Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy - Quyển 2 - Chương 64: Hồng điểu (chim đỏ)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy


Quyển 2 - Chương 64: Hồng điểu (chim đỏ)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Vu y cũng có căn nhà thuộc về mình, cho nên Liễu Thư muốn gặp bà cũng không cần ngẩng mặt tầng chót sơn động cao cao đó, muốn đi lên cũng không có đường, chỉ có thể Allen nhờ hỗ trợ làm tọa kỵ một chút. Hiện tại thì tốt rồi, Vu y cũng xuống dưới ở, muốn tìm bà cũng dễ dàng.

Nhưng mà… Không biết có phải Vu y lão nhân gia bà đặc biệt yêu thích bầu trời cuối xuống nhìn hay không, vì sao một căn nhà thật tốt phải thiết lập ở trên cây, còn đặc biệt yêu cầu là trên một ngọn đại thụ tán cây che trời. Liễu Thư yên lặng trèo thang dây nhịn không được hung hăng phun tào, ngẩng đầu nhìn còn có một khoảng cách mới tới mục đích, lại nhìn nhìn đi xuống dưới, lúc này cũng cách mặt đất bốn năm thước, may mắn cô không có chứng sợ độ cao, khóc ~ rốt cuộc cô thấy may mắn… 囧~

Đợi cho Liễu Thư thật vất vả chân đạp tấm ván gỗ, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng lại đột nhiên có một loại xúc động cực vui mà khóc. Khụ khụ, trở lại chuyện chính, tới chỗ Vu y ở cô bắt đầu đánh giá chung quanh. Nói đến lúc trước Vu y nói mình muốn ở trên cây, cô vẫn là thực cả kinh, khó hiểu vì loại ý tưởng cao lớn này của Vu y. Nhưng này dù sao lão nhân gia thích, cho nên cho dù xây nhà ở trên cây rất khó khăn, mọi người vẫn nhất trí tỏ vẻ muốn giao ra bản thân cố gắng, cuối cùng…

Cuối cùng nhà đã xây xong, nhưng mà là xây trên mặt đất, xây trên mặt đất xong rồi trực tiếp nâng lên cây. Ở đây tự đáy lòng cô biểu đạt một chút sùng bái đối với loại sinh vật thú nhân này, dài hơn hai cái cánh quả nhiên để có tác dụng thật lớn.

Rốt cuộc xây nhà ở trên cây có chút quá khó khăn, các thú nhân cũng không có kinh nghiệm, Liễu Thư suy tư rồi quyết định dựa theo nhà nhỏ di động mà xây một gian nhà gỗ, thật nhà gỗ nửa tảng đá cũng không có. Chuẩn bị xong hết thảy lại chọn cây cho dù mùa đông tuyết lớn không có lá cây tươi tốt cũng có rất nhiều chạc cây. Nâng nhà lên rồi, trường hợp khi nâng nhà cô còn nhớ rõ, một đám thú nhân vây quanh hai tay dùng sức gắt gao chế trụ các mặt của căn nhà, sau đó ngay khi tộc trưởng ra lệnh một tiếng thì đồng loạt triển khai hai cánh sau lưng rồi cất cánh, vì thế căn nhà cứ như vậy mà làm trên tán cây rồi.

Cửa phòng “Kẽo kẹt” một tiếng tự mở ra từ bên trong, Liễu Thư hoàn hồn lại thấy Vu y vừa vặn đứng ở đó nhìn cô, cô vội cười tiến lên nói: “Vu y ầm ỹ ngài.”

“Ta không có bận, vừa vặn nghe được bên ngoài có âm thanh thì ra xem.” Vu y đối đãi với tộc nhân bộ lạc đều là đối xử bình đẳng, đối với Liễu Thư tự nhiên cũng giống vậy. Hơn nữa bởi vì cô mang cho bộ lạc hết thảy, ánh mắt nhìn cô cũng phá lệ ôn nhu, khi nói chuyện thì cho người vào phòng, hơn nữa còn rót nước.

Liễu Thư đối với Vu y là thực tôn kính, mặc kệ thế giới này rốt cuộc có thần thú hay không, nhưng một phần thủ đoạn thật thật giả giả trong đó vẫn là làm cho cô kiêng kị, mà cô cũng ôm thái độ cung kính đối đãi với hết thảy, thà rằng tin là có. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

“Vì sao cả đầu con đều là mồ hôi?” Nhìn bộ dạng Liễu Thư thở hổn hển, cả mặt là mồ hôi, Vu y tò mò không thôi vừa lấy ra da thú sạch sẽ cho cô lau mặt vừa dò hỏi.

Cái này còn cần hỏi sao, Liễu Thư có chút ai oán liếc mắt nhìn Vu y một cái, còn không phải lão nhân gia ngài ở rất cao, thiếu chút nữa trèo mệt chết cô.

Kỳ lạ là Vu y cũng đã nhìn hiểu ánh mắt của cô, chớp chớp mắt quái dị nhìn cô thật lâu sau không nói lời nào. Liễu Thư bị nhìn mà hoảng hốt, tự ngó mình trên dưới trái phải, không có gì khác người, không khỏi chột dạ ấp úng: “Con làm sao vậy, có cái gì không đúng sao?”

Bưng cái chén uống vào nước miếng, Vu y liếc mắt nhìn Liễu Thư một cái, dùng ánh mắt cô xem không hiểu, dù sao chính là một cái nhìn phức tạp, sau đó chợt nghe bà nói: “Con là tự mình bò lên à…”

Vẻ quái lạ trong giọng nói của Vu y, Liễu Thư nghe không hiểu mới là lạ, nhưng cũng nghĩ không ra, vì thế rất thành thật gật gật đầu: “Đúng vậy, con tìm ngài có việc nói, Allen còn chưa có trở về.” Cho nên tôi chỉ có thể leo thang dây.

Khẽ thở dài, khóe miệng Vu y thế nhưng chứa đựng ý cười, liếc mắt nhìn Liễu Thư một cái, lắc đầu bật cười: “Thang dây mây đó ta vốn đã không nghĩ tới để cho người ta trèo, chính là vì phòng vạn nhất ta không ở nhà thì các người muốn lên lại không thể đi lên. Ở dưới gốc cây ta có để một cái còi, chỉ cần thổi một cái thì chim đỏ bên cạnh ta sẽ có cảm ứng, 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN