Xin Chú Ý, Có Một Nhóc Con Rất Biết Làm Nũng - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
204


Xin Chú Ý, Có Một Nhóc Con Rất Biết Làm Nũng


Chương 9


Xin chú ý, có một nhóc con rất biết làm nũng

Trans: Ying Ying

Chương 09

“Đù mé, Niên Niên đỉnh vãi! Chưa gì đã có bạn trai!”

Bốn phía trêu chọc không ngừng, nhưng Tống Nhiễm Niên nào để ý, trong đầu cậu bây giờ đều là câu nói kia của Cố Trác Sâm. Cậu thật kích động, rất muốn ôm Cố Trác Sâm. Nhưng xung quanh đều là bạn học, Tống Nhiễm Niên đành phải nhịn xuống, dùng sức nắm chặt tay anh.

Cố Trác Sâm ngược lại rất thoải mái kéo Tống Nhiễm Niên vào lòng, cúi đầu hỏi: “Niên Niên xấu hổ sao?”

Mới vừa rồi không thấy ngại, nhưng Tống Nhiễm Niên lại bị Cố Trác Sâm nói đến thẹn thùng, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng giấu vào lòng Cố Trác Sâm, nhẹ nhàng gật đầu: “Thực sự rất xấu hổ ạ!”

Mấy người bạn học đều bị dáng vẻ hiện tại của Tống Nhiễm Niên dọa sợ, đẩy đẩy vai cậu: “Trước mặt bạn trai là thay đổi tính nết vậy? Ngày xưa xấu miệng với cún điên lắm mà, sao bây giờ lại thành bé nhỏ đáng yêu, thích làm nũng thế?”

Tống Nhiễm Niên quay đầu nhìn bạn học chớp chớp mắt: “Cậu nói bậy! Niên Niên vẫn luôn bé nhỏ đáng yêu, thích làm nũng mà! Thực sự không có xấu miệng với cún điên gì đâu!”

Cố Trác Sâm đại khái cũng nắm được khi ở trường Tống Nhiễm Niên có bộ dạng gì, khác hẳn với dáng vẻ lúc ở gần mình. Hắn cảm thấy rất vui vì Tống Nhiễm Niên lại dành nhiều tâm tư cho mình như vậy, một người vì hắn bỏ công sức, sao lại không cao hứng cho được?

Tống Nhiễm Niên dùng trăm phương ngàn kế tiếp cận hắn, cố ý làm nũng cũng là ý tốt, nói cho cùng đều vì yêu thích hắn. Tim Cố Trác Sâm không phải làm bằng sắt, sẽ cảm thấy đau lòng khi Tống Nhiễm Niên làm nhiều việc cho mình. Hắn đã ba mươi tuổi còn để một cậu nhóc hai mươi theo đuổi, thật chẳng ra gì.

Nghĩ như vậy, Cố Trác Sâm cảm thấy mình phải đối xử tốt với Tống Nhiễm Niên hơn.

Để ăn mừng chiến thắng của các cậu bạn nhỏ, Cố Trác Sâm quyết định dẫn bọn họ ra ngoài dùng bữa. Vô tình có một cơn gió lùa đến, vừa vặn thổi căng chiếc áo ba lỗ của Tống Nhiễm Niên.

Bạn học liếc mắt nhìn, rõ ràng đã biết còn trêu ghẹo cậu một tiếng: “Niên Niên ơi, mấy vết hồng hồng tím tím trên lưng cậu là gì thế?”

Tống Nhiễm Niên lười biếng trả lời: “Là cái gì cậu không biết sao! Không biết thì đừng ồn ào!”

Cố Trác Sâm nhanh tay đè lại phần áo bị thổi căng, ôm lấy vai Tống Nhiễm Niên, gói cậu kĩ càng hơn, sau đó nở nụ cười nói giọng mờ ám: “Mấy nhóc không hiểu đâu, cái này gọi là tình thú.”

Khi đến trước phòng thay đồ, Cố Trác Sâm giữ Tống Nhiễm Niên lại, xua xua tay với bạn cậu: “Mấy đứa vào thay trước đi, bây giờ Niên Niên đã có chồng, không tiện cởi đồ trước mặt người khác.”

Vừa dứt lời liền nói nhỏ vào tai Tống Nhiễm Niên: “Đồ của Niên Niên phải để tự tay anh cởi.”

“Trác Sâm ca ca!” Hai chân Tống Nhiễm Niên mềm nhũn, từ tai đến cổ đều đỏ bừng, “Hôm nay anh cứ chọc em hoài!”

“Có hả?” Cố Trác Sâm cười cười nhìn Tống Nhiễm Niên, “Nói lời thật lòng cũng không được ư?”

Tống Nhiễm Niên ngại ngùng gật đầu: “Được ạ! Em rất thích bị anh chọc!”

Lúc hai người vào phòng thay đồ thì mấy cậu bạn nhỏ liền đứng canh ở cửa: “Muốn làm gì thì làm liền đi nha! Nhiệm vụ trông cửa cứ giao cho tụi này! Có điều nhanh nhanh chút, đừng lâu quá!”

“Không nhanh được đâu!” Tống Nhiễm Niên lắc đầu, giọng nói mang theo sự khoe khoang, “Ở phương diện kia bạn trai tôi dài hơi lắm!”

Cố Trác Sâm thiếu chút nữa đã phụt cười, kéo Tống Nhiễm Niên vào phòng rồi đóng cửa. Sau đó liền hung hăng hôn cậu, từ mũi đến môi trượt dài xuống cổ, khiến cơ thể Tống Nhiễm Niên mềm nhũn.

“Bạn trai của em rất dài hơi à.” Cố Trác Sâm cắn cắn môi Tống Nhiễm Niên, “Thế nhưng không thể để bọn họ chờ quá lâu, buổi tối sẽ cho em thỏa mãn.”

Tống Nhiễm Niên ngửa đầu hôn lại Cố Trác Sâm, sau đó mở mắt hỏi một câu: “Trác Sâm ca ca, anh nói là bạn trai em, nghĩa là đã đồng ý quen em ạ?”

Cố Trác Sâm gật đầu: “Đương nhiên đồng ý, vốn muốn phát triển chậm rãi thế nhưng anh không chờ được nữa.”

“Niên Niên thắng rồi, em cứ như vậy đột nhập vào tim anh.” Cố Trác Sâm nhẹ nhàng nâng cằm Tống Nhiễm Niên hôn xuống, ôm cả người cậu vào lòng.

Tống Nhiễm Niên bị Cố Trác Sâm hôn đến chóng mặt, quần áo trên người đều là hắn cởi ra rồi thay giúp, sau khi rời khỏi phòng thay đồ tinh thần cậu vẫn chưa ổn định, bộ dạng ngu ngơ khiến Cố Trác Sâm cười cười trong lòng, cảm thấy cậu thật sự quá đáng yêu!

Chọn một tiệm cơm gần trường học, sau khi vào phòng riêng các cậu bạn nhỏ nói muốn uống rượu. Hắn cũng không thích làm mọi người mất hứng, đành gọi vài chai rồi thôi.

Tống Nhiễm Niên sợ mình sau khi uống rượu sẽ bị lộ tính xấu, đành phải nói dóc là không thể uống, thế nhưng lại nhịn không được nốc liền mấy ly. Cố Trác Sâm còn phải lái xe, chỉ có thể ngồi nhìn.

Thời điểm Tống Nhiễm Niên uống xong ly rượu thứ tư, cậu liền nằm nhoài trên bàn không nhúc nhích, tửu lượng đã không tốt mà cố uống nên hiện tại cả người đỏ chót.

Cố Trác Sâm lại gần sờ sờ mặt Tống Nhiễm Niên: “Không ổn rồi nhỉ?”

Tuy đầu óc Tống Nhiễm Niên mờ mịt, nhưng khi nghe thấy giọng Cố Trác Sâm liền cố chấp quấn lấy anh, ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng.

Cố Trác Sâm vỗ vỗ lưng Tống Nhiễm Niên, cảm thấy nhóc con này quá dính người, so với mèo con thì còn dính hơn.

Ký túc xá bên kia quy định mười giờ rưỡi phải có mặt ở phòng, thật may là Cố Trác Sâm chín giờ đã trả người, sau đó liền chở Tống Nhiễm Niên về nhà.

Tống Nhiễm Niên ngủ ở trong xe, Cố Trác Sâm đã lái đến nhà nhưng cậu vẫn không tỉnh. Hắn cúi người muốn bế cậu lên, kết quả là Tống Nhiễm Niên đột nhiên nhúc nhích, quơ tay kéo Cố Trác Sâm đến trước người.

Tống Nhiễm Niên mang theo hơi rượu, ánh mắt mơ màng, hai tay ôm lấy cổ Cố Trác Sâm rồi cười khì khì, sau đó đôi chân cũng không an phận quấn lấy eo hắn.

“Cố Trác Sâm…” Tống Nhiễm Niên gọi luôn cả họ của anh, “Rốt cuộc anh cũng thích em…”

“Ừm, thích em.” Cố Trác Sâm bế người đi vào thang máy, “Niên Niên đáng yêu như thế lại tốt như vậy, sao anh có thể không thích chứ!”

Tống Nhiễm Niên nghe xong rất vui vẻ, hôn lung tung lên cổ Cố Trác Sâm: “Tốt quá rồi, vậy em không cần giả vờ nữa đúng không? Mỗi ngày đều làm nũng… mệt chết mợ luôn…”

Chà, cuối cùng thì nhóc con này cũng lộ ra tính cún điên. Cố Trác Sâm buồn cười, đưa tay nhéo đùi Tống Nhiễm Niên một cái: “Cún điên này, giả vờ hay không thì tùy ý em, anh chính là thích con người em.”

Dường như muốn để Tống Nhiễm Niên an tâm, Cố Trác Sâm nhìn thẳng vào mắt cậu nói lại một lần: “Chỉ cần là Tống Nhiễm Niên, anh đều sẽ yêu thích! Niên Niên, em có hiểu không?”

Cuối cùng thì Sâm ca cũng đã nói thích nhóc con kakaka ~ Anh không chờ được em ưi ~ ~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN