Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế) - Chương 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)


Chương 37


“Câu dẫn như thế nào?…… Giống như vậy?”

Thiếu niên cảm thấy đâu chỉ trái tim của mình là không tốt, quả thực là cả người đều không tốt.

Thiếu tướng đại nhân giá trị nhan nghịch thiên của anh tôi đã sớm biết toàn bộ người trong vũ trụ đều biết rồi!

Cho nên anh không cần kề sát gương mặt này lại gần cho tôi xem nhắc nhở tôi giá trị nhan của anh có bao nhiêu cao như vậy đâu a a ——

Tôi sai rồi tôi biết tôi sai rồi tôi không nên mạo phạm lão đại ngài —— tôi biết tôi sai rồi cho nên xin đừng lại làm mẫu cho tôi nhìn nữa ——

Từ từ, làm mẫu?

Munt bởi vì gương mặt đẹp đến kinh tâm động phách phóng đại trước mắt kia mà đầu óc trống rỗng nhất thời lại một lần bắt đầu vận chuyển.

Lại nói tiếp, bắt đầu từ vừa rồi bộ dạng thiếu tướng đại nhân tựa hồ đã không quá cao hứng rồi……

Hơn nữa từ thời điểm nhìn thấy đại tiểu thư Salome, nga, không, vương nữ, ánh mắt hắn nhìn mình đã lạnh hơn bình thường vài lần……

Nga nga nga —— mình hiểu rồi.

Thiếu niên cảm thấy bản thân đã nháy mắt ngộ ra.

Dung mạo của Salome vương nữ tuy rằng thấp hơn thiếu tướng một bậc, nhưng đó vẫn là một tuyệt thế mỹ nhân nha.

Lúc trước thiếu tướng đại nhân nói muốn tìm cậu làm bạn lữ, đó là bởi vì hắn coi trọng địa cầu trong trí nhớ của cậu, không đại biểu hắn thích nam nhân nha.

Hơn nữa Salome còn là một công chúa, xem, công chúa phối với kỵ sĩ, quá đẹp, đối với một nàng công chúa điện hạ da trắng mạo mĩ chân dài còn có một mái tóc vàng tựa thác nước như vậy, nam nhân nào mà cầm giữ được chứ?

Huống chi vương nữ điện hạ sớm đã biểu hiện rằng bản thân thích thiếu tướng, phải biết rằng nữ theo đuổi nam, cách một tầng sa, thiếu tướng đại nhân thoạt nhìn thì bất động thanh sắc, nói không chừng nội tâm sớm đã xuân tâm nhộn nhạo rồi.

Kết quả, hiện tại không chỉ bị Salome vương nữ tưởng lầm là có đam mê kỳ quái, hơn nữa vương nữ còn để cho người khác tới ‘câu dẫn’ hắn, cuối cùng còn bị vương nữ bắt gian ngay…… A phi! Là bị vương nữ thấy được tình cảnh mình cùng người khác thân thiết.

Chuyện này mà đổi thành cậu, bị em gái mình thích nhìn thấy dáng vẻ bản thân thân thiết với nam nhân, cậu khẳng định cũng sẽ không cao hứng nha.

Đầu óc vừa chuyển, Munt cảm thấy mình đã hiểu.

Cặp mắt trợn to bởi vì bị kinh hãi đã hòa hoãn xuống, ánh mắt cậu nhìn thiếu tướng cũng mang theo một chút thương hại cùng xin lỗi.

Dù sao chuyện thành ra như vậy cậu cũng coi như là một trong những đầu sỏ gây tội, tuy rằng cậu là bị bất đắc dĩ……

“Thiếu tướng đại nhân.”

Thiếu niên có chút ngượng ngùng mà nhỏ giọng an ủi Troell.

“Anh yên tâm, vương nữ vẫn phi thường rất thích anh.”

Cái mặt anh.

Vì không để tâm linh thiếu tướng đại nhân phải chịu nhiều thương tổn hơn nữa, Munt nuốt đi một chữ quan trọng nhất.

Troell: “…………”

Ánh mắt thiếu tướng nhìn thiếu niên dưới thân càng thêm trở nên vi diệu.

Thiếu niên ngửa đầu vẻ mặt thuần lương vô hại cộng thêm vô tội mà nhìn hắn, con ngươi đen nhánh sáng láng.

Đối diện có chút lâu, Munt chớp chớp mắt, lông mi thon dài giật giật.

Khi lông mi kia chớp động xẹt qua lông mi thiếu tướng, cái loại ngứa nhẹ đến từ lông mi hệ rễ tựa như là lông chim đảo qua đột nhiên truyền lại này làm khóe mắt của thiếu tướng sắc mặt lạnh lùng hơi hơi nhảy lên một chút.

Cặp mắt màu mặc lam kia thâm thúy thêm một phần, như là có một thứ gì đó không thể nhìn thấy thổi quét đến.

Mặt hắn lại chậm rãi kề sát vào một chút, hắn đột nhiên muốn biết, nếu như hắn hé môi cắn lên hàng lông mi đen nhánh khiến khóe mắt hắn hơi hơi phát ngứa kia, trên mặt thiếu niên dưới thân sẽ lộ ra biểu tình như thế nào.

【 đúng vậy, thiếu tướng đại nhân, tôi không thích anh. 】

Gương mặt chậm rãi kề sát bỗng nhiên tạm dừng.

Troell nhìn đứa nhỏ dưới thân bị bóng dáng của hắn bao phủ.

Đồng tử màu đen sáng ngời ánh lại rõ ràng khuôn mặt của hắn, đứa nhỏ này nhìn hắn, không chút phòng bị, hoàn toàn tin cậy.

Trong đầu đột ngột hiện ra tình cảnh đối diện trước cửa khoang trong suốt, thiếu niên kia đứng ở trong nước cả người đều đã ướt đẫm chắn trước mặt hắn mà lộ ra nụ cười thản nhiên với hắn.

【 Nhớ kỹ, Troell, trong chiến đấu, phải trầm ổn, khi chưa nắm chắc tuyệt đối thì không thể dễ dàng ra tay. Bằng không, chỉ một sai lầm nhỏ bé cũng rất có khả năng sẽ làm ngươi thua hoàn toàn. 】

Mắt thấy thiếu tướng vẫn mãi không nhúc nhích, chỉ yên lặng mà nhìn mình, bị nhìn chằm chằm đến độ có chút chột dạ Munt nhanh chóng tăng mạnh lực độ lấy lòng Troell thiếu tướng.

“Giống như thiếu tướng ngài ấy, căn bản là không cần học ‘câu dẫn’ với chả không ‘câu dẫn’ gì đâu.”

Cho nên đừng có thò lại gần tôi như vậy, gương mặt này mà thò quá gần thật sự không tốt đối với trái tim đâu.

Cho dù tôi thích em gái nhưng nhìn gương mặt này một khỏa trái tim nhỏ bé cũng đập thình thịch thình thịch căn bản không dừng lại được luôn á.

“Chỉ cần ngài cứ đứng yên một chỗ thôi, cũng đã có người người trước ngã xuống, người sau tiến lên mà nhào về hướng ngài rồi.” Nỗ lực muốn để thiếu tướng đại nhân tắt lửa, cậu vuốt mông ngựa vuốt đến hăng say, nhất thời không thu lại nổi, “Nếu ai mà không thích anh người đó nhất định là đồ ngốc ——”

Cậu dùng sức thổi phồng nửa ngày, cuối cùng thiếu tướng đại nhân cũng chịu mở cái miệng tôn quý lại lần nữa.

“Phải không.”

Troell nhìn Munt, nhàn nhạt mà nói.

Hàm nghĩa lời nói tựa hồ là đang dò hỏi, nhưng ngữ khí lại làm những lời này nghe ra hoàn toàn không giống một câu nghi vấn chút nào.

“Đó là đương nhiên.”

Nhìn xem gương mặt này của ngài đi, nhìn xem dáng người này của ngài đi, nhìn nhìn lại đôi chân dài nghịch thiên làm cho người hâm mộ ghen tị hận này của ngài đi—— Munt cảm thấy cậu hoàn toàn dám vỗ bộ ngực nhỏ của mình bảo đảm.

“Nếu ai chướng mắt ngài tuyệt đối là bởi vì quá ngu!”

Thiếu tướng lạnh lùng mà nhìn chằm chằm cậu sau một lúc lâu, rốt cuộc, đôi môi mỏng đẹp kia hơi hơi giật giật, đập ra hai chữ.

“Ngu xuẩn.”

“…………”

Thiếu tướng đại nhân anh xem tôi ra sức nâng anh khen anh như vậy, anh lại lấy oán trả ơn mà châm biếm tôi như vậy thật sự được sao?

Bên này thiếu niên còn đang chửi thầm ở trong lòng, thiếu tướng lạnh lùng mắng cậu một câu ngu xuẩn kia đã ngồi dậy. Hắn vừa mới nghe được từ ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, mà không chỉ có một người.

Quả nhiên, thời điểm hắn cương trực đứng dậy quay đầu nhìn về phía cửa, cửa đã lập tức bị đẩy ra, người hầu trẻ tuổi anh tuấn đi vào, đứng ở bên cạnh, một tay đỡ trên cửa, hơi hơi khom lưng.

Salome vương nữ thay đổi một bộ váy màu xanh nhạt hơi hiện vẻ thanh nhã từ bên ngoài cửa đi vào, mặt sau váy lụa rơi trên mặt đất, trải rộng, phía trước lại là một đường cong thực ngắn, lộ ra hai cẳng chân thẳng tắp tuyết trắng.

Cô cất bước đi tới, đôi giày cao gót dẫm đạp trên sàn nhà bằng gỗ phát ra tiếng động vang dội, cũng giống như con người cô, cao điệu, tự tin, loá mắt, vạn chúng chú mục.

“Troell thiếu tướng, có vừa lòng với sự hầu hạ của người hầu nhà ta không?”

Nhìn thoáng qua Munt ngồi ở trên sô pha, lại nhìn thoáng qua thiếu tướng đang đứng ở đối diện với mình, Salome cười ngâm ngâm hỏi.

Sau đó, lại một lần nữa liếc mắt nhìn thiếu niên một cái, cô thấy được một góc chiếc vòng kim loại lộ ra trên cổ thiếu niên.

Hơi trầm ngâm một chút, Salome chuyển dời ánh mắt đến trên mặt Troell.

Troell nhìn cô, ánh mắt có chút sâu, có chút lạnh.

Môi hơi hơi mím, hắn vẫn không nói lời nào.

“Nếu như anh cảm thấy đứa nhỏ này không tồi, ta sẽ tặng cậu ta cho anh như thế nào?”

Salome tiếp tục nói, đôi mắt xanh biếc tựa như đá quý kia của cô yên lặng mà nhìn chăm chú vào thiếu tướng, thẳng tắp giao hội với ánh mắt của Troell.

Hai người cứ như vậy mà ánh mắt vi diệu nhìn nhau một hồi lâu, sau đó, thiếu tướng hơi hơi gật gật đầu.

“Cảm tạ.”

Hắn nói.

“Không, có thể đưa người hầu của ta đến bên người Troell thiếu tướng, ta rất cao hứng.”

Salome dùng nụ cười điềm mỹ trả lời.

“Hiện tại, trước khi chia tay, ta muốn lại dặn dò người hầu của ta mấy câu.”

Thiếu tướng lại lần nữa giương mắt nhìn cô một cái, nhưng chưa nói cái gì, nhấc chân đi ra ngoài.

Vương nữ quay đầu lại liếc mắt nhìn đám người hầu theo sau lưng mình một cái, vì thế bọn họ cũng lui ra ngoài hết.

Đệch đệch đệch đệch ——đùi vàng của tôi anh đừng có đi mà ——

Nhìn thấy Salome vương nữ liền theo phản xạ thấy cổ chợt lạnh Munt dùng cặp mắt trông mong mà nhìn bóng dáng thiếu tướng rời đi, cuối cùng cũng chỉ có thể nhìn thấy cánh cửa lớn kia vô tình mà đóng lại ở ngay trước mặt cậu.

Lại nhoáng mắt lên, gương mặt mỹ lệ kia của vương nữ điện hạ đã xuất hiện ở trước mắt cậu, chặn tầm mắt ngó ra cửa của cậu.

“Làm không tồi.”

Vương nữ khen ngợi cậu như thế.

“…… Nga…… Nga, cảm ơn.”

Sau khi suy tư nửa ngày bản thân rốt cuộc nên trả lời như thế nào, Munt chỉ có thể khô cằn mà nói ra mấy chữ như vậy.

Cậu vừa nói như vậy, Salome bỗng nhiên cười càng thêm vui vẻ.

“Vừa rồi ta đã đưa ngươi cho Troell thiếu tướng, nghe được chứ?”

“…………”

Munt bắt đầu cân nhắc lúc này mà lại nói cảm ơn thì rất không đúng nhỉ?

Mà thời điểm cậu đang cân nhắc, sắc mặt Salome vương nữ đã hơi hơi rùng mình, nhìn chằm chằm cậu tiếp tục nói.

“Tuy rằng là đưa cho hắn, nhưng ngươi vẫn như cũ là người của ta, tiếp tục làm tốt công việc câu dẫn người của ngươi đi, còn có, chú ý, không cho những người khác tiếp cận hắn, nếu có người muốn câu dẫn hắn thì phải lập tức thông báo cho ta.”

Tròng mắt thiếu niên linh hoạt mà chuyển động một chút, hạ giọng nhỏ giọng hỏi.

“Cô là đang bảo tôi làm…… Làm gián điệp?”

Vị vương nữ này sẽ không phải là đang đánh chủ ý ném cậu qua đó, khống chế cậu thông qua vòng kim loại trên cổ, để cậu làm gián điệp ở chỗ thiếu tướng giúp cô nàng thu thập tin tức đấy chứ?

“Ha hả.”

Vương nữ phi thường ghét bỏ mà liếc cậu một cái.

“Ngươi mà có được bản lĩnh kia thì ta còn luyến tiếc tặng người đi đấy.”

“…………”

Vương nữ các hạ cô không nói lời thật thì chúng ta còn có thể làm bạn bè tốt được.

Chửi thầm như thế dưới đáy lòng, Munt nghĩ nghĩ, lại mở miệng nói: “Kỳ thật tôi vẫn không hiểu lắm, nếu như cô thích thiếu tướng, vậy tại sao lại còn muốn an bài tôi đi tiếp cận hắn chứ? Nếu đã thích, thì sẽ không đồng ý để cho người khác tiếp cận hắn đúng chứ?”

Trong mấy ngày ở chung này, đặc biệt là phản ứng khi lần trước cậu kể cho cô nghe mấy câu chuyện xưa kia, cậu đã nhìn ra được, tính cách vị vương nữ này thuộc về loại hình tương đối bá đạo còn rất cao ngạo, nữ tính như vậy, hẳn là sẽ rất không thích những người khác tiếp cận người mình thích.

“Người khác đương nhiên không được, nhưng ngươi thì không thành vấn đề.”

“Ha?”

“Hắn là của ta, ngươi cũng là của ta.”

“……”

“Cho nên ngươi không biết sao?”

Salome nói, một đôi mắt cong thành độ cong đào hoa, cô hơi hơi cúi thân xuống, một tay ấn trên tay vịn sô pha.

Bóng dáng cô dừng ở trên người thiếu niên, một mái tóc vàng sáng ngời kia như là thác nước rủ xuống, dừng ở trên má, trên cổ, trên người Munt.

Lại nữa ——?!

Mới vừa bị thiếu tướng sô pha-don* một lần lần này Munt lại bị vương nữ sô pha-don tiếp.

*sô pha-don: bắt nguồn từ kabe-don, tư thế chống hai tay lên tường chặn đối phương ở giữa hai tay, bản gốc là đè ép sô pha, nhưng tui xin lớn mật chuyển sang từ này cho có hình tượng ^^

Nhưng mà, lúc này đây sự kích thích đối với cậu lại lớn hơn nữa.

Vừa rồi Salome thay đổi chính là một bộ váy màu xanh nhạt lộ vai, nửa phần ngực tuyết trắng kia cứ như vậy mà chói lọi ở trước mắt cậu, làm một nam sinh vô cùng bình thường, mặt cậu trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, nhanh chóng không được tự nhiên mà dời ánh mắt xuống phía dưới.

Chỉ là ánh mắt vừa đi xuống, cậu liền thấy được hai cái đùi tuyết trắng như ẩn như hiện bên dưới làn váy lụa mỏng xanh hơi mỏng kia.

Lồng ngực thiếu niên nhảy dựng lên gương mặt càng thêm nóng, cấp tốc chuyển ánh mắt hướng sang bên cạnh.

Đây là em gái mà thiếu tướng thích đây là em gái mà thiếu tướng thích.

Cậu nhanh chóng mặc niệm ở trong lòng như vậy, để gương mặt nóng bừng của mình mau mau lạnh xuống, lòng cũng yên tĩnh xuống.

Trước không nói đến vấn đề đoạt được hay không đoạt được…… Thiếu tướng thích vương nữ mà vương nữ cũng thích (mặt) thiếu tướng, cho nên hai người này là một đôi, là một đôi khuynh tâm lẫn nhau.

Cậu tuyệt đối không thể không có đạo đức mà chen chân vào giữa hai người bọn họ như vậy được, đó là thành kẻ thứ ba rồi.

Cúi người áp xuống nhìn bộ dạng Munt gương mặt ửng đỏ ánh mắt né tránh không dám nhìn mình, Salome lại nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Xem ra ngươi không biết rồi…… Dựa theo quy định cam chịu bất thành văn, sau khi vương nữ kế thừa đế vị trở thành nữ đế, có thể có được năm người bạn lữ hợp pháp.”

Cô nhẹ giọng nói.

“Về sau Troell thiếu tướng khẳng định sẽ là một trong số đó, ta đã dự định, chờ đến lúc ấy, nếu như ngươi ra sức đủ, khiến cho hắn vẫn luôn có hứng thú với ngươi, như vậy xem tại phân lượng ngươi vốn dĩ chính là người hầu của ta, giữ lại một vị trí cho ngươi cũng không phải là không được.”

“……”

Lời Salome nói làm Munt trong nháy mắt liền quay đầu lại trợn tròn mắt nhìn cô.

Nữ vương đại nhân ngài đây là tiết tấu muốn mở hậu cung sao?!

“Đương nhiên, nếu các ngươi muốn thân thiết thì cũng tùy tiện các ngươi nga, ta không ngại chuyện này đâu.”

“…………”

Munt ngoác miệng đã khiếp sợ đến nói không ra lời.

Đậu mòe nữ vương đại nhân ngài cởi mở như vậy khẩu vị nặng như vậy thật sự được sao? Cô không ngại nhưng tôi rất để ý a!

“Cho nên, ngươi đến bên chỗ Troell thiếu tướng đi, cần phải hảo hảo nỗ lực nga ~”

Cặp mắt kia của Salome vương nữ hơi hơi nheo lại, khóe mắt mang lên một tia vũ mị, mái tóc vàng mềm mại kia rơi rụng trên người thiếu niên đang trợn tròn mắt cả người khiếp sợ đến vô cùng.

Cô thò lại càng gần hơn, mắt cười cong cong mà vươn tay tới, đầu ngón tay trắng nõn được bảo dưỡng đến cực tốt vuốt ve trên cổ thiếu niên.

Bị tay cô đụng chạm đến phần cổ khiến cơ bắp của Munt rõ ràng là khẩn trương mà rụt lại một chút, cậu nhìn chằm chằm vương nữ hơi cong mắt, khẩn trương mà căng chặt bả vai.

Nuốt một ngụm nước miếng, cậu nỗ lực để chính mình bình tĩnh lại.

“Không……”

Có lẽ mở miệng cự tuyệt sẽ chọc giận vị vương nữ này, có lẽ đầu sẽ không giữ được nổi, nhưng thiếu niên đang nỗ lực khiến bản thân trở nên bình tĩnh lại vẫn kiên quyết mà lắc lắc đầu.

“Xin lỗi, vương nữ các hạ, tôi không thể tiếp thu loại này……”

Chữ ‘không’ mới vừa thoát ra khỏi miệng.

Vòng kim loại trên cổ đột nhiên vang rắc một tiếng, nháy mắt làm lông tơ cả người cậu dựng thẳng, đột nhiên nhắm lại mắt.

Xong rồi.

Cậu nghĩ.

Đầu không còn rồi.

Cậu cứ như vậy mà cứng đờ thân thể nhắm chặt mắt chờ một tiếng ầm ngay lập tức sẽ đến, chỉ là một hồi lâu sau vẫn không nghe được có động tĩnh gì, cậu có chút ngốc mà một lần nữa mở mắt ra.

Salome vương nữ vừa rồi cúi thân đè ở trên người cậu không biết từ khi nào đã rời khỏi cậu, đứng ở một bên, tư thái ung dung cao quý, động tác đoan trang ưu nhã mà uống một ly đồ uống màu hồng phấn, tựa như cô gái vừa rồi mắt cười vũ mị đè ở trên người cậu kia căn bản không phải là cô vậy.

Trên cổ dường như thiếu mất cái gì, Munt theo bản năng giơ tay sờ sờ, trên cổ mềm mại chẳng có bất kỳ thứ gì.

Sờ xuống thêm một đoạn nữa, sờ đến vòng kim loại, cậu duỗi tay nắm chặt, liền nắm lấy vòng kim loại xuống khỏi vai.

Cậu cúi đầu nhìn thoáng qua, trên tay phải cậu đang cầm chính là vòng kim loại chỉ còn lại một nửa, cậu cử động một chút, một nửa vòng kim loại kia liền lạch cạch một tiếng từ trên vai cậu rớt xuống sàn nhà.

Hoàn toàn không làm rõ hiện tại là tình huống như thế nào thiếu niên không khỏi kinh ngạc mà nhìn về phía Salome.

Vương nữ điện hạ dùng khóe mắt nghiêng liếc mắt cậu một cái, lần thứ hai nhẹ nhàng mà uống một ngụm đồ uống màu hồng phấn.

“Chỉ bằng ngươi như vậy, còn gián điệp được chắc?”

Cô nói, dùng cái mũi khẽ hừ nhẹ một tiếng.

“‘John’?…… Hay nên gọi ngươi là ‘Munt’?”

Munt ngẩn ra một chút, lập tức phản ứng lại.

Ngô, bại lộ rồi.

Cậu nhìn nhìn Salome, chớp chớp mắt, có chút ngượng ngùng mà gãi gãi đầu.

“Xin lỗi, cũng không phải là tôi cố ý lừa gạt cô…… Ân, cô chừng nào thì biết vậy?”

“Ngươi cho rằng ta quen biết Troell thiếu tướng đã bao nhiêu năm.”

Salome sách một tiếng.

“Từ thời điểm ngươi làm càn với hắn như vậy mà hắn không có dùng một chân đá văng ngươi đi thì ta đã đoán được rồi —— tuy rằng ta cũng không phải là cực kỳ hiểu rõ hắn, nhưng dù sao cũng đã quen biết mười mấy năm, hắn tuyệt đối không phải là cái loại người tùy tùy tiện tiện để cho người khác chạm vào như thế.”

Thậm chí ngay cả cô cũng không thể tùy tiện chạm vào cơ mà.

Vương nữ có chút bất mãn mà nghĩ như thế.

“Lấy cái loại phương thức ‘câu dẫn’ ngu xuẩn muốn chết của ngươi mà cũng có thể thành công…… Kẻ ngốc cũng có thể đoán được ngươi là ai.”

Sau khi nhìn thấy phản ứng của Troell đối với hành vi ‘câu dẫn’ của Munt, Salome có chút hoang mang trong nháy mắt rồi lập tức phản ứng lại ngay, ở trong lòng cũng đã có một chút suy đoán.

Cô lấy cớ mang Caesar đi ăn cơm, kỳ thật là âm thầm phái người đi dò xét.

Vì thế, chuyện ngày hôm qua Troell đã đi vào Mia tinh trước cô một bước sau lại lâm thời có việc khẩn cấp phải trở về thuyền hạm Ishtar bị cô biết được, đồng thời cô cũng biết luôn việc nghe nói Troell thiếu tướng mang theo một thiếu niên đi vào Mia tinh sau đó thiếu niên kia lại mất tích bên trong vụ náo động tối hôm qua.

Kết hợp tiền căn hậu quả, nếu như cô lại đoán không ra ‘John’ này chính là ai, thì mấy chục năm nay cô làm vương nữ không công rồi.

Salome vương nữ vẻ mặt cao ngạo mà đứng ở nơi đó, tiếp tục uống ly đồ uống màu hồng phấn kia.

Munt nhìn dáng vẻ nhìn như từ trên cao nhìn xuống của cô, đột nhiên nhịn không được mà bật cười.

Cậu nhớ tới không lâu trước đó, thời điểm Salome vương nữ mở miệng coi cậu như một thứ hàng hóa mà đưa cho Troell thiếu tướng, trong lòng cậu còn có chút không thoải mái.

Nhưng hiện tại nghĩ lại, vương nữ làm như vậy, cũng là vì không làm bại lộ thân phận của cậu ở trước mặt những người hầu khác.

Dù sao cậu cũng là cấp dưới của Troell thiếu tướng, nếu như chuyện cấp dưới của Troell thiếu tướng trở thành người hầu của vương nữ bị truyền ra ngoài, khẳng định sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với thiếu tướng.

Vị vương nữ các hạ này ngoài miệng thì nói chỉ thích mặt thiếu tướng, nhưng tại loại chuyện này lại suy nghĩ chi tiết cho thiếu tướng như thế, kỳ thật trong lòng vẫn rất để ý hắn nha.

…… Ân, thật đúng là một ngạo kiều tiêu biểu mà.

Cậu cười nghĩ như vậy.

Ừm, vừa nghĩ như thế, kỳ thật vị Salome vương nữ này vẫn rất đáng yêu nha.

Hơn nữa, tuấn nam mỹ nữ, phối với thiếu tướng cũng rất xứng đó.

Cậu nghĩ như vậy, đột nhiên lại nhớ tới cái gì.

“Từ từ, vương nữ các hạ, nếu cô đã biết tính tình của hắn, biết hắn căn bản là sẽ không phản ứng người khác, vậy tại sao trước đó cô còn bảo tôi đi ‘câu dẫn’ hắn?”

Buông đồ uống màu hồng phấn trong tay ra Salome vương nữ liếc cậu một cái, khóe môi cong lên.

“Bởi vì như vậy liền có thể nhìn thấy trò hay ngươi bị hắn một chân đá văng nha ~~”

Munt: “…………”

Rút về câu trước đó!

…………

…………………………

Sau khi cáo biệt vị Salome vương nữ các hạ tính tình ác liệt này, Munt cuối cùng cũng thuận lợi đi theo thiếu tướng đại nhân rời khỏi phòng dự tiệc, bước lên hạm đổ bộ sớm đã chuẩn bị tốt.

Nam tử tóc đỏ đã ở hạm đổ bộ chờ hồi lâu vừa liếc mắt một cái nhìn thấy cậu, ánh mắt liền sáng lên.

“Nha! Nhóc con cậu vẫn còn sống à.”

Robin bước nhanh lại gần, đập một chưởng thật mạnh ngay trên vai Munt, cười ha ha ha mà ôm lấy Munt một phen.

Dáng người gã vừa cao lại rộng, một vòng tay cơ hồ liền vòng lấy cả người thiếu niên vào trong ngực.

“Có chút bản lĩnh đó, tôi còn tưởng rằng cái kiểu tay nhỏ chân nhỏ của cậu khẳng định sẽ chết thẳng cẳng —— ách.”

Thiếu tá tóc đỏ một bên cười to một bên ba ba mà vỗ vỗ thiếu niên trong lòng ngực, trong lúc lơ đãng nhấc mắt lên, vừa lúc đối diện với ánh mắt chuyển qua liếc mắt nhìn gã của thiếu tướng đại nhân.

Phía sau lưng đột nhiên phát lạnh, Robin đột nhiên mở đôi tay ra, giơ lên cao cao.

Gã đứng ở nơi đó, cả người cứng đờ, cả người giống như bị hàn băng đông lạnh lại.

Nhìn thấy Robin vẫn tốt đẹp mà đứng ở trước mắt mình, vốn dĩ Munt cũng rất cao hứng mà cùng gã làm một cái ôm bự bự, ai dè mới ôm một chút, đôi tay kia của Robin đã giống như bị bỏng mà vèo một cái nâng lên, bày ra một tư thế giơ tay lên đầu hàng kỳ quái.

“Làm sao vậy?”

Munt còn chưa kịp hỏi xong một câu, đằng sau đã đột nhiên có người túm lấy sau cổ áo cậu, liền túm cả người cậu đi qua.

“Lại đây.”

Thiếu tướng lạnh lùng mà nói, bắt lấy sau cổ áo thiếu niên xách theo cậu trở về bên người mình.

………………

Má ơi Boss ánh mắt kia của anh đúng là càng ngày càng dọa người đó nhá —— còn không phải chỉ là ôm một cái thôi sao, cần gì phải thế.

Còn có, tôi cũng là tìm được đường sống trong chỗ chết mới còn tồn tại trở về đó, Boss anh đã không đến an ủi tôi thì thôi còn dùng ánh mắt làm tôi sợ nữa.

Nghĩ như thế Robin liền tỏ vẻ gã có chút ủy khuất nhỏ.

Sao cơ? Tuy rằng gã là một tháo hán tử thân cường thể tráng, nhưng ai quy định tháo hán tử thì không thể có một khỏa tâm pha lê cơ chứ?

Tác giả có lời muốn nói: Cho nên hiện tại Munt vẫn tin tưởng vững chắc rằng thiếu tướng và vương nữ là song hướng yêu thầm chưa chọc phá cửa sổ giấy ← ←

Editor chỉ có thể cảm thán một câu: Quả là rất ngu ^_^

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN