Website Tình Ái
Chương 41: Mỹ nhân nhỏ ngoan ngoãn nghe lời, để anh đây dâm một hồi rồi sẽ buông tha em (sắm vai nhân vật dã chiến)
Trình Nghị bận rộn hơn một tháng, cuối cùng cũng có thể rảnh rỗi. Anh để những việc còn lại cho Lý Minh Hiên xử lý, mình thì đưa Chu Dao về gặp cha mẹ.
Chu Dao căng thẳng hỏi mua quà gì thì được, Trình Nghị ôm vai cô, “Chỉ cần mang em về là bọn họ đã rất vui vẻ rồi.”
Anh ngần này tuổi rồi còn chưa lập gia đình, cha mẹ ở nhà thúc giục không ngừng, hơn nữa anh là con trai trưởng, em gái đã sinh cháu ngoại mấy năm trước mà anh thì vẫn luôn bận bịu sự nghiệp không rảnh kiếm đối tượng. Hiện giờ anh mang một người con dâu về, khẳng định họ sẽ vui mừng.
Không có máy bay đi thẳng mà đi tàu và xe buýt thì tốn nhiều thời gian nên bọn họ đi máy bay tới nội thành, bạn Trình Nghị tới đón, mời bọn họ ăn bữa cơm rồi cho anh mượn xe chạy về.
Xe đi được nửa đường, Chu Dao đột nhiên nói, “Ừm… Trình Nghị, em, em buồn tè… Mau tìm nhà vệ sinh.”
Bàng quang ấm ách, Chu Dao thật sự không nhịn nổi, ôm bụng xoắn chặt hai chân, hối hận vừa nãy không tranh thủ đi vệ sinh ở tiệm cơm.
Trình Nghị nhìn mắt cô, “Em nói xem con gái bọn em có rách việc hay không.”
Chỗ này hai bên không làng xóm không cửa hàng, chỉ có rừng cây hoang dã, đi đâu tìm nhà vệ sinh cho cô. Thấy cô nhịn khó chịu, anh đành dừng xe ven đường, đưa cô đi tìm một bụi cây.
“Giải quyết ở đây đi.”
Anh đứng bên cạnh giãn gân cốt, đốt một điếu thuốc hút mấy hơi.
Chu Dao đỏ mặt, làm sao có thể giải quyết ra đất được. Nhưng hiện giờ cô đã không nhịn nổi, ôm bụng, “Anh, anh đừng đứng ở đây…”
Gã lưu manh kia đứng thẳng bên cạnh nhìn cô, cô làm thế nào “đi” được!
Trình Nghị ngậm điếu thuốc trong miệng, lời nói có chút không rõ ràng, “Anh lo em sợ hãi, ngoan, chẳng phải em đang vội sao, mau tiểu đi.”
Đàn ông lá gan lớn, cô sao mà bì được.
Chu Dao vẫn không có động tác gì, tiếng nước chảy bị anh nghe được thì ngại lắm!
“Đừng giả bộ nữa! Nước tiểu của em anh cũng uống rồi, mau đi đi!”
Nghẹn lâu không tốt cho cơ thể, thật không hiểu cô gái này có gì mà mất tự nhiên. Lỗ nhỏ dưới thân cô anh đã ɭϊếʍ qua trăm lần có lẻ rồi.
Chu Dao đỏ mặt, xoắn xuýt kéo quần ngồi xổm xuống. Cỏ dại mọc cao ngang người có thể che chắn cho cô. Tiếng nước chảy tí tách, gió thu se lạnh, mùi khai theo gió bay lên.
Trình Nghị cũng xoay người sang bên kia móc ra con chim lớn, xả van nước. Anh tiểu xong trước, nhét “hàng” vào rồi nhìn chằm chằm cô đi tiểu. Cột nước hơi vàng bắn ra từ giữa hai chân cô, ngấm vào đất khiến nó trở nên ẩm ướt.
“Xi xi.” Trình Nghị trêu cô, xi cô đi tiểu. Chu Dao ngẩng đầu trừng anh một cái.
Huyệt nhỏ dấu giữa hai chân như ẩn như hiện, múp míp mê người, phía trêи còn có nước tiểu trong suốt dính vào. Gậy thịt dưới háng Trình Nghị tức khắc cứng rắn lên.
Chu Dao tiểu xong, quần còn chưa kéo lên đã bị anh đè trong đám cỏ, dùng miệng lưỡi ɭϊếʍ tiểu huyệt một lượt.
Anh mang vẻ mặt sắc tình thô bỉ nhìn cô, “Đm! Không thể ngờ anh đây đi tiểu mà còn nhặt được mỹ nhân.”
Chu Dao không biết gã lưu manh này lại phát điên cái gì, bôn ba trêи đường thế mà anh còn có sức làm việc này.
Hai tay bị anh đẩy lên đỉnh đầu, cô dùng sức vặn vẹo thân thể dưới người anh. Bị anh ɭϊếʍ xong huyệt nhỏ, cô thở hổn hển, giọng nói cũng mềm như bông.
“Trình Nghị… Này ưm… Không muốn… Không cần ở đây…”
“Mỹ nhân, ngoan ngoãn nghe lời, để anh đây ɖâʍ một lần rồi sẽ tha cho em.”
Người đàn ông có thân hình to lớn rắn chắc, vững vàng giam cầm cô dưới người, biểu cảm và ngôn ngữ giống như tội phạm hϊế͙p͙ ɖâʍ, dường như thật sự nhặt được cô ở chỗ này, muốn gian ɖâʍ.
Ban ngày ban mặc màn trời chiếu đất, cách đó không xa chính là quốc lộ, xe của bọn họ còn đỗ ven đường, xung quanh là bụi cỏ cao bằng nửa người, bên dưới là đất cứng, trêи trời thi thoảng lại có mấy con chim bay qua.
Trình Nghị cười đểu, nhéo cằm cô, cúi đầu bắt lấy cái miệng xinh thơm hương của cô, ɭϊếʍ ʍút̼ thỏa thích. Anh mới hút thuốc xong, vị khói còn nồng nặc.
Chu Dao bị hun khói suýt sặc, nước mắt lưng tròng, đáng thương chịu đựng anh ɖâʍ loạn.
Ăn xong cái miệng nhỏ thơm của cô, anh lại móc ƈôи ȶɦịt vừa mới đi tưới cây ra, quy đầu to lớn ép trêи huyệt nhỏ nõn nà của cô ma sát. Hoàn cảnh vừa kϊƈɦ thích lại xấu hổ vô cùng.
Chu Dao bị con chim lớn của anh chèn ép, cọ đến cả người run rẩy. Cô xoay đầu không dám nhìn, giãy giụa lần cuối.
“Bỏ đi… Nếu không thì… vào xe… lại làm…”
Trình Nghị không nghe cô, chỗ này rất thích hợp chơi dã chiến, cắm vào càng có nhiều cảm xúc hơn!
Đè eo cô, đại ƈôи ȶɦịt cứng rắn đâm vào huyệt nhỏ của cô. Tuy mới được miệng anh mở rộng nhưng phía dưới cô vẫn rất chặt. Anh bị kẹp suýt chút nữa bắn ra.
Anh thẳng căng cắm lút cán, giận dữ nói, “Hóa ra mỹ nhân nhỏ lại là ɖâʍ nữ! Đã sớm bị người bóc tem rồi!”
Chu Dao nức nở, mở to đôi mắt hạnh ngập nước lườm anh, còn chẳng phải bị anh bóc tem sao.
“Ư ưm… dù sao cũng không phải cái đồ thô bạo dã man nhà anh bóc tem!”
Lửa ghen bùng cháy, Trình Nghị hung hăng vỗ cái ʍôиɠ nở nang của cô, “Trông em thuần khiết thế này mà hóa ra lại là một cô bé ɖâʍ đãng! Anh đây cắm chết em đồ ɖâʍ nữ!”
Anh dùng sức, làm thật ăn thật, Chu Dao co rúm lại, “Á… đau…”
Huyệt thịt bỗng thắt lại, bọc lấy ƈôи ȶɦịt của anh thật chặt. Trình Nghị gian nan ra vào ở lối đi ẩm ướt căng chặt của cô.
“Đm! Tuy rằng mỹ nhân không non nớt nhưng huyệt nhỏ vẫn chặt lắm! Kẹp ƈôи ȶɦịt anh đây sắt đứt rồi!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!