Wrong Impression
Chương 63: Anh Xã
Edit: Dờ
Mỗi thứ năm hàng tuần, Idol”s Power sẽ cập nhật tập mới, những ngày khác trong tuần thì sẽ phát một số video huấn luyện hàng ngày và phỏng vấn ngắn.
Mỗi ngày, trừ viết văn và tập thể thao ra thì Cố Lễ Châu sẽ lướt mạng.
Page chính thức thỉnh thoảng sẽ đăng một số ảnh chụp nghệ sĩ, Cố Lễ Châu – người đàn ông hơn ba mươi lần đầu đu idol không biết phải làm sao, ngoài việc lưu ảnh của bạn nhỏ thì không biết làm thế nào để ủng hộ idol.
Trái lại thì tổ đòi nợ rất sôi sục.
Trước kia Cố Lễ Châu tắt thông báo chat của tổ đòi nợ, bây giờ lại phải dựa vào đám Cường Tử để biết cách bầu phiếu cho thí sinh.
“Đấy, đăng nhập vào web này thì có thể vote 3 phiếu, sau đó xem video, xem được một lúc tặng 5 phiếu, mỗi acc chỉ được lĩnh một lần, cái biểu tượng màu xanh lục đó thấy không, có cái mũi tên chỉ về trang chủ, thấy cái banner không, nhấn vào đó, mỗi ngày được tặng 10 phiếu, cho nên lĩnh rồi thì tặng ngay, đừng tích lại, biết chưa?”
Cường Tử tung bay nước miếng gửi mấy đoạn giọng nói 59 giây, Cố Lễ Châu nghe muốn nổ đom đóm mắt.
“À đúng rồi ca, anh có VIP không, có VIP là mỗi ngày được lĩnh nhiều hơn mấy phiếu, bây giờ Đại Phi đang hơi đuối, anh vote nó vài phiếu với…. Cái đậu xanh Thời ca đỉnh quá, kém hạng 2 chỉ 50 nghìn phiếu!!!”
Vui sướng tràn ra khỏi màn hình.
Cũng giống như Chung Vị Thời, một đêm đó, nhân khí của Tôn Gia Vinh, Châu Nhất Khải và Đại Phi đều tăng chóng mặt.
Những người lội ngược dòng đều có giá trị nhan sắc cao, không có ngoại lệ.
Đành chịu, show tuyển chọn tài năng chẳng khác gì đi xem mắt, thứ đầu tiên nhìn vào là tướng mạo và dáng người, tiếp đó mới là tài năng, EQ, tài lẻ, thậm chí là hướng tuyên truyền của đoàn đội……
Lên hạng nhanh có thể khiến họ nhanh chóng nổi tiếng, rồi sau đó chính fan là người quyết định họ dừng lại bao lâu ở vị trí cao ấy.
Cố Lễ Châu trái lại không mấy để tâm đến số phiếu của Chung Vị Thời, đứng mũi chịu sào, đôi khi dẫn đầu cũng không tốt.
Châu Nhất Khải là người có lý lịch sâu nhất, đương nhiên, cũng là người lớn tuổi nhất trong số 100 thí sinh.
Năm nay 26 tuổi.
Lúc học đại học năm ba, vì mấy tấm hình chụp mà nhanh chóng nổi tiếng, sau đó ký hợp đồng với công ty quản lý, mới hết hợp đồng cách đây không lâu, lại một lần nữa tham gia tiết mục, có lẽ sau lưng có đoàn đội, đã lên hot search mấy lần, bình luận trên Weibo đều sặc mùi thủy quân nhưng nhân khí tăng lên, số phiếu cũng ổn định ở hạng nhất.
Tôn Gia Vinh thì có nhóm fan trụ cột, cộng thêm bạn bè đồng nghiệp hỗ trợ tuyên truyền, số phiếu của gã đứng thứ hai.
Vòng 100 loại 50 mất một tháng, nhóm thí sinh cũng không hề biết số phiếu của mình, cho dù Cố Lễ Châu có cách liên lạc với Chung Vị Thời thì cũng không tiết lộ số liệu gì cho cậu.
Dù số phiếu cao hay thấp, tóm lại chỉ là con số, hưởng thụ quá trình quan trọng hơn, biết kết quả trái lại sẽ làm người ta phân tâm.
Tài năng của Chung Vị Thời cũng được phát huy trong khoảng thời gian này, thể lực cực tốt, tâm thái lạc quan, lối suy nghĩ linh hoạt, phong cách gây cười, mỗi một điểm đều là thứ để thu hút fan hâm mộ.
Fan đều là kính hiển vi, ngay cả video lúc trước Chung Vị Thời tham gia show vượt ải cũng được đào lên.
Dưới ánh đèn, Chung Vị Thời chỉ mặc một chiếc hoodie đen, so sánh với MC bên cạnh càng khiến cậu có vẻ cao lớn.
Điểm đáng chú ý nhất của video là lúc cậu đứng giữa hai bức tường kính cao xấp xỉ nhà ba tầng, cậu chỉ dùng tay chân để leo lên, lên tới đỉnh rồi thì vươn người về phía trước, hai tay nắm chặt lấy dây xích sắt trên không trung, vận lực toàn thân nhảy sang một ải khác.
Không hề có quãng nghỉ.
Đây không phải là động tác ai cũng làm được, cho dù là người thường xuyên cắm rễ ở phòng tập gym như Cố Lễ Châu cũng rất khó cam đoan sẽ kiên trì được tới cùng, bởi vì động tác này cần điều động lực toàn thân, còn phải có năng lực phản ứng linh hoạt.
Video này bất ngờ lên hot search, tiêu đề là # Chung Vị Thời mà bạn nghĩ và Chung Vị Thời thực sự #.
Tài khoản Weibo đó đăng một đoạn video hơn 3 phút, nửa đầu là phần phỏng vấn ngáo ngơ của Chung Vị Thời.
MC hỏi: “Từ lúc tham gia chương trình, cậu thấy điều gì thay đổi lớn nhất?”
Chung Vị Thời: “Béo ra hai cân rưỡi, đồ ăn của căn tin quá ngon.”
Người bên cạnh cười văng nước miếng.
MC: “Nếu ngủ dậy bỗng nhiên phát hiện ra mình biến thành con gái, chuyện muốn làm nhất là gì?”
Chung Vị Thời chìm vào ảo tưởng, khóe miệng cong cong, “Lúc ấy tôi có mặc quần áo không?”
MC cười to: “Cậu ngủ khỏa thân sao?”
Chung Vị Thời: “Thỉnh thoảng… Tôi nghĩ, nếu biến thành con gái, hẳn là sẽ đi mua váy để mặc, mặc váy quá tiện, không cần dây lưng, có đôi khi mót đi toilet cởi dây lưng rất phiền phức.”
Đường tư duy của bạn nhỏ luôn nằm ngoài dự đoán của mọi người, thường xuyên chọc cho MC phải cười ngất ngưởng, các biểu hiện ở hậu trường của cậu làm người ta cảm thấy Chung Vị Thời chính là một em trai ngốc nghếch đáng yêu.
Mà ngay sau đoạn phỏng vấn, màn hình tối lại, tiếp tục với đoạn video vượt ải với sức mạnh và lực bật kinh người.
Lúc nhảy lên, máy quay nhằm ngay vào vị trí cơ bụng, rõ ràng đến lỗ chân lông.
Bình luận nổ tung.
Sau đó lại có fan hâm mộ đăng một đoạn video ngắn lên super topic, lượt view rất kinh khủng.
[Một chiếc lá cây]: Á á á á á á mị điên cmnr, mùa đông năm ngoái gặp trên tàu điện ngầm! Lúc đấy cảm thấy ảnh đẹp trai cực luôn, cười lên quá ngọt, thế là ghi lại một đoạn video, không ngờ sinh thời còn có thể nhìn thấy xẻo cưa cưa một lần nữa!!!!!!!
Bình luận đều là hâm mộ em gái quá may mắn, rất nhanh, đã có người reup video lên nền tảng phát video ngắn.
Cố Lễ Châu nhìn thấy quả gif này trong tổ đòi nợ.
Hắn liếc mắt là nhận ra, đó chính là quần áo mà Chung Vị Thời mặc khi đi đón hắn ở sân bay hồi năm ngoái, kiểu tóc rẽ ngôi siêu đẹp trai, trên đầu đội headband Đại Phi chọn cho cậu. Năm trước lúc gặp cậu ở sân bay, chính hắn cũng phải kinh ngạc.
Chung Vị Thời ngồi nghiêm chỉnh, nhét tai nghe, không biết tự dưng nghĩ tới cái gì, cúi đầu bật cười.
Nụ cười này đã khiến cho vô số người qua đường thành fan.
Cố Lễ Châu thấy số người theo dõi Weibo của cậu tăng chóng mặt, thầm lấy làm vui mừng.
Hắn tưởng tượng ra dáng vẻ của Chung Vị Thời khi nhìn thấy số người theo dõi, có lẽ là sẽ lăn lộn tại chỗ đi.
“Má ơi―”
Tiếng kêu của Chung Vị Thời xoay vòng trong phòng tập.
“Thật mà.” Giờ nghỉ ngơi, Đại Phi ngồi xuống cạnh Chung Vị Thời, “Thực sự hơn 200 vạn fan rồi, bảng tin Wechat của em cũng toàn là hình chụp của anh.”
Chung Vị Thời kinh hãi, “Mày không có di động sao mà lên Wechat?”
Đại Phi nhìn ngó xung quanh, ghé vào tai cậu thầm thì: “Ký túc bọn xem có người giấu di động vào ngăn kép của vali, lúc ấy không bị phát hiện.”
“Đậu xanh, chuyện tốt như vậy mà không nói cho anh biết sớm!”
“Em cũng mới biết hôm qua, nếu anh muốn lên Wechat thì cứ tới ký túc của em, lén thôi đừng nói cho ai biết.”
Đột nhiên nổi tiếng cũng sẽ sinh ra phản ứng dây chuyền.
Trước đó, một hãng thiết bị tai nghe tài trợ chương trình muốn mời Tôn Gia Vinh quay quảng cáo để làm intro cho video tuyên truyền, nhưng đoạn video vượt ải của Chung Vị Thời lại bất ngờ gone viral, độ phủ sóng tăng cao đè bẹp Tôn Gia Vinh, chiếm giữ hạng 2.
Số phiếu trên trang web chính thức chỉ còn kém hạng đầu 5 vạn.
Nhìn thì ngốc nghếch nhưng lại luôn khiến người ta phải mở mang tầm mắt, khoảng cách số phiếu ngày càng gần, thậm chí được dự đoán là sẽ trở thành một con “ngựa đen” lội ngược dòng.
Phía tài trợ thấy tình thế thay đổi, lại thương lượng với chương trình đổi người quay quảng cáo.
Hai ngày sau, Tạ Dương gọi một mình Chung Vị Thời ra ngoài.
Đại diện nhà tài trợ và người phụ trách sản xuất chương trình cùng ngồi trong văn phòng, lời ít ý nhiều nói lý do gọi cậu đến.
Chung Vị Thời vừa nghe rằng chỉ có mình cậu tham gia quay, hơi ngớ người, “Vì sao lại là tôi?”
Cậu nhớ lúc trước có nghe người trong ký túc xá nói, Tôn Gia Vinh mới là người quay quảng cáo.
Hay là chính vì lý do đó?
Người phụ trách cũng không vòng vo, nói thẳng: “Vốn dĩ là phân vân giữa cậu và Tôn Gia Vinh, điều kiện ngoại hình hai người không tồi, bây giờ độ phổ biến của cậu lớn hơn, còn có điểm mạnh, đương nhiên là chọn cậu rồi.”
Quay quảng cáo sẽ nhận được thù lao rất khả quan, còn có thể tăng thêm độ nhận diện.
Chung Vị Thời ngẫm nghĩ, do dự hỏi: “Vậy Tôn Gia Vinh biết chuyện không ạ?”
Người phụ trách: “Cậu không cần phải lo, bọn tôi sẽ chuẩn bị tốt cho cậu, cậu chỉ cần phối hợp quay là được.”
Ngụ ý là Tôn Gia Vinh biết, hơn nữa rất có thể đã thông báo từ trước cho gã rồi…….
Tình huống quá khó xử.
“Trước đây tôi chưa từng quay quảng cáo chính thức, không có kinh nghiệm gì về mảng này.” Chung Vị Thời ăn ngay nói thật.
Tạ Dương thấy sắc mặt cậu nghiêm trọng như táo bón, cười cười vỗ vai cậu: “Ai mà chẳng từng là một tờ giấy trắng, có cơ hội thì cứ nắm lấy, cậu đừng lo lắng về Tôn Gia Vinh, thi xong ra về gặp nhau chắc gì đã chào hỏi, cậu nói đúng không?”
Chung Vị Thời vẫn đắn đo.
Phía chương trình và tài trợ đương nhiên không vấn đề, nhưng quan hệ của cậu và Tôn Gia Vinh vốn đã không ra gì, nếu để gã biết chuyện cậu đoạt mất quảng cáo, chẳng biết sẽ nghĩ như thế nào.
Cậu muốn gọi điện hỏi ý Cố Lễ Châu về chuyện này, những phía tài trợ giục giã quá, đành đồng ý trước.
Sợ cái gì thì cái đó tới, mấy ngày sau, cậu nhận ra mình bị người ta nhắm vào.
Lần đầu tiên là bị mảnh thủy tinh đâm vào chân khi nằm trên giường, da bị rách, Tôn Gia Vinh nói gã bất cần làm rơi vỡ cốc thủy tinh, có lẽ mảnh vỡ bay ra giường cậu.
Lần thứ hai là chân ghế dựa bị gãy, Chung Vị Thời ngã ngửa ra phía sau, cánh tay, khuỷu tay, bả vai đều tím bầm.
Lần này chỉ có thể trách chất lượng ghế của chương trình không tốt.
Mới đầu Chung Vị Thời không để ý, cho đến khi xảy ra việc ở bể bơi.
Hôm ấy chuẩn bị ghi hình tập mới, mọi người ra bể bơi huấn luyện, còn có thi hỏi đáp, không trả lời được sẽ bị ấn ngồi xuống ghế rồi hất vào bể bơi.
Có vài người biết bơi lội sẽ nhảy luôn vào bể bơi để biểu diễn tuyệt kỹ, mọi người xô đẩy nóng lóng muốn tỷ thí.
Lúc Chung Vị Thời đi cạnh bể bơi, cảm giác có một bàn tay đẩy vào eo cậu, lòng bàn chân trơn trượt, ngã chúi đầu xuống nước.
Cậu là một con vịt cạn, nước tràn vào mắt mũi miệng, cảm giác không thở nổi và sợ hãi tột độ nhấn chìm Chung Vị Thời.
Lúc ấy bên cạnh còn có vài thí sinh khác, bọn họ không nhận ra Chung Vị Thời không biết bơi, còn lớn tiếng nói chuyện.
Chung Vị Thời giãy giụa, uống không ít nước, khoang mũi bị xâm chiếm bởi mùi nước khử trùng của bể bơi.
Lúc ấy cậu nghe thấy tiếng cười trên bờ, đầu nảy ra một ý nghĩ: Lần này chết chắc rồi, còn rất nhiều chuyện chưa kịp hoàn thành……
Cũng may lúc ấy Trình Việt phát hiện ra cậu bất thường, nhảy vào bể bơi vớt Chung Vị Thời lên, ngoài trừ hơi hoảng sợ thì không sao cả.
Tuy rằng không biết ai đã đẩy cậu, nhưng Chung Vị Thời đã có dự đoán trong lòng, cũng cảnh giác với Tôn Gia Vinh hơn.
Có lòng trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu lại xanh.
Chương trình mượn chuyện Chung Vị Thời rơi xuống nước để tạo một tin tức hot hâm nóng tên tuổi, vì thế hotsearch # Chung Vị Thời rơi xuống nước ngoài ý muốn # đã xuất hiện.
Trong video, Chung Vị Thời được Trình Việt vớt lên, nằm ngã ra đất không nói nên lời, mặt tái mét.
“Không sao chứ? Này? Cần đến bệnh viện không?” Trình Việt căng thẳng vuốt lưng cho Chung Vị Thời.
Chung Vị Thời lắc đầu, lúc đứng dậy lập tức lấy lại tinh thần, tiếp tục ghi hình như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cậu nhìn về phía Tôn Gia Vinh, gã tránh mặt cậu.
Cho đến khi chấm dứt ghi hình, Chung Vị Thời chặn gã lại trong toilet.
“Sao lại đẩy tôi?”
“Cái gì?” Tôn Gia Vinh ngẩn người.
Chung Vị Thời túm cổ áo gã nhấc lên, ép sát vào tường, “Tôi hỏi vì sao cậu đẩy tôi?!” Gân xanh dưới da nảy lên.
Để giữ dáng, Tôn Gia Vinh ăn rau dưa ức gà quanh năm, bây giờ rõ ràng yếu thế về cả khí thế lẫn dáng người, nhưng điều đó cũng không ngăn được gã giả ngu: “Cậu đang nói gì vậy?”
“Đừng tưởng tôi không biết chuyện cậu làm.”
Tôn Gia Vinh cười mỉa mai: “Cậu có chứng cứ gì không?”
“Tôi biết cậu tức chuyện quảng cáo, nhưng đó là do chương trình sắp xếp, tôi đâu liên quan, tôi không chơi bẩn.” Chung Vị Thời trừng mắt nhìn gã, “Nhưng tôi cảnh cáo cậu, nếu dám chơi tôi nữa thì tôi không bỏ qua dễ dàng đâu!”
Cổ Tôn Gia Vinh bị tay Chung Vị Thời siết đau, chỉ có thể khàn khàn cất tiếng: “Tôi biết cậu có người chống lưng, có ngon thì kêu người của cậu đuổi tôi khỏi chương trình đi.”
“Cái gì?” Lúc này đến lượt Chung Vị Thời ngẩn người.
Tôn Gia Vinh cười nhạo, “Giả ngu đi, cậu cứ tiếp tục giả ngu đi, tôi chống mắt lên xem bao giờ cậu lòi đuôi.” Gã giằng tay ra, chỉnh lại quần áo rồi đi ra ngoài.
Chung Vị Thời kéo cổ áo gã, lại ép vào tường. “Cậu nói rõ ràng đi! Người của tôi gì cơ?”
Vừa lúc có người vào toilet, kinh ngạc nói: “Hai người đang làm gì vậy?”
Tôn Gia Vinh nhìn người kia, không đáp, Chung Vị Thời lúc này mới buông gã ra vỗ vỗ nói: “Đùa thôi mà.”
Người nọ đi vào gian riêng, “Đùa trong toilet không sợ thối à?”
Chung Vị Thời vốn đang định tìm cơ hội hỏi Tôn Gia Vinh cho rõ ràng thì nghe thấy Tạ Dương đi ra thông báo, chương trình sắp xếp một tiết mục trò chuyện với người thân.
“Tất cả tập trung về phòng luyện nhảy.” Tạ Dương thổi còi tập hợp trên hành lang.
Chung Vị Thời thẫm nghĩ sẽ gọi cho bà nội, nhưng đến lúc đi vào phòng rồi, cậu mới biết tiết mục này không đơn giản như vậy.
Để tạo sự thú vị, cũng để phơi bày mặt chân thật nhất của thí sinh, chương trình quyết định để nhân viên công tác chọn ngẫu nhiên một số điện thoại trong danh bạ của thí sinh để liên lạc, nếu không nghe máy sẽ đổi người khác, gọi đến khi liên lạc được mới thôi, trong lúc gọi không được tiết lộ mình đang ghi hình.
Nghe xong quy tắc, Chung Vị Thời túa mồ hôi lạnh, bởi vì lúc trước Cố Lễ Châu đã ép cậu đổi tên hắn trong danh bạ từ “Trai Bao” thành “Anh Xã”…………
A a a a――
Đm phải giải thích thế nào đây!
Cậu quả thực muốn vặn đầu Cố Lễ Châu xuống làm quả bóng mà sút!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!