Website Tình Ái
Chương 55: Dùng tay moi tinh dịch trong cô bé và hậu huyệt của cô ra (Chơi bằng tay, liếm huyệt)
Chương 55: Dùng tay moi tϊиɦ ɖϊƈh͙ trong cô bé và hậu huyệt của cô ra (Chơi bằng tay, ɭϊếʍ huyệt)
Edit: Chưa đủ 18
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại truyendkm.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Nghị về phòng, đỡ lưng Chu Dao đút nước cho cô, uống xong Chu Dao hỏi, “Sao vừa rồi nghe thấy tiếng mẹ em vậy?”
Trình Nghị nhớ tới bị mẹ vợ nghe góc tường cũng không khỏi xấu hổ một trận, sờ cái mũi một cái, “Mẹ bảo anh kiềm chế một chút.”
Chu Dao nghe hiểu, thật sự bị cha mẹ nghe thấy, đã nói không muốn làm anh nhất định phải làm, lần này hay rồi xấu hổ chết đi được.
Thẹn quá hóa giận đánh lồng ngực anh: “Khoảng thời gian ở nhà này anh không được chạm vào em!”
Trình Nghị bắt được nắm tay nhỏ vung loạn của cô, vội vàng đảm bảo nói, “Đừng mà vợ, lần sau anh nhẹ chút.”
Bọn họ phải ở nhà hai tuần, hai tuần không thể chạm vào cô quả thực là cực hình mà! Cái miệng phía trước kia kể từ khi biết cô mang thai đến giờ mới làm một lần, nếu không phải lo lắng cô không thoải mái anh còn muốn làm cái miệng ɖâʍ đãng phía trước thêm lần nữa.
Chu Dao mặc kệ anh, đá eo anh một cước, “Phía dưới nhớp nhúa rất khó chịu, muốn lau sạch sẽ.”
Cô di chuyển một chút hai cái huyệt phía dưới đều sẽ rò rỉ chất lỏng dinh dính chảy ra, tϊиɦ ɖϊƈh͙ anh mùi lại nồng, làm bẩn giường bị mẹ Chu nhìn thấy sẽ càng xấu hổ hơn, cố gắng co phía dưới lại phòng nó tiếp tục chảy xuống.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại truyendkm.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cưng chiều cưng chiều, cô gái này không sợ anh, dám to nhỏ với anh, dám từ chối anh còn dám ra lệnh anh.
Vốn là buồn bực không thể chạm vào cô hai tuần lại bị cái nhận thức này phá bỏ, bây giờ trong lòng lại vui vẻ.
Trình Nghị nhận mệnh thở dài, “Biết rồi, nô tài đây sẽ tới hầu hạ Thái hậu nương nương, lau sạch sẽ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nô tài bắn vào hai cái động ɖâʍ đãng phía dưới của Thái hậu nương nương.”
Rút mấy tờ giấy lót phía dưới cô, dùng tay móc tϊиɦ ɖϊƈh͙ trong hoa huyệt và cúc huyệt của cô ra.
Ngón tay anh vừa dài vừa thô, mỗi lần tiến vào rời đi đốt ngón tay ma sát vách trong đều mang theo một trận tê dại, Chu Dao không nhịn được lắc ʍôиɠ muốn tránh, bị anh giữ eo lại, ngón tay thon dài hữu lực kia tùy ý chơi đùa trong cơ thể cô, ngang ngược lại thô bạo.
Huyệt nhỏ thủy nộn vô cùng đáng thương hút vào, phun ra từng đợt lại từng đợt hỗn hợp dịch trắng của hai người.
Chu Dao co bụng cắn môi nghẹn ngào, tay nắm lấy cánh tay anh, huyệt nhục đột nhiên co vào, hẳn là bị ngón tay anh chơi đùa huyệt nhỏ đạt đến cao trào, miệng huyệt phun ra một lượng mật dịch trong suốt, khác với những chất lỏng đục ngầu lúc trước.
Ngón tay kia trêu đùa huyệt nhỏ xong lại đi tới cúc huyệt, cúc hoa vừa bị cây gậy lớn của anh chọc ra một cái lỗ lại biến về một đóa hoa nho nhỏ, chặt chẽ đến nỗi ngay cả một ngón tay cũng rất khó nhét vào.
Nếp gấp phía ngoài vẫn ướt át, Trình Nghị chậm rãi đút ngón tay vào, moi móc bên trong, móc cho vách trong chặt chẽ bên trong thả lỏng ra, mắt cúc hơi mở, tϊиɦ ɖϊƈh͙ vừa rồi anh bắn vào trong cúc huyệt chảy ra.
Hai cái lỗ anh đều nhìn chăm chú, thẹn thùng hơi rung rung, uốn lượn chảy ra một đường nước ɖâʍ mỹ.
Chu Dao sợ mình không nhịn được lại kêu ra bị cha mẹ nghe thấy, vùi cả khuôn mặt vào trong chăn, toàn thân run rẩy không ngừng, hai đùi bị anh giữ lấy, cửa ngõ mở rộng, nơi bí ẩn xấu hổ nhất của người phụ nữ hoàn toàn bại lộ ở đáy mắt anh.
Ánh mắt anh dường như mang theo nhiệt độ đốt người nhìn từng tấc từng tấc hạ thể của cô bại lộ ra ngoài không bỏ sót chút nào, huyệt nhỏ ngượng ngùng không chịu nổi nước chảy càng nhiều, vốn đã dọn dẹp tϊиɦ ɖϊƈh͙ anh bắn vào xong, huyệt nhỏ lại chảy nước, cô động tình không ngừng, thấm ướt nhẹp khăn giấy lót phía dưới.
Hai đóa hoa hạ thân Chu Dao ngập nước kiều nộn, ɖu͙ƈ vọng đáy mắt Trình Nghị càng ngày càng dày đặc càng nặng hơn, dùng tay chơi đùa hai cánh hoa ướt át, người phụ nữ dưới chân phát ra tiếng nghẹn ngào tinh tế, thân thể càng run rẩy kịch liệt.
Anh cười khẽ, ngón tay xấu xa nắm vuốt hai mảnh thịt trai trắng nõn nà xoa nắn, trơn tuồn tuột suýt chút nữa không kẹp được.
“Ừm a… không muốn làm…”
Chu Dao đá chân anh, giúp cô dọn dẹp phía dưới sao lại biến thành bộ dạng này, huyệt nhỏ và cúc huyệt bị anh tấn công tuôn ra sự sảng kɧօáϊ tê dại khó tả.
Vật kia dưới hông Trình Nghị vốn còn chưa rũ xuống, bây giờ càng cương đến mức thấy đau, huyệt thái dương nhảy lên, mặt mũi vặn vẹo nhìn chăm chú hai đóa hoa phía dưới cô, hung hăng xoa nhẹ mấy lần, xoa huyệt nhỏ và cúc huyệt run lẩy bẩy.
Cắn hàm răng, “Hai cái huyệt ɖâʍ đãng động tình, chảy ra nhiều ɖâʍ thủy như vậy, làm bẩn hơn nữa.”
Nước vừa rồi móc ra cho cô vẫn còn một chút, Trình Nghị vạch cánh hoa khép lại của cô ra, cầm lấy nước nhắm ngay vào nụ hoa mở ra đổ xuống, va vào bắn tung tóe ra từng giọt nước.
Nước âm ấm rót vào trong huyệt nhỏ bị ép mở ra của cô, Chu Dao run lên, vén chăn lên thấp giọng thốt lên kinh ngạc, “A… Lão Trình anh làm gì vậy!”
Rót hết nước vào trong huyệt ɖâʍ của cô, mắt Trình Nghị đỏ ngầu, “Lão tử rửa sạch cái miệng ɖâʍ đãng của em!”
Giữ cái chân không an phận uốn éo lung tung của cô, vùi đầu xuống dùng đầu lưỡi dọn dẹp sạch sẽ huyệt nhỏ ɖâʍ đãng cho cô, hai đóa hoa ngập nước xấu hổ bị anh dùng môi lưỡi ɭϊếʍ láp sạch sành sanh, phủ đầy nước miếng của anh.
Chu Dao bị côn thịt lớn của anh làm, làm bằng tay khẩu giao cao trào liên tục, hai mắt mệt mỏi đến không mở ra được, ngủ say sưa.
Trình Nghị nhìn Chu Dao mở cặp đùi đẹp ngủ trêи giường, nghĩ thừa dịp cô ngủ say làm phía trước cô thêm một lần, cuối cùng vẫn không làm nữa, vuốt ve côn thịt cương cứng thở dài.
Vừa nằm xuống giường cô gái nhỏ kia liền tự động quay qua chui vào lòng anh, đưa tay kéo cô vào lồng ngực, nhét côn thịt cứng rắn vào giữa hai chân cô, hôn xuống đỉnh đầu cô, ép buộc mình ngủ.
Ngày hôm sau thức dậy, mẹ Chu kéo Chu Dao lén dặn dò cô, “Niếp Niếp, bây giờ con đang mang thai, Trình Nghị hai đứa kiềm chế một chút.”
Trình Nghị trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng, đến lúc đó người mệt không phải là con gái bà sao.
Lớn tuổi vốn ngủ không sâu, tối hôm qua bà và lão già nghe góc tường một đêm, sáng nay tinh thần cũng không tốt lắm.
Bị cha mẹ nghe góc tường một đêm, mặt Chu Dao đỏ thành quả táo, gật đầu qua loa, “Vâng vâng, mẹ con biết rồi.”
Âm thầm mắng Trình Nghị, đều là lỗi của tên lưu manh kia!
Buổi chiều Chu Dao có buổi họp lớp trường cấp ba, tốt nghiệp lâu như vậy chưa từng tụ họp, trước đó vẫn đang thảo luận trong nhóm tổ chức tụ họp, thừa dịp khoảng thời gian ăn tết này đại đa số bạn học đều về nhà tổ chức.
Vốn dĩ Chu Dao không muốn đi, bạn thân từ cấp ba đến giờ bảo cô nhất định phải đi, tất cả mọi người bao nhiêu năm không gặp.
Nghĩ thầm cũng đúng, hai cô đã lâu không gặp, mãi không nói với cô mình kết hôn bây giờ còn có con, chờ khi nói với cô ấy cô gái nhỏ kia nhất định hoảng sợ nhảy lên.
Trình Nghị lái xe đưa cô đi, “Vợ, lúc nào về nhớ phải gọi cho anh, anh tới đón em.”
“Đừng ăn linh tinh, phải ăn no bụng.”
“Không được uống rượu.”
“Không thoải mái thì phải gọi cho anh.”
Trình Nghị không sợ người khác làm phiền căn dặn đi căn dặn lại, nếu không phải anh có việc thì anh đã đi cùng cô rồi.
Chu Dao gật đầu rồi lại gật, “Biết rồi biết rồi.”
Trình Nghị thật sự càng ngày càng dài dòng nhưng Chu Dao không có một chút không kiên nhẫn nào, ánh mắt sáng lấp lánh, khóe miệng vẫn luôn cười, người đàn ông này xưa nay đều cẩn thận tỉ mỉ với cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!