Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)
Chương 42
Troell thiếu tướng nói, thanh âm lạnh lẽo, nghe không ra bất cứ cảm xúc nào cả.
Hắn mắt nhìn mấy người đối diện, đáy mắt lóe lên một chút hàn quang, vô cớ khiến phía sau lưng người phát lạnh.
Áo choàng màu trắng mờ quấn trên cánh tay trái của hắn rũ xuống, che kín mít đứa bé trong lòng ngực hắn.
Cho dù là kẻ ngốc thì cũng có thể nhìn ra được ý che chở mãnh liệt của hắn đối với thiếu niên trong lòng ngực.
Trong tinh tế chiến hỏa bay tán loạn này, lực lượng chính là hết thảy.
Cho nên, đối với vài vị lão giáo sư phía sau có được thế lực cường đại làm hậu thuẫn kia, không có người nào dám bất kính, mà Munt làm ngôi sao mới vừa mới xuất hiện, tự nhiên là sẽ không có được nội tình gì cả —— dù sao nếu như có gia tộc cường đại nào có được bảo bối như vậy, thì tuyệt đối sẽ không có khả năng để cho cậu ta bại lộ cao điệu ở trước mặt mọi người như vậy được.
Đây cũng là nguyên nhân mà những thế lực lớn đó định tiên hạ thủ vi cường không hề cố kỵ như vậy, bọn họ đều cảm thấy, mặc kệ có như thế nào, trước cứ cướp bảo bối này vào tay đã rồi lại nói.
Cho dù hiện tại chỉ là hình chiếu giả thuyết tinh thần, nhưng chỉ cần thiếu niên đưa ra hứa hẹn, như vậy dưới sự chứng kiến của trí não, cũng là đã có pháp luật khế ước rồi.
Chỉ cần có pháp luật khế ước, đến lúc đó cho dù thiếu niên có không muốn tới đây, bọn họ mạnh mẽ bắt người đi thì người khác cũng không thể nói gì hơn được.
Nhưng mà, tiền đề để hết thảy những điều trên xảy ra, là phía sau Munt không có thế lực đủ cường đại bảo hộ.
Hiện tại Troell thiếu tướng vừa xuất hiện, tất cả các thế lực có ý đồ xuống tay trước cướp bảo bối này đi lập tức trở nên kiêng kị.
Nếu như biết được thế lực phía sau vị giáo sư trẻ tuổi mới tấn chức này cư nhiên lại là Troell thiếu tướng, thì những người đó tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ giống như bây giờ.
Không sai, vị Troell thiếu tướng này chẳng qua cũng chỉ là thế lực mới xuất hiện, không có nội tình gì, gia tộc cũng suy tàn, những tên quý tộc kia thậm chí còn khinh thường mà dùng cái tiếng nhà giàu mới nổi để hạ thấp đi vị thiếu tướng đột nhiên nhảy ra đứng sóng vai cùng bọn họ này.
Nhưng vô luận là bọn họ hạ thấp đi Troell như thế nào, bọn họ cũng không có cách nào bỏ qua hắn.
Bởi vì sức chiến đấu của vị thiếu tướng trẻ tuổi này quá cường hãn, từ khi hắn xuất hiện cho đến nay, tất cả trận chiến đấu đã trải qua đều không có một lần thất bại, phảng phất giống như là nữ thần thắng lợi yêu tha thiết mỹ mạo của hắn mà nghỉ chân tại bên người hắn không bao giờ muốn rời đi nữa vậy——
Cho tới tận hôm nay, thế lực là kẻ địch với vị thiếu tướng này cơ hồ đều chưa hề có kết cục gì tốt.
Được rồi, nếu đánh nhau đã đánh không lại, vậy thì ám trong bóng tối, đến trước mặt Hoàng đế bệ hạ châm ngòi ly gián, đây chính là trò hay sở trường của đám quý tộc đó—— cho dù hoàng gia đã suy thoái, nhưng dù sao cũng vẫn là hoàng thất trên danh nghĩa, một đạo ý chỉ truyền xuống, vẫn có thể ép người tới không thở nổi.
Nhưng mà, con gái một của hoàng đế, cũng chính là nữ vương được chú định trong tương lai lại coi trọng Troell, vẻ luyến mộ cùng hành vi trắng trợn kia, làm cho người toàn vũ trụ đều biết rõ ràng vương nữ yêu tha thiết thiếu tướng. Mà Hoàng đế bệ hạ cũng bởi vậy mà sủng ái Troell thiếu tướng có thừa, ai dám hãm hại thiếu tướng ở trước mặt bệ hạ cũng đều sẽ chọc đến bệ hạ phát hỏa, chọc đến vương nữ không vui.
……
Vì thế, sau một loạt giao đấu, mọi người đều kinh ngạc phát hiện, tuy rằng bối cảnh của tên nhà giàu mới nổi kia không có gia tộc không có nội tình gì, nhưng lại vẫn cứ đứng yên vững vàng, ai cũng không thể làm gì hắn được.
Hiện tại tuy rằng hắn vẫn chỉ là quân hàm thiếu tướng, nhưng thế lực dưới trướng lại bành trướng phi thường nhanh, ngay cả mấy thế gia thế lực lớn đứng sóng vai cùng hoàng thất cũng không dám coi khinh cổ lực lượng mới sinh này.
Hơn nữa, tuyệt đại đa số người đều thà rằng ăn tết cùng thế lực nhãn hiệu lâu đời, cũng không muốn đối đầu với Troell thiếu tướng —— tên thiếu tướng mới hiện này quá bộc lộ mũi nhọn, hơn nữa làm người còn có thù tất báo.
Hắn không hiểu được cái gọi là ẩn nhẫn cùng khéo đưa đẩy trong giao tiếp, giống như một thanh đao sắc bén thoát ra khỏi vỏ, ai dám chạm vào hắn dù chỉ một chút, thì sẽ phải làm tốt chuẩn bị bị hắn một kiếm đâm đến máu chảy đầm đìa.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú tựa như lưỡi dao sắc bén thực chất của vị thiếu tướng kia, mấy người đối diện có người không dám nhúc nhích, có người lại lui về phía sau một bước, phản ứng không đồng nhất.
Nhưng có một điểm chung phi thường giống nhau, bọn họ đều đang khẩn trương mà nhỏ giọng nói chuyện, thoạt nhìn tựa hồ là đang báo cáo lại tình huống đột nhiên phát sinh hiện tại với chủ nhân của từng người.
Sau đó, rất nhanh, bọn họ đều nhận được mệnh lệnh mới.
Vẫn cứ không có ai mở miệng nói chuyện, nhưng đã lục tục có người bắt đầu hơi hơi khom mình hành lễ với Troell thiếu tướng, sau đó xoay người rời đi.
Rất nhanh, mọi người ở bốn phía quanh Troell đều biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại có thiếu nữ tóc quăn màu nâu xoã tung, thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười vui vẻ.
“Mu……”
Cô vui vẻ cười rộ lên, muốn nói chuyện cùng Munt.
Chỉ là vừa mới phát ra được một âm, thiếu tướng đã nhàn nhạt nhìn cô một cái, trong lòng cô mạc danh trở nên căng thẳng, lời nói đầy miệng toàn bộ đều bị nghẹn trong cổ họng có thế nào cũng không thể nói ra được.
Maya cả người cứng đờ mà cúi đầu hành lễ với thiếu tướng các hạ, sau đó tựa như là trốn chạy mà vội vàng đi về phía tổ phụ ở cách đó không xa.
Cô khẩn trương đến mức ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Tuy rằng bình thường lúc nghỉ ngơi, cô cũng thường xuyên cùng một ít quân nhân nữ tính trên chiến hạm nhìn hình ảnh của thiếu tướng đại nhân mà hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm gương mặt tuấn mỹ kia của thiếu tướng mà mắt thèm vô cùng. Nhưng hiện tại khi thật sự đối mặt gần như vậy, thiếu tướng quả thật là tuấn mỹ tới cực điểm, nhưng cái loại lực áp bách đáng sợ tản mát ra từ quanh thân hắn vẫn làm cho cô ngay cả thở ra một hơi thật sâu cũng không dám, cả người đều như là ngã quỵ trong băng thiên tuyết địa, ngay cả hô hấp không khí cũng phảng phất như bị đông lạnh thành băng, làm cô cả người rét run.
Cho nên hiện tại, tuy cũng từng mang tâm thiếu nữ ảo tưởng câu chuyện tình yêu thiếu tướng bá đạo yêu tôi nhưng Maya lại cơ hồ là rời khỏi bên người thiếu tướng y như chạy trốn, không dám dừng lại nhiều thêm một giây.
Cô bước nhanh đi đến bên người tổ phụ, mới có cảm giác thả ra một hơi dài.
Vẫn là ở bên Munt tốt hơn.
Cô nghĩ.
Ở bên cạnh Munt thoải mái hơn nhiều, thiếu tướng các hạ tuy rất soái khí không sai, nhưng cảm giác áp bách quá mạnh, cùng hắn ở bên nhau cả người cứ luôn căng thẳng, quá khó tiếp nhận nổi.
Cô còn đang nghĩ như vậy, liền nghe được tổ phụ bên cạnh thấp giọng hừ một tiếng.
“Còn may……”
“Gia gia?”
“Còn may, ta kịp thời thông báo với thiếu tướng các hạ.”
“Ai? Cháu còn đang nói tại sao thiếu tướng đại nhân lại sẽ đột nhiên……” Maya ngây ra một lúc, sau đó ngay lập tức phản ứng lại, tức khắc vui vẻ nở nụ cười, “Thì ra là gia gia làm sao? Gia gia ông thật là thông minh quá đi mất.”
“Hừ.”
Terry giáo sư được cháu gái phủng như vậy, tuy rằng trong lòng thoải mái cực kỳ, nhưng vẫn cứ xụ mặt vờ nghiêm túc.
Lúc trước khi ông vừa thấy được huy chương của Munt thì cũng mắt choáng váng, nhưng lịch duyệt nhiều năm đã làm ông thanh tỉnh lại rất nhanh, ông ý thức được, sắp có phiền toái, giá trị của Munt quá lớn chỉ sợ sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý, cho nên ông quyết đoán lấy thân phận bộ trưởng bộ nghiên cứu lịch sử dùng con đường riêng để liên lạc với Via trung giáo.
Nhưng ông vốn dĩ chỉ cho rằng nhiều nhất cũng là Via trung giáo ra mặt mà thôi, lại không nghĩ tới Troell thiếu tướng sẽ tự mình lại đây.
Xem ra Troell thiếu tướng tương đối coi trọng thiếu niên này a.
Terry giáo sư nghĩ như vậy.
……
Thời điểm Munt nhô đầu ra từ dưới áo choàng màu trắng mờ, liền nhìn thấy tình hình cả đám người nam tử vừa tỏ thái độ cường ngạnh với cậu nay đều hành lễ với Troell thiếu tướng sau đó rời đi.
Đạm nhiên mà nhìn đối phương hành lễ với mình, thiếu tướng dáng người đứng thẳng, sắc mặt lãnh đạm, vững như Thái sơn, ánh mắt không hề động dù chỉ một chút —— hoàn toàn là một bộ tư thái trên cao nhìn xuống.
Loại tư thái này nếu do người khác làm thì sẽ khiến cho người ta cảm thấy không thoải mái cùng ngạo mạn, nhưng đặt ở trên người thiếu tướng lại không biết vì sao sẽ hoàn toàn không làm người ta cảm thấy phản cảm.
Giống như là một cây tùng phủ tuyết trắng bạc ngạo nghễ đứng trên đỉnh núi tuyết, liếc mắt nhìn qua một cái sẽ chỉ làm người ta tán thưởng mà không rời mắt được.
Dù sao Munt vẫn không tự giác được mà có chút não bổ, nếu đổi thành bộ dạng bản thân ngẩng cằm mặt không biểu tình từ trên cao nhìn xuống mà nhìn người khác giống như vậy…………
……………… Vẫn là thôi đi, đây là tiết tấu tìm đánh đó.
Tư duy của thiếu niên còn đang phóng nhanh theo phương hướng kỳ quái, vừa nhấc mắt lên, ánh mắt vừa lúc chạm phải ánh mắt Troell thiếu tướng cúi đầu nhìn cậu.
Đồng tử màu lam lưu li nhiễm tia bạc trong bóng đêm sáng đến đáng sợ, thiếu tướng lạnh lùng mà nhìn chằm chằm cậu, chỗ sâu trong đáy mắt mang theo một chút ánh sáng nhạt, tựa như là kiếm mang, lập tức đâm cho tâm Munt nhảy dựng lên, ngực căng thẳng.
Tiêu rồi.
Cậu nghĩ, có chút hốt hoảng.
Thiếu tướng đại nhân hình như tức giận rồi.
Tại sao chứ? Bởi vì cậu không cẩn thận làm quá nổi bật sao? Bởi vì cậu gây thêm phiền toái cho hắn à?
…… Nhưng mà nhìn bộ dạng hắn bình tĩnh không thèm để ý như vậy, thì tựa hồ cũng không cảm thấy đây là phiền toái đâu nhỉ?
Thiếu niên miên man suy nghĩ trong một hồi, vừa ngẩng đầu nhìn về phía Troell thiếu tướng mở miệng định nói chuyện, nhưng trong miệng còn chưa kịp phát ra tiếng, thì đã cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
Ở trước mắt bao người, từ trên xuống dưới hai người đứng ở trong đại sảnh bỗng hóa thành một đạo lưu quang, biến mất khỏi hội trường giả thuyết.
Thời điểm Troell thiếu tướng còn ở đây, toàn bộ khí tràng đều khai hỏa, ép tới không khí gần như là đọng lại, toàn trường lặng ngắt như tờ. Hiện tại hắn đi rồi, không khí vừa buông lỏng, toàn bộ hội trường tức khắc lại trở nên ầm ĩ.
Người còn lưu lại ở chỗ này lại tiếp tục châu đầu ghé tai, khe khẽ nói nhỏ, nói vừa rồi mới phát sinh một loạt sự kiện quanh co khiến người khiếp sợ, một bên khác nhóm người Terry giáo sư mắt thấy thủ trưởng đã rời đi, cũng liền nhanh chóng rời đi theo.
…………
Ở trong hội sở an tĩnh, mấy chục cái ghế máy móc sáng lên, vòm pha lê che nửa người trên chậm rãi rời đi, dây kim loại quấn quanh cơ thể người di chuyển tựa như là có sinh mệnh lực, cũng nhẹ nhàng rụt trở về.
Ghế dựa vốn nằm nghiêng chậm rãi quay trở lại, để người đang tư thế nằm biến trở về ngồi thẳng.
Giống như là tâm hữu linh tê, mọi người sau khi đứng lên lập tức chuyển ánh mắt hướng về phía cái ghế máy móc phía bên phải nhất. Trong ánh mắt kia, có khó lòng tin tưởng, có khó hiểu, có kích động, cũng có nan kham.
Trong đó, thần sắc Terry giáo sư là nhất phức tạp, ngẫm lại trước ngày hôm nay ông còn ba lần bốn lượt răn dạy thiếu niên kia, bảo cậu đừng có quấy rầy bọn họ, đừng có gây thêm phiền toái…… Hiện tại chỉ cần ông vừa nhớ lại những lời mà mình lúc trước đã trách cứ Munt, thì liền nan kham vô cùng.
Một giáo sư ngay cả gà mờ cũng không tính như ông, cư nhiên lại đi răn dạy một vị giáo sư ‘cấp SS’ là cái gì cũng không hiểu, bảo đối phương thành thật đứng ở một bên đừng gây thêm phiền toái cho mình.
Tưởng tượng đến đây, sắc mặt của ông liền một trận xanh một trận trắng…… Terry giáo sư cảm thấy, nếu có thể nuốt lại những lời mà mình đã nói qua một lần nữa thì thật là tốt biết mấy.
Nhưng mặc kệ có lại nan kham như thế nào đi nữa, cũng vẫn phải đối mặt với hiện thực.
Terry giáo sư tuy rằng tính tình không quá tốt, nhưng vẫn là một người dám làm dám chịu có sai liền nhận.
Cho nên, sau khi nhìn thấy Munt đã mở mắt ra tỉnh lại, ông liền hít sâu một hơi, tại thời điểm mọi người còn đang lo sợ bất an, không biết phải đối mặt với vị thiếu niên một khắc trước vẫn còn bị bọn họ quát mắng là tuỳ tùng hiện tại lại biến thành giáo sư cao hơn bọn họ không biết bao nhiêu cấp này như thế nào, thì ông đã dẫn đầu đi qua, đứng ở trước người thiếu niên.
Munt ngẩng đầu liếc ông một cái, lão giáo sư nhấp môi, có chút nan kham, nhưng vẫn quyết đoán mà hơi hơi khom lưng hành lễ với cậu.
“Trước kia là tôi không đúng, Munt……” Ông ngừng lại một chút, có chút không quen mà phun ra hai chữ đằng sau, “Các hạ.”
Thấy vị Terry giáo sư cổ hủ kia khom lưng trước mặt mình, Munt có chút giật mình, cậu nhanh chóng đứng dậy duỗi tay đi đỡ.
“Không cần như vậy đâu, Terry giáo sư.”
Tuy rằng biết hiện tại địa vị của mình đã cao hơn Terry giáo sư không ít, nhưng nhìn thấy một lão nhân đầu bạc khom lưng ở trước mặt mình như vậy, từ nhỏ đã được cha mẹ dạy dỗ phải kính già Munt liền nhanh chóng trấn an ông.
“Không có việc gì đâu, ngài không hề làm sai cái gì cả, dù sao tuổi của cháu cũng đích xác còn quá nhỏ, ngài không tin cháu cũng là rất bình thường.”
“Phi, phi thường cảm tạ ngài đã khoan dung, Munt…… Các hạ.”
Đối với một đứa nhỏ mới hơn mười tuổi, lão nhân nói ra hai chữ ‘các hạ’ này thật sự là rất gian nan.
Munt cười cười.
“Không cần đâu, ngài lớn tuổi, trực tiếp gọi cháu là Munt là được rồi.”
Cậu nhìn qua hướng những người khác, một đám đều là lão nhân lớn tuổi, nếu như mỗi ngày đám lão nhân này đều hành lễ gì đó với mình, cậu thật đúng là không thể nào quen nổi.
“Các vị trưởng bối cũng thế.”
“Không được!” Munt không để bụng, nhưng lão nhân cổ hủ lại không cao hứng, ông vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn Munt nói, “Như vậy là quá thất lễ, lấy thân phận của ngài —— chúng ta tuyệt đối không thể thất lễ như vậy được, Munt các hạ.”
Ông quay đầu, trừng mắt về phía đám bộ hạ phía sau.
“Có nghe hay không?”
“…… Tùy ông vậy.”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Terry giáo sư, có thể nghĩ được, tranh luận với lão nhân quật cường cố chấp này khẳng định là vô dụng, Munt nhún vai quyết định từ bỏ vấn đề xưng hô.
Thấy Munt không có ý định truy cứu bọn họ, những người khác đều nhẹ nhàng thở ra, tiến lên, đều tôn kính mà hô một tiếng các hạ.
Thiếu niên gãi đầu có chút không được tự nhiên mà bị mọi người vây quanh, bên kia, Maya thì cười hì hì bưng tới một chén trà nóng cho cậu.
“Thật là vất vả cho cậu ha, Munt ~ các hạ ~”
Tuy rằng thiếu nữ cũng kêu các hạ, nhưng lại mang theo vài phần thân thiết tựa như trêu chọc, thái độ quen thuộc kia làm Munt bị một đám lão nhân tất cung tất kính vây quanh tức khắc nhẹ nhàng thở ra.
Cậu cười cười với Maya, tiếp nhận trà nóng mà cô đưa qua, một hơi uống vào hơn phân nửa.
“Munt các hạ, nếu như có thể, có thể chỉ đạo cho chúng tôi một chút được không?”
Thời điểm cậu đang uống trà, có người sau một hồi lâu do dự, mới nhìn Munt nhỏ giọng hỏi.
“Ưm, đương nhiên không thành vấn đề.”
Nuốt xuống một hớp nước trà, thiếu niên gật gật đầu, cười trả lời.
Nếu cậu đã bại lộ học thức của mình tại phương diện văn hóa địa cầu, thì không có ý định che giấu nữa, dạy đi những điều mà mình hiểu, thì sẽ có nhiều người có thể giúp cậu cùng nhau tìm kiếm đường trở lại địa cầu hơn.
Cho nên cậu thực thản nhiên mà đáp ứng.
“Muốn biết cái gì?”
Vốn dĩ còn có chút khẩn trương người kia tức khắc nhẹ nhàng thở ra, cao hứng mà đánh bàn phím vài cái. Chỉ thấy quả cầu trong trụ pha lê thật lớn tựa như có nước đang lưu động hơi hơi lăn lộn một chút, vô số điểm huỳnh quang quấn quanh một cái trong đó.
Quầng sáng thật lớn hiện lên ở trong phòng, hình chiếu của một quyển thư tịch cũ nát hiện lên ở trên quầng sáng.
“Munt các hạ, chúng tôi đã nghiên cứu quyển sách cổ này từ rất lâu rồi, lại chẳng có một chút tiến triển nào, thỉnh ngài chỉ điểm một chút.”
Người nọ chỉ vào quầng sáng nói.
Bốn phía trở nên an tĩnh xuống, mọi người đều dùng ánh mắt chờ mong chờ vị giáo sư ‘cấp SS’ chỉ từng nghe nói qua trong truyền thuyết chứ chưa bao giờ tiếp xúc này chỉ điểm.
Ở trước mắt bao người, Munt uống xong trà nóng trong tay liền ngẩng đầu nhìn lại.
Hình chiếu phóng đại của cuốn sách cổ cũ nát hiện ra giữa quầng sáng huyền phù trong không trung, dòng chữ ‘N25’ trên mặt bìa bị tàn phá hiện ra rõ ràng ở trước mắt cậu.
Munt: “…………”
Một mảnh yên tĩnh.
Sau một lúc lâu, Munt rốt cuộc cũng mở miệng.
“Khụ, cái đó…… Ừm, vừa rồi thiếu tướng đại nhân có nói, bảo tôi nếu tỉnh thì lập tức đi gặp hắn.”
Dùng Troell thiếu tướng làm lý do, thiếu niên bỏ rơi một đống lão nhân đang chờ mong mà nhìn cậu, cơ hồ là giống như chạy trốn mà chạy ra khỏi phòng nghiên cứu.
Nói giỡn, đương nhiên phải chạy trốn rồi.
Không chạy nạn chẳng lẽ còn lưu lại chỗ đó cầm quyển sách vàng kia cập nhật một khóa giáo dục sinh lý cho một đám lão nhân gia cộng thêm một thiếu nữ tuổi thanh xuân nữa chắc?
…………
Còn chuyện thiếu tướng triệu cậu đi qua, đó tự nhiên là giả.
Munt nghĩ tới cái liếc mắt cuối cùng của thiếu tướng về phía mình trước khi rời đi hội trường giả thuyết, chỉ cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo, phía sau lưng trở xuống, chỗ mông lại đang phảng phất như ẩn ẩn đau.
Ừm…… Xem ra phải thừa dịp hiện tại đang rảnh mà hảo hảo ngẫm lại biện pháp ứng đối với thiếu tướng mới được.
Thiếu niên thực nỗ lực mà thúc đẩy cân não cân nhắc.
Cậu tuyệt đối không muốn lại mất mặt bị đánh mông giống như ngày đó nữa đâu!
——
Kỳ hạm Ishtar vẫn cứ chậm rãi ngao du ở bên trong biển sao, phía trên kỳ hạm, sắc trời đã tự động thay đổi thành thời gian ban đêm.
Tất cả nhân viên không có nhiệm vụ trực ban đều đã quay trở về nơi ở của mình, tiến vào yên giấc.
Tiếng nước xôn xao trong phòng tắm ngừng lại, một chốc lát sau, cửa mở ra, một cổ hơi nóng phun ra.
Một nam tử trẻ tuổi thân thể thon dài mang theo hơi nước từ bên trong đi ra, sợi tóc đen nhánh còn có chút ướt át dán ở trên da thịt trắng nõn tựa như tuyết đầu mùa của hắn.
Rốt cuộc nên trừng phạt nhóc con kia như thế nào thì mới tốt đây?
Troell thiếu tướng một bên từ trong phòng tắm đi ra, một bên tự hỏi vấn đề này.
Chỉ không liếc mắt nhìn một chút mà thôi, là đã ở bên ngoài dẫn phát rối loạn lớn như vậy rồi.
Chỉ riêng một ngày hôm nay, căn cứ vào báo cáo của Via, ít nhất đã có bảy tám thế lực khác nhau hoặc sáng hoặc tối đang tìm hiểu tin tức cùng lai lịch của đứa nhỏ kia. Hiển nhiên, đứa nhỏ đó đã gợi lên hứng thú của không ít thế lực.
Tuy rằng những thế lực kia đều có điều kiêng kị hắn mà không dám trắng trợn táo bạo làm cái gì, nhưng cũng rất khó bảo toàn bọn họ sẽ không âm thầm ra tay với Munt.
Tưởng tượng đến đứa nhỏ kia bị không ít người nhớ thương, đáy lòng thiếu tướng liền có một loại khó chịu mãnh liệt nói không rõ.
Mà loại cảm xúc khó chịu này của hắn, từ buổi chiều, toàn bộ người trong đại sảnh chỉ huy đều đã cảm nhận được.
Cả một buổi chiều này, tất cả binh lính đều ngồi nghiêm chỉnh, hết sức chuyên chú mà làm tốt công tác của mình, cả nói cũng không dám nhiều lời thêm một câu.
Toàn bộ đại sảnh im như ve sầu mùa đông.
……
Lại đánh mông một trận nữa?
Thiếu tướng gương mặt tuấn mỹ mặt không biểu tình mà nghĩ như thế, chân dài dẫm bước, đi vào phòng ngủ.
Mới vừa đi vào, liền thấy đứa nhỏ kia đang ngồi quỳ trên giường, hai chân mở ra lún vào giường đệm mềm mại, đôi mắt liên tục chuyển động, giống như nghĩ đến cái gì.
Quay đầu thấy hắn đi vào, ánh mắt thiếu niên tức khắc sáng lên.
Munt hơi hơi ngửa đầu nhìn Troell thiếu tướng, đôi tay ấn xuống giường giữa hai đầu gối, bởi vì ngửa đầu, trên phần cổ trắng nõn kia càng thêm phác hoạ ra đường cong duyên dáng.
Thiếu niên tóc đen có nhìn kiểu nào cũng thấy thật là ngoan ngoãn ngồi ở trên giường, ngửa đầu, cặp mắt đen nhánh sáng ngời nhìn hắn, nhẹ nhàng chớp một chút, lộ ra gương mặt tươi cười với hắn.
“Thiếu tướng các hạ, đêm nay có muốn tinh thần đồng điệu không?”
Thiếu niên hơi hơi nghiêng đầu, gương mặt tươi cười sáng ngời mà nói với hắn.
“…… Ừm.”
Troell trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới thấp giọng ừ một tiếng.
Thiếu tướng vừa ừm như vậy, nãy giờ vẫn luôn nỗ lực duy trì gương mặt tươi cười ngoan ngoãn kỳ thật trong lòng lại bất ổn lúc này trong lòng Munt tức khắc nhẹ nhàng thở ra.
May, qua cửa.
Thiếu niên nhẹ nhàng thở ra nghĩ như vậy, tâm tình vừa thả lỏng, cậu liền quỳ gối ngồi dậy trên giường, chủ động duỗi tay ôm lấy bả vai Troell.
Thiếu tướng hơi hơi cúi người, tiếp được đứa nhỏ kia, ôm vào trong lòng, trên mặt hắn vẫn như cũ là thần sắc nhàn nhạt mà không nhìn ra cái gì, nhưng đồng tử màu mặc lam lạnh lẽo lại mềm đi một chút.
Tâm tình không quá sảng khoái cả một buổi trưa của hắn vào hiện tại đột nhiên lại trở nên tốt hơn rất nhiều.
Cảm giác kia giống như là một con mèo nhỏ mỗi lần đều bị hắn mạnh mẽ chộp tới vuốt lông nhưng luôn tâm không cam tình không nguyện, đột nhiên lại chủ động tới đây cọ tay hắn bảo hắn sờ đầu, mềm như bông mà meo một tiếng với hắn, lập tức khiến cho lòng người mềm mại vô cùng.
Thiếu tướng xoa xoa tóc đen mềm mại của người trong lòng ngực, tâm tình rất tốt mà nghĩ như vậy.
…………
A a —— chỉ biết người này là địa cầu khống.
Biết đã thành công tránh được một kiếp thiếu niên hãy còn vui vẻ mà nghĩ.
Xong, cậu tìm được biện pháp để ứng phó với vị thiếu tướng đại nhân này rồi. Về sau chỉ cần hắn vừa giận, cứ dẫn hắn đi xem điện ảnh địa cầu là qua tuốt.
Ân, mình thật là quá thông minh.
Thiếu niên vừa lòng mà tự like cho mình một cái ở trong lòng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!