Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh
Chương 42: Tài khoản.
Trên đường đi, Giang Bạn nói sơ tình hình cho Thẩm Nguyên Gia biết.
Trương Thư và Hoàng Trì có bất đồng rất lớn, Trương Thư sinh ra trong một gia đình khá giả, nhưng quê nhà ở phương nam, một mình Trương Thư đến phía bắc đi học.
Năm tư đi thực tập sau đó ở lại Đế Đô, cùng với bạn thuê một căn nhà một phòng khách ở, sinh hoạt ngày thường cũng xem là lành mạnh nhẹ nhàng.
Đêm Trương Thư xảy ra chuyện cũng chính là đêm mà nhân chứng mục kích nói có vấn đề. Thẩm Nguyên Gia từng xem qua video theo dõi mà Giang Bạn cung cấp, trong đó cũng có hình ảnh của Trương Thư. Giống như Hoàng Trì, cô cũng vội vội vàng vàng vào tòa nhà nhưng sau đó cũng không thấy người ra nữa.
Chỉ có một điều khác biệt chính là thời gian Trương Thư đến căn nhà hoang đó trễ hơn Hoàng Trì khoảng nửa tiếng.
Bạn cùng phòng của Trương Thư tên là Triệu Bội Bội, học cùng trường nhưng khác chuyên ngành với Trương Thư, hai người mới ở cùng nhau có nửa năm. Năm tư vừa mới khai giảng không bao lâu thì hai cô liền thuê căn hộ này.
Sau khi Trương Thư mất tích, Triệu Bội Bội còn tưởng cô ấy về nhà, sau lại không thể liên lạc được, hỏi ba mẹ của cô ấy mới biết là không có ở nhà.
Vì thế nên Triệu Bôi Bội mới báo án.
Vừa mở cửa, Triệu Bội Bội đã gấp gáp hỏi, “Cảnh sát, hôm nay có phát hiện gì mới sao? Có tìm được Trương Thư chưa? Các vị lại đây là có chuyện gì nữa sao?”
Hỏi liên tục mấy câu, Thẩm Nguyên Gia cũng không kịp phản ứng. Giang Bạn trả lời, “Tới đây hỏi cô vài vấn đề.”
Triệu Bội Bội vội vàng nhường lối, nói: “Vậy xin mời vào, tôi biết gì nhất định sẽ nói hết, không giấu diếm nửa lời, tôi cũng không biết mình có bỏ sót cái gì không.”
Cô không rõ nguyên do vì sao Trương Thư lại mất tích lắm.
Thẩm Nguyên Gia nhìn hai cánh cửa phòng đóng chặt, đều như nhau, nhẹ giọng hỏi: “Đâu là phòng của Trương Thư?”
Triệu Bổi Bội chỉ về hướng bên phải, “Phòng này, không khóa.”
Thẩm Nguyên Gia gật đầu, nhìn Giang Bạn một cái rồi đi về phía đó.
Phòng của Trương Thư rất gọn gàng, phong cách châu Âu tối giản, không có quá nhiều nội thất nhưng rất biết cách tận dụng không gian.
Trên bàn bày nào là sách chuyên ngành nào là sách tiểu thuyết, cô giở giở xem thử, không có các thiết bị điện tử. Có một chiếc Macbook nhưng mở bằng vân tay, cô cũng không khởi động được.
Thẩm Nguyên Gia ngồi trên giường thở dài.
Tình huống này đúng là khó giải quyết, cho dù có dùng weibo thì cô cũng không biết tài khoản của đối phương.
Chẳng lẽ trơ mắt ngồi không?
Thẩm Nguyên Gia đột nhiên nghĩ tới Triệu Bội Bội.
Triệu Bội Bôi và Trương Thư đã là bạn cùng phòng nửa năm rồi, có lẽ sẽ biết tài khoản của Trương Thư, mặc dù chỉ có chút khả năng như vẫn cứ thử xem.
Nếu như không có thì có thể dò hỏi manh mối từ Triệu Bội Bội. Dù sao cũng là người tiếp xúc với Trương Thư nhiều nhất.
Nghĩ như vậy, cô đứng lên đi ra khỏi phòng.
“…Thế giới mới? Trương Thư chưa từng đề cập chuyện này với tôi.” Triệu Bội Bội nghĩ ngợi,”Có điều, đúng thật là dạo trước mỗi khi đi học về là cậu ấy nhìn chằm chằm điện thoại, trước kia cậu ấy không có như vậy.”
Trương Thư là điển hình của một học sinh gương mẫu, thích đọc sách, các ứng dụng trong điện thoại chủ yếu đều liên quan đến học tập.
Cho nên bây giờ nghĩ lại, Triệu Bội Bội cảm thấy kỳ lạ khi thấy Trương Thư nướng thời gian trên điện thoại.
(Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên wattpad alaala00, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)
Ban đầu Triệu Bội Bội còn tưởng Trương Thư đang ôn tập cái gì, nhưng bây giờ nghe Giang Bạn hỏi vậy liền phát giác có điều bất thường, “Cậu ấy bị người khác lừa sao?”
Giang Bạn gật đầu, “Đúng vậy. Là một trang web lừa đảo.”
Thẩm Nguyên Gia ra khỏi phòng, ngồi xuống bên cạnh nghe một hỏi một đáp, cũng tự mình bổ sung chi tiết về chuyện này.
Vài phút sau, cuộc đối thoại kết thúc, Giang Bạn quay đầu hỏi cô, “Có kết quả sao?”
Thẩm Nguyên Gia lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi có vài câu hỏi muốn hỏi Triệu tiểu thư, cảnh sát Giang, anh có thể…”
Cô chưa cần nói hết câu thì Giang Bạn đã biết ý cô muốn lảng tránh anh. Anh nhướng mày rồi đứng lên, thân hình cao lớn khiến cho hai người phụ nữ có chút áp lực, sau đó đi về phòng của Trương Thư.
Triệu Bội Bội đang ngầm đánh giá cô gái trước mặt.
Lúc trước khi lấy lời khai, cô đã từng gặp một nữ cảnh sát khác nhưng không có xinh đẹp bằng người trước mặt này, hơn nữa hình như không phải là cảnh sát, cách xưng hô vừa rồi không đúng.
Thẩm Nguyên Gia chào hỏi, “Chào em, chị muốn hỏi em vài vấn đề đơn giản thôi.”
Triệu Bội Bội gật đầu, “Chị hỏi đi, biết cái gì em sẽ trả lời hết.”
“Em và Trương Thư quen nhau lâu như vậy, em có biết tài khoản xã giao của em ấy không?” Thẩm Nguyên Gia không nói cụ thể là cái gì.
“Cái này đương nhiên có, em có kết bạn với Wechat và QQ của cậu ấy, có khá nhiều bạn tốt. Nhưng mà em không biết mật mã, nếu các chị muốn xem thì em có thể cung cấp đoạn chat giữa em và cậu ấy, nhưng với người khác thì em chịu.”
Thẩm Nguyên Gia như đang suy tư gì đó, gật đầu.
Cô lại lên tiếng, “Ngoài cái đó ra thì còn gì nữa không, chẳng hạn như weibo hay instagram các thứ? Em ấy có tài khoản không?”
Nói toẹt ra luôn rồi đó.
Triệu Bội Bội nghĩ một chút, “Cậu ấy hình như không có dùng instagram, cũng không hay theo dõi mấy chuyện nước ngoài lắm. Weibo cũng có nhưng toàn chỉ chia sẻ những chuyện học tập.”
Nói rồi Triệu Bội Bội lấy di động ra.
Thẩm Nguyên Gia vừa nhìn là biết cô ấy muốn lên weibo, hơi nín thở, lẳng lặng nhìn Triệu Bội Bội.
Triệu Bội Bội nhanh chóng tìm được tài khoản của Trương Thư trong danh sách theo dõi, sau khi ấm vào màn hình rồi chuyển cho Thẩm Nguyên Gia xem, “Bài viết gần đây nhất là khoảng nửa tháng trước.”
Trên màn hình là ảnh đại diện và tên, phía dưới là tên tài khoản.
Tài khoản nắm được trong tay rồi.
Thẩm Nguyên Gia nhìn qua, ghi nhớ tên weibo. Trên mặt trưng biểu cảm gãi đúng chỗ ngứa rồi nhưng vẫn nuối tiếc, “Vậy hẳn là không có manh mối gì rồi.”
Triệu Bội Bội hoàn toàn không nghi ngờ gì, gật đầu, “Đúng vậy, nếu em hỏi cậu ấy nhìn chằm chằm di động làm gì thì chắc bây giờ đã có phát hiện rồi.”
Thẩm Nguyên Gia nghe, trong đầu đọc thầm tên weibo của Trương Thư.
“Nếu vậy thì chị chỉ hỏi trước đến đây thôi. Cảm ơn em.” Cô nhẹ giọng nói cảm ơn.
Triệu Bội Bội cười, “Không có gì, hy vọng các chị có thể mau chóng tìm được cậu ấy, bây giờ em vẫn gạt cha mẹ cậu ấy, chỉ sợ lâu dài sẽ không thể gói gém chuyện này được nữa.”
Tuổi cha mẹ Trương Thư đã cao, chỉ có một đứa con gái, nếu bị kích động thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Thẩm Nguyên Gia cũng không phủ nhận, đi đến phòng của Trương Thư gõ cửa.
Triệu Bội Bội không phát hiện ra điều gì bất thường, thấy Giang Bạn đi ra thì nói: “Cảnh sát, các anh nhất định phải mau chóng tìm được Trương Thư, càng để lâu càng nguy hiểm!”
Giang Bạn ‘Ừm’ một tiếng.
Bọn họ đương nhiên biết càng muộn càng nguy hiểm, cho nên mới có hai phương án. Một là nhờ Thẩm Nguyên Gia làm hậu phương, nhưng chủ yếu vẫn là để nhóm Lưu Hà Dương đi điều tra.
Thẩm Nguyên Gia yên tĩnh đi theo sau anh.
Vừa lên xe là cô chạy ra phía sau ghế lái. Vừa khéo có thể ngăn tầm mắt của Giang Bạn lại, nhìn qua kính chiếu hậu chỉ thấy cô như đang chơi điẹn thọa, không nhìn ra được nội dung trong di động.
Cả một đường xe chạy, cô không chủ động lên tiếng, Giang Bạn cũng không dò hỏi, tiện cho cô tập trung quan sát.
Thứ mà Triệu Bội Bội cung cấp quả nhiên không làm cô thất vọng.
Cũng may mặc dù Trương Thư là một học sinh gương mẫu nhưng vẫn sử dụng weibo, bằng không hôm nay trắng tay mà về.
Sau khi tìm thấy weibo, Thẩm Nguyên Gia bấm theo dõi, tập trung chờ đợi.
Di ảnh và ngày tử vong nhanh chóng xuất hiện ngay trước mắt. Di ảnh là một tấm hình đen trắng của Trương Thư như bình thường, Thẩm Nguyên Gia nhìn ngày tử vong.
Họ Tên: Trương Thư
Ngày sinh: 12/07/1996.
Ngày mất: 24/03/2018.
Muộn hơn Hoàng Trì một ngày.
Cô kéo tiếp xuống dưới, lịch biểu xuất hiện.
Trong bảy ngày này, cái khác so với Hoàng Trì chính là chỉ có ngày 25 màu xám, ngày 24 được biểu thị bằng một màu đỏ tươi.
Năm ngày trước đó là 19 và 20 là màu trắng, 21, 22, 23 là màu đỏ và đậm dần đều
Dựa theo lịch biểu của Hoàng Trì thì Trương Thư sẽ bắt đầu bị tra tấn từ ngày 21.
Thẩm Nguyên Gia bấm vào ngày 19 và 20, đều là những chuyện râu ria không có manh mối gì.
Cô bấm tiếp vào ngày 21.
[Ngày 21 tháng 3 năm 2018 – nguy hiểm cấp 1] Bị xâm phạm.
Điều này khiến Thẩm Nguyên Gia nhíu mày, nhưng cũng có chút khấp khởi vì thủ phạm chính là đàn ông. Như vậy thì phạm vi truy tìm được thu nhỏ lại một chút.
Là người quen với Hoàng Trì và là đàn ông.
Cô bấm xem tiếp.
[Ngày 22 tháng 3 năm 2018 – nguy hiểm cấp 2] Tai phải bị điếc.
[Ngày 23 tháng 3 năm 2018 – nguy hiểm cấp 3] Hai mắt bị x.ẻ.o.
Trương Thư bị hành hạ tra tấn còn dã man hơn so với Hoàng Trì, Thẩm Nguyên Gia đọc mà nhộn nhạo trong lòng.
Cô không cần xem ngày 24 cũng biết đó là hai chữ ‘Tử vong’.
Thời gian năm phút sắp hết, Thẩm Nguyên Gia vội vàng lướt xuống tấm ảnh hiện trường 360 độ.
Chính diện bức ảnh không phải là Trương Thư mà là một màu đen như mực, cô không nhìn ra rốt cuộc là cái gì, đành phải xoay tới xoay lui.
Di chuyển xuống dưới một chút đã thấy được Trương Thư. Độ phân giải của weibo khá cao, tuy rằng ánh sát yếu ớt nhưng vẫn có thể thấy được dấu vết trên mặt.
Không bàn tới quần áo nhăn nhúm trên người cô, Thẩm Nguyên Gia nhìn vào Trương Thư nhưng hình ảnh trước mắt khiến cô khó mà nhìn thẳng được. Cứ thế cho đến khi hình ảnh biến mất.
Khung cảnh cuối cùng có tác động quá lớn.
Cô nhìn lên ghế lái, thông qua kính chiếu hậu có thể thấy được vẻ mặt của Giang Bạn, thế mà lại giúp cô xua tan sợ hãi.
Sau khi bình ổn lại cảm xúc, Thẩm Nguyên Gia theo dõi lần hai. Lần này cô trực tiếp kéo xuống dưới tập trung vào ảnh toàn cảnh hiện trường.
*
#13022021
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!