ha ha.
Anh đưa cô về nhà, Chu Dao vẫn rất mệt mỏi, khoảng cách cuối thôn đầu thôn không xa, Trình Nghị thấy cô bước đi càng ngày càng chậm, ngậm cô lên lưng chở cô đi.
Đến cổng, Chu Dao leo xuống, “Tôi… vào đây.”
“Ừm, đi đi.”
Trêи mặt Trình Nghị vẫn luôn hiện lên nụ cười, nhìn cô đi vào mới rời khỏi.
Về sau Chu Dao một mực không ra ngoài, cô cảm nhận được mình mang thai, mang bầu những con chó con non kia.
Mấy ngày nay chủ nhân thấy Dao Dao không muốn ăn gì uể oải dáng vẻ không vui, rất lo lắng có phải cô bị bệnh không, quyết định hôm nay đưa cô đi tỉnh lỵ xem bác sỹ thú y.
Chu Dao rất muốn nói với cô ấy mình không bị bệnh, chỉ là cô ấy phải làm bà ngoại nhưng mà chủ nhân nghe không hiểu, chỉ nghe thấy cô khó chịu gọi gâu gâu càng thêm lo lắng.
Chủ nhân mở xe nhỏ cô ấy vừa mua, Chu Dao nằm ở ghế sau, lúc xe chạy ra khỏi cửa cô nghe thấy tiếng chó của, cô đứng lên nhìn thấy bên ngoài có một con chó săn lớn đang đuổi theo phía sau xe.
Trêи mặt anh lo lắng bất an, lần đầu tiên cô nhìn thấy biểu cảm gấp gáp như vậy của anh, anh luôn ngông cuồng không bị trói buộc tính trước mọi việc.
Anh sủa với cô, giọng nói không giấu được hốt hoảng, “Em con chó cái nhỏ này muốn không nói tiếng nào mà đi sao?”
“Rõ ràng em cũng thích anh mà!”
Chu Dao bị câu sau của anh chọc cười, sao mà có một con chó mặt dày vô sỉ như thế, chó mà lại còn thô tục hạ lưu, nhưng anh nói đúng, cô cũng thích anh.
Chu Dao nói với anh, “Anh đừng đuổi, em đi xem bác sĩ, kiểm tra cục cưng của chúng ta phát triển có tốt không một chút.”
Đáng tiếc cửa sổ xe đóng lại toàn bộ, tiếng cô lại nhỏ, Trình Nghị không nghe rõ lời cô nói, chỉ biết là anh đợi cô dưới gốc cây đa nửa tháng, bây giờ cô vừa ra khỏi cửa liền muốn rời đi.
Trình Nghị phi nước đại muốn đuổi kịp cô hỏi một câu tại sao muốn rời đi.
Nhưng cho dù anh chạy nhanh hơn nữa sao có thể chạy kịp ô tô.
Chu Dao nhìn anh một mực đuổi theo phía sau, bây giờ xe đang ở trêи đường cái, trêи đường cái càng ngày càng nhiều xe, anh không quan tâm mà cứ đuổi theo, Chu Dao lo lắng anh sẽ bị xe đụng vào.
Phía trước có cái xe lái ra từ trong đường nhỏ bên cạnh hòa vào dòng xe chạy, vì sườn dốc nên dẫm chân ga hơi mạnh, đột nhiên xông vào đường cái.
Chu Dao kêu lên sợ hãi, “Trình Nghị!”
Đây là lần đầu tiên cô gọi tên anh, không ngờ là dưới tình huống này.
Trình Nghị bị đụng phải bay lên ngã xuống đất lăn lông lốc vài vòng mới dừng lại, Chu Dao nhìn thấy cảnh này cảm thấy tim mình muốn ngừng đập.
Chu Dao vội vàng chạy lên đầu xe lớn tiếng gọi chủ nhân, “Chủ nhân chủ nhân mau dừng xe! Mau dừng xe!”
“Dao Dao em sao vậy, sao lại không ngoan chạy lên trước vậy?”
Móng vuốt đè lên tay chủ nhân đặt trêи vô lăng muốn cô ấy dừng lại, “Hu hu… mau dừng lại đi!”
Chủ nhân nghe thấy tiếng rít gào đau thương của Chu Dao và bị móng vuốt cô đè tay lại liền dừng xe lại, Chu Dao dùng sức đập cửa xe, đồng thời đau buồn quay đầu nhìn chủ nhân, chủ nhân khó hiểu bình thường Dao Dao rất ngoan, sao mà bây giờ không nghe lời như thế.
Hơn nữa còn dùng sức đập cửa xe dáng vẻ gấp gáp ra ngoài, đành phải mở cửa cho cô, Chu Dao lập tức nhảy xuống chạy tới chỗ Trình Nghị.
Trình Nghị bị xe đụng té lăn quay trêи đất, lục phủ ngũ tạng đau như bị đâm nát, anh bò dậy muốn đuổi theo tiếp, “Dao Dao.” Gọi tên cô đồng thời trong miệng phun ra một ngụm máu lớn.
Anh lảo đảo nghiêng ngả chạy về phía trước, “Dao Dao, Dao Dao, đừng rời bỏ anh mà.”
Mắt anh cũng chảy máu, giữa màu máu lờ mờ anh nhìn thấy phía xa có một con chó con màu trắng, dừng lại tránh xe chạy như điên về phía mình.
Anh nghe thấy cô gọi tên mình, “Trình Nghị, Trình Nghị!”
Trình Nghị bất lực yếu ớt nằm rạp trêи mặt đất, máu trong miệng trong mắt chảy ra càng ngày càng nhiều, cả bầu trời đều nhiễm màu đỏ, giống như màu bầu trời bọn họ nhìn thấy chạng vạng tối hôm đó bọn họ bơi lội trong dòng suối nhỏ, đẹp giống như cô vậy.
Chu Dao ôm hai con chó đực con mềm mại núc ních đang hút sữa trong lòng, hai con chó nhỏ đều có màu lông đen pha trắng, có một con cái đuôi toàn là màu đen.
Chu Dao dịu dàng ɭϊếʍ láp đỉnh đầu bọn nó, “Các bảo bối đừng nóng vội, ăn từ từ.”
Phía sau vang lên một giọng nam, “Hai tiểu hỗn trướng các con ăn từ từ thôi! Chừa chút cho ba con!”
Chu Dao đỏ mặt mắng anh, “Trình Nghị anh đừng nói lung tung, dạy hư tụi nó mất.”
Trình Nghị uy phong lẫm liệt đứng ở cửa ổ chó của mình, cản gió thay ba mẹ con bọn họ, nghe thấy cô mắng mình không những không giận mà còn cười, ưỡn ngực nghiêm mặt đáp lại, “Vợ, chờ dỗ hai tiểu hỗn trướng này ngủ xong, hai ta lại tới dòng suối nhỏ bơi lội.”
Hơn nữa anh phát hiện, cảm giác làm cô trong nước càng thoái mái hơn.
Chu Dao nhìn vẻ mặt bỉ ổi của anh là biết trong đầu anh đang suy nghĩ cái gì, ngại ngùng nói, “Muốn đi thì anh tự đi đi.”
Cuối cùng vẫn bị anh tha trêи lưng chở đi rừng cây nhỏ, sau khi trải qua một phen mây mưa, thân thể Chu Dao mễm nhũn nằm trêи lưng anh nhìn đám mây hoa hồng trêи bầu trời.
Trình Nghị mang theo một mặt vui vẻ chở cô bơi lội trong nước, chỉ cảm thấy có cô cuộc đời của anh mới viên mãn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!