Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế) - Chương 57
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
17


Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)


Chương 57


Trong mười ngày ở Đế Tinh này, Munt có điểm tò mò về vị hoàng đế vẫn luôn ốm đau trên giường, chưa từng xuất hiện kia, Salome vương nữ thay phụ hoàng của cô triệu kiến mọi người tiến đến báo cáo công tác, cũng truyền đạt lại mệnh lệnh của Hoàng đế bệ hạ cho mọi người.

Mọi người lần lượt rời đi, mà Troell thiếu tướng được lưu đến cuối cùng thì bị phái đi đến tinh hệ Guna thảo phạt phản loạn.

Tinh hệ Guna là một tinh hệ cực kỳ xa xôi, điều kiện sinh tồn trên mấy hành tinh ở nơi đó đều cực kỳ gian nan, bởi vậy dân cư không nhiều, cũng không quá được người ta coi trọng, nhưng thuế má mỗi ba năm một lần lại vẫn cần phải giao nộp.

Vào kỳ giao nộp thuế má ba năm một lần, hoàng thất phái gần trăm nhân viên thuế quan đi đến các tinh hệ đốc xúc kiểm tra tình huống giao nộp thuế má, mà lúc này đây sau khi nhân viên thuế quan đường hàng không được phái đến Guna tinh hệ không bao lâu, người tinh hệ Guna đột nhiên phản loạn, giết chết nhân viên thuế quan, cũng tuyên bố không tán thành sự thống trị của hoàng thất.

Nhân viên thuế quan tuy rằng chức vị không cao, nhưng đã được phái ra cũng tương đương đại biểu cho hoàng thất, hiện giờ cư nhiên lại bị người ở một tinh hệ hẻo lánh lạc hậu như vậy giết chết, hoàng đế đế quốc đương nhiên là giận tím mặt.

Lúc này đây ốm đau trên giường, nghe nói cũng là bởi vì giận đến công tâm mà gây ra.

Bởi vậy, lần triệu tập mọi người tiến đến báo cáo công tác này đều là do Salome vương nữ thay thế hoàng đế tiếp kiến, mà duy chỉ có Troell thiếu tướng là được hoàng đế bị ốm đau trên giường tự mình tiếp kiến, ở trên giường bệnh hoàng đế vẻ mặt tức giận mà giao nhiệm vụ bình định cho Troell thiếu tướng, mệnh lệnh hắn cần phải giải quyết xong tinh hệ Guna trong vòng mười lăm ngày, cũng hứa hẹn với hắn, nếu như có thể khải hoàn trở về trong vòng mười lăm ngày thì sẽ bằng vào công tích này mà tấn chức hắn lên trung tướng.

Thiếu tướng nhận được hoàng mệnh tự nhiên là dự định lập tức xuất phát ngay vào ngày hôm đó, nhưng một khắc trước khi sắp bước lên hạm đổ bộ, người hầu của vương nữ tiến đến truyền đạt mệnh lệnh của vương nữ, nói là để Troell thiếu tướng tới gặp cô trước khi xuất phát, có một việc muốn công đạo.

Troell thiếu tướng ban đầu còn tính để Munt lên trên hạm đổ bộ trước, chỉ một mình hắn đi qua, nhưng Munt bởi vì có được dương cầm mà đang rất cao hứng, đồng thời cũng muốn lại tới xem Caesar nữa, cho nên cũng muốn đi theo.

Robin thiếu tá tỏ vẻ hiện tại BOSS nhà gã đối với người nào đó đã sắp dung túng đến không còn nguyên tắc nữa rồi.

Trên cơ bản chỉ cần là chuyện mà nhóc con nào đó đã mở miệng, thì BOSS nhà gã cơ hồ là chưa từng cự tuyệt lần nào.

Cho nên lần này đây, Munt vừa mở miệng một câu, tuy rằng thiếu tướng có hơi hơi nhíu nhíu mày một chút, tựa hồ có chút không tình nguyện lắm, nhưng vẫn dẫn cậu cùng đi.

Munt vốn dĩ còn nghĩ rằng phải đi hoàng cung, nhưng trên đường phát hiện chiếc phù xe này chạy lại là phương hướng đi ra ngoài vương thành.

Troell thiếu tướng rất bình tĩnh, hắn biết ở phương hướng kia dẫn tới có một chỗ biệt viện u tĩnh, vương nữ đã từng mời hắn đi qua mấy lần, đặc biệt là với khí hậu hiện tại, khu biệt viện kia giờ phút này chắc là đang đứng giữa một mảnh biển hoa, đây đúng là thời điểm mà vương nữ thích dừng chân ở nơi đó nhất.

Phù xe dần dần đi, Munt liền chấn động.

Phóng mắt nhìn lại đó chính là một biển hoa, các đóa hoa hình dáng màu sắc đan xen clẫn nhau mà bao phủ lấy tòa biệt viện tinh xảo này.

Ngay cả trên vách tường nhà ở cũng do dây hoa leo phác hoạ ra một loại hoa văn tự nhiên mà tươi mát, đi vào trong, nhìn thấy tử đằng hai bên sườn rủ xuống, cấu tạo thành hành lang dài màu xanh lục mang theo vài phần dấu vết tím nhạt, từng đóa hoa nhỏ trên dây đằng rủ xuống theo gió nhẹ bay, đưa tới thanh hương nhợt nhạt.

Hơn nữa cây cối thật lớn bao phủ ở bốn phía biệt viện, cho người ta một loại cảm giác như là nơi ở của tinh linh.

Quả nhiên cho dù là vương nữ đi nữa, chung quy cũng là con gái nhỉ.

Munt cảm khái như thế.

Trái tim thiếu nữ sắp tràn ra kia giống hệt như những đóa hoa kiều nộn ướt át kia nha.

Cậu mới vừa nghĩ như vậy, ngẩng đầu liền thấy được vương nữ đang ngồi giữa bụi hoa.

Giờ phút này Salome vương nữ một thân váy dài lụa mỏng thuần trắng, tóc dài vàng kim tựa như thác nước tùy tiện dùng một dải lụa màu lam nhạt mà thắt lại một chút, phủ xuống trên chiếc ghế điêu lan bạch ngọc trơn bóng kia, bộ váy trước ngắn sau dài, lụa trắng phía sau tán phía trên những đóa hoa, hai cẳng chân dài tuyết trắng phía trước dán ở phía trên cánh hoa.

Cô cười tươi đẹp về phía Troell thiếu tướng, sau đó đứng dậy đi tới.

Cô tư thái uyển chuyển nhẹ nhàng mà đi bên trong biển hoa nở rộ, hai mắt mỉm cười như hoa đào hé nụ, mặt mày tinh xảo, lụa trắng lướt nhẹ, vậy mà lại tựa như là tinh linh hoa đi ra từ trong cánh hoa kiều nộn vậy.

Mỹ nhân trong hoa, trong lúc nhất thời Munt nhìn đến không rời được mắt.

Nhưng cậu còn chưa kịp xem được mấy lần, thì Troell thiếu tướng đã đi lên phía trước.

Bởi vì đường nhỏ của vườn hoa vốn đã không rộng, thiếu tướng vừa đi lên phía trước nghênh đón Salome vương nữ, thì cũng chặn luôn hơn phân nửa tầm mắt của Munt.

Bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng mà ưu nhã đi về phía Troell thiếu tướng của vương nữ hơi ngừng một chút, cô nhìn thấy thiếu tướng vậy mà lại chủ động đi về phía cô, tức khắc hơi có chút giật mình.

Bởi vì từ khi quen biết đã lâu cho tới nay, cô chưa từng thấy qua người này chủ động tiếp cận cô lần nào.

Cô cũng không cảm thấy là sự mỹ lệ của cô làm chấn động tới Troell thiếu tướng, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên người này gặp mặt cô dưới loại tình huống thế này, có vài lần cô từng trang điểm trông càng mỹ lệ hơn cả lần này nhiều, khi đó cũng chưa từng thấy qua tòa núi băng này có chút phản ứng nào cả.

Hôm nay cư nhiên lại……

Salome vương nữ lướt qua bả vai thiếu tướng mà nhìn về phía sau hắn, vì thế liền nhìn thấy nhóc con bị thân ảnh thiếu tướng che ở phía sau kia.

Cô nhướng mày, cảm thấy mình đã hiểu.

Nói thật, quen biết Troell thiếu tướng đã lâu tới nay như vậy, cô cơ hồ là chưa từng gặp qua cảm xúc của hắn lần nào.

Hắn làm một nhân loại, nhưng lại khuyết thiếu tình cảm nhân loại thậm chí còn hơn cả người máy trí não bình thường nữa.

Nhưng mà, chỉ trong thời gian hơn một tháng ngắn ngủn này, từ trên người hắn cô lại nhìn thấy những cảm xúc thuộc về nhân loại còn nhiều hơn cả số lượng cô nhìn thấy trong mấy chục năm nay.

……

Ân, nói như thế nào đây, có đôi khi nhìn cũng rất vui sướng.

Nói thật, việc Troell thiếu tướng lãnh đạm cùng không thèm để ý đến cô, kỳ thật cô cũng chẳng để ý đến mấy.

Dù sao cô tuy rất thích Troell thiếu tướng, là thật sự rất thích, nhưng cái tính tình kia của thiếu tướng cũng làm cô rất là đau đầu, bộ dạng lạnh như băng còn không có mùi vị nhân tình bằng người máy trí não nữa. Nhưng mà, dù rằng có vài lúc bị hành vi không cho chút mặt mũi nào của thiếu tướng làm cho có chút sinh khí, chỉ cần vừa nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ kia, là cô đã chẳng còn tức giận được nữa rồi.

Điều này cũng giống như những bông hoa được trồng ở đây vậy, có vài loài hoa kiều nộn ướt át lại có gai, cho dù đôi lúc bị nó đâm cho chảy máu, nhưng khi nhìn những đóa hoa mỹ lệ đó, cô cũng không tức giận được nổi.

Bởi vì cô yêu thích nó nha.

Về sau khi cô trở thành nữ đế, việc lựa chọn bạn lữ tự nhiên cũng phải theo ý thích của cô, giúp cô vui vẻ, khiến cô cảnh đẹp ý vui —— tóm lại, mấu chốt nhất là có thể làm cho cô cảm thấy vui sướng.

Còn loại hành vi trả giá hết thảy hoặc là không màng đến tất cả của các nàng công chúa trong câu chuyện xưa của nhóc con kia…… Người hoàng thất mới sẽ không có loại hành vi ngu xuẩn mà không màng hậu quả như vậy.

Cho nên nói, thiếu tướng có thích cô hay không, cô căn bản là không thèm để ý, nhưng nhìn thấy thiếu tướng một mực luôn lãnh đạm với cô khiến cô ăn mệt lại phải ăn mệt ở chỗ nhóc con kia, cô bàng quan xem đến hết sức vui sướng.

Đoàn người tiến vào phòng, biệt viện rất lớn, nhiệt độ không khí trong phòng hơi cao, nhưng bởi vì hơn một nửa trên mặt đất đều là hồ nước thanh triệt, còn có các loại suối nước thác nước nhỏ vờn quanh mà qua, cho nên cũng không cảm thấy oi bức. Trên mặt hồ nước kia, những đóa hoa màu lam nhạt tựa như hoa súng theo dòng nước thanh triệt mà hơi hơi dao động.

Trên nóc nhà bị dây leo xanh quấn quanh, có mấy người tí hon trong suốt vung cánh nhỏ bay tới bay lui ở bên trên nhìn như là tiểu yêu tinh trong truyền thuyết, chăm sóc dây hoa leo trong phòng.

Đó là người máy loại nhỏ chuyên môn dùng để chăm sóc thực vật, kiểu ngoại hình tương đương với tiểu yêu tinh này phi thường được các cô gái quý tộc ưu ái.

Salome vương nữ và Troell thiếu tướng ngồi ở bên bờ ao, một bên uống trà một bên nói chuyện, Troell thiếu tướng lạnh nhạt chỉ uống mấy ngụm rồi ngừng lại, vương nữ thì lại kêu người hầu tới rót cho mình thêm một ly, sau đó, cô vung tay lên, mấy người hầu trẻ tuổi tuấn mỹ kia liền an tĩnh mà đứng trở lại trong một góc, tùy thời chờ chủ nhân kêu gọi.

Đối với tinh hệ Guna phản loạn kia, hoàng thất có một chút tình báo ngầm, đương nhiên là không thể công khai được, nhưng Salome không ngại lén nói cho Troell thiếu tướng coi như là ân sủng của cô.

Nói chuyện trong một hồi, vương nữ vừa nhấc đầu lên liền thấy thiếu niên đang loạn chuyển ở khắp nơi trong nhà, như là đang tìm cái gì, tức khắc bật cười.

“Caesar không có tới đâu.”

Cô nói, “Nó có chút dị ứng đối với phấn hoa, nên ta không mang nó tới nơi này.”

“Như vậy à……”

Munt có chút thất vọng, ngoan ngoãn mà đi trở về.

“Đúng rồi, cỗ dương…… Cỗ nhạc cụ kia, còn phải cảm ơn ngài.”

“Ân? ~ ngươi muốn cảm ơn như thế nào đây?”

Vương nữ nhướng mày, cười tủm tỉm mà nói, khóe mắt liếc đến vị thiếu tướng tuấn mỹ bên người trong lúc nói chuyện với cô vẫn luôn mặt không biểu tình thần sắc quạnh quẽ mà giờ phút này lại đang hơi hơi mím chặt môi, tâm tình tức khắc tốt hơn vài phần.

“Nga, đúng rồi, Troell thiếu tướng, ta còn có một thứ muốn giao cho anh, ở chỗ này chờ một chút.”

Cô một bên nói, một bên ý bảo người hầu trong một góc dâng trà bánh lên, sau đó đứng dậy đi qua một gian sườn phòng khác hướng bên trái.

Bởi vì không thể nhìn thấy Caesar, cả người Munt đều hơi ỉu xìu, kể cả trà bánh được dâng lên cũng không vực dậy nổi hứng thú của cậu, cả người héo héo mà ghé vào trên bàn.

Troell thiếu tướng ở bên cạnh liếc cậu một cái, nhìn cái đầu đen nhánh lông xù xù kia gác ở trong tầm tay của mình, liền thuận tay xoa nhẹ một phen.

Đã quen bị sờ đầu nên Munt cũng không quá để ý, chỉ là mắt nhìn về phía trước.

Đại khái là bởi vì đã tới thời điểm tưới nước, một sợi tơ màu bạc bạch kim mảnh khảnh hiện ra từ trong không trung, tưới xuống từng tia nước nhỏ tinh tế xuống dây leo xanh quấn quanh vách tường cùng trên nóc nhà, lá dây leo mềm mại bị hơi nước nhuộm dần trở nên càng thêm xanh um tươi tốt.

Munt nhìn thấy thú vị, liền nhìn chằm chằm trong chốc lát, kết quả mới vừa nhìn được nửa phút cậu liền kinh ngạc phát hiện sợi tơ bạc kia đang hướng về phía bên cậu.

Rất nhanh chỉ bạc đã kéo đến trên đỉnh đầu cậu, nước tinh tế phun ra, nhưng cũng không có làm cậu ướt nhẹp, bởi vì tia nước kia thật sự quá nhỏ, nhiều lắm cũng chỉ cung cấp một tầng hơi nước cho nơi này, làm cho không khí trở nên ẩm ướt hơn chút mà thôi.

Hơn nữa cho dù là hơi nước đi nữa, cũng rất nhanh liền theo tơ bạc rời đi mà tiêu tán.

Thiếu niên dời ánh mắt khỏi chỉ bạc đã từ từ rời đi, vừa quay đầu, tức khắc lắp bắp kinh hãi.

Thiếu tướng vốn dĩ đang an ổn mà ngồi ở bên cạnh cậu không biết từ khi nào đã ngã xuống trên bàn, lông mi thon dài phủ một tầng bóng thật sâu trên da thịt tuyết trắng kia, thoạt nhìn như là đang ngủ say.

Munt kinh ngạc theo bản năng duỗi tay ra đẩy đẩy, nhưng thiếu tướng không hề có bất cứ dấu hiệu thanh tỉnh nào. Cậu vừa nhấc đầu muốn tìm người dò hỏi, lại phát hiện trong phòng này đã không còn người nào khác.

Lúc này cậu liền cảm thấy có chút không đúng rồi, đột nhiên nhớ tới mấy lời tựa như mang thâm ý khác vừa rồi của vương nữ.

Vương nữ vừa mới nói, cô có một thứ muốn giao cho thiếu tướng.

……

Đặc biệt mời thiếu tướng tới gặp mặt trước khi thiếu tướng rời đi……

Đặc biệt trang điểm mỹ lệ đến giống như là tinh linh hoa……

Còn đặc biệt không mang theo Caesar tới đây……

Cùng với, đặc biệt bảo những người hầu chỉ nghe theo mệnh lệnh của cô đều lặng yên không một tiếng động mà rời khỏi chỗ này vào lúc này……

Thiếu niên trong nháy mắt trở nên kinh tủng.

Vương nữ cổ chẳng lẽ là muốn —— bá vương ngạnh thượng cung à?!

Vị vương nữ này tuyệt đối có thể làm ra được loại chuyện này đó!

Munt cảm thấy không thể mặc kệ vương nữ xằng bậy như vậy được.

Hiện tại tốt xấu gì thì cậu cũng là cấp dưới của thiếu tướng các hạ, có trách nhiệm bảo hộ sự trinh…… Nga, không, có trách nhiệm bảo vệ tốt thiếu tướng đại nhân.

Cậu vẫn nên đi khuyên vương nữ một chút để cô từ bỏ cái ý niệm này thì hơn.

Nghĩ như vậy, cậu liền đứng dậy đi đến gian sườn phòng mà vừa rồi vương nữ đã đi, vừa tiến vào phòng, đã cảm thấy không khí trong căn phòng này cũng cực kỳ ẩm ướt, cảm giác giống như lúc chỉ bạc vừa rồi phun hơi nước lên trên đầu mình vậy.

Lại vừa nhìn, tầm mắt thiếu niên tức khắc choáng váng.

Cậu nhìn thấy vị Salome vương nữ kia nghiêng người ngã trên mặt đất, một đầu tóc vàng che hơn phân nửa gương mặt của cô, một cái trang sức ngực bằng đá quý màu bạc lam hình thức thuyền hạm tinh xảo rơi xuống trên mặt đất trong tầm tay cô.

Mà có hai thị nữ cũng ngã xuống bên cạnh cửa, ngay trước người cậu cách đó không xa.

Thế này không đúng nha, nếu vương nữ muốn…… Làm gì đó thiếu tướng, cũng không có khả năng tự làm choáng mình luôn đúng chứ?

Munt có chút mộng bức trong lòng cảm thấy không đúng, theo bản năng lại chạy ra bên ngoài.

Cậu đột nhiên nghĩ đến những người hầu mà vừa rồi nhìn lướt qua đã không thấy được, chỉ sợ bọn họ không phải bởi vì đã đi ra ngoài, mà là bởi vì bọn họ cũng bị hôn mê ngã trên mặt đất, lại bởi vì dây leo rậm rạp khắp đại sảnh ngăn cản, cho nên cậu mới không thấy được.

Cho nên nói lần ngoài ý muốn này rốt cuộc là hướng về phía vương nữ, hay là ——

Cậu chạy đến đại sảnh hồ nước, trong lòng liền lộp bộp một chút.

Một nam tử ăn mặc thoạt nhìn như là người hầu đứng ở nơi đó, mang Troell thiếu tướng đã hôn mê lên một chiếc phù xe loại nhỏ không biết đã chạy vào trong nhà từ lúc nào.

Cơ hồ là theo bản năng, Munt duỗi tay liền muốn chạm đến súng laser bên hông.

Nhưng lần sờ này lại chỉ chạm vào quần áo, lúc này cậu mới nhớ tới, lúc trước bởi vì không cho phép mang theo vũ khí tiến vào vương thành, cậu căn bản là không có mang súng theo, chỉ sợ trên người Troell thiếu tướng cũng không có luôn.

Nam nhân bên kia nhìn thấy Munt xuất hiện cũng cả kinh, hắn cho rằng tất cả mọi người đều đã hôn mê, không nghĩ tới chỗ này vẫn còn có một con cá lọt lưới.

Hắn quăng một ánh mắt qua, một người trong đám thị nữ vốn đang lẳng lặng nằm trên mặt đất bỗng đột nhiên bò thân dậy, nhanh chóng tiến lên, một khuỷu tay đánh thật mạnh vào chỗ sau cổ Munt.

Trước mắt tối sầm, Munt ngã quỵ trên mặt đất.

Trong ý thức hoảng hốt, cậu mơ hồ nghe được hai người đang đối thoại.

“Giết cậu ta?”

“Không được.” Một giọng nữ nói, “Không có thời gian, mang theo cậu ta cùng với Troell thiếu tướng đi.”

“Chậc.”

Giọng nam tựa hồ không vui mà chậc lưỡi.

Sau đó cậu hình như là bị người khiêng lên, thô lỗ mà ném vào trong phù xe, sắt thép lạnh băng cứng rắn nặng nề đụng vào đầu của cậu, làm cậu lập tức hoàn toàn mất đi ý thức.

…………

……………………

Ở một tinh hệ xa xôi, trên khỏa tinh cầu mỹ lệ như là được hai mảnh lụa thiên nữ mỏng quấn quanh kia, lão nhân thân là kẻ thống trị tinh cầu thu được tin tức mà gián điệp truyền đến.

【Đã bắt được con mồi. 】

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN