Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh
Chương 29: Tàng thi.
Lưu Lị đứng hình vài giây rồi mới thu hồi tầm mắt, “Không ngờ cô ấy lại quay trở lại bằng cách này.”
Cô thở dài, mặc dù ngày trước Trình Thu Di thích tạo tai tiếng nhưng hầu hết những bộ phim truyền hình cô diễn đều rất ăn khách, được mệnh danh là nữ hoàng rating*, làm người khác vừa yêu vừa ghét.
*rating là đơn vị dùng để đánh giá sự quan tâm theo dõi của khán giả, khách hàng đối với một chương trình hay một sản phẩm cụ thể nào đó (Nguồn: gg)
Lúc trước vừa mới quay xong một bộ phim là các đài truyền hình tranh nhau cướp, cho dù là người hay phim thì lúc nào đề tài cũng cao hơn ngất, đó cũng chính là lý do các đài truyền hình giành giựt nhau.
Sau đó Trình Thu Di lại rút lui khỏi giới giải trí khiến cho weibo nổi lên một trận phong ba.
“Thật không ngờ tới.” Lưu Lị cảm thán, nhớ lại cảnh tượng trong tấm ảnh vừa rồi, cô cảm thấy hơi sợ, “Bị giết như vậy, rốt cuộc là đã kết thù oán gì không biết.”
Thẩm Nguyên Gia cũng cảm thấy hơi đáng sợ.
Sau khi giết người còn giấu xác ở trong vách tường ở quảng trường, người đến người đi nhiều ngày như thế cũng không ai phát hiện ra thi thể của Trình Thu Di.
Weibo lại có thêm một trận bùng nổ. Mặc dù Trình Thu Di đã giải nghệ được một năm nhưng phim truyền hình do cô đóng vẫn còn rất ‘hot’, đó là lựa chọn phổ biến cho việc cắt nối của các biên tập.
“Rốt cuộc là hận thù sâu thế nào mới có thể nhét thi thể thối rữa vào bên trong vách tường cơ chứ? Hung thủ đáng sợ quá rồi!”
“Tôi còn tưởng Trình Thu Di gả cho đại gia cho nên mới giải nghệ, trời đất mẹ ơi, không ngờ hôm nay lại thấy một tin động trời như vậy.”
“Đây chắc là thù hận chồng chất bấy lâu. Tôi nhớ quảng trường Bình An có camera giám sát mà, không lẽ không bắt được hình ảnh của hung thủ sao?”
“Hung thủ quá tàn nhẫn, mau bắt hắn ta lại!”
“Tôi thì muốn biết chuyện này có liên quan đến chuyện Trình Thu Di giải nghệ năm đó hay không. Qua nhiều ngày rồi mới phát hiện ra thi thể, chuyện này quá kinh khủng, chắc tôi không dám đi qua quảng trường Bình An một khoảng thời gian quá.”
Thẩm Nguyên Gia đọc mấy dòng rồi tắt weibo.
Cũng sắp đến trưa rồi, cô cũng nên về nhà, “Chị Lị, không còn chuyện gì nữa thì em về trước đây.”
Lưu Lị gật đầu, “Được, chú ý an toàn, nhớ đừng ăn đồ dầu mỡ.”
Thẩm Nguyên Gia đứng dậy đẩy cửa ra ngoài, Hoa Nghệ ngập tràn không khí hiện đại, đứng giữa hành lang có một loại cảm giác lạnh lẽo, hơn nữa không có người xung quanh, càng yên tĩnh hơn bao giờ hết.
Thang máy xuống đến tầng năm thì ngừng lại, có hai người đi vào.
Đối phương gặp cô cũng hơi sững sờ. Thẩm Nguyên Gia âm thầm đánh giá hai người vài lần, cuối cùng cũng biết đối phương là ai. Khi cô đến Hoa Nghệ để tham quan thì gặp phải đối phương và quản lý của cô ấy đang nói chuyện. Lần đó còn vô tình nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, không ngờ lại gặp lại ở thang máy.
Thẩm Nguyên Gia đứng im, nhìn thẳng.
Thang máy nhanh chóng tới tầng một, cô cũng không nói lời nào, bước thẳng rời đi. Sau đó hai người đằng sau mới ra khỏi thang máy, cô gái kia dùng tay huých cánh tay người đại diện, “Nếu em mà có gương mặt đó thì em đã nổi tiếng rồi.”
“Có gương mặt cũng phải có diễn xuất mới được.” Người đại diện nói.
Cô gái nắm chặt di động, lẩm bẩm: “Nhưng bây giờ cũng có rất nhiều bình hoa mà. Chị xem trên weibo kìa, có quá trời bình bông mấy ngàn fan, vậy mà lần nào em xem bình luận cũng bị kêu là không có kỹ năng diễn xuất…”
Người đại diện liếc cô một cái, “Em muốn đi đường chính hay đường tắt?”
Cô gái không nói chuyện nữa. Trong đầu cô đột nhiên nhớ lại gương mặt xinh đẹp vừa rồi, dáng người yểu điệu, chưa kể đến đôi chân dài kia.
Nếu cô có đủ những yếu tố này thì chắc chắn địa vị sẽ không như bây giờ.
(Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên wattpat alaala00, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)
***
Một tuần sau, Thẩm Nguyên Gia và Lưu Lị đến tạp chí GRACE để chụp ảnh. GRACE còn cao hơn Phi Thượng rất nhiều bậc, nhìn tòa nhà chụp ảnh bìa thôi là thấy khác rồi.
Vừa đứng ở dưới lầu là Thẩm Nguyên Gia đã biết vì sao có nhiều người mẫu muốn chen chân vào buổi chụp hình xa xỉ này. Tạp chí đã như vậy rồi thì show diễn thời trang còn có nhiều người thèm muốn hơn.
Thẩm Nguyên Gia xoa lòng bàn tay, hít sâu, tập trung, bước vào cửa của GRACE với Lưu Lị.
Có người nhanh chóng đến đón: “Thẩm tiểu thư, mời đi bên này.”
Lưu Lị nhỏ giọng dặn dò: “Lát nữa trong khi chụp hình nhất định không được giở tính xấu, em mà làm mất lòng nhiếp ảnh gia là sẽ không tốt cho em, không biết được sau khi đèn tắt thì sẽ có chuyện gì xảy ra.”
Ở trong cái vòng này, lúc nào cũng phải đeo mặt nạ. Có lẽ bây giờ sẽ không bị lộ nhược điểm nhưng một khi xảy ra chuyện thì các blogger antifan lập tức hùa vào, bám riết không buông, giống như côn trùng hút máu.
Lưu Lị tiếp tục nói: “Mỗi nhiếp ảnh gia đều có thói quen chụp hình khác nhau, em cũng đã chụp qua vài tạp chí rồi, hẳn là có cảm giác riêng cho mình, cái này chị không ý kiến.”
Tuy rằng Thẩm Nguyên Gia đã biết nhưng vẫn kiên nhẫn lắng nghe.
Rất nhanh, nhân viên công tác đã đưa bọn họ tới phòng trang điểm, vừa mới mở cửa ra là chai chai lọ lọ sóng sánh vào mắt. Bước chân vào giống như đến một thế giới khác.
Thẩm Nguyên Gia đột nhiên có cảm giác rất muốn sống ở đây, quá tuyệt vời, nào gương, nào đồ trang điểm, còn có những bộ lễ phục sang chảnh cách đó không xa.
Tất cả đều khiến cô mê đắm.
Đúng lúc này, đằng sau có một chàng trai trẻ mặc áo choàng đi tới, cậu ta đánh giá Thẩm Nguyên Gia một vòng không chút kiêng kỵ.
Một phút sau, vẻ mặt của cậu ta buông lỏng. Thẩm Nguyên Gia nghĩ cô đã vượt qua rồi.
Chuyên viên trang điểm muốn biết nhìn xem mặt người mẫu phù hợp với kiểu trang điểm như thế nào, có phải trét nguyên một lớp phấn dày lên không hay là đồ giả. Có vài người trước khi trang điểm còn đẹp hơn sau khi trang điểm.
“Tôi là người tạo hình hôm nay, Vincent.” Chàng trai tự giới thiệu, khóe miệng cậu hơi nâng lên, “Tôi rất mong chờ tạo hình của cô hôm nay.”
Thẩm Nguyên Gia nghe được một chút vui mừng trong giọng nói của chàng trai.
Cô mỉm cười, khuôn mặt vốn lạnh nhạt giờ đây trở nên sinh động hoạt bát lên hẳn, giống như là có hai mặt nhưng cảm giác lại không giống nhau.
Lưu Lị nói: “Chị về trước, có gì thì tìm chị.”
Thẩm Nguyên Gia gật đầu, “Vâng.”
Chờ mọi người đi rồi, cửa phòng trang điểm đóng lại, Vincent lập tức bước lên, nựng mặt cô trong không khí, “Gương mặt này…”
Cậu ta nói chưa xong nhưng Thẩm Nguyên Gia nghe hiểu ý của cậu ta.
“Trời sinh làm người mẫu.”
Vincent nhả ra năm chữ, ấn cô xuống ghế ngồi, chờ không đặng mà bắt đầu trang điểm cho cô, “Hôm nay tôi sẽ khiến mọi người kinh ngạc trước cô.”
Thẩm Nguyên Gia nhìn mặt mộc của mình trong gương, nhịp tim hơi tăng tốc. Cô cũng rất mong chờ Vinson sẽ tạo hình cô ra sao.
Nhắm mắt một lúc, cô bắt đầu suy nghĩ miên man.
Từ lúc cô trọng sinh đến giờ, cuộc sống đã thay đổi rất nhiều, cô giúp người khác tránh khỏi cái chết, bắt đầu đi lên con đường người mẫu.
Lần trọng sinh này là món quà tuyệt vời nhất đối với cô.
Mặc dù Thẩm Nguyên Gia không biểu hiện ra ngoài nhưng sự hưng phấn trong lòng không hề giảm, mãi đến khi Vincent chủ động mở miệng, “Không cần lo lắng, thả lỏng đi.”
Cô gật đầu nhẹ.
Cô gái trong gương ngồi im một chỗ, đôi mắt nhắm chặt, có một đôi tay khác đang nhích tới nhích lui trên gương mặt của cô, tốc độ nhanh cực.
Suy nghĩ của Thẩm Nguyên Gia lại bắt đầu bay cao bay xa.
Gần đây gặp phải quá nhiều chuyện, án mạng cũng đến liên tiếp mấy vụ, đương nhiên có vài vụ đều được cô cản lại.
Từ Trương Văn Thao đến Tô Vân, rồi đến Vương Huệ Văn gần đây. Tất cả đều không có quan hệ gì với cô nhưng khi cứu bọn họ một mạng thì cô lại có cảm giác rất kỳ lạ.
Có đôi khi cô cũng tự thuyết phục mình không nên xen vào việc của người khác, mê tín một chút thì là sống chết có số.
Sau khi cô thay đổi vận mệnh của người khác thì weibo không hiển thị gì nữa. Của những người khác cũng vậy. Hai đêm trước, Thẩm Nguyên Gia theo dõi lại Trương Văn Thao và Lý Mộng Nhiễm nhưng weibo vẫn không hiển thị điều gì.
Nói cách khác, tương lai của những người bị cô sửa số tử vong đã thay đổi mà cô cũng không nhìn ra được. Thẩm Nguyên Gia ngồi sững sốt hồi lâu nhưng sau đó cũng đã nghĩ thông. Không biết trước được thì tốt chứ sao, biết trước thì điều đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô khiến cô bực mình.
Thẩm Nguyên Gia hơi hé môi, thở một hơi.
Trong đầu lại đột nhiên lóe lên tin tức của Trình Thu Di cô đọc được vào cuối tuần trước, đến bây giờ cảnh sát vẫn chưa bắt được hung thủ, mọi người thảo luận rất sôi nổi trên weibo. Lúc tới đây cô vẫn còn đang theo dõi tin tức trên weibo.
Trên tin tức miêu tả khá cụ thể. Quảng trường Bình An được xây vào năm trước, xung quanh là các tòa nhà cao tầng và rạp chiếu phim, trạm tàu điện ngầm cũng ở gần đó, người đến người đi đông như mắc cữi.
Còn nửa tháng nữa là đến lễ tình nhân nên có công ty lớn muốn tổ chức sự kiện ở đây, sau khi được cho phép là bắt đầu thuê công nhân thi công một bức tường giả dựng đè lên vách tường thật vốn có, sau khi kết thúc sự kiện có thể dễ dàng phá dỡ.
Sau mấy ngày thi công thì cũng dựng xong vách tường giả, ai ngờ mấy ngày nay trời mưa, công trình cũng để đống ở đó.
Hôm qua đẹp trời, sau khi khởi công lại thì các công nhân phát hiện mặt phía bắc của bức tường có một mùi gì đó rất kỳ lạ.
Sau khi được người phụ trách đồng ý thì bọn họ phá bức tường đó ra. Trong khe hở lộ ra một thi thể, cho dù trời có lạnh đến đâu thì thi thể vẫn bị thối rữa, tỏa ra một mùi rất buồn nôn.
Vừa sợ vừa lo, nhóm công nhân quyết định báo cảnh sát.
Chuyện này được cánh truyền thông đặc biệt chú ý tới, từ hôm qua đến giờ tin này vẫn nằm ở top 1 hot search, quần chúng nhân dân cũng rất quan tâm đến chuyện này.
Bề mặt thi thể đã bị thối rữa, không nhận dạng được khuôn mặt. Sau khi cảnh sát thẩm định qua nhiều lần mới xác định đó là Trình Thu Di.
Tin tức vừa truyền ra ngoài lập tức oanh tạc hot search.
Sau hôm phát hiện thi thể, pháp y cũng đưa ra báo cáo, trang weibo chính thức của sở cảnh sát cũng nhanh chóng đưa ra thông báo.
Trình Thu Di bị đâm mười mấy dao, vết thương trí mạng nằm ở bụng, nguyên nhân cái chết là mất máu quá nhiều, sau khi chết còn bị đông lạnh khoảng hai ngày.
Sau đó còn bị đưa vào máy sưởi, xuất hiện hiện tượng hư thối.
Cảnh sát đã xem camera giám sát ở quảng trường Bình An nhưng không hề phát hiện được thứ gì bất thường. Số lượng người đi qua đi lại ở quảng trường quá lớn, rất khó điều tra, camera đúng lúc lại bị hỏng một cái.
Sau khi hung thủ trang bị cẩn thận thì giấu xác chết của Trình Thu Di vào vách tường.
*
#30122020
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!