Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 14: Chủ nhân chân chính
Edit: Tiếu Ngu Ngốc
Beta: ss gau5555
Đối với việc thành thân, Phượng Hiên không chút do dự đáp ứng giống
như toan tính của hắn, chuyện này lại khiến cho Phượng Trọng Nam ngược
lại cảm thấy không thoải mái.
Hắn luôn luôn biết loại tiểu tử này sẽ
không đơn giản như vậy, mà chuẩn bị có dự cảm chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Chính hắn ở trong đầu lập lại nhiều lần chi tiết hôn sự cùng Lâm gia,
khi hắn đề cập trước đó với năm vị trưởng lão toàn bộ đều tán thành. Nếu Phượng Hiên có ý không tán thành cũng không cách nào thay đổi việc này. Thế nhưng hiện tại như vậy, hắn đã cảm thấy tự mình quá đa nghi.
Tâm Phượng Trọng Nam vừa để xuống, liền nói với Phượng Hiên: “Nhớ rõ
mang theo ngọc bội Song Phượng đại biểu cho thân phận Thiếu tông chủ,
chờ con đến Thải Đô, sẽ đem một khối giao cho Lâm Tuyết Thiến bảo quản,
nghi thức như vậy thông qua.”
“Đã biết.” Phượng Hiên trả lời cực kỳ thuận theo ” Phụ thân, nếu như
không có cái gì chuyện khác rồi, con trở về Thanh Phong viện .”
“Đợi chút! Còn có một việc, chuyện đám hỏi cùng Lâm gia, với vị trí
Thiếu tông chủ này của con cũng không thể làm cho chúng ta đánh mất mặt
mũi trước Phượng thị. Thị vệ bên người con bây giờ chỉ có mỗi Phượng
Tiêu, thật sự quá ít. Kể từ hôm nay, cho Phượng Địch đến bên cạnh con
hầu hạ đi!”
Hừ, hắn đang nghĩ đầu óc của phụ thân đại nhân đột nhiên rút gân,
quan tâm đến hắn, nguyên lai là muốn điều người phân phó đến bên cạnh
mình, nhìn mình chằm chằm! Chỉ biết cha không có hảo tâm! Phượng Hiên
trong lòng khinh thường, ngoài miệng lại nói:
“Không cần, một mình Phượng Tiêu như vậy đủ rồi, không cần lại phái người cho con.”
Ý Phượng TrọngNamđã quyết phải đem Phượng Địch an bài ở bên người
Phượng Hiên. Phượng Hiên lại có vẻ không muốn đáp ứng việc này, một bộ
dáng phòng bị, làm cho Phượng TrọngNamba người đều cảm thấy quyết định
này là chính xác. Phượng Hiên còn đang lo lắng cho nên nhất định phải để cho Phượng Địch đến bên cạnh giám thị hắn.
“Đủ! Chuyện ta đã quyết định, con phản đối cũng không thay đổi gì!”
Phượng TrọngNamchau mày, vỗ vào cái bàn, cất cao thanh âm nói: “Phượng
Địch! Từ nay về sau ngươi hãy đi theo bên người Thiếu tông chủ, bảo vệ
tốt Thiếu tông chủ, biết không! ?”
“Thuộc hạ tuân mệnh!” Phượng Địch cất bước hướng tới Phượng
TrọngNamđầu gối phải quỳ xuống, tay trái chấm đất, tay phải nắm tay để
ngang trước người, cúi đầu.
“Chuyện này cứ như vậy rồi!” Phượng TrọngNambá đạo quyết định.
Phượng Hiên vẻ mặt hết cách, cuối cùng cười nói: ”Nếu người đã kiên
trì như vậy, vậy con đành phải tiếp nhận, như vậy, hiện tại con trở về
chuẩn bị ngày mai khởi hành, xin được cáo lui trước!”
Thấy Phượng Trọng Nam gật đầu cho phép, cây quạt trong tay Phượng
Hiên dao động, liếc xéo Phượng Địch một cái, để cho hắn đuổi kịp, sau đó xoay người rời đi, từ đầu tới đuôi không có lên tiếng với Phượng Thiếu
Vân, con mắt không nhìn quá Lâm Thu Sương một lần, hai mẹ con này tức
giận đến nghiến răng.
Trên đường quay về Thanh Phong viện, Phượng Hiên một câu cũng không
nói, theo phía sau là hai người Phượng Tiêu cùng Phượng Địch.
Cây quạt trong tay Phượng Hiên hợp lại mở, mở lại hợp, đó là biểu
hiện hắn phiền lòng. Hắn không ngừng cân nhắc nên làm gì để cho việc hôn nhân này ngâm nước nóng, trở lại Thanh Phong viện vẫn không nghĩ ra
được biện pháp gì.
Cuối cùng, hắn cầm cây quạt trong tay hợp lại, thầm nghĩ: quên đi,
đến Thải Đô rồi nói sau, biện pháp có thể có! Chuyện tốt này xem ra cũng có chút thú vị!
Ha ha, Thanh Phong viện chính là tốt nhất, tuy nhìn lại thì có vẻ hẻo lánh, lại nói đến phương tiện bởi vì Thanh Phong này số lượng hạ nhân
không nhiều lắm, toàn bộ đều lấy từ nhà ông ngoại tới.
Trừ bỏ năm đó bên người mẫu thân có bốn vị theo từ nhà sang thì còn
lại đều là sau khi mẫu thân qua đời, ngoại công quang minh chính đại đưa tới. Phụ thân sợ Cung gia đưa tới gian tế, liền phái toàn bộ đến Thanh
Phong viện của mình, lại không biết chính là hợp với ý của mình!
Phượng Hiên dừng bước lại, xoay người nói với Phượng Tiêu: ”Tiêu, sau này Phượng Địch ngụ ngay tại bên cạnh ta .”
Phượng Tiêu vừa nghe, ánh mắt trợn to, nhìn về phía Phượng Địch, hỏi: “Thật sự?”
“Ta đã cố gắng chối từ, nhưng phụ thân ta rất nghiêm túc kiên định yêu cầu như vậy!” Phượng Hiên tươi cười có vẻ thực vô tội.
Nghe hắn nói như vậy, Phượng Tiêu nở nụ cười lại thấy rõ kẻ chỉ điểm
Phượng Địch bị xếp vào cũng đang cười. Diện mạo Phượng Tiêu hào phóng
sang sảng cùng với Phượng Địch thanh tú, hai người cười rộ lên như thế
ngoài ý muốn có chút tương tự.
Thật sự nếu để cho Phượng Trọng Nam ba người nghe thấy lời này mà nói… chỉ sợ sẽ tức giận đến giận sôi lên!
“Địch, mấy năm nay cực khổ! Khổ nhục kế không sai!” Phượng Hiên cười
đến khoa trương đối với người đến bên cạnh Phượng Địch, hắn lại khen
ngợi, chỉ thấy Phượng Địch cười đến vui vẻ cũng rất cung kính hồi đáp:
“Dạ, Thiếu chủ nhân! May mà thuộc hạ không có làm nhục sứ mệnh!”
“Đại ca, hoan nghênh trở lại bên người Thiếu chủ nhân!” Phượng Tiêu
cười toe toét miệng, hai hàng răng nanh chỉnh tề lộ liễu đi ra, nháy mắt ra hiệu.
“Ba ” một tiếng, Phượng Địch đưa tay gõ đỉnh đầu Phượng Tiêu một cái
dữ dội, nhưng cũng cười đến khoa trương: ”Câm miệng, Đệ là sợ người
khác không biết ta là thân đại ca của đệ sao! ?”
Nguyên lai Phượng Địch này cùng Phượng Tiêu đúng là huynh đệ ruột
thịt cùng một bào thai, hai người là con của thủ lĩnh thị vệ Cung gia,
Cung Nhạc.
Năm đó, Cung Thượng Hi đối với nữ nhi bị Phượng Trọng Nam phản bội,
trong lòng là giận tới cực điểm, nhưng ông làm việc luôn luôn kín đáo
chu toàn, đợi cho lúc Phượng Hiên bảy tuổi mới bắt đầu thi hành kế hoạch đã sớm nghĩ kỹ.
Ông thừa cơ hội Phượng phủ tuyển nhận người mới, trước tiên đem phái
Phượng Địch cầm đầu một nhóm người tuổi còn nhỏ đi vào, nhưng không nghĩ tới là một người cũng không được bố trí đến bên người Phượng Hiên.
Phượng Địch cầm đầu lại bị Phượng Thiếu Vân chọn lấy. Một đám này mục đích vốn là để bảo vệ Phượng Hiên đành phải sửa làm cơ sở ngầm. Mà ba
năm sau, Cung Thượng Hi lại để cho Phượng Tiêu che giấu tung tích, trên
mặt dùng thuốc đậu trà trộn vào Phượng phủ.
Quả nhiên, Lâm Thu Sương ý xấu không cho quản gia đuổi Phượng Tiêu
đi, ngược lại nhẹ giọng nói nhỏ nhẹ ở bên tai Phượng Trọng Nam quạt gió, đem Phượng Tiêu đưa cho Phượng Hiên.
Lúc này Phượng Tiêu chân trước bị phái tới bên người Phượng Hiên, sau lưng vết đậu trên mặt liền như kỳ tích không thấy, khiến cho Lâm Thu
Sương vốn có toan tính phá hư lại thất bại.
Phượng Hiên thấy Phượng Tiêu xoa đầu, lại dùng cây quạt gõ nhẹ trên
đầu hắn cười nói: “Hai huynh đệ các ngươi liền ôn lại cảm tình một chút
đi! Không cần đi theo ta.”
“Thiếu chủ nhân. . . . . .” Phượng Địch đang muốn há mồm nói chuyện, lại bị Phượng Hiên cắt đứt.
“Ta biết, phụ thân ta đem ngươi phái lại đây, là cho ngươi giám thị
ta, những sự tình kia sau này hãy nói ” nghe Phượng Hiên nói lời này,
trên mặt Phượng Địch nháy mắt tràn ngập sùng bái, nội tâm cảm động,
chính mình rốt cục cũng đã trở lại bên người chủ tử ưu tú nhất.
Lại thấy trên mặt Phượng Hiên sáng lạn tươi cười đảo mắt liền biến
thành một bộ dáng ngu xuẩn cười, hai mắt thật to híp lại thành một đường nhỏ:
“Hiện tại là thời gian quý giá huynh đệ ôn lại cảm tình. Ha ha, muội
tử Vũ nhi, tiểu bất điểm, tiểu khả ái, muội đang ở đâu a, ca ca đã trở
lại !” Phượng Hiên mặc kệ lưu lại hai vị thị vệ trên trán có vài đường
hắc tuyến , chính mình khoái hoạt đi tìm bảo bối muội tử.
Nhất thời không nói gì, chênh lệch quá lớn, rung động cực hạn, Phượng Địch áp chế cảm giác bị kích thích trong lòng, nhấc bước đi theo mà
Phượng Tiêu thấy thế vội vàng theo phía sau ca ca , nhịn không được hỏi: ”Chẳng lẽ huynh không cảm giác chịu đả kích?” Đại ca như thế nào so
với hắn khôi phục còn nhanh hơn?
Phượng Địch dưới chân chưa ngừng, một thanh âm buồn buồn trả lời nói: ”May mắn, rất lâu trước kia nhìn thấy qua Thiếu chủ nhân thay tã cho
tiểu thư làm từ đầu đến cuối, trước mắt còn có thể chấp nhận .”
Thật có thể chấp nhận sao? Phượng Tiêu nhìn thấy mặt đại ca của mình có dấu hiệu run rẩy, lời nói như là theo kẽ răng ra.
Ha, là hắn biết, chỉ cần là gặp qua chủ tử này biến sắc mặt, không
thể nào mà không bị kích thích! Song, cho đến tận này, cũng chỉ có Thanh Phong viện, chúng bộc có loại vinh hạnh đã từng gặp này.
A, Thiếu chủ nhân của bọn họ a, Phượng Tiêu nhìn về phía xa xa Phượng Hiên đang ôm lấy Phượng Vũ xoay quanh nội tâm cảm khái, dù vậy, hắn vẫn như cũ trong cảm nhận chính mình, chủ tử là hoàn mỹ nhất !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!