Xà Vương Tuyển Hậu
Quyển 1 - Chương 10: Diễm cung
Ngồi ở trên xe ngựa, mặc dù bên trong xe được trang trí hoa lệ, nhưng là đối với kẻ vẫn quen ngồi trên ghế đệm mềm mại của ôtô hiện đại như nàng mà nói, nơi này thật không thoải mái.
Bối Bối ngồi trong xe, rốt cục nhịn không được kéo nhẹ màn xe, binh lính bám riết theo sau ngay lập tức phi ngựa lại gần một bên, cảnh giác nhìn nàng chăm chú.
“Cái vị binh lính đại ca này, ngươi đừng dùng bộ dáng đề phòng như vậy với ta đi? Ta chỉ là một cô gái yếu đuối, ngươi sợ ta có thể ở trong tầm mắt của ngươi chạy trốn sao?” Bối Bối bĩu môi, có chút không hài lòng, người này cưỡi ngựa cao quá, thật chướng mắt đã ngăn trở tầm nhìn xem phong cảnh của nàng.
Tên lính không quá tin tưởng liếc mắt nhìn nàng, không lên tiếng. Binh sĩ đánh ngựa phía trước quay đầu lại nói chuyện với đồng bạn, thanh âm rất oán giận: “Xem chừng chút, chúng ta cẩn thận mang nàng tiến cung xong là hoàn thành nhiệm vụ, thật không may, nhiệm vụ của đội chúng ta phức tạp như thế.”
“Hừ, do ta xui xẻo, không hề muốn đi theo các ngươi lăn lộn vất vả vào cái gì Vương cung.” Bối Bối nhăn mặt nhăn mũi đáp thật lớn, dọc theo đường đi không ai nói chuyện, nàng cũng buồn muốn chết, cho dù có người cãi nhau nàng cũng thấy tốt.
“Đây là vinh hạnh của ngươi, phải biết rằng tiến cung là ước nguyện tha thiết của bao nhiêu người.” Binh sĩ đánh xe rất bất mãn thái độ của Bối Bối.
“Không bằng ta đem vinh hạnh như thế tặng cho ngươi đi.” Bối Bối cười hì hì đề nghị, nhận lại cái trừng mắt của hai tên lính, nàng le lưỡi, vội vàng buông màn xe xuống lui vào bên trong xe.
Qua tay nhiều người, nàng rốt cục bị an bài vào một gian tẩm cung.
Vương cung.
Đánh giá cung điện tráng lệ, Bối Bối thán phục: “Oa! Thật đúng là phi thường cổ!”
“Hà tiểu thư, xin hỏi ngươi còn có cái gì phân phó?” Cung nữ sửa sang lại xong xuôi quỳ gối nhỏ giọng hỏi.
Bối Bối cũng không biết cung nữ là đang hỏi nàng, nàng tiếp tục ngắm đông ngắm tây: “Oa, những cái này đều là đồ cổ, nếu ta có thể mang vài món trở về, cuộc sống của ta với nãi nãi sau này tha hồ thích…”
“Hà tiểu thư.” Cung nữ bám riết theo Bối Bối, nhẹ giọng gọi.
“A? Ngươi gọi ta phải không?” Bối Bối phát giác quay đầu lại.
Cung nữ ngẩng đầu: “Nô tỳ gọi tiểu thư, xin hỏi tiểu thư còn có cái gì phân phó không?”
Bối Bối lúc này mới nhớ ra nàng hiện tại bộ dáng là Khả Y, hóa ra Khả Y họ Hà, Hà Khả Y.
“Sao, không có việc gì, ngươi đi xuống trước đi.” Bối Bối kìm nén cổ họng, cố gắng nói nhẹ giọng, lời nói nhỏ nhẹ, hành động cũng đoan trang xinh đẹp nho nhã, nàng cũng không thể phá hủy hình tượng dung mạo mỹ lệ hiện tại này, chỉ là, pháp thuật của Thượng Vinh có thể duy trì bao lâu đây?
Nghĩ vậy, trong lòng của nàng không khỏi dấy lên cảm giác thấp thỏm, không được, nàng phải nhanh chóng rời đi, để tránh lộ ra chân tướng, hơn nữa, mọi thứ nơi này trông thật quỷ dị, nàng không biết rõ bản thân rốt cuộc rơi xuống địa phương nào? Từ sau khi Thượng Vinh bộc lộ tài năng, nàng hoàn toàn cảm thấy hứng thú với cái thế giới này!
Nếu là nàng cũng có thể học một hai chiêu, thật là tốt biết bao.
…
Ban đêm, mọi người đã đi nghỉ, Bối Bối nhìn hình dáng trong gương bắt đầu biến thành bộ dáng của bản thân, nàng luống cuống, sao có thể biến trở về nhanh như vậy?
Nàng nhịn không được muốn khóc thét, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Không được, ta phải lập tức chạy trốn.
Động lòng không bằng hành động, nàng tìm kiếm tủ quần áo, muốn tìm được một bộ y phục màu đen, toàn thân cô ta đều là màu trắng, rất dễ gây chú ý.
“Không thể nào, y phục màu gì cũng có, chỉ nhất định không có màu đen!” Bối Bối ủ rũ ném y phục đã bị vò nhàu trong tay xuống, thở dài một hơi.
“Mặc kệ, bộ dáng hiện tại này của ta không có ai nhận ra, hắc hắc.” Quay lại trước gương, nàng xoay người cười trộm một cái, sau đó lén lút trốn ra khỏi tẩm cung.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!