Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh - Chương 64-2: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh


Chương 64-2: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cứ thế qua vài ngày mưa không còn rơi nữa, trời quang suốt nhiều ngày, đàn zombie bên ngoài căn cứ cũng càng ngày càng ít đi, một đám cuối cùng đã bị quân đội trong căn cứ chủ động lao ra quét sạch. Sau đó họ tuên bố khắp căn cứ, hôm sau sẽ mở cửa lớn, từ bảy giờ sáng đến năm giờ chiều cửa sẽ luôn mở, ngoài thời gian đó cấm ra vào.

Tin tức vừa truyền ra, mọi người lập tức nhao nhao lên.

Không vì gì khác, mọi người đã chịu ngột ngạt lâu lắm rồi, ở một chỗ mật độ dân số đông đúc lâu vậy mà ngoài tý việc, nhiều người miệng ăn núi lở, nguy cơ lương thực càng lúc càng tăng cao, ngày nào cũng có người đói chết hoặc tự sát. Bọn họ cần hít thở không khí mới mẻ, cần tìm thức ăn!

Hơn nữa, căn cứ còn cam đoan, sợ mọi người sinh tồn khó khăn, ít nhất trong vòng nửa tháng, khi mọi người mang thức ăn tìm được từ bên ngoài vào căn cứ sẽ khôn cần phải nộp lên—lúc trước phải nộp ít nhất một phần ba.

Nhân dịp này mọi người tích cực hẳn, không quan tâm bên ngoài nguy hiểm, ngày đầu tiên cửa lớn căn cứ mở ra đã có rất nhiều người ra ngoài.

Có người đoán, đội của Diệp Tiêu đã xác định muốn ở lại phát triển trong căn cứ Ninh thị sẽ làm gì trong ngày hôm nay, chắc sẽ có hành động lớn gì đó nhỉ? Bọn họ sẽ lấy chỗ nào làm mục tiêu? Nông trường XX? Chợ nông sản XX? Căn cứ lương thực XX?

Nhưng những người đó đều đoán sai, bọn người Diệp Tiêu hôm đó không ra khỏi căn cứ, họ bắt đầu xây nhà!

Địa điểm chính là khu rìa phía đông căn cứ, mảnh đất gần bãi đỗ xe nhất. Ngày khởi công, Lâm Đàm Đàm cũng dành ít thời gian chạy tới xem náo nhiệt.

Khối đất này rất lớn, chừng bốn mươi mẫu, sát liền với tường vây của căn cứ. Căn cứ nhân khẩu dày đặc nhưng vẫn không để đưa khối đất lớn này vào sử dụng bởi vì đây là núi, có rất nhiều tảng đá, rễ cây, mặt đất cũng không bằng phẳng, xây nhà chẳn dễ dàng gì, đã vậy còn kề sát tường vây, cách bức tường chính là thế giới nguy hiểm bên ngoài, khiến cho người ta cảm thấy rất khôn an toàn. Vậy nên nó vẫn luôn bị bỏ xó, dần dà thành nơi chứa những thứ bỏ đi. dien-dan- Le- Quy Don

Xe hỏng gì đó cũng còn đỡ, đồ dùng sinh hoạt bỏ tại đó

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN