Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh - Chương 7: Thông báo.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh


Chương 7: Thông báo.


Từ ảnh có thể thấy là Tô Vân sẽ chết.

Bởi vì chuyện của Lý Mộng Nhiễm và Trương Văn Thao gần đây nên cô phát hiện nhân vật trong ảnh đều sẽ chết như vậy.

Giống như trong tấm hình của Lý Mộng Nhiễm, mặc dù cô đã chết nhưng Trương Văn Thao vẫn cố nâng cô lên.

Còn trong tấm hình của Trương Văn Thao thì anh ấy cũng chết.

Thẩm Nguyên Gia vẫn chưa thể xác định Tô Vân chết như thế nào nhưng chắc chắn có liên quan đến bể bơi, hung thủ là người hay vật vẫn còn phải xem tình huống cụ thể.

Điều khiến cô cảm thấy kỳ lạ là có không ít hơn năm người xuất hiện trong bức ảnh này. Cô nhìn sơ qua, có sáu đôi chân.

Ngoại trừ Tô Vân ra thì trong ảnh còn có sáu đôi chân khác.

Trong ảnh hiện trường lần trước của Trương Văn Thao và Lý mộng Nhiễm chỉ có hai người họ ở trong hiện trường.

Lần này sẽ xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ người trong bể bơi gặp chuyện không may? Hay chỉ có duy nhất Tô Vân xảy ra chuyện?

Thẩm Nguyên Gia không thể nói được đây là tình huống gì.

Cô chỉ mới khám phá được chức năng này của weibo vài ngày trước, còn mới vừa trải qua tai nạn đầu tiên, vẫn là một tân binh trong việc đoán mệnh.

Thấy Thẩm Nguyên Gia cứ nhìn chằm chằm vào weibo của mình, Tô Vân không nhịn được hỏi: “Sao thế? Em nghĩ sao về những phong cách này?”

Thẩm Nguyên Gia lấy lại tinh thần, cười nói: “Rất đẹp. Ý tưởng của chị rất thông minh, tinh tế khoe hết những ưu điểm của người mẫu ra ngoài.”

Những lời này là thật lòng.

Trong chín bức ảnh tạo hình thì đã có bảy bức được các trang web nước ngoài đăng tải lại.

Tô Vân mỉm cười, “Cảm ơn khích lệ của em.”

Thẩm Nguyên Gia không biết nên nói chuyện tháng sau như thế nào, trước mắt chỉ có thể giữ chuyện này trong đầu, dù sao vẫn còn đến một tháng để làm quen dần, cô sẽ nghĩ biện pháp sau.

“Em thử mấy bộ quần áo trước đi, ngày mai sẽ bắt đầu chụp hình.”

Thẩm Nguyên Gia nghe lời đi vào phòng thử.

Quần áo do Phi Thượng chuẩn bị đương nhiên không tồi, cô nhìn giấy chú thích trên móc quần áo, đều là các mẫu mới tháng sau mới được công bố.

Ra mắt cùng ngày với bìa tạp chí cô làm mẫu.

Thẩm Nguyên Gia lấy một bộ từ trong đó ra để thay. Nháy mắt với gương mấy cái, nở nụ cười, bây giờ cô đã không còn là Thẩm Nguyên Gia của kiếp trước nữa. (Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên wattpat alaala00, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)

Thử tới thử lui vài lần như vậy xong, Tô Vân rất hài lòng.

Thẩm Nguyên Gia giống như là cái móc áo trời sinh, phù hợp với tất cả các kiểu dáng quần áo, từ ngọt ngào đến ngầu, gợi cảm khí chất cũng có thể cân tất. Điều này còn dựa trên việc cô chưa trang điểm.

Tô Vân có chút mong chờ xem sau khi Thẩm Nguyên Gia trang điểm xong sẽ biến hình như thế nào.

Cô biết đến Thẩm Nguyên Gia là nhờ một biên tập nhỏ đề cử, nội dung của tờ tạp chí nhỏ này thật chẳng ra làm sao, cô không thể xem vào nhưng người mẫu ảnh bìa lại khiến cô ngạc nhiên.

Sau khi xem xong những tấm ảnh của cô, Tô Vân tự mình tìm tới Thẩm Nguyên Gia.

Có rất nhiều người mẫu đi ra dưới sự dẫn dắt của cô, có người tiến vào thị trường quốc tế, có người làm chân dài cặp kè với đại gia mà cũng có người không được như mong đợi.

Mỗi cá nhân đều có hướng đi riêng.

Cô rất muốn biết sau này Thẩm Nguyên Gia sẽ trở thành loại nào, không biết là thành hay bại.

Ý biểu đạt của cô rất rõ ràng.

Thẩm Nguyên Gia hiểu chỉ vài ba câu của Tô Vân là biết Tô Vân đang nâng đỡ cô, cô rất kiên nhẫn gật đầu tiếp thu.

Ở đây cô chính là một người mới, chỉ có thể nghe và tiếp thu.

***

Thử quần áo và sửa vài chỗ tốn hết mấy tiếng đồng hồ. Mãi đến khi chạng vạng sáu giờ, các cô mới đi ra khỏi tòa nhà. Ngoài trời đã đen kịt, đèn đường đã thắp sáng.

Tô Vân và Thẩm Nguyên Gia cùng nhau đi ăn cơm tối, họ nói rất nhiều chuyện trong ngành người mẫu, sau đó Thẩm Nguyên Gia được đưa về đến nhà trọ.

Xe dừng dưới lầu nhà trọ, Thẩm Nguyên Gia chuẩn bị bước xuống thì chợt nhớ đến mấy tấm hình hiện trên weibo chiều nay, trong lòng có chút chột dạ.

Thấy Thẩm nguyên Gia nấn ná không lên tiếng, Tô Vân nhìn cô hỏi, “Sao vậy? Có chuyện gì muốn nói với chị à?”

Thẩm Nguyên Gia quay sang nhìn Tô Vân, lựa lời mà nói: “Chị Vân, có một chuyện rất quan trọng liên quan tới chị.”

“Chị? Chuyện gì mà nhìn em nghiêm túc quá vậy?” Tô Vân ngỡ ngàng.

Liên quan tới cô? Chuyện của cô thì làm sao Thẩm Nguyên Gia biết được?

Thẩm Nguyên Gia đối mặt với Tô Vân, ánh mắt sắc bén của Tô Vân nhìn cô chằm chằm, nếu cô đang nghỉ phép thì không có gì phải giấu diếm, hiện tại không phải.

“Chị Vân, gần đây chị đừng đi bơi, mạng nói không tốt đâu.”

Vừa phải khéo léo nói sao cho mình không bị lộ chuyện đoán mệnh, vừa không thể nói bậy bạ.

Nhưng nếu nói hươu nói vượn thì chắc chắn một người lăn lộn ngoài đời nhiều năm như Tô Vân sẽ không tin lời cô.

Tô Vân nghĩ một chút, sau đó nói: “Tuy chị không biết vì sao em lại nói như vậy nhưng sắp tới đây chị sẽ không đi bơi.”

Thẩm Nguyên Gia mỉm cười, “Vậy thì không còn gì tốt hơn.”

Tô Vân nhìn thẳng vào cô, sửa tư thế, tựa lưng vào ghế, giọng nói chậm rãi, “Vì sao em lại nói vậy? Chị đi bơi thì có chuyện gì à?”

Thẩm Nguyên Gia biết Tô Vân sẽ hỏi như vậy.

Dù sao mình nói ra một câu đột ngột như vậy, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ. Là người bình thường thì đều cảm thấy kỳ quái, huống chi là Tô Vân. Nếu Thẩm Nguyên Gia cũng bị sặc một câu như vậy thì cô cũng cảm thấy bất thường.

Thẩm Nguyên Gia không tỏ ra bối rối mà đáp thẳng lời chất vấn của cô: “Em có học một chút bói toán, không dám lừa chị, nội trong vòng hai tháng tới, chị tốt nhất đừng đi tới những nơi có nhiều nước như hồ bơi. Chị Vân, nếu chị không tin thì em cũng không còn cách nào khác.”

Cô sẽ không cưỡng cầu những chuyện này.

Tô Vân xoa tay, không nói gì, một lúc sau mới trả lời: “Muộn rồi, em về nghỉ ngơi đi.”

Thẩm Nguyên Gia không nhiều chuyện nữa, gật đầu xuống xe.

Bên ngoài trời đã tối, chỉ có ánh đèn đường hắt xuống, ánh nhìn của Tô Vân càng lúc càng xa, hỏi: “Anh nghĩ cô ấy nói thật hay dối?”

Tài xế ngập ngừng, “Loại chuyện này nói ra cũng không tốt. Cô ấy cũng không có lý do gì để nói ra, mà cũng không đến mức hù dọa người khác, đặt biệt là nói với chị, như vậy chẳng phải tự đào hố chôn mình sao?”

Tô Vân cười nói: “Thật sự muốn hù tôi thì sao?”

Còn nói dây nói mơ, tóm lại là không muốn cô đến hồ bơi. Cô còn không nghĩ tới mình sẽ đi bơi, sao Thẩm Nguyên Gia lại nói như vậy?

///

Thẩm Nguyên Gia biết Tô Vân sẽ không tin.

Người bình thường đương nhiên không thể tin vào lời nói của ‘thầy bói dởm’ như cô được. Đến cả Trương Văn Thao được cô cứu khỏi cái chết cũng không dám tin.

Nhưng nếu Tô Vân thật sự đi bơi thì cô cũng không thể đi theo. Cho dù cô có mạnh mẽ đến đâu thì vẫn phải trả giá bằng mạng của mình nếu đâm đầu vào cái tai nạn nhân tạo này. Thẩm Nguyên Gia không ngốc như vậy.

Tin hay không thì tùy Tô Vân.

Nếu Tô Vân thật sự muốn đi thì Thẩm Nguyên Gia chỉ có thể đứng nhìn.

Sau khi vào nhà, Thẩm Nguyên Gia cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, lấy một bịch sữa chua trong tủ lạnh rồi nhào lên sô pha.

Ở trong nhà mình vẫn là tốt nhất, muốn làm cái gì cũng được.

Điện thoại vang lên, Tôn Ngải gọi đến.

Sau khi nối máy, giọng nói quãng tám của Tôn Ngải lập tức truyền tới, “Cậu có xem tin tức chưa?”

Miệng Thẩm Nguyên Gia còn ngậm bịch sữa chua, nói không rõ lời, “Tớ mới từ ngoài về. có tin gì mới à? Nói tớ nghe xem nào.”

Tốc độ nói chuyện của Tôn Ngải như súng liên thanh, “Trương Văn Thao tuyên bố đã kết hôn! Cậu có biết đối tượng là ai không? Là Lý Mộng Nhiễm đó! Bọn họ đã kết hôn hơn một năm rồi! Trời đất mẹ ơi, Lý Mộng Nhiễm còn đang mang thai! Cậu nói xem có phải tớ đang nằm mơ hay không? Hai người họ thật sự đã là vợ chồng rồi sao?”

Thẩm Nguyên Gia hút một miếng sữa chua, “Thật.”

Cô đã đoán được bọn họ sẽ công khai việc kết hôn ra từ lâu rồi.

Vì người làm ra chuyện này là fan đại bự của Lý Mộng Nhiễm, còn vì chuyện Lý Mộng Nhiễm và Trương Văn Thao xung đột miết nên mới xảy ra vụ án ngu ngốc này.

Quan trọng nhất là địa vị của cả hai bây giờ đều đã có địa vị ổn định, giải thưởng gì cũng nhận rồi, nếu còn giấu diếm nữa thì sau này sẽ ảnh hưởng xấu tới đứa bé sắp sinh.

“Sao cậu bình tĩnh vậy? Là Trương Văn Thao và Lý Mộng Nhiễm đó!” Tôn Ngải gào thét: “Lần trước tớ đoán không sai mà. Trương Văn Thao thật sự thích Lý Mộng Nhiễm! Hóa ra vì Lý Mộng Nhiễm mang thai nên Trương Văn Thao mới không cho cô ấy làm này làm nọ, bây giờ ngẫm nghĩ lại thì Trương Văn Thao đúng chuẩn của một ông chồng tốt nha…”

Cô tự lẩm bẩm.

Thẩm Nguyên Gia im lặng lắng nghe, một hơi uống hết chỗ sữa chua còn lại sau đó quyết định lên weibo ăn dưa.

Cô không thể ở ngoài mạng sóng của người thường, tụt lại phía sau.

Sau khi cúp máy, cô quyết định đăng nhập weibo.

Quả nhiên trên hot search toàn là những tin liên quan đến vụ ẩn hôn này, top 2 là vụ án sập nhà. Không biết là fan tới từ phương nào nhưng đều đồng hội cùng thuyền mắng chửi tên thủ phạm.

Thẩm Nguyên Gia lướt một lượt rồi bấm vào tin top 1.

Lướt xuống một chút, có vài tài khoản blogger đăng bài giống nhau như đúc, thậm chí còn chụp lại màn hình weibo của Trương Văn Thao và Lý Mộng Nhiễm.

Trương Văn Thao công khai giấy đăng ký kết hôn vào lúc 2 giờ chiều nay, kèm theo là ảnh cưới với Lý Mộng Nhiễm.

Trong ảnh là trai tài gái sắc, Lý Mộng Nhiễm dịu dàng hơn hẳn khi ở cạnh Trương Văn Thao, trông họ thật sự hạnh phúc.

Lý Mộng Nhiễm đã chia sẻ lại sau khi Trương Văn Thao đăng bài.

Cuộc hôn nhân của hai người họ đang rất ổn định.

Trong mục bình luận, có người không tin, có người mắng những cẩu tử (paparazzi) không làm được việc gì đến nỗi chính chủ tự mình lên tiếng.

Nhiều nhất vẫn là fan của Lý Mộng Nhiễm và Trương Văn Thao.

Một phần thì nghĩ rằng tảng đá giấu trong lòng của thần tượng mình suốt hai năm cuối cùng cũng được thả xuống.

Một phần khác thì cảm thấy đau lòng cho thần tượng của mình, bây giờ thì tốt rồi, thần tượng của mình mang thai, còn muốn chúc phúc cho tiểu bảo bảo.

Còn một phần thì lại không chấp nhận được.

Thẩm Nguyên Gia thích thú buôn chuyện.

Địa vị của ảnh đến và ca hậu đã ổn định trong giới, công khai cũng không có vấn đề gì. Nếu tin tức này bị khui ra vào năm trước thì e rằng cả hai người họ đều lung lay.

Fan của Trương Văn Thao phần lớn là nữ, lần này hẳn là có nhiều người thoát fan.

Hơn nữa Trương Văn Thao cũng không quan tâm đến chuyện này, dù sao anh ấy cũng là phái thực lực, chuyện này đến bất ngờ, không ai lường trước được.

Thẩm Nguyên Gia thở dài.

Cô cũng muốn nổi tiếng như vậy nhưng tiếc là bây giờ cô chỉ mới sẵn sàng để chụp tấm ảnh bìa tạp chí lớn đầu tiên, hoang mang không biết con đường phía trước sẽ như thế nào.

Còn có một tài khoản weibo đoán được cái chết của người khác, không biết nên vui hay buồn.

Cô lại theo dõi Tô Vân, tìm thêm manh mối trong bức ảnh hiện trường.

Lần này cô chú ý vào những người khác trong bức ảnh.

Thẩm Nguyên Gia phóng to hơn.

Đa số những người trong ảnh đều nhắm mắt, đưa lưng về phía góc chụp nên không thể quan sát được, nhưng có phải người hướng mặt về góc chụp thì biểu cảm rất khiếp đảm.

Nếu nhìn kỹ vào thì cảm giác giống như không ai còn sống.

…Chẳng lẽ người trong hồ bơi đều chết hết?

*

Tác giả có lời muốn nói: Đây không phải là một tiểu thuyết khủng bố đâu nha!!!

*

#05092029

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN