Website Tình Ái
Chương 7: Không phải anh ta thích cô gái damdang có con bướm nhỏ nõn nà là tôi sao
“Sao lại kẹp chân như vậy, có phải bên dưới lại chảy nước rồi không?”
“Ư… Không… Không phải…”
Người đàn ông rõ ràng không tin lời nói dối của cô, “Dạng chân ra cho anh xem.”
“Hức… Em không muốn.”
Chu Dao không muốn anh nghĩ mình ɖâʍ đãng, chỉ sờ ngực mà tiểu huyệt cũng chảy nhiều nước như vậy.
Cô gái chậm chạp không hành động, Trình Nghị nhấn mạnh, “Dạng ra!”
Chu Dao sợ run người, mặc dù biết không nghe lời thì anh cũng chẳng thể làm gì nhưng bị giọng nói tức giận của anh hù dọa, cô cũng chậm rãi mở hai chân ra.
Huyệt nhỏ ướt nhẹp lộ ra, bởi vì bị chân kẹp chặt cọ xát nên ɖâʍ dịch cũng dính lên đùi.
“ɖâʍ đãng còn nói là không phải, nước chảy nhiều như hồng thủy thế này! Thân thể em thật mẫn cảm, bóp иɦũ ɦσα thôi mà bên dưới cũng chảy nhiều nước như vậy!”
Nếu bị ƈôи ȶɦịt lớn của anh cắm vào có phải sẽ phun nước như đi tiểu không? Nghĩ đến đây lòng anh chợt ngứa ngáy khó chịu.
Chu Dao muốn phản bác lại anh nhưng ngại nói ra, kỳ thật không chỉ là bóp иɦũ ɦσα mà còn do anh dùng giọng nói trầm thấp mê người thì thầm lời thô tục bên tai em mới chảy nhiều nước như vậy.
Kỳ lạ thật, ƈôи ȶɦịt của anh vẫn luôn cứng mà không cần dùng tay “vuốt” một chút, chẳng lẽ không đau? Cô không biết hai tay Trình Nghị vẫn luôn xoa ngực của cô trêи màn hình, không còn tay quản gậy gộc đang trướng lên.
Cự vật căng cứng đến mức gân xanh nổi lên, thứ dọa người xấu xí dữ tợn này lại mang khí thế hung hăng, kiêu ngạo gật đầu với hai cái miệng trêи dưới của cô.
Chu Dao cách màn hình sờ lên, hơi chần chừ, biết rõ cách màn hình không phải chân thực nhưng khi chạm đến nháy mắt lại sợ tới mức run rẩy rút tay lại. Màn hình nóng khiến cô hoảng hốt, cảm thấy thật sự sờ vào ƈôи ȶɦịt cháy bỏng bên kia.
Nén lại ngượng ngùng, cô lại lén lút sờ lên, mắt hạnh mở lớn, vừa tò mò vừa động tâm, tay ngọc từ quy đầu đi xuống nhẹ nhàng vuốt ve hai viên tinh hoàn tròn tròn, ngón tay hợp lại thành nửa vòng tròn cách 1 lớp không khí nắm lấy thân gậy, học theo động tác của người đàn ông lúc trước, vuốt lên vuốt xuống.
Trong lòng cô không khống chế được lướt qua khung chat, “Thật là lớn, thô ráp, nóng quá, muốn sờ thật, làm sao bây giờ?”
“Không chỉ muốn sờ tôi còn muốn ăn thì làm thế nào?”
“Còn muốn, còn muốn bị anh ấy cắm, làm sao đây?”
“Hu hu… tôi thật sự biến thành cô bé ɖâʍ đãng sao?”
“Nhưng chẳng phải anh ấy thích cô gái ɖâʍ đãng có con bướm nhỏ nõn nà là tôi sao…”
Trình Nghị không biết người đối diện đang làm gì, vì sao tiếng hít thở càng ngày càng lớn, cuối cùng còn khẽ rêи rỉ.
Nếu anh biết cô gái đối diện đang muốn “ɖâʍ” mình, gã lưu manh này khẳng định sẽ vui vẻ.
Chỉ có một cái tay nhỏ đang sờ иɦũ ɦσα, nhũ hoa bị bỏ quên bên kia cương lên thật cao, giống như tủi thân nói tôi không vui, ngón tay dài khẽ nhấn xuống đầu ngực múp míp, dán lên màn hình xoa trái xoa phải, trong lòng nỉ non, “Bảo bối nhỏ, đừng như vậy, ba ba tới yêu em.”
“Ư… a… Ừm…” Tiếng rêи của cô gái càng ngày càng lớn, cô gái ɖâʍ đãng này lại phát ɖu͙ƈ cái gì rồi! Trình Nghị nghe mà khí huyết cuồn cuộn, nội tâm xao động.
“Oh… ah ah… a…” Hai mảnh thịt trai bên dưới mấp máy từng đợt, từ khe hở mật dịch chảy ra nhễ nhại, chưa từng dừng lại. Đột nhiên cô gái kêu lên một tiếng mềm mại còn phun ra chút chất lỏng bàng bạc, vẽ ra một vòng cung nhỏ trêи không trung.
“ɖâʍ nữ đang làm gì đấy? Sướиɠ đến mức phun nước?” Quả nhiên là một cô gái ɖâʍ đãng, tự chơi chính mình đến cao triều phun nước. Anh thật sự đã nhặt được của quý, một con bướm nhỏ xinh nuột nà vừa thẹn thùng lại mẫn cảm.
“Đang… đang sờ ƈôи ȶɦịt lớn của anh…” Chu Dao chỉ cảm thấy không còn mặt mũi gặp người khác nữa, cách màn hình sờ ƈôи ȶɦịt đàn ông mà cô cũng có thể sướиɠ đến mức đạt cực kɧօáϊ phun nước tiểu.
“Ha ha, lớn không?” Người đàn ông còn đắc ý quơ quơ cây gậy phách lối kia, không thể tưởng tượng nổi con bướm nhỏ này lại muốn “ɖâʍ” ƈôи ȶɦịt của mình, trong thâm tâm anh không khỏi có chút tự hào.
Chu Dao xấu hổ không dám hé răng, chỉ lặng lẽ trả lời trong lòng, “Lớn, rất lớn, một tay em còn không nắm hết được.”
Thẹn thùng lắp bắp, “Hôm nay đến, đến đây thôi, em, em muốn out.” Dưới thân dính nhớp rất không thoải mái, hôm nay cô đã phải đổi thành ghế gỗ, chỉ sợ làm ướt chăn đệm. Nhưng giờ huyệt nhỏ chảy ɖâʍ dịch đã dính đầy trêи ghế, thấm vào ʍôиɠ nhỏ của cô, lạnh buốt khó chịu.
Trình Nghị khó hiểu, “Sao vậy?” Vẫn còn sớm mà, sao log out sớm vậy, anh còn chưa nhìn đủ иɦũ ɦσα lớn đâu.
Chu Dao nhấc ʍôиɠ lên cho anh nhìn, “Chảy rất nhiều nước, không, không thoải mái…”
Cô gái ở đối diện nâng ʍôиɠ lên, trêи ʍôиɠ nhỏ ɖâʍ dịch tí tách nhỏ xuống, dưới ghế tích một vũng nước nhỏ, chậc, ɖâʍ huyệt nhiều nước thật.
Hóa ra là thế, Trình Nghị cười to, gật đầu với màn hình, “Ha ha, ừ, tạm biệt, hẹn đêm mai.”
Sau khi màn hình tắt, Trình Nghị nhớ lại lúc nãy cô gái nâng ʍôиɠ lên, bởi vì camera đặt cao nên anh có thể thấy được cảnh gian phòng phía sau, một cái giường đôi, phía trêи chỉ đặt một chiếc gối.
“Ha ha, ɖâʍ nữ.”
Chu Dao bên kia vừa tắt máy liền chạy tới WC tắm rửa, hu hu, vừa rồi tiểu ra thật mất mặt. Nghĩ tới ƈôи ȶɦịt của người đàn ông, cô tỏ ra ghét bỏ, đều tại nó, hứ, nhưng trong lòng vẫn không ngừng dâng lên đừng đợt rung động, huyệt nhỏ cũng ngưa ngứa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!