Xin Chào, Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh
Chương 100: một thân phận khác của Lệ Quân Ngự
Chương 100: một thân phận khác của Lệ Quân Ngự
Không phải Nguyễn Manh Manh xem thường Lệ Quân Ngự, cô chỉ là không tin nam thần mặc âu phục đeo caravat, Lệ Quân Ngự sẽ chơi game.
Còn là người cao thủ game có năng lực đưa Lệ Quân Tỳ tới đẳng cấp Vương Giả.
Nhưng nhìn thấy hình ảnh, Nguyễn Manh Manh liền được mở rộng tầm mắt.
Cô vậy mà nhìn thấy Lệ Quân Ngự lấy điện thoại di động ra, đăng nhập game ở ngay trước mặt cô.
Ngay khi anh đăng nhập, trên màn hình điện thoại di động truyền phát tin thế giới, một dòng chữ màu vàng chạy ngang.
( siêu cấp đại thần ‘Linh’, đã đăng nhập game, mau cùng tôn thờ anh ấy đi! )
“Anh… Anh là ‘Linh’ ? Viễn cổ đại thần… Linh!” Nguyễn Manh Manh chỉ vào màn hình, kinh ngạc đến mức không ngậm mồm vào được.
Linh á, thần linh trong truyền thuyết!
Game đánh số 0, so với số cơ bản đầu tiên là 000001, còn là số 0 càng sớm hơn.
Trò chơi này trước khi thử nghiệm, đã hấp dẫn rất nhiều player chú ý, thử nghiệm thì một lần mở ra mười vạn tài khoản cho player chơi thử.
Trước khi trò chơi được thử nghiệm, nó thu hút một số lượng lớn người chơi, một đường từ thử nghiệm chơi đến kiểm tra nội bộ lại tới kiểm tra công khai, cho ra số lượng lớn người chơi xuất sắc.
000001 đến 100000, tổng cộng mười vạn người, mỗi người đều có đánh số đặc biệt của cá nhân.
Trong những người này có tuyển thủ chuyên nghiệp, bình luận game nổi danh một vùng.
Có thể nói, mười vạn người này hoàn toàn đặt vững nền tảng trò chơi.
Nhưng huyền thoại nhất không phải là điều này.
Truyền kỳ nhất là, năm đó trước đêm thử nghiệm, trong mười vạn người chơi game đã sinh ra một siêu cấp đại thần.
Đó là siêu cấp đại thần đầu tiên đưa nội dung của trò chơi lên các nền tảng phát sóng trực tiếp và trang web video.
Đánh số là 0, ID là ‘Linh’, trong truyền thuyết viễn cổ đại thần —— linh!
“Anh vậy mà lại là Linh!” Đồng dạng một câu nói, Nguyễn Manh Manh đã nói ba lần.
Hơn nữa, ánh mắt nhìn Lệ Quân Ngự, cũng trong lúc vô tình đã sáng rực lên.
Người hướng dẫn khai sáng cô đăng nhập vào game, nam thần số một trong lòng cô.
Nhìn thấy ID ‘Linh’ này, thời gian giống như trở lại mấy năm trước.
Lúc cô lần đầu vào trang web của game, chính là thấy video của linh thần, từ thao tác linh động và khả năng phán đoán bình tĩnh, vượt qua phong cách chung của mọi người, mà suy nghĩ ra một phong cách riêng cho mình.
“Sau đó vì sao anh không tiếp tục, em nhớ lúc anh bắt đầu chơi game còn nhận được giải quán quân của nước S, vì sao về sau…”
Nguyễn Manh Manh kích động kéo lại Lệ Quân Ngự, bàn tay nhỏ mềm mại cứ như vậy đặt lên cánh tay của người đàn ông.
Lệ Quân Ngự nhấc mắt liếc cô một chút, ánh mắt lạnh lùng, Nguyễn Manh Manh lập tức thoát khỏi trạng thái kích động vừa rồi, thu lại móng vuốt.
Vì sao cô đã quên, người đàn ông này còn có một thân phận khác.
Anh là Đại thiếu gia Lệ gia Lệ Quân Ngự, thân là người thừa kế Lệ gia, đương nhiên sẽ không lấy việc chơi game để làm kế sinh nhai.
“Nếu em biết ‘Linh’, hẳn là không cần anh lại thể hiện đâu nhỉ.” Lệ Quân Ngự thoát game, đóng lại điện thoại di động.
Tiếp đó, một bàn tay khớp xương rõ ràng xòe ra trước mặt Nguyễn Manh Manh.
“Hả?” Cô ngốc ngốc nhìn anh, vẫn chưa thoát khỏi tâm trạng kích động đột nhiên nhìn thấy thần tượng.
“đưa điện thoại di động đây.” ánh mắt Lệ Quân Ngự nhàn nhạt.
Một tay khác thuận thế đặt bài tập trên bàn trước mặt cô, “Em có hai giờ làm xong bộ đề này.”
Cái gì?
Nguyễn Manh Manh nháy mắt mấy cái, cằm rớt xuống.
*
Trong thư phòng trở nên yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng ngòi bút xột xoạt viết trên tờ giấy.
Nguyễn Manh Manh đang ‘tập trung tinh thần’ làm bài tập.
Mà một bên khác, người đàn ông ngồi trên ghế salông, hai tay cầm điện thoại di động, vốn là ánh mắt lạnh nhạt từ từ lạnh lẽo, thậm chí lóe lên một tia nham hiểm.
Bảo bảo vô địch thiên hạ: “Chết tiệt, cái đầu người vừa nãy rõ ràng là của tôi, cô có bị ngu không, ngay cả đầu người của ông chủ cũng muốn cướp! ?”
Bảo bảo vô địch thiên hạ: “A a a… Mau mau, nhanh tới cứu tôi! Ai, ai bảo cô tới? Tôi lập tức có thể giết ngược lại, cô chạy tới giết tên đó là có ý gì!”
Bảo bảo vô địch thiên hạ: “Tôi khinh, cô chỉ diệt được 4 tên còn một tên chạy thoát, vòng đơn giản như thế cô cũng không thể diệt hết, cô vậy mà được xưng là cao thủ sao, quá vô dụng!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!